Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế
Chương 19
Trải qua Dillow cùng Sở Du Nhiên hai người nhắc nhở, Wells bất mãn sách một tiếng, ghét bỏ cháu trai, “Con đã ngốc đến việc liếm lông cũng không biết liếm sao?”
“Wells!” Sở Du Nhiên bất mãn trừng mèo lớn trên giường, cũng là bởi vì anh kích thích Dillow như thế, tiểu Dillow mới dưỡng thành loại tính tình ngạo kiều này, hiện tại mới vừa vặn có chuyển biến tốt, tại sao lại kích thích đứa nhỏ như thế?
Wells cùng Sở Du Nhiên đối diện năm giây, yên lặng cụp mắt. Anh trai chết đi đã từng nói, làm một giống đực cường đại, đầu tiên phải có trách nhiệm, càng phải đem việc bảo vệ giống cái làm thiên tính khắc vào xương tủy. Ngay cả giống cái của mình đều không thể thỏa mãn, giống đực cũng không khác gì phế vật, cho nên...
“Nằm úp sấp!” Ngữ khí của Wells phi thường nghiêm túc, lại như đang làm một hạng mục quân sự, ở trong ánh mắt lên án của bạn lữ, quốc vương bệ hạ chưa hề biết cái gì là thỏa hiệp —— mềm lòng!
Dillow đôi mắt bling lập tức liền sáng, lớn như vậy còn không có người liếm lông cho bé! Lập tức báo nhỏ liền nhếch lên cằm, ghét bỏ đẩy một móng vuốt của Wells, cuốn lấy đuôi khước từ: “Chú có miệng thối, con mới không cho chú liếm lông!”
Sở Du Nhiên nặn nặn trán, cảm thấy được chú cháu nhà này.. Đều rất thiếu đánh!
Hai chú cháu ở trên giường tiến hành một hồi liếm lông chính diện giao phong, sau khi Dillow điên cuồng tiến công đều bị vỗ thành bánh, báo nhỏ thành thành thật thật nằm úp sấp mặc kệ cho liếm.
Wells cau mày, nhìn Dillow cảm giác không có cách nào ngoạm ăn.
Sở Du Nhiên ý cười đến bên mép làm sao cũng áp không xuống, liền biết đối với chú cháu nhà này quá trình liếm lông là vô cùng đặc sắc, không nghĩ tới giống như diễn kịch, mở màn diễn làm thật nghiêm túc.
Wells mặt lạnh, thử thăm dò lè lưỡi, tại trên lưng của Dillow do dự một chút, vẫn là cau mày liếm một cái, đụng tới liền trốn, động tác dị thường cẩn thận, thật giống như trên người Dillow có không ít vi khuẩn.
Sở Du Nhiên bất đắc dĩ, “... Wells!” Liếm lông không phải chuyện rất bình thường sao, sao lại ghét bỏ như thế? Tâm lý Dillow có thể dễ chịu sao?
Nhìn giống cái mình thương yêu một mặt bất mãn trợn mắt nhìn mình, Wells hít sâu một hơi, tại trên lưng Dillow liếm một cái, Sở Du Nhiên sắc mặt mới vừa hoà hoãn lại, ý cười còn không có câu lên, liền thấy trên giường chú cháu nhà này tập thể xoay mặt.
Wells: “Phi!” Hướng trong thùng rác phun một bãi nước miếng, biểu tình ghét bỏ lộ rõ trên mặt.
Dillow: “Nôn!” Dillow sắc mặt trực tiếp chính là viết 囧, vốn là cho là liếm lông rất thoải mái, không nghĩ tới bây giờ cảm giác chính là sống không bằng chết! ngụm nước của chú ngu xuẩn quả thực buồn nôn chết rồi, bé phát thệ, đời này không bao giờ để chú ngu xuẩn liếm mao!
Hai chú cháu nhìn nhau ghét bỏ, hai giống đực cùng nhau thật không biết có gì tốt để liếm, sau đó hai người đều quay đầu xem Sở Du Nhiên, cái bài tập này có phải là tính hoàn thành?Sở Du Nhiên: “...” Tâm tính thiện lương mệt, cảm giác không biết làm sao.
Bởi vì bị liếm lông, Dillow chủ động đi tắm ba lần, lúc này mới mệt ngủ rồi, đâm cái bụng đều bất động. Wells nằm nhoài bên người Sở Du Nhiên, ngẩng đầu, con mắt màu vàng óng thẳng tắp nhìn chằm chằm Sở Du Nhiên, ánh mắt lại phá lệ sáng lên.
Bởi vì đối phương là thú thân, khiến Sở Du Nhiên giảm đi không ít lúng túng, không đem đối phương coi là người, bên người ngủ một con mèo lớn cũng không phải là không thể tiếp thu, huống hồ buổi tối vừa tắt đèn đối phương có thể biến thân đại than quả bàng, đen đều không nhìn thấy. Sau khi nằm xuống Sở Du Nhiên nhấc lên sự tình Linder tìm cậu, sau khi đem ý nghĩ của chính mình nói ra, Wells dùng đầu cà cà mu bàn tay của Sở Du Nhiên, ngữ khí so với trong ngày thường hòa hoãn rất nhiều, lúc này nghe tới chính là dị thường ôn nhu, “Ta biết rồi, sẽ cho ông ta một cơ hội.”
Sở Du Nhiên sờ sờ mu bàn tay mình bị cọ quá, cảm kích đối phương nghe ý kiến của cậu đồng thời cũng cảm thán, ngón này cảm giác thực sự là tốt a! Mèo lớn đệ nhất đế quốc, quả nhiên danh bất hư truyền, cậu nhất định là người thứ nhất sờ soạng người hoàng đế bệ hạ. Tay có chút không khống chế được tới gần, dường như lơ đãng cọ ở trên cổ Wells, Sở Du Nhiên nheo mắt lại, lại cọ một chút.
Wells nhìn động tác thận trọng này của cậu, đáy mắt là không đè ép được ý cười, đến gần đem đầu gối lên ngực Sở Du Nhiên, nhắm hai mắt lại. Cảm giác người bị gối lên cứng đờ vài giây, sau đó hai tay ôm lấy đầu cậu, thanh tĩnh lại, Wells lúc này mới lên tiếng hỏi: “Không có gì muốn hỏi ta sao?”
Sở Du Nhiên thỉnh thoảng nhẹ nhàng sờ cổ Wells một cái, trầm ngâm chốc lát, ừ một tiếng, “Nói một chút chuyện chúng ta lúc trước đi, sự tình hôn ước.”
Tắt đèn, trong phòng tối lại, Sở Du Nhiên nhìn thân thể đen thùi lùi của Wells, cơ hồ không nhận rõ đường viền của hắn, điều này làm cho cậu càng thả lỏng một chút.
Trong bóng tối âm thanh của Wells hiện ra đến mức dị thường nhu hòa, trầm thấp gợi cảm, ngữ điệu không cao chậm rãi bày tỏ một đoạn qua lại: “Mười năm trước, đế quốc loạn trong giặc ngoài, thời điểm ta cùng anh trai và chị dâu ngoại giao với đế quốc Cripps, dưới lúc cùng đường mạt lộ anh trai vì giúp ta tránh thoát lựa chọn tự nổ hạch dị năng, nhân cơ hội đó quân nhân cách mạng tự do phát động nội loạn, ông ngoại em Tạp Nhĩ Tát một nhà dốc hết toàn tộc giúp tôi thu phục chiến khu quân quyền, ở tại thời điểm hy sinh lưu lại di ngôn để ta bảo vệ cho em bình an, chờ sau khi em trưởng thành thú em là vương hậu.”
Tạp Nhĩ Tát công tước còn nói, nếu như hai người không có tình cảm, vậy thì thả Sở Du Nhiên tự do, bảo vệ cậu một đời bình an an ổn là được, bởi vì khi đó công tước Tạp Nhĩ Tát đã nhìn ra Wells rất không thích Sở Du Nhiên so với mình nhỏ hơn mười mấy tuổi, mà Sở Du Nhiên thấy Wells liền bị đánh bay tạo thành bóng ma trong lòng, hận không thể co lên đóng vai chim cút. Nhưng mà câu nói này, bị Wells lựa chọn quên lãng.
Sở Du Nhiên xoa cổ Wells, nhất thời không biết nên làm sao nói tiếp.
Wells lười biếng cà cà lồng ngực dưới thân, cảm giác được Sở Du Nhiên sốt sắng, hắn cố nén nằm úp sấp không động, nói tiếp: “Sáu năm trước, trước khi mẫu phụ em chết uỷ thác tôi đem em vào trong cung, nhưng đáng tiếc trước khi tôi đến em cùng phụ thân cãi nhau rời nhà trốn đi, ta tới tìm em chỉ tìm được xác của một chiếc phi hành khí, em mất đi tung tích, thầy có thể nhặt được em cũng là bất ngờ.””Tại sao em lại cùng người nhà cãi nhau?” Sở Du Nhiên theo bản năng nắm lấy trọng điểm, một phát bắt được lỗ tai Wells, tâm tình có chút kích động, khả năng này là manh mối trọng yếu khiến nguyên thân bỏ mình, sau này cậu phải sớm dự phòng một chút.
Wells bị Sở Du Nhiên trong lúc vô tình bắt được bộ vị nhạy cảm, cứng đờ không nhúc nhích.
Sở Du Nhiên nhận ra được động tác của chính mình, áy náy sờ sờ cái cổ của mèo lớn,còn cẩn thận ở tại trên lỗ tai thổi thổi, “Xin lỗi, em nắm đau anh.”
Wells hít thở sâu một hơi, hai cái bộ vị nhạy cảm đều bị chạm một cái, hắn hiện tại có chút nóng nảy, muốn đem quả cầu lông dằn vặt chính mình này nhấn tại dưới thân, từ từ chà đạp một phen. Hô hấp nhịp điệu có chút loạn, một luồng cảm xúc không nói rõ được cũng không tả rõ được ở giữa hai người lan tràn, Sở Du Nhiên cũng nhạy cảm cảm giác biến hóa của đối phương, không khỏi áy náy đàng hoàng nằm bất động, cũng không dám tiếp tục sờ loạn.
Wells chỉ có thể dúi đầu vào trong lồng ngực của Sở Du Nhiên, ngửi mùi thơm ngát chỉ có của cậu, để cho mình yên tĩnh lại, đợi đến Sở Du Nhiên đã ngủ, hắn mới dở khóc dở cười hỏi: “Chuyện như vậy, em hỏi ta?”
Sở Du Nhiên cũng cảm thấy, chuyện như vậy hỏi người khác xác thực không còn gì để nói, trái phải cũng không nghĩ ra được, cậu cũng lười suy nghĩ, mơ mơ màng màng hỏi một câu rất muốn hỏi, “Anh tốt với em là bởi vì lúc trước ước định sao?”
Wells lần này trả lời tương đối thẳng thắn, “Không phải.”
“Hả?”
“Em tương đối ngốc.”
Sở Du Nhiên mơ mơ màng màng nghĩ, này có tính người ngốc có phúc của kẻ ngốc hay không? Không tranh không đoạt không biểu hiện còn có thể lọt vào mắt xanh của hoàng đế bệ hạ, những người khác liều mạng muốn thượng vị, cũng là bởi vì không đủ ngốc mới bị đào thải? Thật giống không quản cái kia, đều rất bi ai.
Mắt thấy Sở Du Nhiên đang ngủ, Wells ở trong lòng than một câu quả thực ngốc đến không có tim không có phổi. Đem chăn lại đây đắp kín cho Sở Du Nhiên, Sau khi Wells nằm sấp xuống, đem đầu để tại nơi cổ của Sở Du Nhiên, nhắm hai mắt lại.
Nửa đêm, Sở Du Nhiên cảm giác được bên người có hình dáng vật lông ấm áp ở bên người, trực tiếp xem là Dillow, không chút suy nghĩ, trực tiếp một chân ngăn chặn eo đối phương, ôm cổ của đối phương, hung hăng hôn một cái, nghĩ thầm tiểu cục lông ngạo kiều, cũng là đang ngủ có thể hôn mấy cái.
Hôn xong cậu mới cảm giác không đúng lắm, cái đầu... Thật lớn...
Vì vậy... Giả chết...
Trong bóng tối truyền đến một tiếng cười khẽ, Sở Du Nhiên cũng cảm giác khóe miệng bị liếm một cái, sau đó đỏ mặt tiếp tục giả chết.
————————————
Lúc này, nơi giam giữ phạm nhân.
Linder toàn thân áo đen nhân màn đêm đi tới nơi này, sau khi đối với thủ vệ hỏi thăm một chút, rốt cục gặp được Josh bị giam áp giải.
Josh vốn là một mặt ngạo khí, hiện nay trở nên tiều tụy bất kham, nhưng ở trên người tương đối sạch sẽ, nhìn ra được không có ai làm khó gã. Vừa nhìn thấy cha của chính mình, Josh ngạc nhiên từ cầm lấy lan can cửa sổ, kêu lên: “Cha! Cứu con! Cha! Con không nên ở chỗ này, cha mau cứu con ra ngoài!” Nơi này gã không nhấc lên được một tia tinh thần lực, cả ngày tinh thần uể oải, mỗi ngày đều phải chịu đựng thẩm tra hỏi, đây đối với việc từ nhỏ được nuông chiều, đã chịu đủ lắm rồi!
Binh lính mở cửa lao, khổ sở nói: “Thầy Linder, tôi chỉ có thể cho ngài năm phút, nhiều hơn nữa tôi cũng không tiện làm.”
Linder thành khẩn nói cám ơn, đợi sau khi binh lính đóng cửa lại mới tức giận trừng Josh liếc mắt một cái, tức đến nổ phổi mắng: “Nghiệt tử! Mày đây là muốn hại chết toàn gia chúng ta sao? Mày có biết Dillow là thân phận gì không!”
Josh hận hận siết nắm đấm, móng tay bóp ở ngón tay, bấm ra hồng vết cũng không tự biết, “Nhất định là Sở Du Nhiên hãm hại con! Chính là con tiện nhân kia!Cha,cha phải làm chủ cho con, cậu ta chính là ỷ vào Sở Hồng Vũ mới dám muốn làm gì thì làm! Con biết cha...”
“Nghiệt tử!” Linder hung hăng quăng Josh một bạt tai, xem đứa con trai này ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.
“Cha, cha...cha đánh con... Cha dĩ nhiên đánh con...” Josh không thể tin nhìn Linder, không tin cha sủng ái gã nhất dĩ nhiên động thủ đánh gã.
Linder nhìn dáng dấp con trai chật vật, âm thầm hối hận, trách bản thân, bởi vì Josh là giống cái, ông từ nhỏ nuông chiều nó, không nghĩ tới dưỡng nó thành đứa không đầu óc ngu xuẩn, ông tức giận giáo dục nói: “Có lòng ghen tỵ không liên quan, đùa giỡn thủ đoạn cũng không có quan hệ, thế nhưng mày phải sớm biết đến, có mấy người là không thể đắc tội! Mày ngay cả thân phận của người khác cũng không biết, lại dám đùa giỡn còn dùng thủ đoạn thấp hèn! Toàn gia đều bị mày hại chết! Anh trai mày đã bị hạ điều lệnh, lập tức phải đi tới biên giới quốc cảnh canh phòng, mày có biết, vạn nhất chiến tranh bạo phát, nó là người đứng mũi chịu sào!”
Josh ngây ngốc nhìn cha của chính mình, gã chỉ là muốn giáo huấn Sở Du Nhiên một chút, vì sao lại biến thành như vậy?
“Đứa ngốc! Bị người xem là quân cờ cũng không tự biết!” Linder đem con trai nhấc lên, nhìn con mắt của gã phẫn nộ quát: “Mày đang bảo vệ ai? Ai cho mày thay nó nhận tội?!”
Tác giả có lời muốn nói: không chịu trách nhiệm tiểu kịch trường:
Hai mươi năm sau.
Mèo đen: “Dillow điện hạ, có thể nêu ví dụ kể chuyện thời điểm tuổi thơ tạo cho ngài thành ám ảnh trong lòng ngài không?”
Dillow: “Bị chú liếm một cái, tính không?”
——————— đối với Dillow tràn ngập đồng tình mèo đen đen sì chạy trốn mà qua ————————
Hết chương 19
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
121 chương
467 chương
210 chương
19 chương
181 chương
41 chương