Thánh Vũ Xưng Tôn
Chương 56 : Tư cách
Trong trận so tài cuối cùng này, tất cả ánh mắt đều tập trung một chỗ, tình hình trận chung kết dần dần sáng tỏ.
Mọi người kinh ngạc, Sở Thiên không ngừng tế ra át chủ bài, lúc trước mọi người đều nhất trí Sở Nghị mạnh hơn nhưng bây giờ lại giống như hắn không chống đỡ được.
Sở Thiên hóa thân thành gió xoáy ngân sắc, hắc kim móng vuốt trải qua lần tăng phúc của linh năng, nhắm ngay nhược điểm trên người đối thủ điên cuồng công kích.
Chút nhược điểm rất nhỏ nhưng Huyết Yêu đồng lực cùng tinh thần lực chồng lên nhau khiến những sơ hở nhỏ bé ấy lần lượt hiện ra.
Sở nghị chủ tu kim sắc chiến thể, luyện tới đại thành, toàn thân làn da tràn đầy năng lượng kim loại. Nhưng nhìn kĩ mà nói, nhân thể cấu tạo phức tạp, xung quanh người chắc chắn phòng ngự từng chỗ khác nhau.
Đương nhiên, đối với người bình thường mà nói đó là bí mật, căn bản không thể nào tìm thấy được. Sở Nghị sau khi chủ tu loại võ học này, đánh nhau như hổ thêm cánh, bên trong đệ tử đồng giai cơ hồ vô địch, khiến vô số người cùng thế hệ không ngừng hâm mộ.
Sức chiến đấu mặc dù để cho người ta cực kỳ hâm mộ, những để tu luyện loại võ học này thì sẽ phải nhận rất nhiều thống khổ, không phải người có ý chí kiên định không thể tu luyện được.
Trong phiến đại lục này, vạn vật tương sinh tương khắc. Mọi thứ đều có cái khắc chế, chủ tu thân thể gặp chủ tu tinh thần như gặp phải khắc tinh lớn nhất của cuộc đời.
Mà Huyết Yêu đồng luôn luôn nổi tiếng về khoản quan sát, Sở Nghị tu luyện Kim sắc chiến thể, luôn luôn thuận buồm xuôi gió, ngay chính lúc này lại gặp phải khắc tinh.
Hai người đều có thiên phú trác tuyệt, phương diện võ học đều đạt đến đại thành, cơ bản được cho là ngang hàng. Tu vi của Sở nghị là luyện thể tầng sáu đỉnh phong, vừa đúng cao hơn Sở Thiên một bậc, bởi vậy khi cuộc chiến bắt đầu, Sở Nghị luôn chiếm thế thượng phong.
Nhưng đó chỉ là một chút lợi thế, tựa hồ không đủ để bù đắp cho tinh thần lực của Huyết Yêu đồng, linh năng, hắc kim trảo mang tới chênh lệch thật lớn.
Sở Nghị vận nguyên lực, trên thân khí tức tăng vọt, Xích Kim quang mang lan khắp cả người, khi thì thôi động Kim Văn thủ khi thì vận chuyển Kim Tuyền kình, nhưng vẫn như cũ đỡ trái hở phải, khó tránh khỏi khuynh hướng suy tàn. Cho dù ai đều có thể nhìn ra, hắn triệt để rơi vào thế hạ phong.
Phịch một tiếng, cả người hắn bay ra ngoài, dính một cước bay ra sát mép lôi đài, sắc mặt có chút chật vật. Thân là á quân trận so tài lần trước, lúc trước tranh tài từ đầu đến cuối đều nhẹ nhõm giải quyết đối thủ, đây là lần đầu hắn rơi vào thế hạ phong.
Lực chú ý của hắn bị móng vuốt hắc kim thu hút, bản năng nói cho hắn biết, nếu như bị thứ đồ chơi kia đánh trúng cũng không tốt đẹp gì. Từ đầu đến giờ, tâm thần hao phí nghiêm trọng, từ đó những phương diện khác của hắn bị thả lỏng.
Hai người đang quần nhau, Sở Thiên chợt tung chân phải, đá hắn hai cái, ra chân cực kì đột ngột, hắn không kịp phòng ngự, đành phải quay người chống đỡ, tránh bị thương nơi yếu hại. Nhưng cuối cùng cũng bị đạp trúng, cả người bị đá ra xa, một chút nữa đã rớt xuống đài.
Sở Thiên rất ít dùng tới Thối công, nhưng chiêu này có nguyên lực truyền vào, trên đùi kình lực xuất ra không tệ, đối thủ cũng không có biện pháp nào cả.
Tiếng ồn ào nổi lên xung quanh đám người xem, tất cả mọi người đều không nghĩ tới “hắc mã” Sở Thiên khi xuất ra toàn lực ngay cả Sở Nghị đều không chống đỡ nổi.
Chiếu theo tình hình hiện tại, Sở Nghị chẳng mấy chốc sẽ thất bại, mà Sở Thiên sắp dành được chiến thắng, tương lai có thể tranh phong cùng Sở Phi Dương.
"Lão thiên a, lúc trước lời kia nói cùng ca ca, cũng chỉ là nói đùa mà thôi, ngài cũng đừng tưởng thật. Nếu không, ta thu hồi lời đó cũng được, coi như ta chưa nói gì, có được hay không."
Nội tâm nàng hối tiếc không thôi, Sở Quyên khẽ đảo đôi mắt, trong đầu xuất hiện những ý nghĩ kì dị.
Sở Nghị tay vịn đầu gối miệng thở dốc, mồ hôi chảy như mưa bộ dáng chật vật. Trên mặt lại không có chút thần sắc kinh hoàng nào, trong mắt tinh quang bùng lên, biểu lộ vô cùng hưng phấn, khóe miệng mỉm cười, tựa hồ tâm tình phấn khởi cực kì, đơn giản đè nén không được.
Lúc trước tỷ thí, hắn uể oải hững hờ, giờ này khắc này, loại cảm xúc đó đã biến mất hoàn toàn.
"Rất tốt. Ngoài Sở Phi Dương ngươi là người đầu tiên bức ta đến mức này, hậu sinh khả uý a."
Sở Nghị đột nhiên ngửa mặt lên trời cuồng tiếu,cuồn cuộn kinh lôi vang vọng bầu trời. Thấy thế khán giả hai mặt nhìn nhau miệng thì thầm, thậm chí không ít người cho là hắn bởi vì tranh tài thất bại, không chịu nổi áp lực, tức giận đến nổi điên.
Tiếng cười đinh tai nhức óc vang khắp nơi, bỗng nhiên dừng lại, tiếng nói khiến rất nhiều người giật mình: "Nguyên lai tưởng rằng có thể dành chiến thắng dễ dàng, xem ra còn không được. Đám người trẻ tuổi lại xuất hiện người này thật đúng là không khiến người ta bớt lo đâu."
Nghe vậy Sở Thiên sắc mặt nghiêm nghị, một loại cảm xúc không rõ từ trong lòng dâng lên.
Chẳng biết tại sao, bên trong không khí đột nhiên đè nén, giống như yên tĩnh trước cơn bão vậy.
Sở Nghị chậm rãi nhô ra hai cánh tay, song quyền trùng điệp, bả vai run lên, trong cơ thể xương cốt kêu lên đôm đốp, trên thân thể khí tức đột nhiên tăng lên, cấp tốc lan ra chung quanh, Sở Thiên chợt cảm thấy hô hấp không thoải mái, huyết khí dâng lên, xung quanh không khí đều có chút ngưng kết.
Nguyên lực như sóng lớn từ trong thân mà ra, Sở Nghị tu vi toàn thân buông lỏng, sau mấy lần ba động, đột phá bình cảnh điên cuồng tăng lên. Mạch máu dưới da, tốc độ huyết dịch lưu chuyển không ngừng tăng lên, như sông lớn chảy xiết không ngừng, lần lượt hóa thành nguyên lực bổ sung cho cơ thể.
Đây là Tinh Huyết, gia tốc vận chuyển bổ sung thể năng tiêu hao. Hành động này không phải Luyện Thể tầng bảy không thể làm được.
Nguyên lực bạo tăng, Sở nghị tu vi thình lình đột phá Luyện Thể tầng bảy.
Phải nói bản thân hắn đã có tu vi tầng bảy. Chỉ là lúc trước đối thủ quá yếu, trình độ tầng sáu cũng đã đủ rồi, căn bản không cần đền tu vi trước mắt.
Rất nhiều thiếu niên không cách nào khống chế cảm xúc của bản thân, tâm hồn chấn động. Tong những trận tranh tài trước đó, thậm chí tu vi thực sự của hắn cũng không bức ra được, gia hỏa này thật thật là đáng sợ.
Có thể tưởng tượng, nếu không phải Sở Thiên tạo ra uy hiếp, Sở Nghị tất nhiên sẽ không hiển lộ tu vi chân thực của mình, từ đầu đến cuối ẩn giấu thực lực vẫn giành được chiến thắng.
Người này nhìn như bình dị gần gũi, kì thực nội tâm cao ngạo vô cùng. Thực lực chân chính của hắn, chỉ cấp cường giả mới được quan sát, những người yếu đuối cũng không có cơ hội để nhìn thấy.
Nếu như trước mặt đối thủ có tư cách chiêm ngưỡng, vậy liền không cần quá khách khí. Thi triển thực lực chân chính cảu mình, sau đó, triệt triệt để để đánh bại hắn.
Bộc phát tu vi chân chính, phảng phất tất cả đều được phóng thích, Sở Nghị nhìn về phía đối thủ, hai mắt ti hí, ánh mắt khát máu nghiền ngẫm, tựa như hổ đang nhìn con mồi của mình.
Thời khắc nãnh hổ ngủ say, để cho ác lang trêu chọc. Bây giờ, mãnh hổ tỉnh ngủ, hổ khiếu sơn lâm, ác lang nào có thể cản được một kích của nó.
Thậm chí, lúc trước khiêu khích đến giờ nghĩ lại lại thấy buồn cười, bất quá cũng chỉ thêm vào câu chuyện để người ta bàn tán mà thôi.
Mãnh hổ tỉnh giấc, ai có thể địch nổi!
Khí tức quanh người trầm ngưng, Sở Nghị nhìn chằm chằm đối phương, trong mắt chiến tăng cao, chậm rãi nhô ra tay phải, ngón trỏ ngoắc ngoắc, chính thức khiêu khích đối thủ.
Thủ thế đơn giản thô bạo, cảnh tượng này thật kích thích, khán giả vì đó mà reo hò trong lòng kích tình tiếp tục bành trướng. Sở nghị thâm bất khả trắc, sau khi chịu đủ những con át chủ bài của Sở Thiên cuối cùng cũng đánh thật.
Chỉ cần tưởng tượng cảnh này trong đầu, huyết dịch trong lồng ngực đều muốn sôi trào, thùng thùng hai tiếng vang lên, giống trước khi chiến đấu nổi trống, khiêu khích ý chí chiến đấu từ trong tâm can mỗi người.
Khu người xem bên trong reo hò vang trời, hai vị tuyển thủ trong lòng chiến ý dần dần đạt đến đỉnh phong. cuối cùng quyết chiến, như mũi tên trên dây, hết sức căng thẳng.
Thấy thế Sở Thiên trên mặt không khỏi lộ ra tiếu dung, nội tâm đồng dạng hưng phấn phi thường. Nếu như nói Sở Nghị mỉm cười, bởi vì chiếm cứ ưu thế, có chỗ dựa vào. Vậy hắn cũng bởi vì tao ngộ cường địch, thuần túy sinh lòng vui sướng.
Luyện thể tầng bảy, so sánh với hắn còn cao hơn hai bậc. Kinh nghiệm chiến đấu, cảnh giới võ học cũng thấp hơn hắn. Nói thật, đối mặt với kình địch như vậy, cũng không có bao nhiêu phần thắng, khả năng thua trận cực lớn.
Bất quá, Sở Thiên y nguyên cười vô cùng vui vẻ. Một cái chớp mắt, vui sướng khi gặp phải cường địch đã vượt qua lòng thắng thua.
Loại người không sợ hung hiểm, càng áp chế lại càng mạnh, đây là tập tính trời sinh của Huyết Đồng Linh Hồ tộc. Bình thường ẩn tàng nơi sâu nhất của tâm hồn, lúc này do áp lực từ bên ngoài dần dần thức tỉnh.
Nếu như nói Sở Nghị như mãnh hổ tính giấc, thì Sở Thiên liền được xưng là Thần Long trở mình, hưng phấn trong lòng không kém hơn so với phương, ngược lại càng thêm đáng sợ.
Ví von như vậy tuyệt không quá phận. Huyết Đồng Linh Hồ tộc hung uy hiển hách Yêu Thú giới, tàn sát Long tộc cũng đã được ghi chép lại. Nếu như lão hồ ly bị người ta so sánh với thần long, hắn sẽ không cho rằng đó là vinh hạnh, ngược lại sẽ coi như vũ nhục, một trảo chụp chết kẻ nói năng lỗ mãng.
Thực tế ngoại nhân vô cùng thần thánh hoá Long tộc, nhưng trong mắt Hồ tộc đám thần long đó không khác mấy con bò sát là mấy.
"không quản là thua hay thắng, khi gặp đối phương khiêu khích như vậy, đương nhiên không thể để cho người ta thất vọng."
Vừa nghĩ đến đây, Sở Thiên vốn có chút mỏi mệt trong cơ thể, lập tức một lần nữa toàn thân tràn ngập lực lượng, ánh mắt như thiêu đốt, đầu ngón chân điểm xuống đất mặt, thân ảnh mơ hồ gia tốc, lợi trảo mơ hồ ánh lên những tia âm u, dứt khoát phóng tới cường địch.
Khán giả trong ánh mắt đầy chờ mong, hai kẻ mạnh nhất chiến đấu với nhau, rốt cục triển khai hoàn toàn, cảm xúc phấn khởi như gió lốc, trùng trùng điệp điệp quét qua khắp nơi.
Truyện khác cùng thể loại
165 chương
229 chương
36 chương