Thập phương vô địch
Chương 4 : anh hùng cứu mỹ nhân
Các đại cường giả thần hoàng đại lục nếu mà nhìn trầm vân tốc độ hấp thu chân khí thì cũng phải tròn mắt mà nhìn, cmn tuyệt thế thần công họ học được cũng chỉ thế này mà thôi, mà mỗi một môn thần công cũng chỉ có thể lấy đi một loại chân khí để tăng lên công lực, ví dụ như dương khí, âm khí, sát khí vv , đằng này tên nhóc trầm vân tham lam hấp thu cả dương khí và âm khí để tu luyện, tốc độ phải nói là nhanh gấp đôi so với mấy môn thần công kia
Lại nói đến trầm vân, tên nhóc này, sau khi hồi phục thương thế, ban đêm quyết định mạo hiếm chế thêm một cái bẫy nữa, dù sao đêm nay trăng sáng, cũng không phải gọi là mù đường,
Trong lòng một suy nghĩ trầm vân quyết định đi ra ngoài làm bẫy, nhớ kỹ đường đến dòng suối nhỏ mà buổi trưa hắn gặp tiểu la, biết đâu bất ngờ lại bắt được mấy đầu cá béo, liền quyết định bọc mấy quyển sách lại rồi cất kỹ dưới gốc cây, từ từ sờ soạn đường nhỏ mò về phía dòng suối.
Hắn tại núi rừng hoang vu sống đã quen, nghĩ đến tu luyện thật là nhanh đói, nửa con lợn rừng đang được phơi khô cũng không ăn được mấy ngày, lại nghĩ đến mùi vị cá nướng, càng làm cho hắn có động lực, sờ soạn trong rừng núi đến liền nghe đến tiếng nước chảy róc rách, tâm thần vui mừng, liền hướng về phía trước đi nhanh mấy bước, nhưng cũng tại lúc hắn đi đến đâu dòng suối, cả người chợt khẽ giật mình, không khỏi mở to hai mắt mà nhìn.
Như hôm nay ánh trăng sáng chói, đem xung quanh chiếu rọi một mảnh sáng loáng, lại có một mùi gió tánh xông vào mũi
Trầm vân thấy rõ ràng, ngay ở phía trước trên sườn núi, thế mà đang đứng một nhỏ nhỏ nữ hài, nữ hài kia nhìn tuổi khoảng chừng giống hắn, so với hắn cũng cao ngang nhau, mặc trên người nặng nề nhưng rất đẹp đẽ áo đỏ, tóc trải mượt mà, rủ xuống mấy món tinh xảo đồ trang sức, thân ảnh đứng đó tựa như từ trong bức học đi ra, mặc dù tuổi còn nhỏ, lại có phần ung dung quý phái.
Chỉ là lúc này rừng núi hoang vu bên trong, làm sao lại xuất hiện một tiểu nha đầu?
Mấu chốt nhất là, lúc trầm vân thuận theo ánh mắt của tiểu nữ hài nhìn qua, hắn con ngươi chợt co rút lại.
Ngay tại tiểu nữ hài phía trước không đủ ba mươi mét, đang có một con hổ to như quái vật khổng lồ, lông vàng chói từ phía bóng tôi đi ra, thân thể của nó to như trâu nước, trong miệng lưỡi đỏ như máu, răng nanh đầy mồm, có màu máu nước rãi thuận theo khóe miệng nhỏ xuống, chân trước của nó so với đùi của hắn còn to hơn, móng vuốt tựa như dao găm cắm sau vào phiến đá dưới đất, cái đuôi buông thõng, chậm rãi hướng về phía trước tiến gần về phía tiểu nữ hài…
“hắc phong sơn bên trong thế mà thật sự có hổ?”
Trầm vân toàn thân trên dưới giống như là bị dây điện của lão vương giật, tê dại. cơ bắp nhỏ bé cứ nhảy lên, toàn thân mồ hôi lạnh chảy ra như tắm.
“không ngờ tới hắc phong sơn bên trong thật sự có hổ, càng không nghĩ chính mình bây giờ còn gặp được!”
Độc thân tiểu nữ hài gặp phải hổ dữ, nguy cơ trùng trùng, đây là cái gì?
“hình như là một đoạn anh hùng cứu mỹ nhân trong phim truyền hình a?”
Nghe kể nhiều về phim ảnh võ hiệp, hành hiệp trượng nghĩa anh hùng truyện xưa, trầm vân tâm tìm không khỏi nóng hết cả lên.
Trầm vân thầm nghĩ
“nhìn tiểu nhà đầu này một thần cách ăn mặc, rõ ràng là nhà nào đó đại gia tài phú thiên kim tiểu thư a, phim truyền hình được nghe kể rất nhiều hiệp khách đều từ như vậy một việc anh hùng cứu mỹ nhân việc nhỏ rồi bắt đầu làm giàu, đúng như lúc này, đúng lúc mình gặp trong lúc nguy nam tiểu mỹ nhân, chạy ra trợ giúp, đối phương chắc cũng phải bỏ ra tiều triệu nhỉ?, đây chính là ngàn năm chỉ có một cơ hội!”
Dù sao từ nhỏ vẫn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, trầm vân ngoại trừ làm trộm vặt, cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp cơ hội tốt như vậy đâu, quả thực để sinh ra một lòng hiệp nghĩa, làm cho hắn cảm giác có lòng nhưng không có chỗ dùng a..
Không kích động được bao lâu, trầm vân lại tự rót cho mình một chậu nước lạnh
Con hổ kia trông thật là hung a, nhìn móng vuốt như 5 cái cao phay, sắc bén kinh khủng…
…mặc dù không có tự mình trải qua trong những chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng mà anh hùng chết cũng nhiều a?
Nói thật là mình nên chạy đi, nhanh chạy khỏi khu rừng này mới là đúng đắn!
Bõng nhiên đụng phải loại sự tình này trầm vân nhất thời trái tim nhảy nhót không ngừng
Đến cùng là nên mạo hiểm nhảy ra ngoài cứu người hay là giả bộ như nhìn không thấy vụng trộm lui về đảm bảo bình an?
Hiển nhiên là con hổ kia chỉ nhìn chằm chằm tiểu nữ hài, càng ngày càng gần, hắn cũng tâm như lửa nóng, trong lúc nhất thời chính mình cái đầu nhỏ căn bản không hạ quyết định, thế là trong lúc cấp thiết, hắn cúi xuống nhặt lên khúc cây, cong tay lên ném lên trên không trung
Khúc cây bay ở giữa không trung, đón lấy ánh trăng, tạo ra một vòng hoàn hảo
Trầm vân nhìn khúc cây đập vào mặt đất, lăn lộn một vòng, chĩa cái đầu về phía tiểu nữ hài
“ông trời đã bắt ta phải làm…”
Vài chục năm kinh nghiệm để trầm vân mười phần tín nhiệm mấy cái cành cây giúp hắn ra quyết định, trong lòng quyết định một bước, hắn liền tiến đến.
Cùng vào ngay lúc này, cái kia nhìn không phải hổ bình thường ác thú đã tiến đến tiểu nữ hài đến gần mười mét, cái chân sau hơi cong, nhưng tụ khủng bố lực lượng, liền muốn hướng về phía nhìn nhu nhu nhược nhược như là một trận gió liền có thể thổi bay tiểu nữ hài xông ra.
Mà tiểu nữ hài đứng trước mặt con hổ dữ, trên mặt cũng lộ ra cùng nàng tuổi tác không tương xứng bình tĩnh
Ngay lúc con hổ đói sắp hướng về phía nàng lao thẳng tới, nàng bàn này nhỏ có ngón cái cùng ngón trỏ điểm cùng một chỗ, cầm bốc lên một cái pháp ấn, quanh người bắt đầu có nhàn nhạt trận gió nổi lên, cái này gió nhìn mười phần không đáng chú ý, nhưng lại ẩn chứa một loại nào đó làm người ta kinh ngạc lực lượng, một vòng rồi một vòng, lực lượng càng ngày càng mạnh, đã đạt tới cực hạn, đột nhiên hướng về phía trước gào thét xuất ra, đập vào mặt con hổ, làm cho nó đang dùng lực nhảy lên, liền bị phản phệ té lăn ra đất
“chạy mau đi đồ ngốc”
Nhưng cũng ngay lúc này, cách đó không xa dòng suối, có một thân ảnh gầy gò nho nhỏ chạy tới, so với hổ dữ còn muốn nhanh hơn một chút, lấy tay tiểu nữ hài ôm vào trong long, hai người như con mèo cấp tốc chạy về phía rừng núi
Rầm rầm
Tiếng bước chân đều đều, trầm vân lực chọn anh hùng cửu mỹ nhân, cũng là do nhiệt huyết xông lên đầu
Ngay lúc đó, con hổ dữ vừa mới đứng dậy, trên mặt toàn là máu, dường như vừa bị đạp choáng, ngơ ngác nhìn con mồi chạy đi, liền gào rống một tiếng tức giận, nhanh chân đuổi theo
Trầm vân chạy một hồi thì đến gốc cây đại thụ, liền thả nữ hài xuống, liên quay ra nói
“mau trèo lên cây đi”
Nữ hài một mặt kinh ngạc, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một mặt phiến hồng, khuôn mặt phấn nộn nhìn cái đầu tròn não bé đã lôi kéo chính mình chạy, nghe hắn nói như vậy liền gật đầu một cái, nhảy một phát thoắt lên cành cây cao hơn mười mét,
Trầm vân mặt mơ hồ
“biết bay?”
Ngay ở phía sau có tiếng hổ gào thét kinh thiên động địa, gió mạnh gào thế đánh tới gần.
“cmn, con hổ này chạy nhanh qua vậy”
Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
813 chương