Hôm nay là một ngày đẹp Trời, và trong lành, nếu như bỏ qua tiếng khóc đầy thảm thiết của Wan. " Harry, thời gian trôi qua nhanh quá chưa gì con phải xa cha mẹ nữa rồi " Wan ôm Harry vào lòng, Harry lần sau thứ n thở dài ôm lại Wan. " Mẹ à nếu mẹ không biết thả con ra thì tàu sẽ chạy mất " Harry nói rồi mắt liếc qua mấy cai đầu đang ló ra ngoài cửa sổ. " Khụ, Harry con nhớ chăm sóc tốt bản thân và nhớ viết thư cho cha mẹ " Leo mỉm cười rồi lôi vợ mình ra khỏi Harry, cậu gật đầu liền ôm mỗi người một cái rồi mới quay đầu lên tàu. " Khụ Harry mẹ cậu ừ nhiệt tình gấp đôi mẹ tớ " Draco nhìn mấy dấu son đỏ chót trên mặt Harry liền nói. Harry cười cười rồi lấy khăn tay ra lau mấy dấu son trên mặt, cậu từ chối Draco khi mời ngồi toa của Malfoy, nhìn mặt cậu bạn bạch kim mặt buồn buồn Harry liền cho cậu ta một cái bánh đã được gói vô hộp, không giải thích cậu quay đầu . "...." Harry cậu xem tớ là con nít à - nổi lòng của mỗ bạch kim. Quen thuộc đi đến toa cuối cùng, Harry liền nhìn vào thấy được Cedric ngồi ở trong Harry liền vui vẽ đi vào, dù gì thì ngồi chung với người ngồi gần mình lần đầu vẫn quen thuộc hơn. " Harry , em nghĩ hè vui vẻ chứ " Vừa ngồi xuống Cedric hỏi cậu . " Cũng tạm được " Nếu không kể đến việc cậu nhiều lần vác súng vào rừng chơi khiến cho mấy con vật hoảng sợ chạy toán loạn. " Anh Cedric , hình như anh cao thêm à " Harry nhìn tóc của ai đó nói, Cedric đang đọc sách liền ngẩn đầu lên. " À đúng, Harry em thì ....tóc dài ra nhỉ " Cedric tính nói vẫn lùn như trước nhưng mà may mắn dừng kịp. " Chẹp, mẹ em tiếc tóc không cho em cắt " Harry bĩu môi nói, thật sự tóc cậu đã rất dài rồi, tới đầu gối rồi đấy, nếu để tóc như vậy mà đi xáp lá cà thì hơi bất tiện. " Em nếu thấy khó chịu thì có thể bối lên cho tiện " Cedric góp ý, Harry nghe vậy liền suy nghĩ một chút gật đầu. Nhanh chóng tết tóc lại để nó nhỏ đi Harry liền thuần thuật mà búi tóc lên, Cedric nhìn cảnh này thì đầy thắt mắt. " Harry em có vẽ giỏi trong việc làm tóc nhỉ " Nghe Cedric nói Harry liền cứng tay lại , cậu căn bản chỉ làm theo những gì mà mình thấy được khi biến nhỏ, con gái ngày nào cũng đè cậu ra mà mặt quần áo sau đó là làm tóc, Harry còn nhớ rõ có một lần cả đám làm cho cậu một cái đầu cài đầy trang sức. " Khụ " Harry giả vờ ho sau đó lấy sách ra, Cedric nhìn vậy cũng cười cười sau đó cũng nhìn vào sách. Hai người im lặng ngồi đối diện nhau đọc sách một lúc sau đó cả hai liền nghe thấy tiếng mở cửa. " Tom ?" Harry nghi hoặc nhìn chàng trai tóc nâu đứng trước cửa, vẻ mặt Tom có vẻ rất kém. " Có chuyện " Tom nói rồi liếc mắt qua nhìn Cedric, Harry nhìn như vậy liền hiểu sau đó đứng dậy. " Anh Cedric em ra ngoài một chút " Harry nhìn Cedric gật đầu rồi đi ra cùng Tom. Cả hai đi ra một chỗ khá vắng sau đó liền cho một bùa cách âm. " Thuộc hạ của ta vừa báo cáo, cái công ty đột nhiên bị tấn công , hơn một nửa tài liệu ở trong đó biến mất " Tom dựa vào một chỗ gần đó nhìn Harry. " Cái này chắc chắn không phải bênh tôi làm " Harry liếc mắt qua, cả hai cùng rơi vào trầm ngâm. " Dù là gì ta cũng không mong đó là kẻ thù " Harry nói, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ. ( Đó là do ai làm ) Harry hỏi. ( Cái này căn bản ta cũng không biết, có lẽ là một số việc bắt đầu thay đổi) Giọng nói hơi lưỡng lự, Harry không trả lời hay hỏi gì mà chính cậu đang tự hỏi, liệu ai là người lấy hết số tài liệu đó. Mang trong mình đầy nghĩ vấn, Harry tạm biệt Tom sau đó trở về khoan của mình. Vừa đứng ở cửa cậu liền nghe được mùi đồ ăn. " Quite không cần phiền như thế đâu " Cedric cười lắc đầu nhìn một bàn đầy đồ ăn. " Phiền cái gì , cậu mau ăn nhiều vào cho tớ " Quite nói rồi tiếp tục lấy đồ ăn ra, Harry đứng ngoài cửa nhìn cảnh này thì hơi đắn đo là không biết có nên vào hay không. ( T/g : Mấy bạn độc giả hãy nghĩ kỹ trước khi bình luận nhân vật Quite nhé) Sau đó cậu rất nhanh quyết định, đi ra chỗ khác cho hai người đó đừng làm mù mắt trẻ nhỏ như cậu. Nhìn hành lang hơi vắng Harry liền mù mờ một chút, đi đâu bây giờ. Cậu nhìn xung quanh sau đó liền quyết định đi tham quan con tàu. Nhìn mấy mổ động vật đang trò chuyện mà không để ý bênh ngoài Harry liền cảm thán, nhìn xung quanh mà không để ý phía trước Harry rất nhanh liền va phải người khác. Một thứ bột màu hồng gì đó từ trên đầu Harry rơi xuống, cậu nhìn cái bột hồng đó sau đó liền hắt hơi. " Hát xì, hát xì, hát xì " Harry hắc hơi thật nhỏ, cậu thầm thang trong lòng, thế quái nào lại bị dính phấn của cây cỏ mèo ( T/g : liên hệ tập 10-11 để biết thêm chi tiết) " Potter ? .....Ôi Trời Potter tớ xin lỗi " Harry vừa hắc hơi Liền nghe một giọng nói loáng thoáng, cậu ngẩn mặt lên. Uy đến người làm đổ phấn mà cũng trùng - Harry nhìn học sinh Ravenclaw đó đang xin lỗi. " Hát xì không sao hát xì cậu.... Cậu dọn dẹp chỗ này giùm Hát xì giùm tôi " Harry vừa hắc hơi vừa nói, cậu học Sinh Ravenclaw mất một lúc giải mã thì mới gật đầu. " Cảm.. Ơn hát xì " Harry đứng dậy sau đó liền nhanh chóng chạy vào một chỗ vệ sinh gần đó. " Rào rào " Cố gắng lấy nước rửa mặt lẫn đầu mình, Harry liền thấy đỡ hơn một chút , ngước lên Harry liền cảm thấy hơi đau lòng là tới chiều thì mới tới được Hogwarts vậy thì cậu phải ở tình trạng này cho tới khi tới Hogwarts . " Hát xì " Nhìn vào gương Harry liền thấy hơi đau đầu Là tóc cậu ước hết, run rẩy tay lấy đồng hồ ra cậu liền quyết định trở lại khoan của mình. --------.........----------.........----------........... T/g : lết~~~~