Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh
Chương 220 : Thiếu
Editor: Mẹ Bầu
Thạch Nghị xem trong chốc lát, gật gật đầu, ngẩng đầu lên nhìn Lộ Vân Phàm, chỉ vào ảnh chụp hỏi: "Em dâu sao?"
"Ừ." Lộ Vân Phàm gật đầu.
"Jennifer đâu?"
"Chia tay rồi."
"Wow Wow Wow!" Thạch Nghị kêu lên, "Cho nên cậu mới bị Khổng Kỳ Đông sắp xếp vào bẫy, có phải hay không?"
Vẻ mặt Lộ Vân Phàm trầm xuống, tiếp tục gật đầu.
"Tôi cũng biết!" Thạch Nghị vỗ bàn một cái, "Nếu tôi hợp tác với cậu, DP chẳng phải là tôi cũng sẽ bị gặp họa hay sao!"
"Sẽ không đâu." Lộ Vân Phàm nói nghe rất thành khẩn, "Anh trước hãy nhìn tài liệu một chút đã. Trong điện thoại tôi cũng đã nói đại khái với anh rồi, mặc dù hạng mục này có phiêu lưu, nhưng công việc ở giai đoạn trước chúng tôi đã làm rất nhiều. Mảnh đất chỗ xưởng dệt nằm ở chỗ trung tâm thành phố, @MeBau*[email protected]@ kế hoạch chúng ta khai phá thành tòa nhà văn phòng cao cấp. Hiện tại tuy rằng các tòa nhà trong thành phố kinh tế đình trệ, chính sách điều tiết khống chế rất lợi hại, nhưng là thương nhân sử dụng các tòa nhà này thì không bị ảnh hưởng. Giá của mảnh đất này khi lấy tới tay cũng không tính cao, khai phá, lợi nhuận không gian vẫn còn rất lớn."
Thạch Nghị cẩn thận nghe, một bên nghe một bên gật đầu, lập tức lại nhướng mày: "Nếu là một hạng mục tốt như vậy, tại sao Khổng Kỳ Đông lại muốn rời khỏi?"
Lộ Vân Phàm không nói.
"Cũng là bởi vì cậu đã chia tay với Jennifer kia hả?"
"Đúng."
"Cậu là vì cô gái tên Ann kia?"
Lộ Vân Phàm thở dài, gật đầu, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn lại lắc đầu: "Tôi không thương Jennifer."
"Nha! Jesse, thực không nhìn ra, cậu lại là con người tình thánh như vậy đó!" Thạch Nghị dụi tắt điếu thuốc, vỗ vỗ tay đầy vẻ khoa trương, còn nói, "Này nếu Khổng Kỳ Đông thối lui ra khỏi, cậu sẽ tìm một đơn vị để hợp tác được mà. Một hạng mục tốt như vậy, cậu lại phải từ xa xôi tới tìm tôi như vậy, không phải là đường gần cầu xa, dương đông kích tây hay sao?"
Lộ Vân Phàm một đầu đầy vạch đen, buồn buồn trả lời: "Không nói gạt anh, bạn của Khổng Kỳ Đông nhiều, đối tác hợp tác của ông ta cũng nhiều. Ông ta lại có chính phủ đằng sau, cho nên... gần đây nổi rất nhanh, tôi rất khó tìm được đơn vị khác để hợp tác."
Thạch Nghị dùng khóe mắt liếc anh: "Cho nên cậu mới tìm đến tôi?"
"Tôi cũng đã không có cách nào khác nữa rồi." Ánh mắt của Lộ Vân Phàm trầm tĩnh, vẻ mặt cũng bình thường không có một chút kiêu căng, "DP là công ty tư nhân của Mỹ, Khổng Kỳ Đông không thể quản rộng như vậy được."
"Này như vậy không phải là DP sẽ kết thù kết oán với Đông Hải rồi sao? Về sau rốt cuộc hợp tác vô vọng?"
Lộ Vân Phàm cũng dụi tắt thuốc lá, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn anh nghiêng người dựa vào ở trên bàn làm việc, hai tay nắm chặt lại, một đôi mắt đen nhánh nhìn thẳng vào Thạch Nghị: "Thạch Nghị, tin tưởng tôi, Vũ Hoa so ra không hề thua kém Đông Hải."
Thạch Nghị trầm tư một lát, nghiêm túc nói: "Lộ Vân Phàm, cậu có biết, đây là hơn mười triệu, chứ không phải là mấy trăm mấy ngàn vạn đâu nhé."
"Tôi biết."
"Nếu bại lộ ra, DP cũng sẽ đổ."
"Tôi biết, nhưng mà tôi có nắm chắc."
Thạch Nghị lại trầm mặc một hồi, rốt cục gật gật đầu, nói: "Buổi tối nay tôi sẽ điện thoại lại cho cậu! Để tôi suy nghĩ một chút."
"Được!"
Hai người đàn ông đều đứng lên, Lộ Vân Phàm hỏi: "Cùng nhau ăn cơm chứ?"
"Không cần đâu, tôi còn muốn đi
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3456092.png" data-pagespeed-url-hash=3422382577 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
17 chương
28 chương
65 chương
18 chương
68 chương
39 chương