Thề Ước Thầm Lặng
Chương 9
Miệng anh tấn công một cách nóng bỏng, truyền những cơn sốc không ngừng nghỉ khắp tứ chi cô. Cô không có thời gian để suy nghĩ về việc anh đang làm. Sự thật rằng anh đang ôm cô, hôn cô, và đánh dấu chủ quyền lên cô đã quá áp đảo rồi. Anh muốn cô. Cách anh rê tay khắp cơ thể cô, ép người cô vào đầy tuyệt vọng, mạnh mẽ, và dữ dội hơn bất kỳ lần nào khác anh từng chạm vào cô.
Khi tay anh vùi vào tóc cô và môi anh thăm dò miệng cô, cô cảm nhận được cơ thể săn chắc của anh dựa vào những đường cong mềm mại yếu ớt của mình.
Rồi có thứ gì đó sống dậy trong cô. Như có công tắc, cơ thể cô bốc lửa, đốt cháy anh và nuốt trọn cô.
Môi cô mở ra, chào đón hơi ấm ẩm ướt của anh. Trong vô thức, tay cô đưa lên lưng anh, kéo anh lại gần hơn. Cô thoáng do dự ở eo anh, không dám chắc mình có bao nhiêu đặc quyền trong vòng tay anh. Đâu rồi những điều luật quy định những gì cô nên hay không nên làm? Cô cảm thấy tay anh rê dọc cổ cô. Ngón tay cái của anh lần theo đường rìa ngực cô.
“Ôi, Chúa ơi”, cô rên lên khi anh rời môi cô.
Đó cũng là lúc cô nhận ra rằng, chẳng có luật lệ nào hết, chỉ có đam mê. Cơ thể họ tương tác với nhau, hướng dẫn họ làm những việc đến một cách tự nhiên. Chúa cứu rỗi, cô muốn những gì sắp đến.
Khi cô thả tay xuống thấp hơn, rê qua đùi anh, hơi nóng xông thẳng vào bụng anh, khiến anh hụt hơi. Khi ngực cô lấp đầy lòng bàn tay anh, cô không tránh đi mà chiều theo sự âu yếm của anh, rên rỉ trước những ve vuốt ấy.
Anh kéo áo của cô ra khỏi quần, tuyệt vọng muốn chạm vào làn da cô, cảm nhận nó áp vào da thịt mình. Anh muốn ngấu nghiến cô. Cả một ngày bồn chồn và sợ hãi truyền adrenalin cho anh. Anh vất vả mãi mới cởi được áo cô ra.
“Em đẹp quá”, anh thì thầm. Anh rê môi xuống và đặt lên ngực cô.
Cô không đẩy anh ra, thay vào đó, dường như cô cũng lo lắng như anh.
Anh bắt đầu đi giật lùi về phía sô pha, kéo cô theo. Họ nên về phòng anh, nhưng ý nghĩ xa đến thế khiến anh khó chịu. Anh muốn cô ngay tại đó, ngay lúc này.
Đâu đó trong đầu, Todd bảo mình hãy dịu xuống. Đây là lần đầu tiên của cô, và anh muốn cô được nếm vị thiên đường, để cô tận hưởng mọi khoái lạc mà anh biết mình có thể đem đến. Nhưng cô đang kéo áo anh ra khỏi quần, và anh bất lực, lạc lối trong cô.
Một tiếng đập inh tai ngoài cửa trước như một gáo nước lạnh dội vào lửa. Móng tay cô đang cào cấu anh trong đam mê đột nhiên túm chặt lấy anh trong sợ hãi. Tiếng thở dốc của cô nghe như tiếng hét.
Đầu anh ngẩng phắt dậy, cả cơ thể cứng đờ. Anh nhìn xuống Myra và đặt một ngón tay lên môi cô, yêu cầu cô im lặng khi tiếng đập thứ hai vang lên.
Anh kéo cô xuống sàn. Cúi thấp, anh nhích người lấy áo của cô và dúi nó cho cô. Myra vội vã mặc đồ và lách vào khoảng trống giữa bức tường và trường kỷ.
Todd bò tới nơi anh cất súng. Khom người trên mũi chân, anh mở chốt an toàn của khẩu súng chín milimét và cầm nó bằng cả hai tay. Với khẩu súng trước mặt, anh nép người đi tới cạnh ô cửa sổ khổng lồ.
Anh thấy một bóng đen khổng lồ và vội lùi lại. Cái quái gì thế?
“Ở yên đây nhé”, anh thì thầm khi đi qua cô. “Cúi thấp xuống.” Anh chui vào bếp và đi ra cửa sau.
Bất lực co rúm trong góc, Myra nhắm mắt lại và mở cửa tâm trí mình. Đầu cô nhức nhối với cảm giác đau đớn quen thuộc mỗi khi có người nhìn vào. Bất kể là ai đang đứng ngoài kia thì người đó cũng đang trườn quanh đầu cô như một con vật ký sinh, tìm kiếm thông tin. Ngay lập tức, cô chặn hắn lại. Hắn rất mạnh. Là Druid hay phù thuỷ thì cô không dám chắc, nhưng ý định của gã rất xấu xa.
Cô cảm nhận được hắn đang ẩn náu trong bóng đêm, cô thấy kẻ lạ mặt nhìn vào viên gạch hắn đang nắm trong tay. Chờ đợi và muốn làm hại họ.
Dây xích khoá cửa sau trượt ra. Myra biết Todd đang xông vào bẫy. Lao vội ra cửa sau, cô hét lên, “Dừng lại!”.
Todd quay lại và kéo cô xuống khi cô túm lấy anh. “Anh đã bảo em ở yên đó mà.”
“Suỵt…”
Một tiếng đập khác bên ngoài khiến anh vội lấy cơ thể che chắn cho cô. Myra nhắm mắt lại và tập trung, mở tâm trí với kẻ xâm nhập bên ngoài.
Cô thở dồn dập, như thể đã nín thở nhiều tiếng liền. “Hắn đi rồi.”
“Gì cơ?”
“Tạ ơn Chúa.” Cô dựa đầu vào cánh tay anh và thở hổn hển. Mọi thứ bên ngoài trở nên im ắng. “Làm sao em biết hắn đã đi? Đừng nói với anh là em có thể đọc được suy nghĩ đấy nhé?”
“Em có thể nhìn thấy những ý định, cảm nhận được các cảm xúc. Hắn muốn hại anh. Ôi, Chúa ơi.” Luồng adrenalin ấm áp giờ chỉ còn là cảm giác lạnh giá. “Hắn đã xâm nhập vào đầu em”, cô tuyên bố, run rẩy. “Em cảm thấy bẩn thỉu và bị xâm phạm.”
“Em có nghĩ hắn giống em không? Là một Druid?”
“Em không biết. Hắn có quyền năng. Hắn đã theo dõi chúng ta, Todd.” Cô nhìn vào mắt anh để bảo đảm anh đang nghe. “Hắn muốn chúng ta dừng lại.”
Quai hàm của Todd nghiến chặt lại khi anh đứng dậy và rời khỏi vòng tay cô. “Anh sẽ đi kiểm tra xem sao, để bảo đảm hắn đã đi rồi.”
Cố hết sức xua đi sự lạnh lẽo, Myra ôm lấy mình và chờ Todd quay lại.
“Hắn đi rồi, bị vấp vào thùng rác ở sân bên cạnh, nhưng ngoài điều đó ra thì anh không thấy gì nữa.”
Todd kéo cô dậy khỏi sàn và đưa cô về tràng kỷ. Cô quan sát anh đi quanh nhà để khoá cửa và đóng rèm. Khi anh quay lại, cô cuộn tròn trong lòng anh và cố bình tĩnh lại, cố gắng đoán xem ai đang theo dõi họ và vì sao gã lại làm thế.
“Người em lạnh như băng.” Anh xoa tay khắp cánh tay cô. “Đốt lửa lên nhé?” Anh lùi ra và mỉm cười với cô.
“Gì cơ?”
“Em có thể châm lửa nhanh hơn anh nhiều”, anh nói.
Ngạc nhiên vì anh đang gợi ý cô dùng quyền năng của mình, cô hỏi, “Anh chắc chứ?”
Vẻ do dự thoáng qua trong mắt anh là dấu hiệu duy nhất cho thấy anh có hơi lo lắng. Cô xoè tay về phía lò và quan sát ngọn lửa cháy lên từ đống than.
Todd thậm chí còn không nao núng. “Có cách nào để em dạy anh mẹo đó không?”
Cô mỉm cười và tựa vào vòng tay anh. Có lẽ có hy vọng đối với anh. Có lẽ anh sẽ học được cách chấp nhận bản thân cô. “Xin lỗi. Em sợ rằng nó thuộc về dòng máu.”
“Chán nhỉ. Cái đó có thể hữu dụng đấy.”
“Đúng thế.”
Tay anh vuốt ve tóc cô, trấn an cô. “Em nghĩ kẻ ngoài đó là ai?”, anh hỏi.
“Em không biết.”
“Liệu có phải ai đó đã theo em từ quá khứ không?”
“Em không nghĩ điều đó khả thi, nhưng em không dám chắc. Tất cả những gì em biết là hắn rất xấu xa và muốn chúng ta dừng lại.”
“Thế tức là loại bỏ khả năng có một gã biến thái.”
“Gì cơ?”
“Một người quan sát những cặp tình nhân…” Anh không nói hết câu.
“Mụ Grainna muốn chúng ta dừng lại là đúng rồi. Nhưng ngoài kia là một gã đàn ông. Về điều đó thì em chắc chắn.”
“Có lẽ hắn làm việc với người đàn bà đó. Hoặc nghe theo lệnh của mụ ta.”
“Em đã không nghĩ đến điều đó.” Myra biết rằng mụ Grainna có đàn ông phục vụ khi sống ở thời đại này.
“Tối qua em đã nhắc đến một lời nguyền”, Todd nói.
“Aye, một lời nguyền trói buộc sức mạnh của Grainna và khiến mụ ta phải sống trong thân xác già nua hàng thập kỷ.” Myra nói lời nguyền cho Todd nghe. “Máu của trinh nữ Druid, kết án ngươi hàng thập niên. Máu trinh nữ sẽ giải phóng cho ngươi, đây là lời nguyền chúng ta dành cho ngươi.” Cô dịch người vào sát anh. “Các tổ tiên đã đưa mụ ta tới thời đại này vì biết có rất ít trinh nữ ở đây. Chứ đừng nói là trinh nữ Druid.”
“Nhưng em là một trinh nữ Druid. Tấm vé tới quyền lực của mụ ta.”
“Đó là lý do em được đẩy đi khi mụ ta quay về thời của em.”
Todd lắc đầu. “Gửi em tới tương lai xa xôi dường như hơi rắc rối đối với việc dễ xử lý như thế.”
“Ý anh là gì?”
Anh vuốt ve tay cô. “Em là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, Myra. Anh chắc chắn rằng đàn ông ở thời đại của em sẽ xếp hàng dài để giải phóng em khỏi sự trinh trắng ấy chứ.”
Hơi nóng lan khắp má cô. Cô cúi thấp đầu xuống. “Có lẽ đối với một người phụ nữ ở thế kỷ này thì thế. Ở thời của em, em nên còn trinh trắng trước khi cưới.”
“Sự trinh trắng của em không đáng trả giá bằng cả tính mạng. Nếu người phụ nữ này xấu xa như em kể, thì không gì có thể ngăn mụ ta giành lấy những thứ mụ ta muốn. Suy nghĩ của tội phạm chẳng hề thay đổi mỗi thế kỷ, dù suy nghĩ về tình dục thì có.”
Tất cả chỉ có thế thôi sao? Chỉ là tình dục ư? Cảm xúc và khao khát mà anh khuấy lên trong cô chẳng có nghĩa gì ngoài một hành động thể xác sao?
Đầu cô bắt đầu nhức nhối. Một tiếng trước, trong vòng tay anh, mọi chuyện vẫn cực kỳ đơn giản. Mong muốn anh làm tình với mình đến tuyệt vọng. Muốn anh yêu cô. Để rồi đi tới một kết thúc thế nào? Rốt cục thì cô sẽ rời khỏi anh, và mặc dù cô đã sẵn sàng đánh mất sự trong trắng của mình, thì cô cũng muốn nó không chỉ là một hành động giải toả sinh lý.
“Lúc nào em cũng không biết nên làm gì.”
Anh vuốt lưng cô, đặt đầu cô lên vai mình. “Anh thì biết rõ em nên làm gì, và điều đó khiến anh vô cùng đau đớn, nhưng vì anh là người đàn ông duy nhất trong phòng, nên anh không được khách quan lắm.” Ngực anh rung lên với tiếng cười khẽ.
“Ở cùng anh, quan hệ… sẽ xua đi mối đe doạ đó.” Cô hắng giọng, cảm thấy không thoải mái. “Đó là một lựa chọn.” Nhưng cô có sẵn lòng làm điều đó không?
“Anh sẽ vui vẻ thuận theo, nhưng anh không muốn em hối hận về nó ngày mai. Bởi vì anh sẽ không hề hối hận.”
“Anh khiến em bối rối quá”, cô thú nhận.
“Anh thì phải chịu một chuyện còn ghê gớm hơn nữa. Em làm anh sợ chết đi được.”
Sự thành thật không úp mở của anh khiến cô bật cười. “Sao lại thế chứ?”
“Ôi, thôi nào. Anh chỉ có một bước đi sai thôi là bùm, lửa bốc lên.”
Cô ngả ra sau, nghịch ngợm chọc vào bàn tay anh. “May là gia đình em không ở đây.”
“Anh đành tưởng tượng thôi.”
“Nay, em không nghĩ anh có thể đâu. Khi em mới mười bốn, một anh chàng lớn hơn em nhiều đã xuất hiện.”
“Lớn hơn bao nhiêu?” Mặt anh trở nên nghiêm trọng.
“À thì khi em mười bốn, anh ta mười sáu, gần như đã là một người đàn ông rồi. Anh ta đã bắt đầu tập luyện với cha và các anh em để được phong hiệp sĩ trong chiến trường khi đến tuổi. Dẫu sao đi nữa, Daniel bắt đầu thích em, nhưng rồi vì địa vị của em mà anh ta giữ khoảng cách.”
“Ý em là sao, địa vị của em là gì? Anh ta biết em là một Druid hả?” Todd nghịch tóc cô.
“Không. Không ai biết về điều đó hết. Ý em là em là tiểu thư Myra MacCoinnich. Gia đình anh ta thì không có dòng dõi hay đất đai, và việc anh ta theo đuổi em hẳn sẽ không được chấp nhận.”
“Vậy chuyện gì đã xảy ra?”
“Một ngày nọ, anh ta thấy em trong chuồng ngựa. Em đang chăm sóc một con ngựa mang thai và chờ anh ta bằng tất cả tấm lòng chân thành. Em chưa bao giờ được hôn và em biết anh ta muốn làm thế. Bọn em trò chuyện một thời gian ngắn, cuối cùng anh ta cũng hôn em.”
“Và rồi?”
“Thật ra thì chẳng có gì. Em đã hình dung trong đầu nó là một thứ lớn lao hơn. Chẳng có tia lửa nào hết. Em nghĩ rằng có lẽ bọn em cần làm lại, rằng em đã làm sai điều gì đó, nên em đã hôn trả anh ta.”
“Lần thứ hai này có tia lửa chứ?”
“Không phải từ em. Mặt khác, anh ta hẳn phải cảm nhận được điều gì đó, vì anh ta đã không nghe thấy tiếng cha em khi ông vòng qua góc và thấy bọn em.”
“Daniel tội nghiệp.” Todd giả vờ bĩu môi thương cảm.
“Daniel tội nghiệp ư? Tội nghiệp em đây này! Cha em bắn sấm chớp từ trên không xuống, suýt nữa đã đốt cả chuồng ngựa. Ông giận lắm.” Cô lắc đầu, hồi tưởng lại. “Trời đã mưa suốt một tuần liền.”
“Cha em có thể kiểm soát thời tiết à?”
“Aye. Các cơn bão của ông phi thường lắm”, cô kể cho anh một cách tự hào. “Đó là quyền năng vĩ đại nhất của ông.”
Rõ ràng đã hoảng sợ, Todd nói, “Anh đoán là em đã đúng về việc gia đình em không ở đây. Anh không muốn chớp đánh vào chân mình đâu”.
“Ở thời điểm này thì cha em chắc sẽ còn hành động dữ dội hơn thế.”
“Hơn cả việc dùng chớp giết anh à?”
“Giết chóc thì nhanh thôi. Lãnh chúa Ian sẽ bắt anh cưới em.”
Tay anh khựng lại trong mái tóc cô, cơ thể cứng đờ.
“Thư giãn đi, ngài Blakely. Cha em không đời nào tới đây được đâu.” Cô cười khúc khích.
“Anh không phải là một hiệp sĩ.”
“Ở điểm đó thì anh sai rồi. Có thể anh không có tước vị ở thời đại này. Nhưng hành động của anh là hành động của một hiệp sĩ. Anh đã cống hiến cuộc đời cho việc sửa chữa hành vi sai lầm của người khác. Anh bảo vệ luật pháp nơi anh sống. Phong cách hiệp sĩ của anh sẽ được chú ý ở thời đại của em.”
“Giờ em đang khiến anh đỏ mặt đây này.”
“Cứ đùa đi nếu anh thích. Cha em sẽ thưởng cho anh nếu có cơ hội.”
“Đây là cách em mời anh về nhà gặp phụ huynh sao?” Thật dễ nói những lời trêu chọc khi hành động không làm được điều đó.
“Anh sẽ về chứ?”
“Ha. Và mạo hiểm bị sét đánh sao? Em đang đòi hỏi quá nhiều từ một người bình thường đấy.”
Lúc ấy cô cũng nhận ra rằng mình đã đòi hỏi quá nhiều. Không tài nào biết được liệu anh có khả năng du hành xuyên thời gian không. Chỉ có các Druid mới được những viên đá tín nhiệm. Myra không sẵn lòng mạo hiểm mạng sống của anh để xác định điều đó.
Ánh lửa chập chờn trên tường, phủ bóng lên cả hai người họ. Myra thiếp đi cạnh anh, và anh không muốn di chuyển nữa. Anh quan sát lồng ngực cô chuyển động nhịp nhàng và cảm nhận hơi thở khẽ thoát ra khỏi đôi môi hồng hình trái tim khi cô thở ra. Trước đây anh chưa bao giờ nhìn một người phụ nữ ngủ. Chưa từng muốn.
Khi ngọn lửa cuối cùng tàn lụi, chỉ còn ánh sáng đỏ hồng của tro, cả hai đều đã say giấc, mãn nguyện trong vòng tay nhau.
Theo mệnh lệnh của não bộ, tâm trí cô hoà vào với anh. Cô hoàn toàn không ý thức được rằng các giấc mơ của họ đã trộn lẫn vào nhau. Rằng cô thấy mình dưới con mắt của anh. Cô đứng trước anh trong một bộ váy bằng bạc mỏng tang, gần như trong suốt, phơi bày tất cả những đường cong.
Tóc cô xoã tung, không bị bất kỳ thứ gì trói buộc, buông xoã xuống eo. Cô cảm nhận được anh đã khao khát muốn chạm vào nó. Muốn chạm vào cô.
Anh cởi đồ của cô bằng suy nghĩ, ve vuốt mọi đường cong. Cơ thể cô ưỡn lên trong giấc ngủ, môi hé ra và thở dốc khi anh sở hữu cô trong giấc mơ của mình.
Todd không biết điều gì đã đánh thức anh, nhưng khi mắt mở ra, cơ thể anh đã hoàn toàn khuấy động. Tay Myra siết chặt nơi ngực anh. Môi cô tách ra và lầm bầm gọi tên anh, “Xin anh, Todd.”
Không thể cưỡng lại được, anh hạ môi xuống môi cô, hôn cô, nửa tỉnh nửa mê. Anh tự dỗ mình rằng anh sẽ chỉ nếm một miếng thôi, để đánh thức cô và đưa cô về giường, nhưng sự quy hàng tuyệt đối của cô khiến anh không cách nào rời ra. Như một người đàn ông không thể hết khát, anh quay lại đòi hỏi thêm. Mong mỏi thêm.
Anh dịch môi xuống làn da dọc cổ cô. Bàn tay e thẹn của cô cào tóc anh. Cô giam giữ ánh mắt anh, nhìn anh một cách can đảm trước khi ép môi anh quay lại với môi cô. Anh run rẩy. Cô đã hoàn toàn tỉnh táo và đang hôn trả anh. Đòi hỏi nhiều như đã trao đi.
Anh chỉ đơn giản hôn cô hồi lâu, lưỡi họ quấn lấy nhau. Với một người phụ nữ mà kinh nghiệm với đàn ông có thể đếm trên một ngón tay thì Myra học khá nhanh. Những tiếng ưm nho nhỏ vang lên từ cổ họng cô khuyến khích anh có những động tác mạnh dạn hơn.
Những ngón tay nhanh nhẹn của cô túm áo anh và giật nó khỏi người anh. Todd ngồi lùi lại và nhìn vào đôi mắt tràn đầy đam mê của cô.
“Em có thể chứ?”, cô thì thầm, cô cắn chặt môi chờ đợi câu trả lời của anh.
Gật đầu, Todd quan sát Myra cởi áo khỏi vai anh, cào tay thám hiểm trên ngực anh. Những cơn sóng khoái lạc lao xuống đáy dạ dày càng cảm giác nhức nhối mà không loại thuốc nào chữa được.
Cô khẽ đặt một nụ hôn dịu dàng lên ngực anh, rồi ngước lên tìm kiếm sự tán đồng. Todd quét tóc cô ra sau lưng và rê tay lên ngực cô. Myra ép ngực vào tay anh, và ngả đầu ra sau cùng một tiếng rên.
Anh kéo áo của cô qua đầu, để lộ hai bầu ngực trắng mịn và hai nụ hoa căng cứng. Cúi miệng xuống, anh biết mình đã lạc lối, đang chìm dần và gần như không còn đường quay lại. “Hãy bảo anh dừng lại và anh sẽ dừng. Nhưng nếu em phải làm thế thì hãy nói sớm nhé.”
Anh chơi đùa với hai nụ hoa ấy và quan sát phản ứng của nó.
Cô không đáp bằng lời. Thay vào đó, cô lướt tay khắp cơ thể anh rồi đặt xuống phía dưới của anh. Một động tác đầy can đảm đối với một trinh nữ, anh thầm nghĩ. Cô dừng lại ở đó và ước lượng thứ đang kìm nén trong chiếc quần anh mặc. Nhẹ nhàng vuốt ve qua lớp vải quần như đang trêu chọc một con thú hoang trong lồng. Anh rên lên.
Anh đã có câu trả lời, nhưng anh sẽ bị nguyền rủa nếu chiếm lấy cô trên ghế nhà mình. Anh đứng dậy, bế cô lên đưa vào phòng anh.
Anh dịu dàng đặt Myra nằm xuống đệm và quan sát những cảm xúc lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của cô. Todd duỗi người nằm bên cạnh cô, kéo cô vào trong vòng tay và lại ấn môi vào môi cô.
Anh chậm lại, thưởng thức và tận hưởng từng động chạm, từng ve vuốt, muốn tất cả kéo dài mãi. Nhưng cô phản ứng nhiệt tình với mỗi động chạm ấy đến mức suýt nữa tước đi ý chí của anh. Myra cong người về phía anh. Tay anh vuốt ve dọc theo lưng cô và đi xuống thấp hơn nữa, ép hông cô vào anh.
Bị trói buộc dưới lớp vải quần áo, vật cương cứng của anh rúc mình giữa hai chân cô. Cô rên rỉ trước sự tiếp xúc ấy và Todd mỉm cười dưới môi cô khi họ hôn nhau.
Cô rất thích rên rỉ, và không giống với bất kỳ người phụ nữ nào anh từng ở cùng trước đây, cơ thể cô ngân nga với mỗi cái vuốt ve, mỗi âm thanh họ tạo ra. Môi anh tìm kiếm và trêu chọc bầu ngực của cô. “Vâng”, cô nói.
Khi tay cô lần nữa tìm kiếm tay anh, Todd cứng người lại kiềm chế một tiếng rên rỉ.
“Em có nên dừng lại không?”, cô hỏi, hoàn toàn mù mờ về ảnh hưởng của mình với anh.
“Chúa ơi, không.” Anh hít vào một hơi thở gấp, cắn môi cô. “Đừng bao giờ dừng lại.”
Cô cười trước câu nói của anh và mở khuy quần anh.
Những động tác của Myra không hề có sự ngại ngùng của trinh nữ, và cơ thể anh đang nhức nhối dưới đống vải vóc. Anh rũ bỏ nốt quần áo của mình và giúp cô cởi đồ.
Bóng tối che khuất cơ thể trắng hồng của cô, nhưng Todd cảm nhận được hơi nóng trên má cô khi anh nâng niu khuôn mặt Myra trong tay. Anh duỗi người cạnh cô. Vật cương cứng của anh ép vào đùi cô và thậm chí, điều đó cũng làm anh nghẹn thở. Anh là người đàn ông đầu tiên của cô. Việc làm tình chưa từng có nhiều ý nghĩa đến thế. Anh biết rằng thời điểm mình bước vào đời cô có một vai trò nào đó. Nhưng đó không phải là điều cốt lõi. Không, cả hai bọn họ đều muốn điều này. Anh chưa từng cảm thấy rằng cô muốn anh chỉ để giải thoát bản thân khỏi hiểm hoạ từ mụ Grainna. Myra quá thuần khiết để làm điều đó.
Sự động chạm của cô dịu dàng xiết bao, và anh dám nói rằng, đó là tình yêu. Chưa từng có sự động chạm của người phụ nữ nào ý nghĩa nhường ấy. “Em có chắc đây là điều em muốn không, Myra?”, anh hỏi, cho cô thêm một cơ hội lùi bước.
“Khi anh chạm vào em, em cảm thấy mình đang sống”, cô thú nhận. “Cảm giác bùng cháy trong em chỉ được thoả mãn khi anh chạm vào. Em muốn điều này… em muốn anh.”
Các ngón tay của anh thiêu đốt thân hình mảnh mai của cô. Dừng lại ở hông cô, anh chờ cô rướn người lên. Anh không phải chờ lâu.
Mỉm cười, anh đặt một nụ hôn lên mạch đạp nơi cổ cô và ép lòng bàn tay vào nơi sâu kín ở dưới bụng cô, từ từ luồn một ngón tay vào những nếp gấp khít, nóng rực. Tiếng rên rỉ của cô lên cao hơn, một làn sóng thoả mãn chạy dọc lưng Todd. Hơi thở của cô nghẹn lại, cơ thể cứng đờ, không phải muốn từ chối mà đang khổ sở khi cơn cực khoái đầu tiên đến gần. Cô ép mình vào anh, điều khiển tay anh. Myra cứng người lại trước khi toàn thân cô run rẩy và đạt khoái cảm lần đầu tiên trong đời.
Tiếng cười chiến thắng xấu xa của anh vang lên ngay trên ngực cô. “Tuyệt thật”, anh thì thầm, kéo môi về với môi cô.
“Xin anh, Todd…”, cô rên rỉ. Như thể không có cách nào ngăn cản phản ứng của cơ thể sau cơn co thắt mà anh trao cho, cô ưỡn người áp vào anh và di chuyển. Những động tác bản năng của cô khiến anh bại trận. Anh mở tủ đầu giường, dùng răng xé bao cao su, và bao lấy vật cương cứng của mình.
“Nó là cái gì vậy?”, cô hỏi.
“Để bảo vệ em.”
Cô không hỏi gì hơn, thay vào đó cô vuốt ve chiều dài của anh.
“Anh có chắc là mình sẽ vừa không?”
Như đi găng tay vậy. “Cùng tìm hiểu nhé.” Anh di chuyển cơ thể bao bọc thân thể cô. Chân cô tách ra mời mọc anh. Anh nắm tay cô, nhìn sâu vào mắt cô. Hoàn toàn ngỡ ngàng về sự mãnh liệt khi hai cơ thể hoà làm một, anh quan sát cô khi trượt vào trong.
Chờ đợi rào cản của cô, anh từ từ di chuyển đẩy vào trong. Lối đi chặt khít của cô mở ra, mời mọc anh. Mắt cô mở to khi chiều dài của anh ở trọn trong cô. Cô không hề khóc vì đau đớn. Tạ ơn Chúa. Anh không muốn làm đau cô, dù chắc chắn cô đã phải chịu đau, anh nghĩ. Anh dừng lại, đưa lưỡi vào trong miệng cô và bắt chước hành động làm tình.
Toàn thân cô bắt đầu khuấy động. Hông cô chuyển động nhẹ nhàng và chậm rãi khi ưỡn về phía anh, đòi hỏi nhiều hơn. Mới đầu anh chuyển động từ từ và quan sát cô dần dần lên đến đỉnh.
Cơ thể cô khép lại quanh anh, đón nhận từng phân đẹp đẽ từ anh. Cô nức nở khi anh đưa cả hai đến gần sự hoàn hảo.
Chuyển động của anh cùng với nhịp thở của họ tăng tốc, mồ hôi lấm tấm lên trên da khi họ cùng nhau lên đỉnh. “Todd”, cô kêu lên khi cả cơ thể cứng lại bên dưới anh và siết chặt quanh anh, ôm chặt mầm mống của anh từ sâu bên trong, để nó bùng nổ cùng mình.
Sau đó, tâm trí cô dần rời khỏi thiên đường mà anh đã đưa cô vào. Nằm giữa đám chăn lộn xộn, ướt đẫm với những vết tích còn sót lại của sự khoái lạc, cô không thể nhấc nổi dù chỉ một ngón tay. Anh gác lên chân cô, ghìm cô xuống giường. Trọng lượng ấy xoa dịu và trấn an cô. Cơ thể anh vừa vặn hoàn hảo với cô. Rúc sát hơn để khỏi bị lạnh, Myra mỉm cười mãn nguyện.
“Nó luôn như thế này sao?”, Myra hỏi, gối đầu lên ngực anh.
“Nếu thế thì người ta sẽ chẳng bao giờ chịu rời giường mất.”
Cô cười. “Em tin rằng đó là một lời khen.”
Anh che miệng cô bằng một nụ hôn đe doạ sẽ cướp mất linh hồn của cô. Hụt hơi, anh lầm bầm, “Nó đúng là một lời khen, cũng là một đòi hỏi.”
Đầu cô ngả ra sau khi môi anh tìm kiếm mạch đập rộn ràng ở cổ cô. “Gì cũng được.”
“Nữa.”
“Aye, nữa.”[
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
5 chương
35 chương
37 chương