Môi anh bị cô hết hôn lại cắn, hết gặm lại mút. Đầu lưỡi tối qua bị cô cắn, cảm giác ngứa ngáy hơi đau đớn kích thích thần kinh, nếu không phải bị sốt tới đầu óc choáng váng, anh đã sớm trở mình mà đè cô dưới người, đoạt lại quyền chủ động. Bây giờ anh lại bị cô đè dưới người, bị động mà hưởng thụ. Ngay lúc anh muốn hôn lại cô thì cô đột ngột dứt ra, nhìn anh khiêu khích. Anh cúi người lại, muốn tiếp tục nụ hôn vừa rồi, lại bị cô lấy ngón trỏ đè môi anh lại: “Anh có thể ở lại đây, nhưng có quy định, mọi chuyện do em quyết định. Em muốn hôn anh, có thể. Anh muốn hôn em? Không thể.” Diệp Nam Bình vui vẻ đồng ý cái quy định không hề bình đẳng này, nhìn cô không chớp mắt: “Vậy bây giờ em có muốn hôn anh không?” “Không muốn.” Có thể thấy cô thật sự không muốn. Cảm xúc anh lên xuống liên tục, nhìn biểu hiện của cô mà nguội lạnh đi. Cô đứng dậy, anh không giữ, anh biết trong lòng cô còn có anh, đã là niềm hạnh phúc lớn nhất đêm nay, đêm nay thế này là đủ rồi, anh không nóng vội nhất thời. Khi cô trở về phòng ngủ, thậm chí anh còn nhẹ nhàng nói: “Ngủ ngon.” Lời này khiến Tân Vãn Thành dừng bước chân, cô quay đầu lại. Cứ cảm giác vẻ mặt của anh giấu sự đắc ý. Tân Vãn Thành chợt muốn đả kích anh, thuận miệng nói: “Em sẽ không cho anh ở đây miễn phí, chờ anh hạ sốt thì theo em làm việc, anh làm trợ lý cho em hai tuần coi như là tiền thuê phòng.” Anh hơi nhíu mày: “Trợ lý?” “Không lẽ anh nghĩ muốn em bao ăn ở miễn phí?” “Ầm” tiếng đóng cửa, không cho anh có cơ hội từ chối. … Diệp Nam Bình sốt tới ngày thứ ba thì hết sốt, Tân Vãn Thành một tuần có hai ngày rưỡi là học ở trường, còn lại đều là thực hành ngoại khóa. Cô với mấy bạn học có studio riêng, họ có thể nhận việc riêng để kiếm sống. Đa số đều là dựa vào Eric – một người bạn học -tìm được, bao gồm cả nhãn hàng thời trang thiết kế đợt mà cô chụp Lookbook. Eric là người Paris, mẹ là người của tập đoàn LVHM cho nên thường xuyên tìm được những mối không tệ, Eric vẫn mời cô sau khi tốt nghiệp thì chính thức hợp tác. Đây là nguyên nhân quan trọng nhất khiến Tân Vãn Thành do dự có nên ở lại Paris hay không. Giới thời trang là một vòng tròn, người ngoài rất khó có cơ hội tiến vào vòng tròn đó, mà người bạn học này của cô chính là cơ hội đó. Tân Vãn Thành dẫn Diệp Nam Bình vào studio, ánh mắt đầu tiên của Diệp Nam Bình nhận ra ngay Eric chính là người thanh niên tóc nâu lần trước đưa Tân Vãn Thành về nhà. Thì ra là bạn học? Diệp Nam Bình nghe giọng Eric thì chắc hẳn là dân Pháp gốc, tuy nói người Pháp tính lãng mạn bẩm sinh, nhưng mà nghe Eric cứ gọi Tân Vãn Thành là “Chérie” ơi “Chérie” hỡi, anh vẫn thấy khó chịu. Hiển nhiên Tân Vãn Thành lại hoàn toàn thích ứng với người thanh niên Pháp lãng mạn này cứ gọi cô là cục cưng này nọ. Mà việc duy nhất Diệp Nam Bình có thể là khi Tân Vãn Thành nhờ anh ra ngoài mua giúp mọi người mua brunch (bữa sáng muộn) thì anh mua 5 phần sữa chua trái cây loại chua nhất. Thực ra khi Diệp Nam Bình vừa rời đi, Eric vỗ vai Tân Vãn Thành, hỏi thăm người trợ lý mới của cô. Thứ nhất là ngạc nhiên vì cô lấy đâu ra tiền mà thuê trợ lý, thứ hai là Eric để ý người trợ lý mới này. Eric là gay, hôm nay chụp quảng cáo đồ lót, tất cả người mẫu đều là nữ, cậu ta vốn không có tinh thần làm việc, ai ngờ Tân Vãn Thành lại mang tới người trợ lý mới ngon miệng vậy chứ. Tân Vãn Thành hơi bất ngờ, cô từng gặp bạn trai cũ Eric, không phải kiểu như Diệp Nam Bình. Người mẫu trang điểm xong, bắt đầu vào chụp ảnh, Tân Vãn Thành bận rộn nên cũng không nhớ chuyện xác định chủ quyền của mình. Sau khi Diệp Nam Bình mua thức ăn về thì Eric tới bắt chuyện, từ việc sao anh phát âm tiếng Pháp chuẩn như thế cho tới xong việc thì có muốn đi uống vài ly không… Nói tới nói lui một hồi, Diệp Nam Bình cũng biết được vài dấu hiệu. Người mẫu đi thay đồ, Tân Vãn Thành tạm thời nghỉ ngơi một lát, thấy Diệp Nam Bình và Eric trò chuyện vui vẻ, cô không qua quấy rầy, lấy đồ ăn trong túi mà Diệp Nam Bình mua về ra, cầm một hộp sữa chua ăn một miếng, chua muốn rụng răng. Không biết là do tâm trạng hay là do sữa chua này thật sự chua quá mức. Kết thúc công việc trong ngày, Diệp Nam Bình thật sự đi uống rượu cùng Eric. Trước đó Eric còn tới hỏi ý Tân Vãn Thành xem cô có thể cho mượn trợ lý mình một đêm không. Ý là cho mượn trợ lý chứ không muốn cô đi theo uống rượu cùng rồi làm bóng đèn. Tân Vãn Thành cười nói, “Commnet donc!” (Sau đó thế nào), vẫn cười mà lại bỏ thêm một câu, “Mới hạ sốt đã đi uống rượu, uống chết anh đi…” Eric nghe không hiểu câu tiếng Trung mà cô nói, cau mày cười. Vừa lúc người mẫu đã thay quần áo xong quay lại, Tân Vãn Thành tiếp tục chụp ảnh, không nói chuyện tào lao nữa. Ra cửa có trợ lý xách đồ giúp, về nhà chỉ có một mình. Vốn định hôm nay chụp ảnh xong cô định để trợ lý Diệp chỉnh ảnh cho mình, cuối cùng lại vẫn là cô ngồi một mình trước máy tính mà sửa từng tấm từng tấm một. Chỉnh xong ảnh đã là 1 giờ khuya, Diệp Nam Bình còn chưa về. May mà Diệp Nam Bình là đàn ông thẳng, thẳng tới mức không thể thẳng hơn nên cô không có gì phải lo lắng. Không ngờ lại bị vả mặt rất nhanh, Eric trên Whatsapp nói với cô: Trợ lý của em say rượu. Cô chưa nhắn lại, Eric lại nhắn tới: Anh muốn đưa anh ấy về nhà, em có để ý không. Tân Vãn Thành nhìn đi nhìn lại hai lần tin Eric nhắn tới mới xác định mình không nhìn nhầm. Thấy trên whatsapp hiển thị đối phương đang soạn tin, Tân Vãn Thành sợ Eric đã đưa người lên xe chuẩn bị về nhà, vội vàng nhắn lại: Không được. Bên kia chấm dứt hiển thị đang soạn tin nhắn, không nhắn gì thêm. Một lát sau, Eric lại nhắn tới hỏi cô, sao lại không được? Tân Vãn Thành: Vì anh ấy thẳng. Eric: Sao em biết anh ta thẳng chứ? Tân Vãn Thành cũng không cố tình giấu diếm, chỉ là thấy không cần thiết phải nói thôi, nhưng bây giờ Eric có vẻ thật sự muốn đưa Diệp Nam Bình đi. Diệp Nam Bình cũng đúng thật là, bệnh mới hết, tửu lượng giảm nhiều vậy? Say tới mức để người đàn ông khác đưa đi? Cô bất đắc dĩ nhắn lại: Anh ấy là người bạn trai cũ mà em đã từng kể với anh. … Năm trước Eric thất tình, Tân Vãn Thành còn chia sẻ với anh lần yêu đương thất bại vừa rồi của mình. Lúc đó cô không nói tên, chỉ nói là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng, Eric không thể tưởng tượng được người trợ lý mới của cô lại là người bạn trai cũ mà cô từng nói. Đầu bên kia Eric im lặng rất lâu, hỏi cô: Khi đó em từng nói, thỉnh thoảng em vẫn nhớ tới anh ấy, nhưng mà em sẽ nỗ lực, hoàn toàn buông bỏ, vậy bây giờ thì sao, em đã buông được anh ấy chưa? Đúng là cô từng nói vậy với Eric. Tháng 12 năm ngoái, trước kỳ nghỉ lễ Giáng sinh mấy ngày, đó là lần duy nhất cô nhắc tới Diệp Nam Bình với người khác. Ngay cả với Thương Dao, cô cũng chưa từng nói qua những lời này. Có lẽ vì Eric là người không có liên quan gì tới Diệp Nam Bình, cô mới có can đảm mà nói những lời như vậy. Kết thúc tình yêu đó, cô không thể có biểu hiện thoải mái phóng khoáng như vậy được. Tình cảm không phải là đồ vật, nói bỏ là có thể bỏ đi ngay, nhưng cô vẫn luôn cố gắng, cô còn cần có thời gian. Nhưng đâu ai nghĩ tới, nhanh như thế, anh lại một lần nữa xông vào trong cuộc sống của cô. Tân Vãn Thành hơi bực bội: Không bỏ xuống được thì có thể như thế nào? Không có cách nào để bắt đầu lại lần nữa… Eric: Tại sao không thể bắt đầu lại? Tân Vãn Thành không biết nên trả lời thế nào, vì vậy đơn giản nhất là không trả lời. Eric muốn đưa anh về nhà hay không thì kệ đi, cô cũng không muốn quản, cô thả người lên sofa, nghe được hơi thở của anh trên đó. Biết rõ là không thể có chuyện đó, biết mấy hôm nay anh sử dụng sữa tắm của cô, trên sofa có mùi cũng chỉ là mùi sữa tắm, nhưng mà cô cảm thấy vậy nên tức giận kéo gối ra khỏi đầu, ném qua một bên, không để mình lại bị trêu tức. Ngay lúc đó chuông cửa vang lên. Từ lúc cô nhận được tin của Eric tới giờ chỉ mới khoảng 5 phút. Tân Vãn Thành ngồi dậy, thấy có chuyện gì đó không đúng. Đã 1 giờ sáng, không có ai lại bấm chuông vào giờ này, Diệp Nam Bình cũng đang say như chết ở chỗ nào đó mới đúng… Nhưng cô nghi ngờ đi tới cửa, nhìn ra mắt mèo, bên ngoài là Diệp Nam Bình. Hoàn toàn không nhìn thấy anh có vẻ say tí nào. … Tân Vãn Thành đứng sau cửa phân vân rất lâu, anh cũng không bấm chuông tiếp. Khi cô kéo cửa ra, mơ hồ nhận ra mình lại bị lừa. Diệp Nam Bình đứng ngoài cửa, không đi vào, cách nửa mét nhìn cô: “Tại sao lại không thể bắt đầu lại?” “…” “…” Quả nhiên lại bị lừa… Tân Vãn Thành cố nén cảm giác muốn đập anh một trận: “Lúc em nhắn whatsapp với Eric anh ở bên cạnh à?” “…” Ban đầu là Eric nói chuyện với cô, tới đoạn sau thì đổi thành Diệp Nam Bình, mấy câu cuối cùng đều là do Diệp Nam Bình nhắn. Anh rời khỏi studio đi với Eric không bao lâu, Eric cũng biết thân phận của anh. Khi Eric rủ anh: Anh ở đâu? Tìm quán bar nào gần chỗ anh ở uống vài ly? Diệp Nam Bình lập tức báo một địa chỉ. Eric từng đưa Tân Vãn Thành về nhà, dĩ nhiên biết đó là địa chỉ nhà Tân Vãn Thành. Diệp Nam Bình chính miệng xác nhận suy nghĩ Eric: Đúng, tôi ở nhà cô ấy. Eric lúc đó chưa phản ứng kịp: Anh là bạn cùng nhà với Vãn Vãn à? Nhưng tôi nhớ nhà cô ấy chỉ có một phòng? Diệp Nam Bình cũng xác nhận: Đúng là chỉ có một phòng. Eric hơi ngờ ngợ, muốn nói lại thôi, nhìn Diệp Nam Bình: Là vậy à? Diệp Nam Bình trực tiếp trả lời Eric: Tôi không phải bạn cùng nhà với cô ấy mà là bạn trai bạn gái. Nói chính xác thì là bạn trai bạn gái cũ. Sau đó lại thành ra Diệp Nam Bình mời khách. Thực ra anh còn thẻ tín dụng không bị trộm, thẻ kia đặt trong hành lý dự phòng. Ai thường đi Châu Âu mấy năm gần đây đều biết trộm vặt nhiều, tới đây công tác tuyệt đối không thể đem tất cả tiền bạc để chung một chỗ. Nhưng anh không nói điều này với Tân Vãn Thành. Nếu không thì làm sao anh vào nhà cô được? Uống rượu với Eric mấy giờ, ngoài việc trò chuyện về nhiếp ảnh, sau đó là bàn về khả năng hợp tác, còn lại là đều nói về Tân Vãn Thành. Eric nói cho anh biết, Tân Vãn Thành từng nhắc tới anh. Nghe xong những lời này, Diệp Nam Bình thấy thật may mắn, nếu lần này anh không tìm tới cô, có lẽ chỉ cần một hai năm, cô thật sự buông bỏ anh hoàn toàn. Diệp Nam Bình dùng thẻ tín dụng duy nhất anh còn tính tiền, anh không có điện thoại, không đặt xe được, Eric gọi xe cho anh. Trên xe, Eric nổi cơn đùa dai, nhắn thử cho Tân Vãn Thành. Diệp Nam Bình phát hiện khi Eric và Tân Vãn Thành trò chuyện được 1 nửa. Từ câu “Tại sao lại không được?”, thì Diệp Nam Bình cầm di động của Eric mà nhắn với cô. Mà anh hỏi cô “Tại sao lại không thể bắt đầu lần nữa?” là lúc xe vừa ngừng dưới chung cư. Nhưng vấn đề này, cô không trả lời. Không đợi được đáp án của cô, Diệp Nam Bình xuống xe, chạy như điên trên con đường đang sửa chữa, chạy lên lầu, ấn chuông cửa. Anh không nghĩ lừa cô. Anh chỉ muốn chính miệng mình hỏi cô, tại sao lại không thể bắt đầu lần nữa… … Eric nói chuyện với em trên whatsapp anh vẫn ở bên cạnh?— Vấn đề này của cô, Diệp Nam Bình không trả lời. “Em trả lời anh trước, tại sao lại không thể bắt đầu lần nữa?” Tân Vãn Thành trầm lặng trong giây lát, thở hắt ra, ngước nhìn anh. Đáp án anh chắc phải rất rõ chứ… “Bởi vì anh…” “Bởi vì anh không yêu em?” “…” quả nhiên anh biết rất rõ… Diệp Nam Bình cười, nhẹ nhàng mà tràn ngập vẻ tự giễu: “Nếu anh không yêu em, sẽ làm những chuyện như thế… những hành động không hề giống mình đã làm?” Ở hành lang qua đêm. Ở trạm tàu điện ngủ. Ở trên sofa trắng đêm không ngủ. Ở trong nhà tắm cô lục tung lên, không phát hiện được bất kỳ vật dụng gì của nam giới thì thở phào nhẹ nhõm, nhìn những tủ bị anh mở tung ra cũng tự nhận ra mình ngu ngốc tới mức nào. Ngu ngốc tới mức không hề giống anh chút nào. “…” “…” Tân Vãn Thành há miệng muốn nói, nhưng không thể nào mở miệng được. Anh tới gần một bước. Cô không lui lại. Lại gần một bước, anh đã ở kề sát trong gang tấc. “Anh yêu em, tuy hiện giờ không nhiều như em yêu anh…” Lời này đâm vào lòng cô, trong mắt cô thoáng qua sự suy sụp, bị cô lấy hết sức mình đè nén xuống— dùng hết sức mình, thế nên đôi tay bên người đã siết lại thành nắm đấm. Anh lại chưa nói hết: “Nhưng có thể cho anh một cơ hội không, để anh từ nay về sau, mỗi ngày đều yêu em nhiều hơn hôm qua một chút?” “…” “…” Anh vẫn nhìn thẳng vào mắt cô, trong mắt là sự chân thành, chăm chú. Tân Vãn Thành đột nhiên không chịu nổi, muốn trốn tránh, vòng qua anh đi đóng cửa. Khi sắp đi ngang qua anh, ngừng lại. Tiếng đóng cửa không vang lên như dự đoán, Diệp Nam Bình quay lại nhìn cô. Cái nhìn này làm tay cô đang vịn trên nắm tay cửa buông ra, cô bẻ vai anh, đứng đối diện anh, đồng thời nhón chân dùng nụ hôn đáp lại anh. Diệp Nam Bình nặng nề đụng vào cửa, cửa “ầm” một tiếng. Nhất thời xúc động hay là kế hoạch tính toán đã lâu, thân thể dây dưa không có đáp án rõ ràng, Diệp Nam Bình ôm lấy cô, đón nhận sự nhiệt tình đã lâu không có này. … Vở kịch nhỏ 1/5 Tác giả: Biết tại sao tôi đăng chương này ngày 1 tháng 5 không? Ba ba Diệp: Muốn nhắc tôi lao động cả đêm? (nhìn về bên cạnh) Vãn tử: Nhìn em làm gì? Ba ba Diệp: Cô ấy cũng nhắc em, cần lao động cả đêm. Vãn tử: …