Thế giới ảo đáng yêu
Chương 2
à khi bước vào thành Lạc Dương, nó đã kinh ngạc trước sự bề thế, ồn ã náo nhiệt của nơi này, chỗ nào cũng đều có người, nào là những lớp người chơi ngồi bày quày hàng trước những con đường lớn, rồi lớp người tấp nập qua lại mua sắm, làm nhiệm vụ game, còn có cả những người đi dạo quanh thành, chốc chốc lại có tiếng rao bán hàng của các NPC, rồi cả những tửu lâu, quầy ăn uống nhỏ do chính những game thủ làm chủ. Đã bao lâu rồi nó không tiếp xúc với cái không khí này nhỉ.
Ngây ngốc được 1 lúc, nó cũng bắt đầu hòa vào dòng người đông đúc để đi kiếm các NPC để nhận nhiệm vụ, nó cũng cần lên cấp để chọn chức nghiệp và cả phe phái của mình nữa. _Này… nghe nói hôm nay mà nạp tiền thì những người nạp sẽ có một người may mắn trong game được tặng một phần thưởng bất ngờ đó- tiếng rỉ tai từ người nay sang người kia, đương nhiên là lan sang cả nó, nó tặc lưỡi…, đúng là cách kiếm tiền của nhà phát hành game. nhưng cũng như những người chơi các, nó cũng không cưỡng lại được sức hút của việc mong muốn mình sẽ là nhân vật may mắn nhận được phần thưởng bất ngờ. Nạp tiền vào xong, nó lại chạy loanh quanh khắp chỗ này đến chỗ khác để làm nhiệm vụ. Nhưng có lẽ do quá chú tâm vào việc làm nhiệm vụ mà nó vô tình va phải một cô gái khác ở trên đường _Này , không biết nhìn đường à – cô gái trông bề ngoài khá xinh đẹp có chịu nhìn nó và có vẻ như muốn gây sự với nó trước chỗ đông người _Xin lỗi, tôi không cố ý- nó dịu dàng trả lời, nếu là nó của trước đây thì nó sẽ nhanh chóng mà nói móc cô ta, nhưng có lẽ bây giờ nó không muốn làm như thế nữa _Hứ, đồ con gái xấu xí, đừng để ta bắt gặp mi ở ngoài thành, ta sẽ luân bạch ngươi quay về cấp 10 lại đó – cô gái ngúng nguẩy bỏ đi, nó âm thầm nhìn cái tên của cô gái, là Như Ý, cô sẽ nhớ cái tên này và tránh ra xa xa 1 tí, thở phào 1 cái cô lị tiếp tục làm nhiệm vụ của mình _Này…. mua giùm tớ một ít đồ được không, tớ hết tiền xài rồi – một cô gái đang bày quầy hàng nhìn nó mời mua hàng _^^, cậu cần bạc làm gì thế- nó dừng lại trước quầy hàng của cô gái và xem xét mặt hàng _Đương nhiên là để mua đá cường hóa và cường hóa vũ khí rồi, cậu không biết cường hóa trong game rất tốn tiền hay sao- cô gái bĩu môi trả lời nó _^^, ưhm… trao đổi mặt hàng thì sao, tờ lấy 2 miếng ngọc bội này đổi lại cậu sẽ có 1 bộ đá cường hóa từ 1 đến 9 và 2 vàng- nó vô tư trả lời còn cô gái thì há hốc mồm ngạc nhiên, còn nó hả… đá cường hóa thì nó thiếu gì, lúc đi làm nhiệm vụ khai khoáng mãn cấp thì nó kiếm biết bao nhiêu mà kể _Này, cậu có bị ngốc không thế hả – cô gái nhìn nó như đang được chiêm ngưỡng sinh vật lạ _Vậy cậu không đồng ý sao- – nó mở túi lấy 9 viên đá và 2 vàng ra trước mặt cô gái _Chỉ có cậu ngốc, còn tớ không hề ngốc, đương nhiên là tớ đổi, cảm ơn nhá – cô gái liền giao cho nó 2 miếng ngọc bội và hớn hở lấy tiền cùng đá cường hóa bởi cô nàng chỉ bán bạc mà nó lại trả bằng vàng, mà 100 đồng được 1 bạc, 100 bạc mới được 1 vàng _Chúc cậu may mắn, tạm biệt nhé- nó vẫy vẫy tay tạm biệt cô nàng có tên Bò Sữa để làm nhiệm vụ. gần 3 tiếng miệt mài, nó đã lên lv 30, nó biết từ bây giờ cấp độ sẽ khó lên cấp hơn rất nhiều Ở 1 nơi khác : _Hà hà, mọi người xem trang bị của tớ nè – Bò Sữa khoe cây kiếm Ngân Khí của cô đã được cường hóa +9 bởi những viên đá nó đưa, Bò Sữa cường hóa không thất bại 1 lần nào _Hửm, khi sáng còn than eo hẹp kinh tế mà giờ còn có cả đá cường hóa cao cấp để lên +9 à – Bò Mộng nhìn Bò Sữa ngạc nhiên – dám lừa dối anh em thế à _Xin lỗi ông đi, là do tui rất may mắn gặp được một cô nàng ngốc nghếch mà thôi – Bò Sữa bĩu môi trả lời _Thế thấy con người ta ngốc rồi lừa con người ta à- Bò Mộng lắc lắc đầu tỏ vẻ bất mãn _Hứ, là do cô ấy tự muốn trao đổi thôi, tự nhiên đòi đổi 2 cái ngọc bội rồi đưa tui 2 vàng với 1 bộ đá cường hóa luôn- Bò Sữa lắc lắc đầu kể lại _Không phải bị ngốc, mà là bị khùng _Bò Mộng vỗ đùi cười thích chí, số cậu hên lắm mới gặp được một người như vậy á Quay lại với nó, khi đến chỗ NPC chức nghiệp để chọn chức nghiệp thì nó gặp phải 1 tình cảnh đó là phải xếp hàng đứng đợi, xem ra cũng có rất nhiều người muốn làm thích khách như nó. Nhưng là…. _Với tư chất thuộc tính của ngươi ư, qua chọn chức nghiệp khác đi- NPC chức nghiệp Thích Khách là một cô gái trẻ trông rất dữ dằn mắt nhìn từng người đến chọn chức nghiệp đánh giá và đuổi đi, tuy nhiên cũng có 1 số người được NPC chấp nhận cho làm thích khách. Những người chơi bị đuổi đi đều rất căm phẫn, vì lí do gì mà lại không thể làm được Thích Khách chỉ vì một con NPC chứ. _Ngươi… cũng không đủ tư chất…. – nó bị NPC chỉ điểm , khẽ thở dài… cuối cùng cũng không được làm chức nghiệp mình yêu thích , nhưng NPC lại nói tiếp – …. để làm bất kì chức nghiệp nào khác ngoại trừ làm thích khách _Hả…. đa tạ cô nương đã chiếu cố – nó ngạc nhiên rồi vui mừng cúi đầu lạy tạ NPC rồi vui vẻ định chạy đi làm nhiệm vụ chuyển chức nghiệp _Ngươi đó, đứng lại đó cho ta, đứng ở đây chờ ta 1 lát-NPC vươn tay túm áo nó kéo lại, nó cũng ngoan ngoãn mà đứng cùng NPC , rất nhanh chóng dãy người xin làm chức nghiệp Thích Khách giảm nhanh chóng, khi giải quyết xong người cuối cùng, NPC lại lôi nó đi chỗ khác – đi theo ta, hết giờ ta làm việc rồi _Vâng- nó đổ mồ hôi hột, NPC mà cũng phân giờ làm việc ư, ngoái đầu nhìn lại chỗ cũ nó thấy đã có một NPC khác đến tiếp quản công việc _Ngươi…. được cái lão già trong thôn tân thủ cho làm cái nhiệm vụ bắt buộc rồi phải không – NPC vẫn cứ lôi nó về phía trước và hỏi thăm _ Vâng… nhưng mà… sao cô nương lại biết- nó khóc không ra nước mắt, NPC gì mà mạnh quá đi, nó dùng cách nào cũng không thoát khỏi cánh tay của cô gái mà bị kéo áo đi 1 cách thô lỗ _Giời…. chứ không không mà thuộc tính tốc độ của ngươi lại gấp 3 lần một nhân vật bình thường à, lão có hỏi ngươi muốn vào chức nghiệp gì thì lão sẽ cộng thuộc tính cho ngươi, như thế ta sẽ không thể từ chối một đứa có tư chất làm Thích Khách cao như thế- NPC lôi nó ra khỏi thành và dùng khinh công kéo nó đi xuyên qua khu rừng và đến 1 cái hang động rất lớn – này sư tỷ chết tiệt , ta mang cho tỉ một hảo vật phẩm đây _Sư muội chết bằm, dám xưng hô với ta như thế hả- hàng loạt ngâm châm từ trong động được phóng ra, nó toát mồ hôi, đây là game hay là nó bị rơi về thế giới trung cổ thế nhỉ, nọi chuyên cứ như thật ý, bên trai của nó vẫn còn nghe tiếng rít gió của ám khí, nhưng may mắn là nó được NPC che trước mặt nên nó hoàn toàn ổn _Ngươi nha, dám đối xử với ta như thế, ta đem tiểu cô nương này cho sư huynh nhá- NPC cười đểu, từ trong động nó nhìn thấy một NPC khác xuất hiện, với gương mặt là 1 người phụ nữ trung niên vận một bộ đồ đen toàn thân _Hảo, ngươi về đi, để nó ở lại đây với ta – người phụ nữ vừa nhìn xong tư chất của nó thì mắt lóe sáng – haha, cuối cùng ta cũng tìm được một đệ tử vừa ý mình _Xì, phải có thưởng cho muội đấy nhé- NPC dẫn nó tới đây vui vẻ rời đi, nó lúc này mới thả Bạch Hổ xuống để chỉnh lại quần áo của mình _Ngươi, vào đây, ngươi tên gì – người phụ nữ bỗng trở nên dịu dàng hơn hẳn lúc nãy _Ta tên Trúc Nhã – nó dùng chính cái tên ngoài đời của mình để đặt vào game này _Hảo, nhiệm vụ chức nghiệp của ngươi do ta phụ trách, từ bây giờ ngươi phải gọi ta là sư phụ- NPC nói xong, một không gian chợt xuất hiện trước mặt nó, 1 chồng sách cao được đặt trước mặt nó – nhiệm vụ đâu tiên chính là phải xem hết tất cả các cuốn sách này _Hơ…
- nó thử mở một cuốn sách ra xem thử, hóa ra là cách làm một chức nghiệp Thích Khách đúng nghĩa, các kỹ năng của chức nghệp và 1 số cẩm nang giúp giết người mà không bị hệ thống buộc tội, hay cẩm nang về cách trốn tránh, ẩn thân khi chuẩn bị ám sát người khác. Toàn sách tốt, nó sẽ ngoan ngoan đọc hết cho mà coi.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
12 chương
44 chương
61 chương
20 chương
297 chương
93 chương