Theo đuổi vợ câm
Chương 133 : Tự sát
Sau khi Văn Sẹo thú nhận tất cả mọi chuyện,
Thanh Sơn cơ bản nắm được toàn bộ những việc mà Hoàng Ly đã làm.
Thì ra ngay từ khi về nước, cô đã tình cờ bắt gặp Văn Sẹo. Dựa vào nhan sắc và thủ đoạn của mình, Hoàng Ly nhanh chóng quyến rũ được Văn
Sẹo làm việc cho cô.
Từ chuyện sắp đặt cuộc gặp gỡ đầu tiên với bà Kim Nhã để lấy sự cảm thông cho đến việc bày ra kế hoạch ghỉ điểm trong mắt bà.
Trong sự việc diễn ra ở lễ kỷ niệm ngày cưới của ông Nam và bà Kim Nhã. Văn Sẹo tình cờ biết được rằng Khả Hân cũng sẽ có mặt ở khách sạn nhưng lại là tham dự một sự kiện khác nên vội vàng báo cho Hoàng Ly.
Vì thế Hoàng Ly đã lệnh cho Văn Sẹo tìm cách phá hỏng hệ thống camera ở khu vực sảnh tầng 2, đồng thời mua chuộc tên phục vụ để hẳn bịa ra lời làm chứng.
Qua mỗi lời kể của Văn Sẹo, hình ảnh trong sáng, thánh thiện của Hoàng Ly trong lòng
Thanh Sơn nhạt dần.
Thật không ngờ, thời gian có thể thay đổi bản chất con người một cách đáng sợ như vậy.
Nghĩ đến cô gái ngây thơ trong quá khứ nay: lại trở thành một kẻ mưu mô, xảo quyệt, Thanh
Sơn đau lòng đến không cách nào diễn tả bằng lời:
Cảm lấy và đưa cho Hoàng Ly, nhắn với cô
ấy hộ tôi rằng, từ nay về sau, tự lo liệu lấy cuộc sống của mình”
“Còn chú, kể từ giờ phút này, chính thức bị khai trừ ra khỏi tổ chức, bàn giao lại những địa bàn đang quản lý cho Hùng Hới rồi biến.”
“Đại… đại ca”
Thân hình Văn Sẹo run lên. Hắn biết Thanh
Sơn xử lý như vậy là đã nhẹ tay với hắn lắm rồi.
Tuy nhiên, trong lòng hắn có chút không phục. Tất cả những địa bàn đó là do hắn bỏ công bỏ sức, đổ mồ hôi cùng máu mới gây dựng được,
Theo đuổi vợ câm3 Chương 133 Tự sắt dựa vào cái gì mà Thanh Sơn lại muốn hắn chuyển cho người khác?
Ánh mắt Văn Sẹo bống lóe lên một tia oán độc nhưng rất tiếc là Thanh Sơn mải mê nghĩ về chuyện của Hoàng Ly mà không thèm để ý.
Mãi cho đến về sau, Thanh Sơn mới biết được, chỉ vì một phút nhân từ thả hổ về rừng, hắn suýt nữa phải trả giá bằng tính mạng. đây là nói sau, hiện tại, hắn chỉ coi
Văn Seo là một tên phản bội không đáng để bận tâm.
Thời gian thấm thoát trôi qua. Đã hai tháng kể từ ngày Khả Hân bị giam cầm ở ngôi nhà vùng ngoại ô này, cô vẫn không có cách nào thoát khỏi sự khống chế của Đình Phong.
Cách dăm ba ngày anh lại tới đây với cô, cùng cô ăn cơm, cùng cô ân ái. Một vòng lặp đi lặp lại không có hồi kết khiến tâm lẫn thân cô. mệt mỏi rã rời.
Có một lần không thể chịu đựng nổi, Khả
Hân cầm dao muốn tự kết liễu bản thân nhưng nhanh chóng bị Đình Phong phát hiện.
“Xoảng””
Chiếc dao sắc bén văng ra khỏi tay Khả Hân.
Cô ngã khụy xuống đất, nước mắt tràn mi, cả thân hình run lên theo từng tiếng nấc nghẹn.
“Khả Hân, em có còn nhớ mình là một người mẹ không? Em quên mất con trai của chúng ta rồi sao.
Đình Phong phẫn nộ đến mất đi lý trí. Anh đập phá hết thảy đồ đạc xung quanh. Nếu có thể, anh thật sự muốn bóp gãy chiếc cổ mảnh khảnh của cô gái đang nằm trên mặt đất.
Chưa bao giờ Đình Phong nghĩ Khả Hân lại dám dùng cái chết để uy hiếp anh. Tính cách quật cường này của cô khiến anh hận đến nhói lòng.
Bị ngọn lửa tức giận thiêu đốt mãnh liệt,
Đình Phong túm Khả Hân lên và kéo cô ra ngoài, động tác thô lỗ không chút thương tiếc.
Khả Hân bị lôi xềnh xệch đến chiếc hồ lớn.
“Mẹ xinh đẹp, mau đến đây chơi với Bin.“
Không, cô không thể chết được. Nếu cô. chết, bé Bin sẽ ra sao đây?
Bất chợt, trong lòng Khả Hân dâng lên khát vọng sống mãnh với Đình Phong.
Cô lắc đầu như điên ra hiệu.
Đến lúc này, anh mới kéo cô vào ngực, hôn lên môi cô để độ khí và lấy đà đẩy cả hai ngoi lên
Khỏi mặt nước.
Sau khi được Đình Phong bế lên bờ, Khả
Hân ôm chặt lấy anh khóc như một đứa trẻ. Cô sai rồi, từ nay về sau sẽ không bao giờ nghĩ đến việc tự sát nữa.
“Đây là lần cuối cùng tôi bao dung cho hành động ngu xuẩn của em. Nếu em dám lặp lại hành động này một lần nữa, đừng trách tôi dùng dây xích trói tay chân em lại.”
Đình Phong trầm giọng cảnh cáo Khả Hân.
Đôi mắt màu nâu sáng bắn ra những tia sắc lạnh chứng minh rằng, lời anh nói là hoàn toàn nghiêm túc.
Bởi vậy, thời gian sau đó, Khả Hân bắt đầu nghe lời hơn. Tuy nhiên, cô giống như một con búp bê vô hồn, xinh đẹp nhưng không hề có chút cảm xúc.
Chỉ đến khi Đình Phong mang bé Bin tới,
Khả Hân mới lấy lại được tỉnh thần và trở nên hoạt bát như xưa.
“Mẹ xinh đẹp, bao giờ mẹ mới hết bệnh để trở về với Bin, Bin nhớ mẹ lắm.”
Bé Bin rúc vào lòng Khả Hân, vươn hai cánh tay mũm mĩm ôm lấy cô. Vốn dĩ, bà Kim Nhã muốn giải thích chuyện ly hôn của Đình Phong và Khả Hân cho bé Bin nghe.
Bà tin với sự thông minh của cháu nội, sẽ hiểu được rằng, từ nay về sau cậu không cần sống cùng mẹ nữa.
Nhưng Đình Phong cương quyết phản đối.
Anh nói với bé Bin là Khả Hân đang đi dưỡng bệnh. Nếu bé Bin ngoan ngoãn nghe lời ông bà và ba thì sẽ sớm được đến thăm Khả Hân.
Nhìn vẻ mặt vui sướng của bé Bin khi nghe. thấy tin này, bà Kim Nhã đành ngậm bồ hòn làm ngọt không nói gì thêm nữa.
Tuy vậy, bà lại thường xuyên mang bé Bin đến thăm Hoàng Ly ở bệnh viện. Chấn thương ở chân của cô đang hồi phục rất tốt, đã được tháo bột và bắt đầu đi lại được.
“Đợi con bình phục thêm chút nữa, bác sẽ nhanh chóng tổ chức lễ đính hôn long trọng cho hai đứa.”
Bà Kim Nhã vỗ vỗ bàn tay Hoàng Ly, ánh mắt ngập tràn tình thương của mẹ, giống như lúc này cô đã thực sự trở thành con dâu của bà.
Thực ra, việc Hoàng Ly không thể tiếp tục. theo đuổi con đường nghệ thuật nữa chưa hẳn là điều quá tệ.
Ít ra sau này, bà có thể yên tâm việc Hoàng
Ly sẽ toàn tâm toàn ý lo lắng cho Đình Phong và bé Bin, đồng thời dùng năng lực của bản thân để gánh vác gia nghiệp cùng chồng.
Trước đây, chẳng phải bà cũng từng từ bỏ sự nghiệp để lui về chăm sóc gia đình và tập đoàn Kings đấy sao?
Gương mặt Hoàng Ly thoáng bay lên một rặng mây đỏ. Cô tỏ ra hết sức ngượng ngùng vì lời hứa hẹn của bà Kim Nhã.
Hai tháng trước, Văn Sẹo đã mang chiếc
USB đến cho cô. Tận mắt chứng kiến hắn tiêu hủy thứ bằng chứng duy nhất đó, Hoàng Ly giống như trút bỏ được gánh nặng.
Mặc dù hậu quả của việc này cực kỳ nghiêm trọng. Thân phận của Văn Sẹo bại lộ, bị Thanh
Sơn tu lại tất cả quyền lực trong thế giới ngầm.
Cô cũng bị Thanh Sơn hoàn toàn từ bỏ. May: mắn, hắn còn chút quân tử khi giữ lời hứa không vạch trần cô trước mặt Đình Phong.
Tuy có chút tiếc nuối vì mất một quân cờ lợi hại như Thanh Sơn, nhưng Hoàng Ly cảm thấy mọi thứ đều đáng giá.
Đôi chân của cô đang lành lại từng ngày. Hi vọng tương lai không xa, cô có thể đứng trên sân khấu một lần nữa.
Ngoài ra, cô cũng nên tiếp tục chuẩn bị một kế hoạch mới. Chỉ cần thành công, cô sẽ không bao giờ phải lo lắng về địa vị của mình trong lòng Đình Phong.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
16 chương
10 chương
162 chương
37 chương
56 chương
87 chương