Bên bờ Hóa Hồn trì, Kiếm Vô Trần cùng mọi người cố gắng phòng thủ ngăn chặn sự tấn công của bọn quỷ quân. Tu vi của chúng không cao nhưng với số lượng rất lớn, khi phối hợp tấn công đã làm cho áp lực đè lên rất mạnh khiến mọi người rơi vào tình huống nguy hiểm. Hắc ảnh vừa theo dõi Lục Vân loáng một cái đã xuất hiện bên cạnh Âm Lệ, hắn bình tĩnh kể lại tất cả sự việc đã chứng kiến. Ánh mắt Âm Lệ thay đổi nhưng lại nở một nụ cười có chút thần bí, hắn đưa mắt nhìn lướt qua trường giao chiến rồi dừng lại một chút nơi Linh Báo tôn giả và Quỷ Tôn. Âm Lệ tiếp tục đưa mắt nhìn về phía những cao thủ Nhân gian giới đang bị vây hãm, chỉ thấy mười vị cao thủ đã bị đại quân Quỷ vực bức lùi ba thước, trận thế thu nhỏ lại dần. Trong trận đấu ba cây thần kiếm quang hoa cường thịnh, khí tức thần thánh mạnh mẽ vô cùng, với uy lực trảm hồn diệt phách đã tiêu diệt gần ngàn quỷ quân làm chúng bị tổn thất nặng nề. Bên cạnh đó trường kiếm của những người khác cũng đang tung hoành, tu vi mạnh mẽ cùng làn kiếm mang chói mắt tả xung hữu đột. Mười người tuy toàn lực thi triển nhưng không lãng phí quá nhiều chân nguyên do được Ngũ hành đại trận yểm hộ nên tạm thời chưa có vấn đề gì xảy ra. Vừa huy động nhanh trường kiếm để phòng ngự, vừa để ý động tĩnh xung quanh mục quang Liễu Tinh Hồn lộ ra một chút lo âu. Cảm thấy địch nhân rất mạnh, trong lòng lão cấp tốc suy nghĩ có nên thoát khỏi nơi này hay không? lần này đến đây gặp quá nhiều cao thủ, lúc trước lão chưa từng nghĩ tới điều này. Nhìn Kiếm Vô Trần đang toàn lực phòng ngự kế bên, ánh mắt Liễu Tinh Hồn xoay chuyển và hạ giọng hỏi: "Vô Trần, ta hỏi con: bây giờ con có đủ khả năng một mình đào thoát khỏi nơi này không. Ý của ta là không cần quan tâm sự việc xảy ra như thế nào, vào lúc nguy hiểm nhất chỉ một mình con thì có thể thoát nổi không?" Với vẻ mặt hơi ngơ ngác, Kiếm Vô Trần nhìn lão hỏi: "Sư bá nói vậy có ý gì. Với tình hình trước mắt phải đối mặt với nhiều cao thủ như thế, muốn đào thoát sợ rằng không phù hợp. Thêm nữa là nếu thoát khỏi vòng bao vây của quỷ quân liệu có thể thoát khỏi Tu La Lâm quỷ dị này không cũng là một điều rất khó nói?" Liễu Tinh Hồn đưa mắt nhìn xung quanh thấy tất cả đang toàn lực phòng ngự vội hạ giọng nói: "Ta chỉ muốn hỏi con, nếu có biện pháp thu thập được số quỷ quân này thì liệu con có thể chạy thoát không?" Sắc mặt Kiếm Vô Trần biến đổi, hắn nhìn thấy biểu hiện của lão có vẻ lạ thường bất giác hạ giọng nói: "Nếu không có số quỷ quân này cản trở, con tự nhiên có cách để dễ dàng thoát ra. Hiện nay chẳng phải rất khó tìm ra biện pháp để thu thập số lớn quỷ quân này hay sao?" Lão trả lời: "Biện pháp tự nhiên sẽ có, Thiên Kiếm viện của chúng ta hành hiệp trong thiên hạ nhiều năm như thế thu thập được không ít bảo vật, trong đó một pháp bảo tên gọi là Huyền Ngọc Hồ có thể thu thập âm hồn quỷ phách. Ngoài ra trên mình Lục Vân có túi Càn Khôn cũng có công hiệu giống nhau, bây giờ ta mới nhớ tới những điều này. Huyền Ngọc Hồ đang ở trên mình ta, chỉ cần con có biện pháp thoát khỏi nơi đây, ta có thể liều mạng thi triển phát động Huyền Ngọc Hồ thu một số lớn quỷ vật vào trong". Vẻ mặt Kiếm Vô Trần vui mừng, hắn nhẹ giọng nói: "Nếu đúng như vậy sư bá hãy phát động đi, khi số quỷ quân bị thu vào thì với thực lực của chúng ta ở đây sẽ không sợ số quỷ vật còn lại." Lắc đầu nhè nhẹ, Liễu Tinh Hồn hạ giọng nói: "Như vậy không được, năm đó ta thu được Huyền Ngọc Hồ tại Bách Trượng Uyên ở La Phù Sơn. Trong vật có âm sát chi khí một khi phát động kể cả chúng ta cũng bị hút vào trong, từ lúc thu thập được đến nay chưa từng dùng, hôm nay tình hình khẩn cấp chỉ tình cờ nghĩ đến. Bởi vì vật này trong quá khứ chưa thi triển lần nào nên ta không dám tùy tiện thử nghiệm, sợ gây ra điều không tốt đến tính mạng của người sở hữu. Bây giờ biện pháp duy nhất của chúng ta là chờ Lục Vân trở về để hắn thi triển túi Càn Khôn, như thế chúng ta sẽ có một chút sinh cơ. Bằng không, trừ phi vô pháp tránh né ta cũng không muốn tùy tiện thi triển Huyền Ngọc Hồ." "Ồ" một tiếng thất vọng, Kiếm Vô Trần nhìn lướt qua mọi người nhẹ giọng nói: "Hiện tại Ngũ hành đại trận của chúng ta đã phát động, nếu thoát ra ngoài không những ảnh hưởng đến mọi người mà còn tạo cơ hội cho địch nhân. Tạm thời chúng ta cố chờ đợi xem tình hình ra sao, hy vọng Lục Vân có thể sớm quay lại, như vậy chúng ta có thế thừa cơ phản kích" Nghe xong Liêu Tinh Hồn lắc đầu thở dài: "Nói nửa ngày trời rốt cuộc vẫn uổng công a?" Trong rừng cây âm u thân ảnh Lục Vân dựa theo sự phân tích, trong tâm trí chàng xuất hiện con đường tiến lên trước, mỗi lần đi lại sai một điểm nhỏ lại vừa vặn lỡ mất thời cơ. Lục Vân dừng lại giữa không trung bắt đầu suy nghĩ nên phá giải trận thế thần bí phức tạp như thế nào. Trầm tư một lúc ánh mắt chàng chợt biến đổi toàn thân tỏa ra kim quang chói mắt, thân thể hóa thành một chùm kim quang với tốc độ nhanh đến nỗi không thể nhìn thấy biến mất trong rừng cây. Hóa thân thành kim quang, hình dạng nguyên thần của Lục Vân xuất hiện lập tức tốc độ gia tăng bội phần. Đến lúc này chàng đã nắm bắt tốc độ vận hành của trận thế dễ dàng xuyên qua Tu La Tuyệt Thiên trận phức tạp. Ngoài rừng kim quang lóe sáng, một khối tròn kim sắc vân thái tỏa ra ánh sáng chói mắt xuất hiện giữa không trung, chăm chú quan sát xung quanh một chút rồi kim sắc chuyển động nhanh chóng quay lại Tu La Lâm. Quang hoa lấp loáng, Lục Vân khôi phục hình dạng bản thể đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn ra ngoài rừng. Tuy chỉ liếc mắt một cái nhưng chàng cũng thấy rõ là ở bên ngoài lại có hai đạo quỷ ảnh đang đứng ở đó, hai đạo quỷ ảnh này chàng đều gặp qua, một tên là Quỷ soái Huyễn Mị của Hắc Hà gian, tên còn lại là Vô Gian Quỷ Sát. Thấy hai tên tuy không cùng phe phái nhưng hiển nhiên đều chung một mục tiêu, đó là Hóa Hồn trì. Lục Vân không thể suy đoán nổi làm sao chúng đồng loạt xuất hiện tại đây, vô tình hay là cố ý? Quay đầu lại nhìn rừng cây sâu thẳm, Lục Vân xoay người bay đi. Thân ảnh chàng vừa biến mất, trong rừng xuất hiện một hắc ảnh thần bí nở nụ cười nham hiểm nhìn theo bóng dáng Lục Vân, hắn cười he he... rồi lắc mình biến mất. Trở lại bờ Hóa Hồn trì thấy mọi người tạm thời vô sự trong lòng Lục Vân thấy yên tâm. Loáng một cái thân ảnh chàng lại xuất hiện một cách kỳ diệu tại trung tâm Ngũ hành trận và lớn tiếng hỏi thăm. Mọi người thấy Lục Vân quay lại đều vui mừng, Vân Phong nóng lòng mở miệng hỏi "Huynh có thu thập được kết quả gì không?" Bình tĩnh nhìn mọi người Lục Vân nói: "Trận thế này thập phần cổ quái, muốn thoát ra rất khó khăn vì nó luôn luôn vận chuyển theo vòng tròn. Cho dù đệ có tính ra lộ trình phá giải, nhưng tốc độ của đệ không nhanh nên chỉ uổng công thôi. Trước mắt huynh tuy tìm ra lộ trình thoát khỏi, nhưng tất cả chúng ta có vận may để ly khai hay không cũng là điều rất khó nói." Khẽ thở dài nhè nhẹ, tâm tình mọi người đều trầm trọng, hiện tại vừa phải chống đỡ quỷ quân vừa suy nghĩ đường thoát. Nhìn Lục Vân, Liễu Tinh Hồn nói: "Lục Vân, ngươi đã nghĩ đến việc thi triển túi Càn Khôn chưa? hiện tại chỉ cần thi triển túi Càn Khôn là có thể hút lũ quỷ quân xung quanh vào trong, tạm thời chúng ta có thể thoát khỏi tình thế khó khăn và tìm biện pháp để thoát ra ngoài." Nghe lão nói xong Lục Vân hơi ngây người một lúc rồi gấp rút lấy túi Càn Khôn từ trong ngực áo ra lập tức sử dụng. Nhìn cái túi màu tro không có gì nổi bật nhưng ẩn tàng sức mạnh kỳ diệu, Lục Vân miệng niệm khẩu quyết song thủ thi triển pháp quyết, túi Càn Khôn bay lên không trung rất nhanh hóa thành một cái túi lớn hàng chục trượng với luồng gió xoáy thôn phệ mọi thứ xung quang, nhằm thẳng những quỷ vật điên cuồng hút vào. Từ tứ phía khí lưu cuồn cuộn hội tụ rất nhanh, bọn quỷ quân bị liền hút vào túi Càn Khôn, trong nháy mắt hóa thành một làn khí thể khắp nơi vang tiếng gào thét. Ở tình huống này lũ quỷ quân dưới mặt đất không có sức phòng ngự, thân ảnh bị cuồng phong hút vào chưa kịp vùng vẫy đã hóa thành từng sợi hắc khí biến mất trong túi Càn Khôn thần kỳ. Bên bờ Hóa Hồn trì, Âm Lệ và các cao thủ liên tục gầm lên giận dữ, hắn tựa hồ không nghĩ đến Lục Vân đột nhiên tung ra pháp bảo thần kỳ bá đạo điên cuồng thôn phệ quân đoàn của chúng. Thời gian có vẻ trôi đi rất nhanh, chỉ trong chốc lát vô số quỷ quân đã bị túi Càn khôn hút vào và biến mất. Âm Lệ, Linh Báo tôn giả, Quỷ Tôn cùng bốn tên cao thủ sau lưng vừa gào thét vừa tránh né, thân thể di động cực nhanh cố gắng tránh lực hút dữ dội của túi Càn Khôn. Thu lại pháp quyết, trên mặt Lục Vân lộ vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nhẹ nhàng nắm chặt cái túi. Mọi người đứng xung quanh thở một hơi nhẹ nhõm, thần sắc kích động nhìn bảo vật trong tay Lục Vân. Vân Phong cười hê hê nói: "Vật này nhìn không có chút nổi bật, thật không nghĩ nó lại hữu dụng như vậy. Sau này mà gặp những quỷ quân kia thì hút toàn bộ bọn chúng để Quỷ vực biến thành cái vỏ không, hê hê... khi đó sẽ thú vị lắm đây." Vẻ mặt Kiếm Vô Trần hơi lộ ra chút đố kỵ nhưng được giấu đi trong nháy mắt. Nhìn xung quanh Kiếm Vô Trần nói: "bây giờ chính là thời cơ rất tốt, trước tiên hãy tiêu diệt những con quỷ vật này, sau đó thử nghĩ biện pháp tiến nhập Hóa Hồn Trì thu lại Phong hồn Phù" Mọi người nghe xong đều sực tỉnh, lập tức xoay người nhắm những cao thủ Quỷ Vực xông tới. Lục Vân nhìn bảy con quỷ vật, nhẹ giọng nói: "sư phụ, sư huynh, Vân Phong, Liễu sư bá mỗi người tự đối phó một quỷ vật. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt liên thủ đối phó Linh Báo tôn giả, Vô Trần huynh đối phó Âm Lệ, còn Quỷ Tôn giao lại cho con. Ba người còn lại ở một bên cẩn thận chú ý động tĩnh xung quanh đề phòng có việc phát sinh. Được rồi, tấn công!" Mỗi người y theo lời Lục Vân mà làm bắt đầu tấn công toàn diện. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đã giao thủ với Quỷ Tôn một lần kết quả nằm ở thế hạ phong, lúc này hai người liên thủ lần thứ hai đối phó với Linh Báo tôn giả hiển nhiên ung dung hơn nhiều. Chỉ thấy hai cây thần kiếm bay lượn như mây, xoay chuyển như rồng, tử kim quang hoa chói mắt với khí thế khai sơn giữa không trung huyễn hóa thành nhất long nhất phụng hòa với nhau cuồng bạo quấn lấy Linh Báo tôn giả. Linh Báo tôn giả cười lạnh, trong ánh mắt tà ác lóe lên cái nhìn âm sâm thân ảnh còn nhanh hơn tốc độ lưu quang di động xung quanh hình thành một dãy lục sắc quang ảnh, trong đó thấp thoáng một con báo đang phẫn nộ. Yêu khí mãnh liệt tràn ngập trong phạm vi một trăm trượng tại Hóa Hồn trì. Báo yêu lục ảnh chuyển động chớp nhoáng, mỗi lần nhảy lên lại phát động ba mươi sáu đạo quyền ảnh. Tốc độ rất nhanh, kình lực cực mạnh hội tụ tại một điểm hình thành một cỗ quyền kình kinh thiên nhanh chóng bùng phát. Kiếm khí tỏa ra như cầu vồng bảy sắc, quyền kình kêu vang như sấm động, hai cỗ khí kình mạnh gặp nhau giữa không trung phát sinh xung đột mãnh liệt. Sấm nổ chấn động đất trời, khí kình bắn ra cuồng bạo với lực nổ cực lớn làm song phương đều bị chấn lùi vài trượng. Vừa chạm đất ba đạo thân ảnh lại bắn vọt tới, phát động đòn tấn công liên tục lần nữa. Bên cạnh Kiếm Vô Trần cầm Thiên Linh thần kiếm trong tay lập lòe ngũ thái quang hoa, dùng Thiên kiếm quyết của Thiên Kiếm viện ngự kiếm đấu với Âm Lệ đến nỗi trời long đất lở khí kình lan tràn. Âm Lệ thân là Quỷ soái Âm Hồn Gian tu vi rất cao cường, tại Quỷ Vực mà nói cũng là cao thủ hiếm có. Cộng thêm trên mình hắn có Huyền Hồn Âm Phù một trong Quỷ Vực Tam đại chí bảo, lực công kích rất mạnh không phải tầm thường. Lúc này Âm Lệ vừa phản kích, Kiếm Vô Trần vừa chú ý động tĩnh xung quanh trong cặp mắt xanh đen lộ ra chút bí hiểm. Thân hình chuyển động chớp nhoáng, Âm Lệ tận lực tránh né việc chiến đấu trực tiếp Kiếm Vô Trần nhằm bảo tồn thực lực. Như vậy cuộc đả đấu của hai bên trở thành một đuổi một chạy, lâm vào thế giằng co. Nhìn cuộc chiến của bốn người Vân Phong thấy họ tạm thời không có nguy hiểm, Lục Vân tiện thể thu hồi mục quang im lìm nhìn Quỷ Tôn cười lạnh nói: "U Linh Quỷ Tôn một danh tự thật uy phong, không biết tại sao ngươi lại đến đây. Đó là ý của cá nhân ngươi, hay là đại diện cho U Linh đảo?" Cất tiếng cười nham hiểm Quỷ Tôn nói: "Điều này không quan trọng, giống như ta cũng không hỏi ngươi vì sao lại đến nơi này! Bây giờ giữa ta và ngươi chỉ cần phân thắng bại, người chiến thắng có thể lưu lại. Còn như những việc khác ngươi không cần biết quá nhiều." Ánh mắt lạnh nhạt Lục Vân trầm giọng nói: "Ta hỏi chỉ muốn biết lần này U Linh đảo các ngươi có bao nhiêu cao thủ đến đây, chắc ngươi không muốn trả lời. Ta hỏi tiếp ngươi một vấn đề, sau khi hỏi xong chúng ta quyết phân sinh tử, thế nào?" Nhìn Lục Vân, ánh mắt Quỷ Tôn xoay chuyển hơi ngập ngừng rồi nói: "Tốt, ngươi hỏi đi, nhưng ta cũng phải hỏi ngươi một vấn đề xem như là sự trao đổi của đôi bên." Đưa mắt nhìn xung quanh Lục Vân thản nhiên trả lời: "Nghe nói Quỷ Vực có một nơi thần bí tên là U Linh Gian nằm trên U Linh đảo, không biết tại U Linh Gian có điều gì thần bí?" Quỷ Tôn thần sắc thay đổi có vẻ kinh hãi nhìn Lục Vân tựa hồ không nghĩ chàng lại hỏi đến vấn đề này, lục sắc nhãn châu của hắn không ngừng xoay tròn, sau khi cân nhắc một lúc Quỷ tôn khai khẩu: "Câu hỏi của ngươi rất lạ, với lại ta cũng không biết trả lời sao cho đúng. Ta chỉ có thể nói ngươi hay: tại Quỷ vực có năm gian, thần bí nhất là U Linh Gian, nguy hiểm nhất là Sinh Tử Gian. U Linh Gian thần bí bởi vì bên trong nó theo truyền thuyết có U Linh Ma giám, vật này nghe nói có thể huyễn hóa vô cùng có thể biến thành bất cứ vật gì, hình dạng như thế nào hầu như không ai có thể phân biệt được. Ví dụ như ngươi có thể trước mặt ta biến thành hình dạng giống ta, ngoại trừ ta tự biết ra người ngoài nhìn không ra chút khác biệt nào. Hơn nữa nghe nói bất kể ai chỉ cần tiến nhập U Linh gian là thất tung, không thể tìm ra được chút tông tích." Lục Vân nghe xong thản nhiên cười, cuối cùng đối với Gian thần bí nhất Quỷ Vực đã minh bạch, Quỷ Vực có năm gian thì bản thân đã nhập bốn gian, có lẽ điều này trong thiên hạ ít gặp. Lưu ý động tĩnh xung quanh, Lục Vân hỏi: "Tốt lắm, ngươi đã nghĩ sẽ hỏi ta gì chưa? Sau hỏi xong bọn ta bắt đầu động thủ." Nhìn Lục Vân ánh mắt Quỷ Tôn lóe lên một chút cổ quái nhẹ giọng hỏi: "Vì sao trên mình ngươi lại có huyết sát chi khí, vả lại ta còn cảm thấy ngươi có cả khí tức của Quỷ Vực, nhưng rõ ràng ngươi là con người tuyệt đối không phải quỷ vật. Thêm vào đó trên mình ngươi còn ẩn tàng một thứ gì đó thật khó đoán, thập phần cổ quái và tà ác." Thần sắc không đổi nhưng trong lòng Lục Vân thập phần chấn động, chàng không hiểu làm sao Quỷ Tôn lại có thể nhìn ra điều bí mật mà chàng luôn luôn giấu kín. Nhìn Quỷ Tôn trong lòng Lục Vân thầm tính toán, đợi chút nữa nhất định phải tìm cơ hội diệt khẩu bằng không tương lai rất bất lợi đối với bản thân. Mục quang di chuyển Lục Vân trầm giọng nói: "Trực giác của ngươi quả không sai, đáng tiếc là vẫn chưa hoàn toàn nhìn thấu. Muốn biết có đúng như ngươi nói, đợi sau khi động thủ tự ngươi sẽ rõ. Bây giờ chúng ta bắt đầu nhé, người khác đều đã giao thủ một trận rồi hà tất chúng ta lại lãng phí thời gian, bất kể như thế nào trận chiến giữa chúng ta cũng là điều không tránh khỏi. Bây giờ ta đến lĩnh giáo tuyệt học của Quỷ Tôn, hãy cẩn thận." Hồng quang vụt lóe sáng, thanh Như Ý Tâm Hồn Kiếm trên đầu bạo phát ra một cỗ quang mang với khí thế cường đại bức Quỷ Tôn lùi lại. Đồng thời một đạo huyền thanh sắc hộ thể xuất hiện bao quanh người Lục Vân, quang mang lấp lánh mạnh mẽ. Song thủ khẽ đưa lên ngực, thần tình Lục Vân tỏ ra rất cảnh giác khi nhìn Quỷ Tôn tâm lý thập phần cẩn thận. Chàng còn nhớ việc Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đã liên thủ giao chiến Quỷ Tôn, vì vậy lúc này chàng không dám có chút lơ là. Phía bên kia Quỷ Tôn cũng rất nghiêm túc, đối với Lục Vân sâu trong tâm hắn có một cảm giác thập phần quỷ quái. Trong mơ hồ hắn cảm thấy trên mình Lục Vân có một cỗ khí tức vô cùng đáng sợ, ẩn đi không lộ cực kỳ bí hiểm. Nhìn thấy Lục Vân bắt đầu triển khai thế tấn công, thân ảnh Quỷ Tôn chớp động chạy liên tục, quỷ ảnh nối liền thành một đường hắc tuyến hình thành một chuỗi hắc sắc liên châu xoay quanh Lục Vân. Hắc sắc liên châu này mỗi viên phát tán khí kình cổ quái âm sâm tà dị, từ các góc độ riêng biệt ăn mòn quang cầu hộ thể của Lục Vân. Thân ảnh chuyển động, Lục Vân bắt đầu tấn công. Như Ý thần kiếm màu đỏ thẫm ngân lên mang theo một đạo hỏa diễm, với thế xoay tròn bức tới Quỷ Tôn. Bên ngoài chuỗi hắc sắc liên châu lấp lánh tỏa ra khí tức âm sâm tà ác, lớp lớp nhấp nhô như những cuộn sóng lớn giữ chặt thân thể ngăn chặn lại đòn tấn công của chàng. Liệt Hỏa Thiên Cương kiếm khí chí dương chí cương với sức nóng cực lớn, gặp hắc sắc liên châu bí hiểm có thể thôn phệ hóa hồn cực kỳ lạnh, giữa hai bên phát ra âm thanh kinh tâm chói tai, càng lúc càng to. Toàn thân hồng quang lóe sáng Lục Vân như ngọn lửa đang bùng cháy, khí thế cường mãnh giống như một hỏa thần chiến tướng uy vũ trang nghiêm. Hai mắt lấp lánh ánh hồng, một chút lạnh lẽo giống như xuyên thấu cỗ băng phong lăng lệ, thấy vậy trong lòng Quỷ Tôn hơi run thân pháp liền thay đổi và tăng nhanh gấp đôi. Nhìn bóng dáng Quỷ Tôn giống như luồng khói đen nhàn nhạt lúc ẩn lúc hiện như không có thật. Tâm niệm chàng chợt máy động, Ý Niệm Thần Ba thần kỳ bá đạo vô thanh vô tức phát ra, mười chín đạo Ý Niệm với tần số hai trăm ngàn lần cực mạnh từ tứ phía tấn công hắn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL Thân hình chậm lại Quỷ Tôn phát ra tiếng hét kinh nộ vô cùng, chỉ thấy hắn vừa phẫn nộ vừa giận dữ. Hung hãn nhìn Lục Vân đôi mắt xanh đen của Quỷ Tôn trở nên lạnh lùng, thân mình nhằm thẳng vào Lục Vân bay tới. Tuy nhiên khi hắn còn cách Lục Vân ba thước đột nhiên hắn quay ngược lại, rất xảo diệu vừa vặn tránh khỏi một kiếm cực mạnh của chàng. Thân ảnh tiếp tục vọt tới xuất hiện một cách quỷ mị trước mặt Lục Vân, ánh mắt tà ác của hắn có chút tàn nhẫn và lãnh khốc. Nhìn Lục Vân huy động trường kiếm Quỷ Tôn gầm lên: "Tiếp Cửu Chuyển Vô Cực của ta, hãy xem ta thu hồn phách hủy diệt thân thể ngươi ra sao. Nhất chuyển thân!" Trong tiếng rú, hắc sắc thân ảnh của Quỷ Tôn nhoáng lên xoay quanh Lục Vân, cứ mỗi nháy mắt là đã xoay tròn một ngàn ba trăm sáu mươi lần với tốc độ điên cuồng. Với luồng khí lưu mạnh mẽ xoay tròn đã sinh ra một lực ly tâm cường đại, tựa hồ muốn làm thân thể Lục Vân tê liệt. Thần sắc hơi biến đổi, Luc Vân nhìn quỷ ảnh đang xoay tròn trong mắt có chút trầm trọng. Vì khi nãy chàng dùng Ý Niệm cực mạnh công kích vậy mà không thể làm tổn thương Quỷ Tôn, điều này làm trong lòng Lục Vân không hiểu và cảm thấy kinh hãi. Từ khi xuất đạo đến giờ, hình như đây là lần đầu tiên Ý Niệm Thần Ba công kích không thu được hiệu quả. Cảm thấy lực tê liệt mạnh mẽ đang xoắn nát chân khí hộ thể trong lòng Lục Vân chấn động, chân nguyên toàn thân hội tụ một cỗ huyền thanh sắc quang hoa tỏa ra liên tiếp bố trí bảy đạo phòng ngự ngoài thân. Kiếm quang Như Ý Tâm Hồn kiếm bành trướng, với sức nóng có thể nung chảy mọi thứ tỏa ra hồng sắc quang mang hóa thành một con hỏa long lượn tròn trên đầu. Trong tiếng long ngâm chấn thiên, hỏa long lượn từ trên xuống dưới với thế nghịch chuyển âm dương, cuồng vũ quanh thân Lục Vân hình thành một đạo ánh sáng rực rỡ tương phản với hắc sắc quỷ ảnh. Trong đôi mắt Lục Vân lập lòe thất thái quang hoa nhàn nhạt, Ý Niệm Thần Ba nhanh chóng phân tích quỹ đạo di chuyển của Quỷ Tôn, một khi phân tích được quỹ đạo của hắn chàng có thể đánh một đòn thật mạnh. Trong mắt Lục Vân quang hoa lóe sáng chân nguyên toàn thân bỗng nhiên bạo phát với tốc độ gấp ba lần, Như Ý thần kiếm xoay tròn ngoài thân khôi phục lại hình dạng vô cùng kỳ diệu với một đạo kiếm trụ diệt thiên chém nghiêng một nhát. Xích hồng quang mang chói mắt với kiếm trụ xoay tròn, thành thế quét nghiêng mạnh mẽ xoắn vào hắc ảnh đang quay tít. "Nhị chuyển thể!" trong tiếng rống, thân hình Quỷ Tôn đang xoay đột nhiên quay ngược hướng xoay tròn, tránh khỏi một kiếm bá đạo của Lục Vân. Hắc sắc quang hoa lóe sáng, thân thể Quỷ Tôn sau khi nghịch chuyển tốc độ không chút suy giảm ngược lại còn nhanh hơn ba phần. Bị vây ở trong cỗ lực ly tâm này thân thể Lục Vân rung lên, một chính một phản giao thoa trong nháy mắt tăng lên gấp ba lần làm cho vòng chân khí hộ thể của chàng tức khắc bị chấn nát thành bốn đạo. Kinh hãi nhìn Quỷ Tôn vẫn xoay tròn mãi không ngừng Lục Vân chợt hiểu, theo lời Quỷ Tôn đây chính là "Cửu chuyển vô cực", chắc chắn không phải là loại pháp quyết thông thường. Với tu vi của hắn mà thi triển loại pháp quyết bá đạo với uy lực cực mạnh như vậy, sợ rằng thế gian khó tìm được nhân vật thứ hai. Điểm đó Lục Vân suy đoán quả không sai, pháp quyết này của Quỷ Tôn đích thực có một lai lịch kinh nhân. Pháp quyết này không phải xuất xứ từ Quỷ Vực mà xuất phát từ Nhân gian giới, chỉ là ngoại trừ Quỷ Tôn không một ai biết. Cửu chuyển vô cực chia thành cửu chuyển, được gọi là: Nhất chuyển thân, Nhị chuyển thể, Tam chuyển hình, Tứ chuyển tinh, Ngũ chuyển ý, Lục chuyển khí, Thất chuyển hồn, Bát chuyển thần, Cửu chuyển mệnh. Một khi thi triển đến Cửu chuyển mệnh, thế gian tuyệt đối không ai có thể đào thoát. Hừ lạnh một tiếng, Lục Vân lần nữa đề tụ chân nguyên. Chàng vận công lên đến cực đại và dùng sức mạnh hùng hậu đó tạo thành một luồng chân khí xoay tròn nhanh như gió cuốn quanh thân, theo phương thức thần bí hóa giải áp lực mãnh liệt xung quanh. Tâm niệm chuyển động, Ý Niệm Thần Ba nâng lên tần số ba trăm hai mươi ngàn lần phân tích từng động tác của Quỷ Tôn, từng sự biến hóa của khí tức dao động của chân khí. Dần dần ánh mắt Lục Vân thoáng hiện vẻ kỳ dị, trong mắt thần quang đại thịnh cẩn thận quan sát kỹ thân ảnh xung quanh. Trong khi Lục Vân cùng Quỷ Tôn tự thi triển kỳ thuật thần bí phát động tấn công, những người còn lại cũng dốc toàn lực tấn chiến dần dần đi đến chỗ khẩn yếu quan đầu. Trong trận chiến, cặp Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đã chiếm thế thượng phong, đánh Linh Báo tôn giả thoái lui từng bước miệng liên tục gầm lên giận dữ. Kiếm Vô Trần và Âm Lệ đang chơi trò rượt bắt, chưa có tiến triển thêm được điều gì. Vân Phong thi triển Âm Dương pháp quyết vây chặt đối thủ và đang luyện hóa hồn phách của hắn. Còn Tử Dương chân nhân toàn thân chân nguyên bộc phát, trường kiếm mãnh liệt tấn công nhưng từ từ lâm vào tình thế hạ phong. Phong Viễn Dương tạm thời đánh ngang tay với đối thủ. Liễu Tinh Hồn với Thiên Kiếm quyết bá đạo hiếm thấy giữ chắc thế thượng phong. Ba người đứng ngoài cuộc chiến không thể quan sát hết tất cả mọi trận đấu, bởi vì trận nào cũng kinh tâm động phách. Nhìn trận đấu trong trường giao chiến, Đỗ Lực không yên tâm khẽ nói: "Với tình hình này có lẽ điểm then chốt quyết định là Lục Vân, Thương Nguyệt và Kiếm Vô Trần. Bên kia, bốn người Vân Phong tạm thời đánh ngang tay, không có đột phá nào thực sự đáng kể." Gật nhẹ đầu Tất Thiên trầm giọng: "Tình hình này cũng chưa có gì lạc quan, nhưng trước mắt bọn ta quyết không thể thua. Hiện tại Vân Phong nhanh chóng giành thắng lợi, chỉ cần hắn thắng ba người còn lại có sự tương trợ của hắn không lâu sau cũng kết thúc cuộc chiến thôi. Còn những người khác chắc phải trông chờ Lục Vân hỗ trợ." Vừa nói xong tại trường truyền đến một tiếng kêu thảm thiết rồi biến mất. Nhìn qua, Vân Phong đã dùng Âm Dương pháp quyết tiêu diệt đối thủ và phi thân về phía Tử Dương chân nhân trợ giúp cho lão. Đang đả đấu các cao thủ nghe thấy đều chấn động, trong lòng mỗi người cảm thụ khác nhau. Ánh mắt Âm Lệ trở nên lạnh lùng, vẻ cười cợt ngụy bí thoáng qua trong mắt không biết hắn thấy được điều gì. Rống lên một tiếng Âm Lệ không né tránh nữa, toàn thân tỏa ra quỷ khí màu đen dày đặc xông về phía Kiếm Vô Trần. Kiếm Vô Trần sửng sốt ngây người, không hiểu tại sao hắn đột nhiên không né tránh như trước. Nhìn thân ảnh đang vọt tới mắt Kiếm Vô Trần bộc phát quang hoa sắc ngọc, Thiên Linh thần kiếm trong tay ngũ thái quang hoa đại thịnh, Ngũ Sắc thần long trong thân kiếm nhanh chóng bay thẳng lên không. Một tiếng long ngâm vang trời truyền ra, ngũ sắc thần long lượn một vòng cực nhanh trong không trung nghênh đón Âm Lệ đang xông tới. Trên không, Ngũ Sắc quang long quanh thân lấp lánh chói mắt theo thế Phi Long Truy Nguyệt xông thẳng vào Âm Lệ. Cười âm trầm, thân ảnh Âm Lệ trong nháy mắt biến mất không tăm tích trước khi đâm thẳng vào Ngũ Thái thần long, thoáng cái đã ẩn tàng thân ảnh. Kiếm Vô Trần biến sắc thu lại chân khí, ngoài thân hình thành một đạo hào quang màu tím nhạt cẩn thận phòng ngự, thăm dò xung quanh hành tung của Âm Lệ. Xoay một vòng tìm kiếm vẫn không thấy gì, trong tâm Kiếm Vô Trần chùng xuống không biết Âm Lệ ẩn nấp ở đâu. Trong lúc hắn không có lời giải đáp, chợt nghe tiếng kêu kinh hãi của Tất Thiên truyền đến: "Đề phòng trên không, tránh mau!" nghe xong trong tâm Kiếm Vô Trần hơi hoảng, không suy nghĩ nhiều thân thể hắn vọt nhanh ra ngoài. Thân ảnh Âm Lệ vô thanh vô tức xuất hiện trên một hắc sắc vân thái, giữa song thủ của hắn có một đạo hắc sắc quang trụ chói mắt phóng thẳng lên trời. Lãnh khốc nhìn Kiếm Vô Trần ở dưới Âm Lệ thu hồi song thủ, đồng thời hắc sắc quang trụ cũng biến mất, thân ảnh Âm Lệ đã bao bọc phía trên đầu. Trong lúc tấn công Âm Lệ thi triển Huyền Hồn Âm Phù, chỉ thấy một khối huyền thanh sắc ngọc khuyết dài ba tấc nhanh chóng biến thành một ngọc phù to một trượng toàn thân lấp lánh thanh sắc lưu quang. Trên ngọc phù dày đặc chú ngữ xuất ra một đồ án cổ quái, giữa không trung hình thành ba đạo quỷ ảnh hư huyễn nằm chồng lên nhau. Chính giữa ngọc phù có một bóng mờ cổ quái thấp thoáng quỷ khí bất chợt chụp xuống theo hướng né tránh của Kiếm Vô Trần. Ngẩng đầu nhìn lên thấy một đạo thanh sắc ngọc phù đang ép xuống, ba đạo quỷ ảnh như có như không dễ dàng xuyên thấu vầng hào quang phòng ngự của hắn kích thẳng vào nhục thể. Thần sắc đại biến Kiếm Vô Trần gầm lên giận dữ, Thiên Linh thần kiếm chỉ thẳng lên trên nhắm chính xác thanh sắc ngọc phù phát ra một đạo ngũ thái quang trụ. Sắc mặt trầm trọng, song thủ Kiếm vô Trần toàn lực ngự kiếm, Thiên Linh thần kiếm dưới sự thôi động của hắn nhanh chóng xoay tròn, gắng sức đối kháng đòn công kích ngụy dị của Huyền Hồn Âm Phù. Ngũ thái quang hoa dịch chuyển lên xuống giữa không trung, Thiêu Linh thần kiềm cùng Huyền Hồn Âm Phù đối kháng lẫn nhau, hai bên giằng co không hề nhân nhượng. Phía trên Âm Lệ nở nụ cười tà dị, song thủ mãnh liệt ấn xuống, toàn thân tu vi chuyển thành lực lượng rất lớn truyền lên Huyền Hồn Âm Phù. Chỉ thấy thanh sắc quang hoa đại thịnh, khí âm sâm cường đại xuất hiện đè dần Thiên Linh thần kiếm xuống. Thân hình chấn động, sắc mặt Kiếm Vô Trần trong chốc lát trắng bệch. Ánh mắt hung hãn nhìn Âm Lệ, toàn thân Kiếm Vô Trần bộc phát một cỗ khí thế cuồng liệt, quang hoa quanh thân đại thịnh làm Thiên Linh Thần Kiếm kiếm mang bành trướng, sau khi hạ xuống ba thước lập tức bật ngược lên một đòn đánh văng Huyền Hồn Âm Phù. Song thủ huy động, một cỗ tử sắc thần bí thoáng qua trong mắt Kiếm Vô Trần. Lãnh khốc nhìn Âm Lệ, hữu thủ chợt vươn ra nắm chặt trường kiếm, cả người xoay tròn hướng lên trên thân thể hóa thành con lốc màu tía cuồng bạo cuốn lên trên. Hét một tiếng, toàn thân Kiếm Vô Trần bạo phát cỗ khí tức kinh thiên động địa, khí thế như lốc cuốn khiến cho mọi âm thanh xung quanh đều lặng im. Trong tiếng gầm vang trời, Kiếm Vô Trần như con báo đang giận dữ cùng ánh mắt hung tà dính chặt Âm Lệ, thân ảnh theo thần kiếm liên tục tấn công một ngàn một trăm chín mươi kiếm. Hét lên kinh hãi Âm Lệ tựa hồ không tin nổi, Kiếm Vô Trần vẫn còn che giấu thực lực đến giờ phút then chốt này đột nhiên tung ra một đòn chí mạng. Hắc ảnh chấn động quỷ khí bị phá nát, Âm Lệ trong tiếng kêu thảm bị đánh bay ba trượng. Trên không một đạo ngũ thái kiếm trụ dài trăm trượng với khí tức thần thánh thôn phệ mọi âm hồn, chém ngang một nhát một đòn kích trúng thân ảnh Âm Lệ. Kêu thảm một tiếng toàn thân Âm Lệ quang hoa vụt tắt, một chút khí tức yếu ớt nhanh chóng bay đi và biến mất không còn thấy dấu vết.