Thế thân khí phi
Chương 106 : Gian tế
“Chắc là đã có chuyện xảy ra !” Điệp Vũ Dương cũng không muốn để ý, chỉ cầm lấy một ống trúc rồi đi ra cửa. Mấy ngày nay bồ câu ăn rất nhiều, thức ăn mấy bữa trước mới nay đã sạch trơn.
Thương Duật người đầy máu me đi vào thư phòng, vẻ mặt mệt mỏi nhưng vẫn không giấu được ánh mắt đang tràn đầy lửa giận, môi cũng mím chặt. Tuy hắn chưa từng lên tiếng nhưng chỉ một cái liếc mắt nhìn thôi cũng đủ làm cho mọi người sợ hãi. Người hắn không ngừng bắn ra những tia lửa giận, thư phòng giờ đây cũng vì thế mà tràn ngập áp lực.
Trước khi trở về Thương Duật đã cho triệu hồi bốn vị lãnh tướng :Dương Ưng, Nhạn Minh, Nhạc Sư, Hổ Gầm đến. Vẻ mặt bọn họ ai nấy cũng đều rất căng thẳng. Nhìn đến máu tươi trên người Thương Duật lại cũng không dám hỏi, bọn họ đương nhiên biết rõ dù cho giờ phút này hắn đang bị thương đi nữa, chuyện đó hắn cũng tuyệt đối không chút để ý.
Đôi mắt ưng sắc bén quét qua bốn người một lượt. Ánh mắt sáng quắc như đuốc giống như muốn soi thấu suy nghĩ bọn họ. Hắn càng không cho phép bất kỳ ai lảng tránh, chỉ có thể nghênh đón để mặc cho hắn đánh giá, nếu như không làm bậy đương nhiên không cần phải sợ.
Thật lâu sau Thương mới chậm rãi mở miệng:”Bổn vương bị mai phục.!”
Bốn người hô mạnh một tiếng. Vừa mới nãy bị Thương Duật nhìn chằm chằm, bọn họ sợ tới mức cả hô hấp cũng đều không dám, mặc dù đã ở cạnh hắn nhiều năm như vậy, sớm đã làm quen với những cơn thịnh nộ của hắn, dù vật nay thấy hắn tức giận bọn họ vẫn không thể kiềm chế cảm giác không rét mà run.
“Vương gia bị thương sao?” Nhạn Mình lên tiếng hỏi trước, hắn quan tâm nhất chính là máu trên áo choàng của Thương Duật rốt cuộc có phải của do bị thương hay không?
Ba người đứng cạnh cũng mong chờ câu trả lời. Trong lòng bọn họ, Thương Duật chính là thần, nếu chẳng may có gì sơ sót, thì vết thương kia chẳng khác nào như đang đâm trên người bọn họ.
“Không gì”. Nhìn qua bốn cặp mắt kia, hắn đương nhiên hiểu rõ bọn họ một chút cũng không hề giả dối, nên hắn dần cũng dở bỏ hoài nghi. Bọn họ chính là những huynh đệ đã từng cùng hắn vào sinh ra tử không biết bao lần.
”Nếu như bổn vương nhớ không lầm thì lần này việc bổn vương đến Trữ thành vẫn chưa thông báo trong quân doanh.”
“Đúng vậy!”, Dương ưng trả lời:”Mạc tướng vẫn chưa thông báo, người biết tin này thật không nhiều.”
Vừa nghe đến hắn càng thêm nổi giận, vỗ thật mạnh lên bàn:”Vậy thì rốt cuộc là ai? Sao ngay cả chuyện bổn vương âm thầm tiến đến Trữ Thành cũng rõ, nên khi ngựa chạy gần đến triền núi liền bị tập kích?” Lần này bị mai phục có vẻ như không tầm thường chút nào. Nếu kẻ kia không phải rõ ràng đường đi nước bước của hắn sao có thể quả quyết hắn bên người chỉ có vỏn vẹn duy nhất mười người đi theo, vì thế chỉ phái đến mười đệ nhất sát thủ, cuối cùng bị tiêu diệt hết còn lại ba người mà chạy về đây.
“Mạc tướng thật ra….cũng không rõ!”
“Hỗn láo, tại sao ngươi có thể thốt ra lời nói vô trách nhiệm như vậy hả?” hắn ra tay không chút nương tình, đánh một chưởng vào Nhạc Sư. Dù cho là thủ hạ thân tính của hắn, nhưng nếu xảy ra bất cứ chuyện gì hắn cũng nhất quyết không cho phép bọn họ dám trốn tránh.
Nhạc Sư ngay lập tức quỳ xuống:”Mạc tướng biết tội.!”
Nhạn Minh suy nghĩ gì đó rồi nhìn thoáng qua Nhạc Sư hiện đang quỳ :”Có phải trong quân đã không cẩn thận mà tiết lộ quân cơ, bị người có ý đồ riêng lén nghe được cho nên…”
“Mạc tướng cũng nghĩ như vậy!” Hổ Gầm đứng dậy, thân hình hắn cao to tráng kiện làm cho người khác có cảm giác bị áp bách, nhưng hắn tuyệt đối nghe lời chỉ có duy nhất mỗi Thương Duật:”Mạc tướng vừa nghĩ, lý do này cũng không phải là không có thể”
“Nếu như các ngươi đã nói như thế, chẳng lẽ ý muốn bổn vương coi như chuyện lần này chưa hề phát sinh sao?”. Hắn là Thương Duật, làm bất cứ việc gì cũng đều rất quang minh lỗi lạc, mặc dù là đi giết người cũng vậy, hắn cũng không nghĩ phải làm một cách lén lút, cuộc đời hắn hận nhất chính là thủ đoan của những kẻ không quang minh lỗi lạc :”Nếu như ta không đoán sai thì trong quân là có gian tế.”
“Mạc tướng trở về nhất định sẽ điều tra rõ ràng!” Nhạn Minh thông minh , hiển nhiên chỉ cần Thương Duật đưa ra nghi vấn hắn liền hiểu ý nên làm cái gì, mọi chuyện mà tiến hành, đương nhiên một phần có thể giải vây giúp Nhạc Sư
Truyện khác cùng thể loại
115 chương
19 chương
40 chương
14 chương