Thê Tử Lưu Manh Của Ma Đế: Tuyệt Sắc Ngự Thú Sư

Chương 40 : Phế Viện Xảy Ra Chuyện

Liên Nhật Kiệt vui sướng mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn tỷ tỷ ngồi ở mép giường, kinh sợ kêu lên: “Tỷ tỷ, Kiệt nhi thành công rồi sao?”“Thành công rồi, Kiệt nhi giỏi quá!” Liên Thanh ôm lấy Liên Nhật Kiệt, tốc độ đệ đệ thăng cấp quá nhanh, thật sự làm nàng kinh ngạc. Liên Nhật Kiệt vui vẻ nằm trong ngực Liên Thanh, hai cánh tay nhỏ ôm vòng eo nhỏ của tỷ tỷ. “Tỷ tỷ, từ đây về sau Kiệt nhi có thể bảo về tỷ. ”“Đứa nhỏ ngốc, là tỷ tỷ bảo vệ đệ mới phải!” Liên Thanh xoa xoa tóc Liên Nhật Kiệt, mái tóc khô ráp vàng ố lúc trước đã trở nên mềm mại xinh đẹp rồi. Sau khi trở thành võ tu giả, thân thể Liên Nhật Kiệt trải qua sự bồi đắp của võ lực, gân mạch cũng được đả thông, khuôn mặt nhỏ ố vàng trở nên trắng nõn mềm mịn, cực kỳ đáng yêu. Chắc rằng không lâu sau thân thể thiếu dinh dưỡng của Liên Nhật Kiệt sẽ trông giống những đứa trẻ năm tuổi khác, hơn nữa càng khỏe mạnh cao lớn hơn nhờ việc trải qua tu luyện. Tỷ đệ hai người ra khỏi phòng thì thấy Cố Tuyết Cầm đang phơi thịt heo dưới mặt trời. Liên Nhật Kiệt vui vẻ chạy tới sau lưng Cố Tuyết Cầm: “Nương, Kiệt nhi cũng là Võ Tu Giả!”“Cái gì?” Cố Tuyết Cầm xoay người nhìn Liên Thanh đang đi tới từ xa xa, muốn nghe được lời xác nhận từ miệng nàng. Liên Thanh gật đầu, Liên Nhật Kiệt giơ ngón tay cái lên. “Kiệt nhi rất lợi hại, trời sinh ra đã là người giỏi tu luyện rồi. ”Cố Tuyết Cầm không thể tin được ôm lấy Liên Nhật Kiệt, ngẩng đầu lên trời cảm tạ nói: “Cảm ơn ông trời ban cho con một đôi nhi nữ, xin ông trời phù hộ bọn họ bình an! Cảm ơn… Cảm ơn!”Có lẽ Cố Tuyết Cầm quá kích động nên ngay cả nước mắt cũng rơi xuống. “Nương, đừng khóc, nếu không ông trời sẽ chê cười người. ” Liên Thanh cẩn thận lau nước mắt trên mặt Cố Tuyết Cầm. Cố Tuyết Cầm tự mình lau hai hàng nước mắt rồi nhẹ vỗ về lưng Liên Nhật Kiệt: “Kiệt nhi, tối nay mẫu thân làm nhiều thịt cho con và tỷ tỷ, ăn nhiều một chút!”“Cảm ơn mẫu thân. ” Liên Nhật Kiệt cười cong mắt, nghĩ đến đồ ăn tối nay đã bắt đầu thấy thèm. Một nhà ba người vừa nói vừa cười dùng xong bữa tối thì Liên Thanh dặn dò Liên Nhật Kiệt nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai lại tiếp tục tu luyện rồi mới trở về phòng. Ba ngày trôi qua, sáng mai Liên Thanh muốn đến Trúc huyện, nàng muốn gặp đám hài tử kia, muốn để bọn họ làm thành viên đầu tiên!Ở thế kỷ hai mươi lăm, Cảnh Thanh là thành viên lão làng đầu tiên trong nhóm dong binh đoàn, với thói quen có tổ chức của mình, nàng hy vọng tạo dựng một tổ chức thuộc về nàng ở Thánh Quỳnh đại lục, nàng sẽ lãnh đạo tổ chức đó trở nên cường thịnh!Liên Thanh đã nghĩ ra tên của tổ chức mình sắp thành lập rồi, gọi là ‘ Thanh Liên cung ’, biểu tượng của cung sẽ là Tịnh Đế liên[1], vừa khéo loại hoa Liên Thanh yêu thích nhất cũng chính là hoa sen. [1] Tịnh Đế liên là đóa hai hoa sen nở trên cùng một cuống, được xem là loài sen đứng đầu về sự thanh tao thuần khiết, quý hiếm, biểu thị điềm lành và xưa kia dành tiến vua nên mới có tên "Tịnh Đế". Liên Thanh nghĩ kỹ kế hoạch xong thì chờ trời sáng liền xuất phát đêsn Trúc huyện để nghe đáp án của Mạch Á Nam, nếu nàng đồng ý thì tất nhiên là chuyện tốt!……Tiếng chim chóc kêu to truyền vào nhà, Liên Thanh đang ngủ ngon thì tỉnh lại, duỗi cái eo lười biếng rồi ngồi dậy trên giường. Trước khi xuất phát, Liên Thanh đưa cho Liên Nhật Kiệt một lọ Hoàng Long đan, dặn hắn tu luyện trong phòng. Nhưng nàng không đoán trước được sau khi nàng rời đi không lâu thì phế viện Cố gia đã xảy ra chuyện. Gần nửa tháng nay Cố gia đã chịu tổn thất nghiêm trọng, linh địa trong núi Hắc Mộc cũng bị người ta hủy, đất đai ở một nửa vùng núi xuất hiện hiện tượng thoái hóa, rất nhiều thực vật khô héo trong một đêm. Cố gia rơi vào trạng thái bấp bênh, Cố gia chủ tức giận phạt đích tử [2] Cố Thính Lưu, hơn nữa còn giao quyền chưởng quản tài chính lại cho trưởng tử [3]Cố Thính Hải. [2] Đích tử: Con lớn nhất của vợ cả hay con của vợ cả[3] Trưởng tử: con trai lớn của gia đìnhCố Thính Lưu bị tước quyền lợi nên không nhịn được lửa giận mà đánh nữ nhi mình là Cố Lỵ Lỵ một chưởng, Cố Lỵ Lỵ uất ức không có chỗ phát tiết nên liền chạy từ chủ viện tới phế viện, muốn xả hết cơn giận lên một nhà Cố Tuyết Cầm!.