Thê Khống

Chương 129 : Thiếu

Editor: minhngocvt20 Lục Vô Nghiên đứng ở cửa, nhìn Phương Cẩn Chi lo lắng canh giữ bên cạnh giường Tĩnh Tư sư thái, trong lòng hắn có một chút do dự. Thậm chí Hắn thật bất ngờ khi Phương Tông Khác ám hiệu cho hắn, kêu hắn diệt trừ Tĩnh Tư sư thái. Nhưng vì lý do gì đây? Lục Vô Nghiên không khỏi cau mày. Nếu Phương Tông Khác lên tiếng kêu hắn đi giết Tĩnh Tư sư thái, chắc là vì Phương Cẩn Chi. Lục Vô Nghiên đứng yên tại chỗ một lát, mới lặng lẽ đi ra ngoài, hỏi Nhập Độc: “Sư thái như thế nào rồi?” “Có mấy phần hung hiểm, cho dù có thể sống, mấy ngày nữa e là chưa tỉnh lại được.” Nhập Độc do dự chớp mắt, “Đã mời Lưu tiên sinh rồi, nhưng Lưu tiên sinh đang uống rượu với Diệp tiên sinh nên từ chối đến.” Lục Vô Nghiên gật đầu, Lưu Minh Thứ này vốn chính là cứu người dựa vào tâm tình với giao tình, hắn không muốn chữa trị cho Tĩnh Tư sư thái cũng là bình thường. Huống chi vết thương của Tĩnh Tư sư thái tuy nguy hiểm nhưng cũng không làm khó được các đại phu của Nhập Lầu. “Phương Tông Khác có từng trở về không?” “Không có.” Nhập Độc trả lời. Lục Vô Nghiên đảo mắt nhìn dưới lầu, hỏi: “Nhập Trà đi nơi nào, vẫn không thấy nàng.” “Tam thiếu phu nhân phân phó Nhập Trà tới Tĩnh Ninh am mời Tĩnh Ức sư thái tới đây rồi, dù sao hai bà ấy cũng là tỷ muội.” Lục Vô Nghiên nhẹ nhàng gõ hai cái vào điêu khắc Tường Vân Mộc Lan, nói: “Đi điều tra một chút về lai lịch của Tĩnh Tư sư thái, không chỉ điều tra chuyện sau khi bà ta gả cho Cẩm Hi vương, mà phải điều tra hết tất cả chuyện trước khi bà ta xuất giá.” “Dạ.” Lục Vô Nghiên vẫn đứng yên tại chỗ trầm tư trong chốc lát, mới xoay người vào phòng. Phương Cẩn Chi vẫn nắm tay Tĩnh Tư sư thái, tràn ngập lo lắng không yên. Tĩnh Tư sư thái thỉnh thoảng sẽ nỉ non mấy câu, lúc Lục Vô Nghiên đến gần mới mơ hồ nghe thấy giọng nói đứt quãng của bà chính là “Đứa bé”, “Đứa bé kia”, “Còn sống”,cứ lặp đi lặp lại mấy câu nói đó. Trong lòng Lục Vô Nghiên mơ hồ hiểu được Tĩnh Tư sư thái lẩm bẩm trong miệng đứa bé kia chỉ sợ chính là Phương Cẩn Chi. “Đừng lo lắng, bà ấy không có việc gì đâu.” Lục Vô Nghiên khoác tay lên vai Phương Cẩn Chi, “Ngược lại là nàng, không cần thiết // <img alt="" data-cfsrc="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3467860.png" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3467860.png" data-pagespeed-url-hash=3965779818 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>