Nhà Lam - Mẹ, mẹ ơi !!!!! Vừa dắt xe vào cổng, Lam đã gọi mẹ loạn xị cả lên. - Mẹ chưa về đâu chị Hai. - Ủa, sao bữa nay mẹ về trễ vậy Hiển? Ba cũng chưa đi làm về hả? - Mẹ gọi điện về, nói hôm nay Sở Y tế gì đó về kiểm tra, nên về trễ một chút. Ba đi đám nhà mới rồi. - Haiza, chán chưa. Hiển nấu cơm chưa? - Rồi, mẹ bảo thức ăn mẹ nấu cả rồi, chỉ cần hâm lại thôi. - Ờ, vậy khỏe. Nè, thầy, à quên, anh Nam về nước rồi, Hiển biết không? - Không, bữa đó Hiển đi học mà. Nhưng nghe mẹ kể, mẹ nói ảnh đẹp trai hơn trước nhiều luôn đó. - Ặc, biết đẹp trai rồi, khỏi khen. Sao mẹ không kể cho chị Hai mà kể cho Hiển nhỉ? - Ủa, mẹ không kể chị Hai hả? Chắc mẹ quên á. Lam định gật đầu với thằng em thì mẹ về. - Mẹ ơi, thầy, à, anh Nam về sao mẹ không nói cho con biết? -Ủa, mẹ chưa nói cho con à? Mẹ nhớ mẹ đã nói rồi mà. - Híc, chắc mẹ nhớ lộn đó. Mẹ chỉ kể thằng Hiển thôi. - Ờ, dạo này đầu óc mẹ lú lẫn quá. - Hôm đó tới chơi lâu không mẹ? - Không, nó tới lúc mẹ chuẩn bị đi làm mà. À, tối mai đi ăn nhà hàng con nhé. Nhà thằng Nam mở tiệc mừng nó về. Ai cũng bận bịu, cuối tuần mới rảnh rỗi tổ chức. - Yeh, được đi ăn nhà hàng !!!! - Xì, hồi nào nghe ăn cũng mừng hết, đi nhà hàng có gì vui. Ở nhà ăn cơm còn ngon hơn. -Bữa nay con lạ vậy? Mấy bữa con thích đi lắm mà, cứ tíu tít với Ti mãi. -Mấy bữa khác, giờ khác, con không thích. -Con bé này… Lam nói rồi vùng vằng bỏ lên phòng. - Mẹ, chị Hai bị sao vậy? - Mẹ chịu, con lên hỏi chị con á... Lam ngồi trong phòng, bực bội nghĩ đến chuyện tối mai phải "đối mặt" với thầy. Nếu là trước kia, nó đã vui và hớn hở vì gặp Ti, hai chị em tha hồ nói chuyện. Nhưng bây giờ...Giá Nam không phải thầy nó, giá Nam là Nam của ngày xưa, nó sẽ mừng rỡ, trông chờ ngày mai biết bao nhiêu...