- Hoan nghênh các vị khách quý đã đến tham dự buổi tiệc đêm nay. - Đại tiên tri Selina...! Ngài công tước! Tất cả đều đồng loạt cúi người hành lễ một cách đầy kính cẩn. Quý bà ở trước mặt bọn họ là một trong số ít vampire còn lại thuộc lớp thế hệ cũ, là nhà tiên tri được sùng bái nhất, cũng như từng là cố vấn tối cao của hoàng gia, và là mẹ của đương gia công tước. Bà đã sống lánh đời hơn cả trăm năm nay, nhưng ảnh hưởng của bà vẫn đã và luôn được lan truyền trên khắp các miền lãnh thổ. Ngày trước, không chỉ cố vấn cho vương quốc vampire của mình mà bà còn nhận lời giúp đỡ cho rất nhiều các tiểu tộc khác. Lời tiên tri của bà đã giúp cho bọn họ có thể tìm ra đối sách với vấn đề sao cho xảy ra ít thiệt hại nhất, nếu không thì hậu quả đã khôn lường. Nếu như bà là chủ nhân của bữa tiệc này, vậy thì họ cũng không cảm thấy có gì quá ngạc nhiên, chỉ là đã lâu thật lâu rồi, và đây cũng mới là lần đầu tiên được nhìn thấy bà đối với khá nhiều người ở đây. - Cảm ơn mọi người vì đã dành ra thời gian quý báu của mình và đã sửa soạn thật xinh đẹp để đến đây. Hôm nay, ta cùng con trai cũng xin được giới thiệu với mọi người một nhân vật mà chắc chắn ai cũng sẽ phải bất ngờ. Dứt lời, một bóng người khác từ bên ngoài tiến vào. Một mái tóc lúm chúm những sợi bạc phơ, một bộ râu lún phún trên mép và cằm cùng với những vết chân chim hằn trên khoé mắt đầy trầm ổn của mình. Trong sảnh ai ai cũng im lặng và nghi hoặc nhìn nhau, ý trong mắt đều là vị nào đây?. Nhưng không lâu sau đó, từ một nơi nào đó lại có một giọng nói kinh hô: - Là...Chính là Trưởng lão! Ngài trưởng lão duy nhất còn sống!! - Ahahaha...Đã hơn ngàn năm trôi qua rồi, vậy mà vẫn còn có ai đó nhớ đến lão già khú đế như ta đấy sao? Lão đây thực sự cảm động đó. Hội trưởng lão là tụ họp những ma tộc lão làng nhất với tuổi thọ rất cao, lên đến hai ba nghìn tuổi, phục vụ ít nhất là 2 đời quân chủ của tộc mình. Trước đây có năm người trong hội trưởng lão, nhiệm vụ của họ là dạy dỗ ma thuật cho người kế vị, cũng như có vai trò cố vấn mỗi khi đức vua phải đưa ra một quyết định quan trọng. Nhưng sau trận đại chiến đầy mất mát năm đó, cả 4 vị trưởng lão đều ra đi, chỉ còn lại một vị mang trên người thương tích quay trở về, từ đó cũng chẳng còn ai biết được tung tích của lão nữa. Người còn lại đó chính là trưởng lão của tộc vampire, Frederick Wistalia. Nhìn thấy những vẻ mặt đa dạng biểu cảm của các ma tộc trẻ tuổi, Frederick coi như hài lòng với kết quả này, trong khi Selina đứng ở bên cạnh nâng tay lên nhéo vào cánh tay của ông một cái, miệng thầm mắng Cha đừng có mà cư xử như con nít!. Nhưng bà đã quên, chính mình cũng có sở thích trêu chọc trẻ nhỏ. Quả là con hơn cha thì nhà có phúc mà. Cuối cùng, ông hắng giọng, nói: - Không gây khó dễ cho các ngươi nữa, lão già này chỉ muốn hôm nay mọi người tận hưởng bữa tiệc thật tốt. Những li rượu vang đã được phục vụ tới tay từng người. Frederick nhận lấy rượu từ Selina, sau đó giơ lên trước mặt, chất giọng già khằn nhưng lại không giấu được phấn khích, hô vang: - Nào, cùng ta nâng li! Tiếng hô hào hưởng ứng cũng rộn lên, và mọi người bắt đầu nhập tiệc. Ẩm thực ma giới có rất nhiều thứ món ăn kì quái đều được chuẩn bị đầy đủ trên những chiếc bàn đặt ở sát vách tường. Tiếng nhạc cổ điển mang âm hưởng thần bí nổi lên, và mỗi người nhanh chóng bắt cặp với nhau, vui vẻ khiêu vũ. Những cô gái rất nhanh chóng tìm cho mình một cơ hội để được khiêu vũ cùng những chàng trai thuộc tứ gia tộc, mà đang hiện diện tại đây thì có Evan, Kyle và David. Không ai dám lên tiếng hỏi tung tích của người còn lại ở đâu. Bản thân Josh ngày trước cũng nổi tiếng là một kẻ khép kín, những bữa tiệc xã giao như thế này sẽ rất hiếm khi xuất đầu lộ diện, nhưng đám quỷ bọn họ lại thấy dạo này hắn như biến thành kẻ khác hiền lành hơn, trong lòng cũng dâng lên chút hi vọng muốn được một lần bắt cặp với vị hoàng tử hắc ám này. Tuy có 3 quý ngài lịch lãm ở đây, nhưng chỉ có Kyle và David thuộc tuýp hoà hợp với xã hội, còn Evan vẫn là dạng xa cách lãnh đạm, cậu sẽ không bao giờ cho phép thứ dung chi tục phấn chạm đến vạt áo của mình. Bởi thế, cậu chỉ chăm chú ngâm rượu và đùa nghịch với ông ngoại của mình mà thôi. Những vị khách tham dự tiệc đều rất đa dạng thành phần, và Evan chắc kèo là không phải ai cũng mang tâm tư đơn thuần mà đến. Đó là kinh nghiệm có được từ nhiều bữa tiệc trước, và cũng do, bọn họ đều là quỷ, người ta cũng có câu quỷ kế đa đoan đấy thôi. Không thể trách cứ gì, vì đó chính là cách những sinh vật hắc ám như bọn họ tồn tại, và đây cũng là nguyên nhân vì sao mỗi tộc cần phải có lãnh đạo. Nếu lãnh đạo tốt, vậy đương nhiên xã hội của tộc đó sẽ an toàn hơn, ngược lại thì sẽ trở thành một cái đống đổ nát đầy tệ nạn thôi. Tỉ như, tộc hắc yêu tinh. Hắc yêu tinh bất đồng với yêu tinh, mặc dù có rất nhiều điểm chung ở đặc điểm hình thái, chỉ trừ màu da của hắc yêu tinh sẽ là màu nâu sậm. Hắc yêu tinh khá thân thiết với loài succubi, vì dục vọng của chúng vượt ngưỡng của lí trí bình thường. Chúng sẽ không quản hậu quả mình gây ra, chỉ cần được thoả mãn là tất cả những gì chúng quan tâm. Ngoài ra, hắc yêu tinh rất hiếu chiến và kiêu ngạo. Tộc này liên tục thay đổi thủ lĩnh, chỉ cần có ai giết được thủ lĩnh đương nhiệm thì sẽ liền có thể trở thành thủ lĩnh mới. Đời sống hằng ngày của bọn chúng chính là săn giết và hưởng lạc. Mà cậu thì không quan tâm lắm nếu như hắc yêu tinh có nhắm đến Kyle, kẻ mà vốn đã lên giường với ít nhất một cô gái tại mỗi bữa tiệc, hoặc Josh, hoặc thậm chí là đứa nhỏ David cũng sẽ muốn xơi. Bốn người các cậu cũng không phải là dạng tình anh em thắm thiết gì, thiếu điều muốn hại nhau đằng sau lưng thì có, nhưng vì nhân (quỷ) phẩm từng thằng lại không có suy dồi đến mức đó nên vẫn là đ*o thì hơn. Tầm gần một tiếng trôi qua, cửa lớn đột nhiên mở ra, và có thêm một màn xuất hiện nữa. Không uổng công mong chờ, đó chính là Josh Danville, mà thiếu nữ trong bộ dạ phục màu đen phối xanh lam sẫm cùng những viên pha lê vụn đính kèm tựa như mô phỏng lại bầu trời đêm ảo ảnh đầy sao đang khoác tay hắn không ai khác ngoài Mia, một vampire mà theo như dữ liệu mà tất cả mọi người được biết, là cấp B, nhưng lại may mắn được ánh trăng ban cho sắc đẹp huyền bí. Một vẻ đẹp của màn đêm. Không những thân thiết với ba nam thần kia, ngay cả Josh-tự-cách-ly khét tiếng mà đã có thể phát triển quan hệ đến mức hắn sẽ để cô khoác tay của mình, hình ảnh này đã triệt để phá vỡ tam quan của chúng quỷ suốt mấy trăm năm nay rồi. Rốt cuộc cô ta đã ăn phải vận cứt chó nào mà may mắn hết cả phần thiên hạ thế này? Bỏ qua thân phận không minh bạch của cô, phái nam của tất cả bộ tộc đều tiến tới ngỏ ý muốn mời cô một điệu nhảy. Mia cười một cách vô cùng chuyên nghiệp trong khi lịch sự từ chối bọn họ, và dĩ nhiên, mĩ nam là ngoại lệ rồi khưa khưa. - Quý cô đáng yêu đây liệu có thể chia sẻ cùng ta một điệu? Người đưa tay ra trước mặt cô lần này là Kyle, không ngạc nhiên lắm. Mọi thứ về cô, Kyle đều phải nắm chắc cơ hội được trải qua đầu tiên, bởi lẽ anh ta cũng liệu được sức mình so với người nào đó. Hừ, chính cung thì sao chứ, anh không tin dáng vẻ quyến rũ thành thục của mình sẽ không câu dẫn được cô. - Rất vinh hạnh. Cô thanh lịch đặt tay mình lên lòng bàn tay của anh, và cả hai bắt đầu xoay tròn theo điệu waltz nhịp nhàng tao nhã trước vô vàn ánh nhìn hâm mộ và đố kị. Mia thưởng thức người đàn ông này. Anh hiểu rõ phụ nữ như nắm trong lòng bàn tay, anh biết điều gì sẽ làm cho cô cảm thấy thích thú. Giả sử anh ta không phải là một vampire quý tộc, thay vào đó là một nhân loại nghèo thì chắc hẳn hình ảnh của một chàng trai bồi rượu đứng đầu bảng của một host club sẽ rất phù hợp với anh. Tất cả những thiên kim hay quý bà giàu có đều sẽ sẵn lòng xoè tiền ra chỉ để có được chàng trai này mua vui một đêm. Nhưng nếu để gọi đây là yêu, thì cũng không đúng. Ở bên cạnh người này, cô sẽ được học tập rất nhiều điều, và cảm giác của cô dành cho anh có thể miêu tả gần sát nhất bằng hai chữ ngưỡng mộ. Kể từ sau cái đêm trong phòng học của Mia, hai người cũng chưa hề ngủ với nhau thêm lần nào nữa. Cô đọc được dục vọng ở bên trong đáy mắt của Kyle chứ, nhưng cô quyết định làm lơ nó bằng những trò đùa nhạt toẹt của mình. Và anh ấy cũng có lẽ đã ngầm hiểu được ý cô, nên dường như không có làm ra hành động nào quá phận nữa. Khúc nhạc kết thúc, Mia và Kyle tách khỏi nhau sau một cái cúi chào theo nghi thức. Cô vừa quay lưng lại, còn chưa kịp ngơi nghỉ thì thân hình thiếu niên của David lại hiện ra ngay trước mắt. Cậu hí hửng cầm lấy hai cánh tay của cô, một bên đặt lên vai trái cậu, bên còn lại đan xem vào giữa những ngón tay phải của cậu. - Mia nee-sama, chị phải nhảy với em lần này đó! Mia nheo nheo mắt với đầy ý cười. Cô ngọt ngào đáp: - Được, chị chiều em. David bây giờ đã cao gần ngang bằng với cô, và hai đôi mắt vừa vặn gặp nhau ở cùng một độ cao. Tuy nhiên, đừng để vẻ ngoài của David đánh lừa, cậu ta thực chất cùng trang lứa với cả ba chàng trai còn lại, cả cô nữa. Mia trong lòng tự hỏi đã không dưới một lần, rằng liệu bộ mặt trẻ con ưu tư này của cậu ta là thật, hay đó chỉ là một phần của sự thật, thậm chí còn là cú lừa cực mạnh? David là một quản ngục lành nghề, cô tin rằng cậu nhóc trông ngây thơ và hồn nhiên này trên thực tế lại nắm rõ 101 phương thức hỏi cung và tra tấn khác nhau. Lỡ như suy đoán của cô là đúng thì thế giới này quả thật là đáng sợ. Tính ra, thằng nhỏ này cũng đáo để phết chứ chẳng đùa. Mọi hôm còn bày trò mè nheo đòi ngủ cùng cô cho bằng được, lại còn chế ra lắm nỗi sợ vừa nghe vào là đã thấy vô lí. Nhưng tính tình cô dễ mềm lòng trước tiểu shota đáng yêu, nên thôi coi như cô sẽ không tra cứu (thực ra là cô ném mẹ cái liêm sỉ đi chỗ chó chết nào đó rồi chứ ở đó mà tỏ ra liêm khiết để cho ai xem?). Dĩ nhiên, đối với cậu nhóc, cô cũng không mang loại tình cảm mà sẽ làm thoả mãn được cậu ta. Liên tục nhảy với những chàng trai xuất chúng đã làm Mia cảm thấy hơi căng thẳng cho đôi chân của mình, vì thế cô tiến đến bàn đồ ăn và nhắm mấy miếng. Khẩu vị của loài vampire chỉ có máu và thức ăn của người bình thường, trong khi quỷ tộc sẽ rất thích những món mà đến cả cái tên cũng sẽ toả ra năng lượng hắc ám và kinh dị. Mia không có nhu cầu hút máu nhiều so với vampire bình thường, và cơn khát của cô trỗi dậy chưa tới 2 lần 1 năm. Vả lại, cô cũng cho rằng mình khá là kén ăn nữa, và cái tháp máu đang để ở trên bàn đó sẽ không phải là hương vị mà cô muốn. Quả nhiên vẫn là nên ăn thức ăn của loài người là tốt rồi. Bánh ngọt rồi trà thơm, làm cho tâm trạng của Mia trở nên vui vẻ thật không khó khăn một chút nào. Đột nhiên, bên tai cô chợt vọng tới tiếng nói qua lại, mà nghe ra rõ nhất vẫn chính là giọng nói mật ngọt như mía lùi bắt trọn trái tim nam tử. Chẳng qua lại là một cô ả đang cần tìm một bờ vai để đêm nay bớt đi mấy phần cô đơn thôi đấy mà. Sinh lực tuổi trẻ dồi dào, như vậy cũng không phải là chuyện gì không tốt. Cho tới khi, giọng nói thứ hai vang lên. Là của Josh. Mia lập tức quay đầu về hướng xuất phát giọng nói kia. Một nàng hắc yêu tinh quyến rũ với làn da màu chocolate và đôi mắt hơi xếch sắc sảo, trên tay cầm hai ly rượu, miệng cười duyên dáng, cử chỉ uyển chuyển, và hoạt ngôn. - Ngài Josh, quả nhiên không giống với lời đồn đại, vậy mà lại là một người đàn ông lịch thiệp như thế này đây~ - Cô quá lời rồi. - Em nói thật đấy chứ không hề quá lời đâu mà, ngài không những lịch thiệp lại còn rất khiêm tốn. Ngài quả đúng là chàng trai trong mộng của tất cả cô gái ở đây, ngài hãy xem biết bao nhiêu ánh mắt thầm mến đang hướng về phía ngài kìa~ - ... - Mà thôi, nhân tiện em và ngài đang cùng tận hưởng bữa tiệc tuyệt vời ngàn năm có một này, chi bằng em mời ngài một ly rượu, chúc mừng lần đầu em may mắn có cơ hội được nói chuyện với ngài~ Josh ậm ừ như muốn phản kháng, nhưng bây giờ hắn không thể quay về trở thành Josh-cách-ly được như trước, và lễ nghi ứng xử hắn được dạy từ bé tựa như thay hắn làm chủ cơ thể và tâm trí của mình vậy. - Vậy...cảm ơn cô. Hắn nhận lấy chiếc ly thuỷ tinh dáng dài của cô ả, sau đó đưa lên miệng và nhấp vào một ngụm. Khi thấy yết hầu của hắn nhấp nhô, cô ả nhả ra một nụ cười hài lòng (và có phần tà ác), rồi chính mình cũng kề vành li lên bờ môi khẽ nhoẻn. Ly rượu bỗng dưng không còn nằm trong tay của cô ả nữa. - Joshie, cậu lại nhận rượu của người này thay vì của tớ, như vậy là không công bằng! Cậu thành thật đi, thực ra cậu ghét tớ lắm có đúng không! Trước ánh mắt thất kinh của nàng hắc yêu tinh và Josh, Mia hảo hán ngửa đầu uống cạn một hơi. - Cô....! Cô làm cái quái gì thế hả?! Cô ả hắc yêu tinh kêu lên, biểu cảm tức tối vô cùng. - Hmph! Người này từ trên xuống dưới đều tản ra vẻ dung tục, Joshie, gu của cậu đây á hả? Thật là không thể nào tin nổi cậu! Nếu như cậu thích kiểu như cô ta, vậy cứ việc nói cho tớ biết là được, việc gì phải làm đến mức này? Vừa nói, Mia vừa bám vào vai của Josh mà đẩy hắn đi khỏi vừa phàn nàn nhõng nhẽo. Cô ả hắc yêu tinh trông theo hai thân ảnh đi xa dần mà ấm ức dậm một chân xuống, cắn cắn môi dưới. Thế nhưng khi nhìn lên một lần nữa, ả vừa vặn chạm phải một ánh mắt sắc lẹm tựa như muốn đem ả bem cho nhừ tử cả trăm lần, và chủ nhân của nó lại là thiếu nữ bánh bèo phá hỏng chuyện tốt của ả vừa rồi. Đó...thật sự là cùng một người sao? - Công— Mia, ngài vừa mới...? - Suỵt, nghe tôi nói đây. Cậu có lẽ không thường dự những sự kiện như này nên mới không biết đối phó, nhưng cậu tuyệt đối phải cảnh giác, nhất là với những cô gái có ý đồ này. Cậu không muốn sáng sớm tinh mơ mở mắt lại thấy mình đang nằm trên một chiếc giường xa lạ cùng một ai đó, có đúng chứ? Josh mím mím môi, rồi lại gật đầu, lần này đã có ý thức được mình cần phải làm gì. - Thật tình, không biết là cậu theo để chăm tôi, hay là tôi phải theo chăm cậu nữa đây... Mia thở dài rồi đi khỏi, để lại một chàng trai hoang mang không biết là nên trưng ra bộ mặt gì. Vừa rồi...cô ấy quả thực có chút ngầu. Mia quét ánh mắt khắp phòng tiệc nhưng lại không tìm thấy được người mình cần tìm. Và như chợt nghĩ ra điều gì đó, cô xách váy lên và vội vàng chạy về một phương hướng nọ. Cô muốn gặp Evan, ngay bây giờ. *********** A/N: xả ảnh phúc lợi đâyyyyyyyy xin lỗi mọi người nhiều vì lâu vậy mới đăng chap nhaaa. Mọi người biết tác phong lộn xộn của tui rồi đó, và dự là câu chuyện của những vampire này hẵng còn kéo dài thật dàiiiiiiiii nên mọi người hãy cùng hóng với tui nhaaa Mia: "Mĩ nhân, ngươi đã bị ta vật xuống rồi, ngoan ngoãn nằm im cho ta thưởng thức đi hắc hắc hắc...." Mia: "Ưm...!" Mia: "Ngươi...!" Mia: *ngất* Evan: "..." Mia: "...Em, vừa nãy..." Evan: "Không có chuyện gì cả. Có thể em mệt rồi, anh đưa em về nghỉ ngơi." Mia: "Ừ, ừmm..."