Thấp thoáng tuổi thanh xuân
Chương 3
"Tuổi thanh xuân giống như mưa rào dù cho bị cảm vẫn muốn đắm chìm trong cơn mưa ấy...
•••
Giờ cũng là mùa thu, trời trong xanh thoáng đãng tạo cho ta cảm giác thoải mái và bình yên. Lan Hương đang mãi mê nghe nhạc và bước đi mãi trong khu vườn đến khi nhận ra ai đó đang nhìn mình thì cô chợt quay lại
- Anh là... bạn Anh Tú? – Lan Hương hoài nghi hỏi
- Đúng vậy, chúng ta đã từng gặp nhau mà cô tên gì? – Ngọc Luân
- Lan Hương – Lan Hương khẽ đáp
- À, còn tôi là Ngọc Luân – Ngọc Luân
- Không có gì nữa không tui đi đây – Lan Hương quay lại định bước đi thì Ngọc Luân cất tiếng
- Chúng ta có thể nói chuyện chút được không? – Ngọc Luân hỏi
- Được, Anh muốn nói gì? – Lan Hương đáp
- Ngồi xuống đi, tui chả làm gì cô đâu mà đề phòng tui như vậy – Ngọc Luân nói rồi kéo tay Lan Hương ngồi xuống bãi cỏ chỗ cây cỗ thụ ngàn năm của trường
-Anh thường ra đây lắm sao? – Lan Hương hỏi
- Đúng vậy từ lúc tui còn bé – Ngọc Luân đáp
- Hả...À ...ừ – Lan Hương cũng bất ngờ vì chỗ này được nhà trường cấm không được phép vô ngoại trừ những người đặc biệt và tất nhiên 6 tụi nó là một trong những người đó
- Chúng ta làm bạn được không? – Ngọc Luân mỉm cười hỏi làm cho Lan Hương hơi lúng túng
- Được thôi, nhưng giờ tui phải về rồi tiết sau có bài kiểm tra, chào anh – Lan Hương đáp rồi chạy đi luôn bỏ lại Ngọc Luân rồi nhìn theo bóng dáng của cô mà khẽ cười
•••
- Chào – Bảo Vi
- Có chuyện gì mà cô lại chào tôi vậy tiểu thư Bảo Vi? – Thiên Thư
- Chả là tôi muốn cảnh cáo cô nên sớm đừng bám theo Anh Tú nữa nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đó, thế lực nhà tôi như thế nào cô cũng biết rõ rồi đó – Bảo Vi
- Tôi sẽ nghe lời cô khi tôi không còn là LÂM THIÊN THƯ ! Tôi sẽ không dễ bị uy hiếp đâu nên đừng dùng chiêu đó với tôi – Thiên Thư đáp
- Được, cô giỏi lắm cứ chờ đó tụi bây hạnh phúc sẽ không lâu đâu – Bảo Vi nói rồi bỏ đi Thiên Thư cũng về lớp sau đó
•••
Sáng tụi nó đã tập trung đầy đủ để lên lớp, tới lớp A1 thì 6 tụi nó đi vô lớp còn lại mình Anh Tú lẽ loi đi về lớp
Mới bước vô lớp thì Minh Nguyệt nhận cái ánh mắt như căm ghét của Gia Hân hướng về phía mình. Cô cũng không để ý gì mà bước đến bàn cuối cùng và rồi
- Ê tí nữa tiết gì vậy? – Kim Ngân quay qua hỏi Minh Nguyệt
- Văn – Minh Nguyệt đáp
- Ôi, cái môn này là môn mà trong nhóm mình không một ai giỏi cả – Ngân vừa ngáp vừa nói
“ Renggg ”
Tiếng chông vô học và cô Văn cũng bước vào lớp, ai cũng biết danh tính cô này nên học hành rất chăm chỉ nhưng chỉ có 6 đứa không hề biết một chút gì về bà cô nên đứa thì ngủ, đứa thì chơi game, đứa thì nghe nhạc không hề để ý tới bã
BỗthifGia Hân đứng dậy tiến lên chỗ cô nói gì đó rồi bước về chỗ, ngay sau đó bà cô cũng bước theo
1 bước …
2 bước …
3 bước …
Và
... “RẦMM”
- Các em to gan quá ha, dám ngủ trong giờ của tôi – Cô văn bước đến và đập cây thước lên bàn Thư và Quyên
- A dạ, thưa... thưa cô em... em – Thiên Thư lúng túng
- Không nói nhiều 6 chị sau giờ về ở lại quét sạch sân trường cho tôi – Cô văn thét
- Cô ơi, tha cho tụi em lần này đi cô – Kim Anh vang xin cô văn
- Tôi chưa mời phụ huynh các chị là tôi còn nương rồi, mấy chị mà nói nữa là đừng trách tôi – Cô văn nói làm tụi nó im luôn
•••
- Sao xui thế không biết – Kim Anh vừa quét vừa than
- Quét lẹ đi về, đứng đó mà than cũng có giúp ít gì đâu – Kim Ngân nói
•••
Tối, tại quán cafe Snow
- Dạ thưa quý khách tiệm chúng tôi tới giờ đóng cửa rồi, ngày mai quý khách hãy đến – Nhân Viên
- Tôi tới đây để tìm Ngân à đúng rồi Kim Ngân có ở trong quá không? – Thế Lâm
- Dạ chị Kim Ngân mới vừa về rồi anh, anh có cần em nhắn lại không ạ? – Nhân Viên
- Không cần đâu, tôi về đây – Thế Lâm nói rồi rời khỏi tiệm
#MN
#Thapthoangtuoithanhxuan
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
43 chương
69 chương
12 chương
26 chương