Thế giới ảo đáng yêu
Chương 17
_Con mắm , out game – Trang hét vào tai nó khi nó đang ngồi trên ghế để chơi game
_Á… – nó tháo mũ ra nhìn Trang – mày làm gì mà hét vào lỗ tai tao vậy, sao hôm nay rồng lại ghé nhà tôm đây
_Còn chuyện gì nữa, Vô Thần đã minh oan cho mày, mọi người rất mong mày quay lại Ám Sát chứ sao – Trang tự lấy nước uống một hơi
_Ờ… mày đến đây để nói tới vấn đề này á hả – nó tặc lưỡi nhìn Trang – tao đang học kĩ năng mới, đang dang dở, không đi được đâu
_MÀy…. bức chết tao hả, tao thân gái dặm trường đến đây rồi mà mày còn không nể mặt tao à – Trang chính thức bóp cổ nó
_oác oác… mày để tao ráng học xong rồi về thành, ráng 6h chiều nay sẽ xong, 7h mới tranh giành lãnh địa mà – nó lè lưỡi trả lời Trang
_rồi đó, tao cho mày 6h rưỡi là phải có mặt trước tửu lâu – Trang buông tay rồi đóng cửa nhà nó mà về luôn, cũng không thèm nấu cơm cho nó, nó thở dài nấu vội gói mì ăn vội rồi lại onl game để thăng cấp kĩ năng Vô Địch Thiên Hạ mà Điêu Thuyền đã cho nó đúng 6h nó cũng đã đạt đúng cấp nó mong muốn liền rời khỏi hang động mà hồi thành
_Mày đây rồi – Trang vừa nhìn thấy nó từ đằng xa đã không khách khí túm áo nó lôi về phía tửu lâu, mọi người vừa nhìn thấy Trang lôi nó về thì không khỏi vui vẻ. Mọi người liền vây quanh xin lỗi nó , hắn lại mời nó vào tổ chức và nó lại chấp nhận quay lại.
_Như vậy là sao chứ – Khế Chua tức giận, Trúc Nhã đã quay lại Ám Sát
_Hừm…trong Ám Sát có bạn thân của Trúc Nhã là Phu Nhân Thần Chết, không ngờ lần này Ám Sát lại may mắn như vậy – người đó mỉm cười nhưng khiến Khế Chua đứng kế bên phải khiếp sợ không thôi
_Này… cậu đừng như vậy chứ, vẫn còn có cách khác mà – Khế Chua đập vai người đó – còn chuyện của Như Ý thì tính sao đây, lần này chúng ta cũng thật sự cần cô ta a
_Không cần, lần này chúng ta rút mọi lực lượng về công thành chính, thay đổi kế hoạch một chút – người đó phất tay ra lệnh rồi bỏ đi, lần này đã ngoài dự tính mất rồi.
………………
_Trúc Nhã… ổn chứ – Huyền Vũ nhìn nó với ánh mắt thăm dò
_không sao cả, sắp tới thời gian công thành rồi, cậu cũng chuẩn bị đi chứ – nó lắc lắc đầu nhưng không hề có một nụ cười
_Mắm, mày sao vậy hả – Trang nhắn tin riêng với nó
_Không sao, chỉ là tao nghĩ không nên thân thiết với bọn họ quá, dù bọn họ có là bạn của mày nhưng tao chỉ tin tưởng mỗi một mình mày mà thôi – nó trả lời Trang, còn Trang nghe nó nói xong thì không khỏi thở dài.
_Nhã có chuyện gì thế, trông có vẻ xa cách quá – hắn nói thầm vào tai của Phong Vũ
_Ơ… mày hỏi tao tao biết hỏi ai chứ hả – Phong Vũ bĩu môi nhưng vẫn không ngừng quan sát nó, đến kho công thành bắt đầu , nhiệm vụ của nó vẫn như cũ là tàng hình và dùng cánh bay lên cao để quan sát tình hình và thông báo tình hình, một chiến thắng nhanh và đẹp mới lại về phía của Ám Sát. Nhưng dù có mời nó như thế nào thì nó cũng từ chối ăn mừng cùng với mọi người, nó thà ở trong phòng luyện kỹ năng hoặc làm nhiệm vụ mới còn hơn.
_Vào được chứ – hắn ở ngoài gõ cửa phòng của nó
_Có chuyện gì không – nó mở cửa nhưng không hề mời hắn vào trong
_Đi làm nhiệm vụ chứ – hắn chĩa chĩa ngón tay ra ngoài và cười thật tươi
_Cấp của Vô Thần cao hơn rồi, không phù hợp để làm nhiệm vụ cấp thấp nữa – nó lắc lắc đầu trả lời, xem như là đã từ chối lời mời của hắn
_Không sao đâu, đi thôi, Ám Sát cũng không nên ở cấp thấp mãi như thế đâu – hắn không xem câu trả lời của nó ra gì mà trực tiếp kéo nó đi ra khỏi phòng rồi đi ra khỏi tửu lâu, nơi mọi người vẫn đang ăn uống vui vẻ – Nhã… còn nhiệm vụ gì
_Khá là nhiều – nó mở hệ thống nhiệm vụ ra để xem thử, có một nhiệm vụ mà sư phụ mới đưa cho nó, chắc chắn là có giá trị lắm đây. Nó quyết định thực hiện nhiệm vụ này trước đã – làm nhiệm vụ tìm lệnh bài Vĩnh Viễn thành
_Hả…. – hắn nghe xong thì đứng hình, đây là nhiệm vụ ẩn dành cho chủ thành nếu có thể liên tục chiếm được thành trong vòng 2 tháng, sao nó lại có được a – chúng ta cùng đi làm
_Được thôi – nó gật gật đầu leo lên thú cưỡi của mình. nhiệm vụ này gồm 3 phần, đầu tiên là phải tìm ra tung tích NPC Lăng Bảo ở bản đồ ẩn Dạ Tây Hồ, nhưng là khi kéo Vô Thần đến noi này để tìm kiếm thì tất cả NPC đều trả lời nó răng không biết Lăng Bảo ở đâu cả.
_Haiz… có lẽ muội phải tự sức mình tìm kiếm mà thôi – NPC Điêu Thuyền xoa đầu nàng đầy sủng nịnh, hắn nhìn sự khác biệt trong đối xử của NPC dành cho nó thì không khỏi ganh tỵ, vì cái gì nó lại có nhiều cơ hội may mắn đến như vậy a.
_Tìm ai – 1 cô gái xinh đẹp khều khều nó , sau lưng xuất hiện 10 cái đuôi trắng to đùng đùng , tiếp đó là ôm chầm nó vào lòng – rất ấm áp nha
_Nga… ngươi tên gì – mắt nàng long lanh nhìn 10 cái đuôi của cô gái, lòng cũng thầm đoán được người này chính là người mình đang tìm
_Uy… ngươi là ai, sao ta chưa bao giờ thấy ngươi – Điêu Thuyền tức giận vì thấy nó bị cướp đi một cách trắng trợn, Lữ Bố đứng bên cạnh an ủi lão bà nhà mình
_Lăng Bảo – cô gái dụi dụi đầu mình vào mà nó, tác phong y hệt như động vật nhỏ hướng chủ nhân mình mà làm nũng, khác biệt chính là Lăng Bảo đang ôm nó chứ không phải là nó ôm Lăng Bảo
_Hồ Ly già, ngươi còn chưa hiện nguyên hình – Bạch Hổ đột nhiên cất tiếng khiến mọi người giật cả mình
_Hứ… ta đây còn phải giao phần nhiệm vụ thứ 2 cho chủ nhân đã chứ – Lăng Bảo búng mũi Bạch Hổ 1 cái, rồi xoay mình trên không, tự biến hình thành 1 con hồ ly 10 đuôi, còn hệ thống nhiệm vụ đã thông báo phần thứ 2 của nhiệm vụ chính là đánh nhau với boss Dương Mẫu Nương Nương, nữ nhân đứng đầu trong tiên giới.
_Mình có duyên với đám NPC tiên giới thật – nó tặc lưỡi, lần trước là làm nhiệm vụ ẩn đánh nhau với Ma Nhai tiên tử, lần này lại đánh nhau với Dương Mẫu Nương Nương, thật không chịu nổi, nó cũng biết cách biệt rất lớn về sức mạnh của 2 boss này, nhưng hiện giờ nó cũng đã khác hơn trước rất nhiều, thực lực cũng đã được sư phụ nâng lên rất nhiều
_Muội không được đi – Điêu Thuyền hét lên – bà ta sẽ làm hại muội mất, ta không cho muội đi đánh nhau với bà ta
_Ngươi nghĩ bọn ta là ai mà để cho chủ nhân gặp nguy hiểm – Lăng Bảo xòe đuôi – ta là thập vĩ hồ ly trong truyền thuyết, không phải là cửu vĩ hồ ly như Dương Mẫu may mắn lọt vào mắt xanh của Ngọc Hoàng đâu.
_Nhưng nếu mọi người đi sẽ khiến cho tiên giới phẫn nộ – Điêu Thuyền vẫn cố gắng ngăn cản
_^^ bất quá cũng chỉ là chết một vài lần, với lại tỷ quên rằng ta là ở phe ma giới a, giết được boss Dương Mẫu chắc chắn muội sẽ được rất nhiều điểm cống hiến và điểm danh vọng – nó cũng an ủi Điêu Thuyền, huống chi Lữ Bố ca ca không phải đã cho muội 1 bí kíp tuyệt đỉnh đó sao, nếu muội nói muội đã bước đến tầng cao nhất của bí kíp này thì sao nhỉ
_Tập trung lực sát thương của vạn vật để tấn công 1 mục tiêu duy nhất – Lữ Bố ngạc nhiên mà thốt lên – muội làm như thế nào mà có thể luyện nhanh như thế
_Là sư phụ của muội đã chỉ bảo cho muội, Điêu tỷ có thể an tâm được rồi chứ – nó cười mãn nguyện, Điêu Thuyền nghe thấy thế cũng không ngăn cản nó nữa mà để cho Lăng Bảo dẫn đường nó đến gặp Dương Mẫu Nương Nương.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
12 chương
44 chương
61 chương
20 chương
297 chương
93 chương