Thí hôn lão công, cần giúp sức
Chương 22 : Người không phạm ta, ta không phạm người
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Anh cũng biết chuyện Hàn Vũ Phàm để em tiếp nhận hoạt động quảng bá sản phẩm sao?” Đường Ninh kinh ngạc quay đầu nhìn chị Long, cô còn nhỡ là cô ấy nói cho Mặc Đình, mà chị Long vội vàng xua tay tỏ vẻ không liên quan đến mình.
“Ở trong vòng này, chỉ cần anh muốn biết là có thể biết.”
Mà lúc này, Đường Ninh cũng không kỳ quái vì sao Mặc Đình có thể đứng đầu giới giải trí, cho nên cô cười với anh: “Yên tâm đi, anh đã mang dao giết địch cho em, em nhất định giải quyết viên mãn chuyện này.”
Mặc Đình không nói gì, chỉ duỗi tay xoa đầu cô.
Chị Long vừa nhìn… cả người nổi hết da gà, hai người này, rõ ràng mới kết hôn không bao lâu sao nhìn vào cứ như vợ chồng gia kết hôn mấy chục năm vậy chứ?
Sau khi kết thúc quay ngoại cảnh, ba người cùng nhau về Thịnh Kinh, nhưng mà lúc ở trên máy bay, Đường Ninh và Mặc Đình còn dựa vào nhau nghỉ ngơi, sau khi xuống máy bay, hai người tách ra như hai người xa lạ, Hàn Vũ Phàm phái người quản lý mới lúc này cũng đang tới sân bay đón người.
Ngoài cửa sân bay, người quản lý tên Lâm Vi mặc váy chiffon ngắn màu tím nhạt, đi đôi giày cao gót 10cm, đeo kính râm không nói còn sốt ruột nhìn đồng hồ, cả người tạo cho người ta cảm giác không có kiên nhẫn, giống như cô ta mới là siêu sao quốc tế chờ được nghênh đón vậy.
Đường Ninh nhìn thấy tấm biển viết tên mình bị Lâm Vi đặt dưới chân nhưng căn bản không có ý định để ý cô ta cho nên cùng chị Long đi thẳng ra sân bay.
Chị Long buồn cười, Đường Ninh càng ngày càng có cá tính, nhưng đi được nửa đường, Đường Ninh nhận được điện thoại của Lâm Vi: “Đường Ninh, cô đang ở đâu? Không phải đã nói 12h máy bay hạ cánh sao?”
“Tôi đang trên đường về công ty.” Đường Ninh bình tĩnh đáp.
“Chẳng lẽ lúc cô rời khỏi sân bay không nhìn thấy tôi sao?”
“Thấy được.” Đường Ninh vẫn lạnh nhạt như thế, không hề phập phồng cảm xúc.
“Vậy sao cô không tìm tôi?” Lâm Vi tức điên rồi.
“Cô đeo kính râm, tôi cho là cô đến sân bay để biểu diễn thời trang…” Đường Ninh châm chọc đáp lại.
“…” Lâm Vi bị nói đỏ cả mặt, chỉ có thể tắt máy đồng thời chạy về công ty.
Cô ta vào nghề sớm nhưng ánh mắt vô cùng thiển cận, tuy trong tay có mấy nghệ sĩ nổi tiếng nhưng không phải đắc tội với người quyền quý thì chính là bị bắt vào trung tâm cai nghiện, cho nên danh tiếng người quản lý của cô ta vẫn luôn bị đánh giá xấu. Mà lần này Mặc Vũ Nhu mời cô ta tới rõ ràng chính là dạy dỗ lại Đường Ninh, không nghĩ tới còn chưa nhìn thấy người ta đã bị Đường Ninh làm cho một vố.
Cho nên cô ta không cam lòng, hiện tại Đường Ninh cùng lắm chỉ là người mẫu hết danh tiếng thế mà lại dám không đặt cô ta trong mắt?
………
20ph sau, Đường Ninh trở lại công ty, vừa vào cửa liền đi thẳng tới văn phòng của Hàn Vũ Phàm.
“Tôi đang chờ anh giải thích đây.” Đường Ninh chống hai tay lên bàn làm việc: “Cho nên chuyện anh và Mặc Vũ Nhu là thật đúng không?”
Hàn Vũ Phàm dừng công việc trong tay, do dự một chút đổi đề tài: “Em vừa xuống máy bay sao lại về công ty luôn?”
“Bao nhiêu lâu rồi?” Đường Ninh tiếp tục đề tài của mình: “Anh và Mặc Vũ Nhu ở bên nhau bao lâu rồi?”
“Đường Ninh!” Bỗng nhiên Hàn Vũ Phàm cao giọng: “Tôi chịu đủ cô rồi đấy, cô có biết cô làm người ta phiền chán biết bao nhiêu không? Cô không thể giống như Vũ Nhu biết lấy lòng đàn ông sao? Có người đàn bà nào như cô ngày ngày lải nhải không hết vậy?”
Đường Ninh từ từ thu hồi cánh tay, nhìn biểu tình của Hàn Vũ Phàm một cách nghiền ngẫm: “Hai các người xem tôi là gì? Là đồ chơi sao?”
“Đường Ninh, chúng ta chia tay đi…… Tôi và Vũ Nhu ở bên nhau đấy, hơn nữa còn là thật lòng yêu nhau.” Lúc Hàn Vũ Phàm nói chuyện này cho Đường Ninh giống như đang nói với người lạ vậy, không hề liên quan đến mình: “Cô cũng đừng có trách tôi, loại chuyện tình cảm không thể dùng lý trí để nói, sau này chúng ta chỉ là quan hệ cấp trên và cấp dưới, tôi là ông chủ mà cô là nghệ sĩ dưới tay tôi.”
Đường Ninh cười vô cùng trào phúng, cô bình tĩnh hơn Hàn Vũ Phàm tưởng tượng: “Cho nên anh không định giải trừ hợp đồng với tôi đúng không? Bởi vì anh biết nếu thả tôi đi thì Mặc Vũ Nhu sẽ không có ngày lộ diện đúng không?”
“Thực xin lỗi…… cô còn phải đợi ba năm nữa vậy.”
“Chính vì thế anh mới sắp xếp cho tôi hoạt động quảng bá sản phẩm?” Đường Ninh tiếp tục chất vấn.
“Lấy địa vị hiện tại của cô, sản phẩm này dư dả xứng với cô.” Hàn Vũ Phàm nói xong ngồi xuống ghế lật văn kiện: “Nếu không có chuyện gì khác thì cô ra ngoài đi, còn có, Lâm Vi là người quản lý mới của cô, sau này tất cả đều phải nghe cô ta sắp xếp.”
Tình cảm 5 năm thì ra cũng chỉ dành cho chó ăn!
Đường Ninh không thể nói là cô không đau lòng, nhưng càng nhiều hơn chính là phẫn nộ.
“Anh biết người bạc tình sẽ có kết tục gì không?... Sẽ không được chết già.” Đường Ninh nói xong xoay người rời khỏi văn phòng của Hàn Vũ Phàm, tín niệm muốn để giải trí Thiên Nghệ hoàn toàn biến mất lại càng mãnh liệt hơn.
Đường Ninh về phòng nghỉ của mình, mà lúc này Lâm Vi cũng từ sân bay về tới công ty, cửa không thèm gõ mà trực tiếp đỉ vào, chỉ mặt Đường Ninh mà mắng: “Cô rốt cuộc có biết từ hôm nay trở đi tôi là người quản lý của cô không hả? Cô còn muốn làm người phát ngôn nhãn hàng nữa không? Cô lại dám đối với tôi như vậy… cô là heo sao?”
Đường Ninh vừa nghe xong bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, từng bước tới trước mặt Lâm Vi: “Cô lắp lại bốn chữ cuối cùng xem?”
“Tôi hỏi cô là heo sao?” Lâm Vi ngạo mạn nói, mà cô ta vừa dứt lời, một bàn tay của Đường Ninh cũng quất lên mặt cô ta: “Bàn tay này là dạy cô cách làm người.”
Lâm Vi chấn kinh, hai mắt mở to muốn phản kích nhưng Đường Ninh cầm di động ra đưa mấy tin tức xấu của cô ta cho cô ta nhìn: “Mấy thứ này ở trong di động của tôi nhiều lắm, bằng bốn chữ vừa rồi của cô, tôi quyết định chia ra gửi bốn tòa soạn.”
Lâm Vi sửng sốt không hiểu ý của Đường Ninh, sau đó cô ta cảm thấy trong hình chính cô ta đang quyến rũ đạo diện, đột nhiên não của cô ta như ngừng hoạt động.
Chuyện này không có khả năng, sao Đường Ninh có thể có hình này? Rõ ràng cô ta đã rất cản thận… chuyện này chắc chắn không thể, chắc chắn là giả.
“Tôi biết sau lưng cô là Mặc Vũ Nhu, nếu cô không quá phận tôi cũng khinh thường đối phó với người quản lý, nhưng mà… cô thật không biết sống chết…”
Lâm Vi bắt đầu sợ hãi, hai tay phát run, sớm biết trong tay Đường Ninh có nhược điểm của mình, cô ta tuyệt đối sẽ không đồng ý Mặc Vũ Nhu tra tấn Đường Ninh.
Cho nên cô ta lập tức thay đổi khuôn mặt khác, quỳ gối trước mặt Đường Ninh: “Đường Ninh, tôi không phải cố ý đối xử với cô như vậy, cô không gần tung nó ra ngoài, như vậy đời tôi liền bị hủy rồi….”
Đường Ninh cúi đầu nhìn Lâm Vi, sau đó nghiêm túc nói cho cô ta: “Những lời này tôi chỉ nói một lần, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta…… Ta sẽ làm người vĩnh viễn không thể siêu sinh, từ hôm nay trở đi, cô làm tốt công việc của cô, nếu chơi thủ đoạn… tôi vui vẻ chơi cùng, nhưng mà cái giá… không phải chỉ cho mấy bức hình này ra ngoài ánh sáng thôi đâu….”
Đường Ninh lúc này vừa tàn nhẫn vừa khí phách, mà trong khoảng thời gian ngắn Lâm Vi không thể thích ứng được, không phải nói Đường Ninh là quả hồng mềm hay sao?
“Tôi hiểu, tôi biết nên làm gì, không nên làm gì.” Lâm Vi hoàn toàn bị Đường Ninh làm cho sợ hãi.
Trải qua chuyện vừa rồi, cảm xúc của Đường Ninh cơ bản đã lấy lại bình tĩnh, cho nên giọng điệu cũng bình thường lại, dò hỏi Lâm Vi: “Bọn họ sắp xếp cho tôi quảng bá sản phẩm vào lúc nào?”
“Cô… cô muốn đi sao?” Lâm Vi không hiểu suy nghĩ của Đường Ninh như thế nào.
“Cô chỉ cần nói cho tôi biết về thời gian.” Đường Ninh lặp lại vấn đề vừa rồi.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
67 chương
67 chương
161 chương
48 chương
59 chương
116 chương
40 chương
3 chương
11 chương