Theo Chiều Gió Full
Chương 40
" Cạch " Harry mở cửa đại sảnh đường đi vào, bênh trong những học sinh đang ăn tối.
" loảng xoảng " Ren làm rớt nĩa xuống nhìn cái người bình thản đi vào " Sao...sao có thể "
" Chuyện gì thế Ren " Một học sinh Ravenclaw ngồi kế cô ta liền hỏi, Ren quay mặt qua lắc đầu.
- Hệ thống không phải ngươi nói thuốc có tác dụng sao - tức giận
- Thuốc có tác dụng nhưng tùy trường hợp - Lạnh lẽo trả lời .
- Nhiệm vụ không thành công bị trừ hết số điểm, hình phạt đuổi khỏi Hogwarts, tất cả số thuốc biến mất , sẽ kích hoạt sau 3 tiếng -
Harry đi về phía Hufflepuff ngồi xuống, cậu đặt cái hộp trên bàng sau đó bắt đầu ăn như chưa từng có chuyện gì sảy ra.
( Cô ta sợ hãi) Harry mắt liếc qua phía Ravenclaw mĩm cười.
( Harry nhỏ không sợ mới lạ một tên do chính tay mình giết đột nhiên xuất hiện không có xây xác gì thì thật cmn) giọng nói giải thích.
Harry ăn không nhiều lắm, cậu bỏ nĩa xuống chờ đợi, rất nhanh mọi người trong đại sảnh đường ăn xong.
Bọn cú bay vào giao thư cho mấy đứa nhỏ đột nhiên có một con chim ưng đen bay về phía Ravenclaw.
" Ren cậu có thư kìa " Ren giật mình nhìn bức thư trước mắt, một phong thư màu đen, dự cảm chẳng lành nhưng cô ta vẫn mở ra.
" Bộ pháp thuật Đức 15/2/1992*
Kính gửi cô Ren.
Quý cô Ren cô đã bị bắt vì hành vi giúp Muggle vào giới pháp thuật mà không có sự cho phép của hội đồng ; tội săn bắn bạch mã trái phép; Tội giết hơn 50 con quỷ khổng lồ; tội đầu độc người trong hội đồng; tội dùng lời nguyền độc đoán lên hơn 10 phù thuỷ; ngoài ra cô còn vi phạm hơn 20 tội khác chúng tôi mong cô đi theo để giải quyết
Toà án sẽ diễn ra vào ngày 20/2 với sự góp mặt của những phù thuỷ tối cao "
Bức thư vang lên giọng nói rõ ràng. Sau đó khi nói xong liền tự bốc cháy cùng lúc đó những người mặt áo choàng đen liền xuất hiện từ cửa đại sảnh đường.
" Cái gì, bức thư này là giả không phải tôi làm " Ren gào lên khi những người áo đen lại gần, mọi người ngồi ở đại sảnh đường liền bừng tỉnh bọn họ bắt đầu tránh xa và nháo nhào lên.
" Các trò mau đi về nhà ở đây hãy để cho các thần sáng ở Đức giải quyết " cụ Dumbledore phóng một bùa phép nói lớn, cụ căn bản Không có cái gì gọi là bất ngờ có vẻ cụ đã biết trước được vụ này. Các học sinh mặt hoang mang nhìn nhau sau đó liền di chuyển cách xa chỗ bàn Ravenclaw nhưng lại không đi ra khỏi đại sảnh đường, Cụ Dumbledore thấy nhưng không nói gì.
" Không không tôi không có làm " Cô ta lùi ra sau khi những người áo đen bước tới , khi tới đường cùng cô ta liền nhìn xung quanh thì liền thấy Harry đứng đó.
" Là cậu ta, cậu ta là người làm không phải tôi, cậu ta là một trường sinh linh giá của Voldemort " Ren chỉ tay về phía Harry đang đứng đó mà nói lớn. Harry nhướn mày lên. Các học sinh thì hoang mang, trường sinh linh giá là cái mô tê gì???
Các thần sáng liền quay đầu lại nhìn Harry, cậu mỉm cười nhìn lại.
" Khục đó chẳng phải là sếp nhỏ sao " Một thần sáng hoang mang dùng tiếng Đức nói với đồng bọn.
" Có nên đi lại chào ngài ấy không, dù gì cũng là sếp nhỏ " Một thần sáng khác cũng hoang mang nói . Các học sinh nghe mấy thần sáng trao đổi bằng tiếng Đức liền mù mờ, aa họ nói cái gì vậy bọn tôi muốn biết!!!!
Ren nhìn các thần sáng nói chuyện rù rì với nhau liền tức giận, họ vì sao không bắt nó chứ, phải rồi không phải vì nó thì kế hoạch của mình sẽ suông sẽ, phải đã chết thì phải kéo theo....
" Harry tôi với cậu là đồng minh đúng không, mau cứu tôi đi " Ren nói lớn, các học sinh lại nghi hoặc chẳng phải Ren vừa tố cáo Harry là cái gì đó của chúa tể hắc ám sao. Harry híp mắt lại cầm chiếc hộp đi tới.
Cậu di chuyển từ từ tới, các thần sáng tự động tránh đường ra cho Harry. Cậu dừng lại mặt đối diện với Ren.
" Harry " Ren mĩm cười nhìn Harry, cậu ta không phải mị lực của cô hấp dẫn chứ ( T/g: Lạy má tới giờ này còn atsm) . Harry cuối đầu miệng mở ra.
" Trời đ* bố mày nhịn đủ lâu rồi nhé cái con này " Harry ngửa cổ nói lớn, sau đó liền nhanh gọn lẹ cho cô ta một bùa hóa cứng.
" Gặp thì bắt liền đừng có lề mề, mặt áo đen thì không tạo ra sự thần bí mẹ gì đâu, mặt đồ của bộ pháp thuật bênh đó giùm " Harry dùng tiếng Đức nói lườm qua mấy thần sáng, họ đứng nghiêm lại gật đầu, trong áo choàng đen cả đám đổ mồ hôi như mưa
" Cầm đưa thứ này cho ai thì biết rồi đấy, còn một phần thì ta chưa lấy kịp " quăng cái hộp gỗ về phía một thần sáng, anh ta loạng choạng cầm lại.
" Vậy chào tạm biệt, cảm ơn đã hợp tác " Bọn họ cuối đầu sau đó liền dùng bùa trôi nổi đưa Ren bị hóa cứng ra ngoài.
Ủa họ nói gì vậy chúng tôi cũng muốn biết- đám động vật nhỏ chứng kiến sự việc liền gào lên.
( Harry nhỏ hồi nãy cậu kinh khủng thật) giọng nói run rẩy hưng phấn.
Harry không nói gì đi về phía cụ Dumbledore, cậu lấy hai con mắt đó ra đưa cho cụ.
" Hiệu trưởng nhờ ngài giải thích lại sự việc hôm Halloween cho mọi người " Nói rồi Harry đi về phía đám nhỏ đang còn hóng chuyện.
" Draco, Tom, Cedric mọi người đi theo em " Harry liếc mắt qua nhìn. Bọn họ gật đầu liền đi theo Harry, đám nhỏ nhìn theo đầy thắt mắt.
" Các trò mau về lại chỗ ngồi ta có chuyện giải thích " Cụ Dumbledore nói nhìn về phía Harry cười tủm tỉm.
Harry sau khi cùng 3 người ra khỏi đại sảnh đường liền thở phào nhẹ nhõm.
" Harry vất vả cho cậu rồi, đây là thứ cậu cần " Draco đi tới đưa ra một chiếc hộp gỗ khác , Tom không nói gì đưa cậu một sắp giấy, Cedric thì đưa cho Harry hai bức thư.
" Cảm ơn mọi người giúp đỡ , đã phiền cả ba phải đóng kịch tới bây giờ " Harry cúi đầu cảm ơn.
" Harry cậu là người thiệt thòi nhất, tớ chỉ giúp cậu được nhiêu đây " Draco nói, cậu tuy không rõ những gì Harry trải qua, nhưng nhìn Harry ngày nào cũng mệt mỏi trong thấy cậu lại thấy buồn phiền.
" Harry chào mừng em trở lại " Cedric lên tiếng, anh tiến tới ôm Harry vào, Harry cũng mĩm cười ôm lại Cedric.
Tom nhìn cả ba liền mĩm cười nhưng sau đó nhớ ra cái gì đó liền nhăn mày.
" 2 người em cần nói chuyện riêng với Tom " Harry nhìn Tom nhăn mày như ông cụ non liền cười nhẹ.
Cedric và Draco nhìn nhau sau đó liền gật đầu di chuyển vào trong đại sảnh đường.
Harry đối diện với Tom , cả hai cùng yên lặng nhìn nhau, Harry là người lên tiếng trước phá vỡ sự im lặng.
" Tom , Voldemort hay Tom Riddle tớ nên gọi thế nào " nhắm mắt lại sau đó Harry liền mở mắt ra .
-------........---------.........-------------
T/g: mẹ bánh bèo sống dai lắm tới gần khúc cuối lận :>
Chắc cái khúc vạch trần không có cao trào như độc giả nghĩ nhỉ?
Truyện khác cùng thể loại
118 chương
41 chương
548 chương
33 chương
114 chương
313 chương
660 chương