Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 139
Tại Thiên Kiếm viện, Thái Huyền sơn, vào tầm chính ngọ, các cao thủ tu chân giới đồng thời xuất hiện, mỗi đoàn có khoảng mười người bao gồm Bồ Đề học viện chưởng giáo Pháp Quả đại sư, Phượng Hoàng thư viện Ngọc Vô Song, Đạo viên Thất Huyền chân nhân cùng tam phái môn hạ cao thủ. Ngoài tam viện còn có một nhóm người thập phần thần bí đồng hành, chỉ thấy rất đa dạng, có cả tăng, đạo và cả tục gia, tổng cộng chưa đến mười người. Trước cửa Thiên Huyền động, Đạo viên Phong Lôi chân quân thống lĩnh đoàn người nở một nụ cười nhìn Lý Trường Xuân mấy người đang ra đón tiếp. Ngay khi gặp mặt, Lý Trường Xuân đã nhiệt tình nghênh tiếp, thần sắc muôn phần vui vẻ:
- Tiền bối cùng các phái cao thủ đến đây phải chăng về chuyện Lục viện liên minh? Việc này tại hạ đã sắp xếp, chỉ cần tiền bối nói vài lời thì sẽ có thể chính thức thành lập Lục viện liên minh.
Khẽ cười gật đầu, Phong Lôi chân quân nói:
- Thật là tốt, ta lần này đến đây chính là về việc liên minh. Trước mắt Ma vực tứ giới cao thủ đã tiềm nhập Nhân gian, ngày Thái Âm càng lúc càng gần, để đề phong bất trắc chúng ta phải tổ chức Lục viện liên minh trong vòng ba ngày cũng là kịp thời gian phân phối nhiệm vụ. Bây giờ ta xin giới thiệu các cao thủ đồng đạo đồng hành cùng ta, mọi người sau này sẽ hợp tác gắn bó chặt chẽ với nhau, bởi vậy nên cần làm quen trước đã.
"
Nói rồi quay người lại nhìn những người đứng phía sau.
Lý Trường Xuân khẽ cười gật đầu, ánh mắt nhìn một vị vóc người tầm thước mà trên khuôn mặt vị hòa thượng đó có thể nhìn thấy ánh kim quang mờ nhạt. Phong Lôi chân quân cười nhẹ nói:
- Vị này gặp cũng chưa lâu, chắc có lẽ chưa biết rõ vị này là ai nhưng uy danh của lão từ lâu đã chấn động giới tu chân. Lão ta chính là một trong Tứ Phật Lục Vân của Vạn Phật tông - Kim Cương Thánh Phật, người đã hàng trăm năm nay không xuất hiện tại Nhân gian, tu vi rất cao, thế gian hiếm có.
Trên khuôn mặt của Lý Trường Xuân cùng cao thủ Thiên Kiếm viện đứng phía sau biểu hiện sự ngạc nhiên tột độ. Họ không thể nghĩ rằng vị hòa thượng này lại là cao thủ đỉnh cấp của Vạn Phật tông, một trong tam đại phái của tu chân giới. Sau khi nồng nhiệt đón chào, Lý Trường Xuân mục quang dời sang bên cạnh tập trung vào vị đạo sĩ tóc bạc, râu dài. Vị này thân thể nhỏ bé, dáng người mảnh khảnh, tay cầm phất trần, sau lưng đeo đoản kiếm, thần tình nghiêm túc, song mục ẩn hiện huyền thanh quang hoa.
Nhìn vào lão đạo, Phong Lôi chân quân giới thiệu:
- Vị này lai lịch cũng không đơn giản, đến từ Vô Vi đạo phái một trong Đạo Phái Ngũ Thanh - Thiên Thương đạo trưởng với tuyệt kỹ Thiên Thương thập bát kiếm uy lực tuyệt luân thế gian khó gặp. Nhớ kỹ, sau này nên học hỏi nhiều.
Lý Trường Xuân cười đáp:
- Nhất định, nhất định sẽ là như vậy, mong rằng được chỉ giáo thêm. Hiện tại đã giới thiệu cao thủ của Vạn Phật tông cùng Vô Vi đạo phái, còn lại vị này chắc hẳn thuộc thần châu đệ nhất phái, cao nhân của Tiên Kiếm môn, mong tiền bối giới thiệu luôn cho.
Nhìn vị kiếm khách áo vải trên dưới năm mươi, vẻ mặt uy ngiêm, Phong Lôi chân quân vui vẻ trả lời:
- Vị này đích thực là thần châu đệ nhất phái, cao thủ nổi danh nhất của Tiên Kiếm môn - Chiến Tâm tôn giả . Lần này ta dẫn theo tam phái cao thủ tới đây, thứ nhất là chứng kiến việc Lục viện liên minh, thứ nhì là để thông báo với các ngươi rằng Tam phái liên minh đã thành lập, các cao thủ của Tam phái ở đây hết thảy là thành viên. Chỉ là hôm nay lãnh đạo Tam phái liên hiệp hiện chưa có mặt tại đây, không lâu sau này ngươi sẽ biết, hiện tại cũng không nên hỏi nhiều. Bây giờ mọi người hãy vào trong động thảo luận làm cách nào để tổ chức Lục viện liên minh.
Sau khi nghe xong, Lý Trường Xuân nồng nhiệt mời mọi người vào trong động, đồng thời giao phó cho Liễu Tinh Hồn đến gọi Kiếm Vô Trần hiện tại đang bế quan tu luyện đến đây. Mọi người làm việc cùng nhau nhằm tìm ra phương pháp hoàn thiện nhất để sớm ngày hoàn thành vấn đề này.
Trong động, để tránh quá đông người chỉ còn có Phong Lôi chân quân, Pháp Quả đại sư, Thất Huyền chân nhân, Ngọc Vô Song, Lý Trường Xuân, Liễu Tinh Hồn, Kiếm Vô Trần, Thiên Thương đạo trưởng, Kim Cương Thánh Phật cùng Chiến Tâm tôn giả, tổng cộng mười người.
Đầu tiên, Phong Lôi chân quân mở lời:
- Lần này đến đây mục đích của ta lần này là hiệp trợ Thiên Kiếm viện, làm sao trong vòng ba ngày phải hoàn thành việc Lục viện liên minh. Bây giờ chúng ta thảo luận cụ thể từ sự việc nhỏ nhặt để sau khi gặp phải còn tiện bề xử lý. Ngoài ra chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng cho những tình huống bất ngờ để khi cấp bách tránh được sự hỗn loạn. Bây giờ Trường Xuân hãy đứng lên nêu một số vấn đề đáng chú ý cho mọi người thảo luận đi.
Nhìn qua mọi người một lượt, Lý Trường Xuân nhẹ nhàng trầm tư nói:
- Vấn đề của việc liên minh lần này, bây giờ chỉ còn Nho viên cùng với Dịch viên là không trả lời rõ ràng. Theo tại hạ nhận thấy Nho viên chỉ xuôi theo thế lớn của thiên hạ, gió thổi theo chiều nào thì ngả về chiều ấy, chỉ cần nói rõ cái lợi và hại tại hạ tin rằng không có gì khó khăn. Khó khăn nhất vẫn là Dịch viên, họ vừa lên lãnh đạo Lục viện chưa được hai tháng, bây giờ đưa vấn đề này ra chỉ sợ họ rất khó có thể chấp nhận. Ngoài ra, nếu nhanh chóng thành lập liên minh thì vị trí minh chủ đối với Dịch viên họ chấp nhận hay không đồng ý sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Tiếp đó một khi liên minh được thiết lập, đầu tiên chúng ta phải quản lý những gì cũng là cả vấn đề. Nếu liên minh không được thành lập một cách yên ả chúng ta sẽ giải quyết thế nào?
Phong Lôi chân quân nhìn chín người một loạt rồi trầm giọng giải đáp:
- Như Trường Xuân đã nói rồi nên giờ ta chỉ có thể cho biết trước là thân phận của minh chủ Lục viện liên minh là người từ Thiên Kiếm viện. Còn thực sự người đó là ai khi Lục viện liên minh được thiếp lập, ta sẽ tuyên cáo cho toàn thể thiên hạ. Trước mắt mọi người không cần thiết phải bàn luận về thân phận của minh chủ, bởi vì người ứng cử đã được chọn sẵn rồi không ai có thể thay đổi. Còn nếu như nói Dịch viên khó chấp nhận thì thực ra việc này cũng là vì thiên hạ thương sinh và sự hoà bình của Nhân gian, chúng ta chỉ có thể lấy đại cục làm trọng. Còn vấn đề sau khi liên minh thành lập chúng ta đã có một kế hoạch sơ lược, đến lúc đó sẽ nói với tất cả mọi người, trước mắt không cần bàn về vấn đề này.
Mọi người nghe xong thần sắc nghiên túc, vấn đề này quả thật vô cùng khó khăn, Lục viện giao hảo với nhau đã hàng trăm năm nay cùng vì thiên hạ chính đạo. Dịch viên mặc dù thực lực không mạnh nhưng cũng được bách tính thiên hạ yêu mến, tiếng thơm đích thực là hơn xa năm viện còn lại. Lần này nếu họ không chấp nhận, mọi người không tránh khỏi sự xung đột với nhau cũng như sẽ gây nên ảnh hưởng lớn tới toàn thể chính đạo.
Thất Huyền chân nhân thấy mọi người im lặng, không nhịn được liền cất tiếng:
- Lần trước tam viện chúng ta cùng nhau đến Dịch viên đã đem chuyện này ra bàn bạc, xem tình huống lúc đó mà nói quả thật không tốt. Lần này cưỡng chế liên minh chỉ sợ người của Dịch viên kịch liệt phản ứng. Còn nhớ lúc trước Huyền Ngọc chân nhân đã từng nói rằng Dịch viên thà rời bỏ Lục viện chứ nhất quyết không chịu tham gia liên minh. Cứ theo câu này mà nói thì cái lo ở ngoài chưa giải quyết xong mà cái loạn trong nhà đã trỗi dậy, chỉ sợ chúng ta không thể ứng phó kiếp nạn đang cận kề.
- Dẫu nói như vậy nhưng Nhân gian đang đối mặt với đại hạo kiếp, vì hoà bình của Nhân gian chúng ta phải theo tình huống đã định mà làm. Việc cũng có nặng, nhẹ, thong thả, gấp rút, vào thời điểm tối hậu chúng ta không được phép do dự, nhất định phải anh minh quả đoán, phải lấy thủ đoạn sấm sét để có cái oai của lôi đình, lấy sức mình mà chặn sóng dữ.
Lời lẽ kiên định, Kiếm Vô Trần toàn thân phát xuất nhất cỗ bá khí hùng hồn.
Pháp Quả đại sư nhìn Kiếm Vô Trần một cách kỳ lạ rồi nhẹ nhàng nói:
- Theo như ta thấy chuyện này tốt nhất là nên dĩ nhu chế cương, nếu như dùng biện pháp dĩ cường chế cường chỉ sợ sau này ảnh hưởng tới thanh danh của chính đạo.
Phong Lôi đạo nhân tán thưởng nhìn Kiếm Vô Trần rồi mỉm cười nói:
- Vô Trần tuy nhỏ tuổi mà hào khí xung thiên, hành động dứt khoát thật là hiếm có. Nhân gian đã nguy ngập ở trước mắt, đây chính là thời khắc phi thường. Chính thời khắc phi thường mà sử dụng thủ đoạn phi thường đó mới là đạo lý. Ma vực thế lực cường đại, tuy tứ giới có cách làm của mình đối với chúng ta mà nói cũng không có gì khác biệt. Không lâu nữa Thái Âm xuất hiện, Quỷ vực cùng Yêu vực chắc chắn sẽ xuất hiện trên Nhân gian, chính đạo đồng thời bị tam giới vực tấn công nguy hiểm đến mức nào không nói cũng biết. Phàm việc gì cũng có hai mặt, có được thì cũng có mất, bởi vậy mọi người bàn luận vấn đề đều phải vì đại cuộc lấy việc chủ yếu mà liệu định. Chúng ta bây giờ hãy đem ý kiến của mình ra để thương nghị, sau đó mới bàn về những vấn đề nhỏ nhặt. Như việc ngày mai chúng ta sẽ đi đến Dịch viên, khi đến đó cần phải chú ý những gì, làm thế nào để tăng hy vọng thành lập Lục viện liên minh, mọi người cứ bàn luận theo quan điểm của mình.
Đối mắt nhìn nhau, đầu tiên là hai ba người thì thầm nho nhỏ, rồi từ từ mọi người cùng tranh luận sôi nổi.
Thời gian cứ trôi qua vùn vụt, ngay lúc chúng nhân thương nghị được khá nhiều bắt đầu rời khỏi động thì tình cờ gặp Quân Bất Hối đang dẫn một người đi tới. Đó là một bạch y thiếu niên tuổi khoảng chừng tam thập, tướng mạo anh tuấn, tay cầm ngọc tiêu, thấy mọi người đi ra Quân Bất Hối cười nói:
- Mọi người thương nghị đã lâu chắc mọi việc cũng đã xong rồi. Nhân đây, tôi xin dẫn kiến Ngọc Tiêu Sinh thiếu hiệp, được biết có việc Lục viện liên minh nên thiếu hiệp đặc biệt quan tâm muốn biết thêm về chuyện này, đồng thời cũng vì Nhân gian mà góp sức.
Lý Trường Xuân nghe thấy vậy liền vui mừng nói:
- Thấy Ngọc thiếu hiệp đầu tỏa hào quang, tu vi chắc hẳn kinh nhân, nếu có ý định vì Nhân gian mà góp sức thì chúng tôi tự nhiên thập phần hoan nghênh. Vô Trần, ngươi bồi tiếp Ngọc thiếu hiệp đi tham quan khắp nơi, nhân đó nói cho thiếu hiệp biết về việc liên minh. Tuổi trẻ các ngươi cần nhớ phải tích cực giao lưu, trong tương lai thiên hạ sẽ thuộc về thế hệ của các ngươi. Ha ha! Đi đi.
Đáp nhẹ một câu, Kiếm Vô Trần quay lại Ngọc Tiêu Sinh nói:
- Ngọc huynh hãy theo tại hạ, tại hạ sẽ dẫn huynh đi thăm Thái Huyền sơn, có vấn đề gì chúng ta sẽ thảo luận trên đường đi.
Nói rồi dẫn Ngọc Tiêu Sinh đi cùng.
Nhìn theo bóng Ngọc Tiêu Sinh, Phong Lôi chân quân nói với giọng kinh sợ:
- Không ngờ bọn họ đã xuất hiện, xem ra các phái tu chân khắp thiên hạ đều nhận thấy sắp có đại biến xảy ra đã lần lượt nhập thế ứng kiếp rồi. Có lẽ lần này hàng loạt các thần bí môn phái ẩn thế hơn ngàn năm sẽ lần lượt hiện thân, lúc đó giới tu chân không hiểu sẽ hỗn loạn tới đâu đây?
Thất Huyền đạo trưởng nhìn Phong Lôi chân quân nói:
- Sư phụ, người này là người thế nào, tại sao mà sư phụ lại cảm thán như vậy?
Xung quanh trừ Kim Cương Thánh Phật và Thiên Thương đạo trưởng ra, còn lại toàn bộ chúng nhân đều nhìn vào Phong Lôi chân quân nhãn thần có vẻ dò hỏi.
"
Nhìn mọi người Phong Lôi chân quân đáp:
- Người này lai lịch thần bí, theo ngọc tiêu trong tay hắn mà nói có lẽ là Minh Tiêu các ẩn tàng cả nghìn năm nay. Minh Tiêu các có thể mọi người đã được nghe tới nhưng không thực sự rõ ràng. Minh Tiêu các, Đồ Long môn, Nguyệt Thần điện và Thiên Tàn tông hơn một ngàn năm trước đã cùng Thiên Kiếm viện tề danh, lúc đó được xưng là ngũ đại phái cường thịnh một thời. Nhưng về sau trừ Thiên Kiếm viện thì không hiểu tại sao bốn phái kia đồng loạt biến mất. Lần này Minh Tiêu các xuất hiện lại trên Nhân gian chắc hẳn ba phái kia cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện. Mọi người hiểu như vậy là đủ rồi, hiện tại mọi người cần phải lo cho chuyện khẩn yếu. Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ tại Dịch viên tương hội, đồng thời toàn lực xúc tiến việc liên minh.
Mọi người nghe xong liền gật đầu đáp ứng rồi từng người lần lượt ly khai.
Buổi sáng tia nắng đầu tiên của vầng dương quang xuất hiện tại đằng đông, bầu trời tràn ngập ánh sáng nhẹ nhàng của ánh bình minh, ráng trời biến hoá thiên hình vạn trạng trước mặt, thật là một cảnh mỹ lệ rực rỡ làm đắm say lòng người. Dịch viên, trong Dịch Thiên các Huyền Ngọc chân nhân sắc mặt nghiêm trọng nhìn về phía chân trời tự nói với mình:
- Dịch viên từ khi thành lập tới nay đã trải qua thời gian hơn một ngàn tám trăm năm, hiện tại cuối cùng cũng đã có một sự khởi đầu mới.
Nhất thiết giai vô, nhất thiết giai huyễn nhất thiết tẫn tại thốn tâm gian
Tâm nhược trường tồn, Dịch viên diệc viễn, tâm nhược vô căn, Dịch viên di viên.
(Tạm dịch: Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Tất cả là không, tất cả là ảo, tất cả chôn chặt nơi tim.
Tim chẳng lâu dài, Dịch viên lâu mãi, tim nếu không rễ, Dịch viên chẳng còn)
Thốt lên một tiếng thở dài, Huyên Ngọc chân nhân tiến đến quỳ trước tổ sư gia đưa mắt nhìn vào bức hoạ vẽ hình một lão nhân tóc trắng đang mỉm cười, hữu thủ cầm phất trần, tả thủ nắm thước ngọc, mắt đang nhìn ra ngọn núi phía xa, đôi lông mày như đang ẩn chứa tiếu ý cao thâm mạn trắc bao hàm sự hiểu biết khôn cùng.
Huyền Ngọc chân nhân nhìn tổ sư gia, tay phải bỗng đưa lên bất chợt xuất hiện một đạo huyền thanh quang hoa, trong lòng bàn tay xuất hiện một cây thước ngọc thần kỳ phát xuất quang hoa thanh hồng đan xen.
Nhìn vào thước ngọc Huyền Ngọc chân nhân nhẹ nhàng nói:
- Tổ sư gia đương thời lưu lại Di Thiên Xích đã có lần nói ở trên đó có ẩn chứa một điều vô cùng thần bí, tại sao trải qua bao nhiêu đời cũng không thấy chút động tĩnh nào. Hiện tại Nhân gian hạo kiếp xuất hiện, Dịch viên bị cuốn vào một vòng xoáy ô trọc, chỉ mong tổ sư gia hiển linh chỉ giáo cho Huyền Ngọc phải làm sao?
Nói rồi toàn thân Huyền Ngọc chân nhân thanh quang đại thịnh, một cỗ khí thế mạnh mẽ toả ra tràn ngập Dịch Thiên các. Hai chân khụy xuống Huyền Ngọc chân nhân thành tâm quỳ xuống trước tổ sư gia, song thủ đưa Di Thiên Xích lên cao Dịch thiên pháp quyết vận khởi. Di Thiên Xích dần bay lên rồi đứng giữa không trung.
Thời gian trong Dịch Thiên các dường như đang trôi chậm lại. Huyền Ngọc chân nhân thành kính quỵ bái một lúc lâu, đang lúc không chút phản ứng thì đột nhiên Di Thiên Xích tự động chuyển động. Huyền Ngọc chân nhân sắc mặt kinh hãi nhưng ngay lập tức đã khôi phục, lần nữa chân thành cầu khấn hy vọng từ trong đó tìm được đáp án. Trên trời Di Thiên Xích thanh quang lưu chuyển, từng lớp từng lớp ánh sáng muôn sắc xuất phát từ Di Thiên Xích chiếu vào bức hình tổ sư trong phúc chốc đã hình thành một cảnh tượng kỳ dị.
Đồng thời khi ánh sáng muôn sắc chiếu vào bức hình tổ sư quang hoa loé lên, hàng loạt những tia quang hoa nhỏ trên tấm chân dung chuyển động nhanh chóng chỉ trong chớp mắt đã biến mất. Theo đó Di Thiên Xích đang xoay tròn cũng ngừng lại nhẹ nhàng rơi xuống tay của Huyền Ngọc chân nhân, cảnh sắc kỳ dị xung quanh cũng nhanh chóng biến mất.
Huyền Ngọc chân nhân tiến tới bức họa của tổ sư tìm kiếm một cách kỹ càng. Đột nhiên Huyền Ngọc chân nhân thân thể chấn động cả người lão như ngây như dại, ánh mắt tập trung vào những hàng chữ nhỏ li ti mà trước đây chưa hề có. Nhìn ở phía trên thấy viết: - Thiên niên Dịch viên, chỉ vi dịch duyến. Luân hồi bách thế, nghịch thiên chung hiện. Thái Âm tế nhật, hoạ loạn Nhân gian, Lục viện liên minh, thất giới thuỷ loạn. Chính tà hợp nhất, thị vi nghịch thiên. Dịch viên chi mệnh, phương thốn tâm gian.
(Dịch viên ngàn năm, bởi duyên thay đổi. Luân hồi trăm đời, nghịch thiên xuất hiện. Thái Âm tế nhật, hoạ loạn Nhân gian. Lục viện liên minh, thất giới tất loạn. Chính tà hợp nhất, chính là nghịch thiên. Mệnh của Dịch viên, một góc nơi tim.)
Ngay khi khôi phục lại sự bình tĩnh, Huyền Ngọc chân nhân nhanh chóng ghi nhớ và suy nghĩ kỹ về những lời này. Trong khi lão đang chìm đắm trong suy nghĩ thì những dòng chữ màu xanh tối dần và biến mất không chút dấu vết. Khi Huyền Ngọc chân nhân quay đầu nhìn lại bỗng kinh ngạc, tất cả từ trước đến giờ, tất cả trước mắt, tựa mộng, tựa ảo, là thực hay ảo cả lão cũng không phân biệt nổi.
Vào giờ thìn Càn Nguyên chân nhân thần sắc vội vàng tiến nhập Dịch Thiên các, giọng nói vài phần hốt hoảng:
- Sư huynh, đại sự không tốt, ngũ viện chưởng giáo trong Lục viện cùng với một vài thần bí nhân vật bất ngờ đến. Bây giờ đang đứng chờ ở phía ngoài, họ nói muốn mời sư huynh quay về để đàm luận vấn đề Lục viện liên minh.
Nghe xong, Huyền Ngọc chân nhân cảm khái nói:
- Đến nhanh thật, có lẽ đây là số mệnh. Nào đi, có những vấn đề nhất định phải đối mặt, bây giờ chúng ta gặp phải vấn đề như vậy thì nên dũng cảm đương đầu.
Nói rồi quay người đi tới hành lang chính. Càn Nguyên chân nhân chằm chằm nhìn sư huynh, nhưng không có thời gian để hỏi cũng liền đi theo.
Bước vào đại điện, Huyền Ngọc chân nhân quét mắt nhìn mọi người một loạt tâm thần có chút kinh hãi. Chỉ thấy ở giữa đại điện ngũ viện chưởng giáo cùng kiệt xuất đệ tử đều có mặt, đồng thời cũng có một nhóm người tu vị cực kỳ tinh thâm mà lão chưa hề gặp mặt. Mỉm cười và gật đầu chào mọi người, Huyền Ngọc chân nhân ngồi bên cạnh Huyền Âm chân nhân rồi cất lời:
- Hoan nghênh các vị đồng đạo đã tới Dịch viên khiến cho Huyền Ngọc này thập phần cao hứng. Hiện tại nơi này có một vài đồng đạo Huyền Ngọc chưa hề gặp mặt, mong có vị đạo hữu nào giúp giới thiệu một lượt để Huyền Ngọc được làm quen.
Nói xong Huyền Ngọc chân nhân đưa mắt nhìn chưởng giáo ngũ viện.
"
Thiên Kiếm viện Lý Trường Xuân cất lên một tràng cười rồi đáp:
- Huyền Ngọc huynh không cần phải gấp gáp, để ta dẫn kiến một lượt vậy. Đây là Đạo viện Phong Lôi chân quân tiền bối, sư phụ của Thất Huyền đạo huynh đến từ Vân Chi pháp giới, còn đây đến từ Tiên Kiếm môn - Chiến Tâm tôn giả. Đây là Kim Cương Thánh Phật đến từ Vạn Phật tông, còn vị đứng bên trái là Vô Vi đạo phái Thiên Thương đạo trưởng. Bạch y thiếu hiệp gọi là Ngọc Tiêu Sinh đến từ Minh Tiêu các, những người khác thì Huyền Ngọc huynh đã biết ta không cần phải nói nữa.
Lý Trường Xuân vừa nói vừa chỉ vào từng người để Huyền Ngọc chân nhân dễ dàng nhận biết.
Tâm thần chấn động, Huyền Ngọc chân nhân không ngờ rằng tam phái cao thủ lại xuất hiện ở đây. Chỉ có thân phận của Phong Lôi chân quân trước đó lão có thể đoán được nên không có gì ngạc nhiên. Sau khi nhanh chóng bình tĩnh, Huyền Ngọc chân nhân cười nhẹ nhàng nói:
- Thì ra là Phong Lôi tiền bối đến cùng tam phái cao thủ , xin thứ cho Huyền Ngọc đã không nghênh đón từ xa. Lần này các vị cao thủ nhất loạt đến Dịch viên không biết có phải vì vấn đề Lục viện liên minh chăng?
Khẽ nhìn Phong Lôi chân quân, Lý Trường Xuân tiếp lời:
- Lần này đến đây là để thông báo với Huyền Ngọc sư huynh chuyện này. Do đại hoạ của thế gian đang cận kề, vì sự yên bình của giới tu chân cũng như sự an nguy của bách tính, nên Vân Chi Pháp Giới ra mặt để liên hiệp thế lực chính đạo ở Nhân gian cùng nhau chia sẻ kiếp nạn. Lục viện là trụ cột của chính đạo tu chân, trong thời khắc quan trọng này thiết nghĩ sẽ dũng cảm đi đầu, vì lê dân bách tính trong thiên hạ mà cống hiến sức mình. Việc này quan hệ tới an nguy của Nhân gian, mong Huyền Ngọc sư huynh lấy đại cục làm trọng, Lục viện chúng ta liên thủ cùng nhau nhất khởi trảm yêu trừ ma, bảo vệ Nhân gian chính khí.
Khẽ lướt nhìn chúng nhân Huyền Ngọc chân nhân cùng Huyền Âm, Tĩnh Nguyệt, Càn Nguyên, Ngạo Tuyết, Phong Phi Dương đưa mắt nhìn nhau cảm thấy trong lòng mọi người có chút bất bình. Lúc đầu Dịch viên kêu gọi Lục viện liên thủ trừ ma, Thiên Kiếm viện không chút để tâm. Bây giờ tổ chức Lục viện liên minh lại nói chính khí làm đầu, vì nước vì dân khiến cho Dịch viên chúng nhân không khỏi oán hận trong lòng.
Truyện khác cùng thể loại
425 chương
31 chương
14 chương
32 chương
93 chương
369 chương
548 chương
135 chương
11 chương