Thanh Triều Ngoại Sử 3
Chương 5
Muội sợ không?
- Không ạ.
Nữ thần y lắc đầu khẽ đáp. Nhưng sự thực trong bụng nàng đang rất bồn chồn, như thể trong nhà đang phục sẵn một con báo, một bầy sư tử, hay một động vật săn mồi nào đó vậy.
Ánh nhìn của Tiêu Phong chuyển từ do dự sang hừng hực lửa. Chàng vươn tay ra, những ngón tay luồn vào tóc nữ thần y và giữ đầu nàng thật chắc. Chàng kéo nàng sát vào người, sự cương cứng ghì sát vào bụng nàng, môi chàng áp vào miệng nàng, hôn nồng nhiệt. Nữ thần y phải bám vào cánh tay rắn chắc của Tiêu Phong để giữ thăng bằng.
Tiêu Phong hôn nữ thần y đắm đuối, rồi đột ngột buông nàng ra. Chàng dùng hai ngón cái và trỏ của bàn tay phải nâng cằm nàng lên. Sau đó chàng đưa bàn tay phải lên, ve vuốt mặt nàng, ngón cái mơn man môi dưới của nàng.
- Tốt lắm, bây giờ huynh sẽ lột hết quần áo trên người muội.
Nữ thần y nuốt ực. Tay phải Tiêu Phong trượt xuống ngực nàng và bằng một cái vung tay, chàng đã giật một hàng nút áo rời khỏi khuy áo của nàng và ngay sau đó, bàn tay trái chàng nắm lấy vạt áo phía sau lưng nàng giật xuống thật nhanh. Một lực kéo sâu thẳm trong bụng dưới nữ thần y dấy lên khi chiếc áo rời khỏi người nàng. Các vòng cơ thắt lại cùng động tác của chàng, chàng ấy thành thạo về vấn đề ân ái đến độ kinh ngạc, ngay cả khi nàng đã biết trước điều đó. Hơn nữa chỉ với giọng nói thôi, chàng cũng có thể quyến rũ được nàng.
Tiêu Phong trầm giọng:
- Quay lưng lại.
Nữ thần y lập tức quay lưng, không chần chừ.
Tiêu Phong tháo mấy sợi dây yếm, cởi áo yếm của nữ thần y ra, rồi chầm chậm kéo chiếc váy xuống chân nàng, những ngón tay chàng lướt trên da thịt.
Tiêu Phong đang đứng sau lưng nữ thần y, rất gần, gần đến nỗi nữ thần y cảm nhận được cả hơi nóng tỏa ra từ cơ thể chàng, sưởi ấm toàn thân nàng.
Tiêu Phong vén hết tóc nữ thần y ra sau lưng, giữ thành một nắm sau gáy và đẩy nhẹ đầu nàng nghiêng sang một bên. Chàng đưa mũi lướt trên phần cổ lộ ra sau mớ tóc của nàng, hít một hơi dài và quay ngược trở lại tai nàng. Cơ bụng nữ thần y siết lại, thèm khát, đòi hỏi. Chao, chàng gần như không đụng vào người nàng, và nàng lại thèm khát chàng.
- Muội luôn tỏa ra mùi thanh thoát.
Tiêu Phong thì thầm và đặt nụ hôn dịu dàng ngay dưới tai nữ thần y, nàng rên lên. Tiêu Phong đi vòng ra phía trước mặt nữ thần y, nhìn nàng hoàn toàn phơi bày, đường nét uốn lượn khêu gợi đến cùng cực.
- Tuyệt vời - Chàng thì thầm tán dương khi ngắm nàng từ trên xuống dưới - Trông muội gợi cảm đến nghẹt thở.
Nữ thần y dùng răng khẽ cắn vào làn môi dưới.
- Muội thật sự muốn thế này chứ? - Tiêu Phong nói - Sẽ đau đấy, huynh sẽ trói muội lại và dập muội điên cuồng.
- Vâng.
Tim nữ thần y đập liên hồi, nàng rời răng khỏi môi, đáp trong hơi thở, tất cả bộ phận trong cơ thể nàng như co lại cùng một lúc.
- Chắc chắn không? - Tiêu Phong lại nói - Bây giờ muội đổi ý vẫn còn kịp đấy, đến khi bắt đầu huynh sẽ không thể kiểm soát được mình đâu.
Máu nóng trong người nữ thần y rần rật chạy khắp cơ thể nàng, nàng thật sự hồi hộp và lo sợ nhưng vẫn lắc đầu:
- Muội không đổi ý, muội muốn vào trong thế giới của huynh.
Nữ thần y nói nhưng ngay sau đó nàng lại dùng răng khẽ cắn vào môi dưới, chàng thuộc về một thế giới hoàn toàn khác nàng. Nàng biết, chàng không dọa nàng, không chỉ đơn giản sẽ đau, với kinh nghiệm ít ỏi và sức lực của nàng, sẽ tan xác, nàng biết.
- Giờ huynh trói muội lại đây. Đưa tay phải cho huynh.
Tiêu Phong nhẹ nhàng ra lệnh.
Nữ thần y phục tùng làm theo, hơi thở càng thêm gấp gáp, nỗi sợ hãi và khao khát đan xen nhau. Một hỗn hợp dễ gây say.
- Tốt - Tiêu Phong nói - Đừng do dự khi huynh yêu cầu muội làm điều gì đó.
Chàng nói đoạn nắm lấy cổ tay phải nữ thần y, dùng sợi xích lủng lẳng từ trần nhà thõng xuống còng cổ tay nàng lại.
- Giơ tay trái lên.
Nữ thần y lại đưa tay cho chàng.
- Muội thấy thế nào?
Tiêu Phong hỏi sau khi thao tác xong.
Nữ thần y ngẩng đầu lên nhìn hai tay nàng đang nằm giữa hai chiếc còng sắt, chớp mắt bối rối.
- Trả lời huynh.
Tiêu Phong nói sau khi vỗ bộp vào mông nữ thần y.
- Ổn.
- Có đau không?
- Không ạ.
- Dang hai chân ra.
Nữ thần y làm theo, đột nhiên Tiêu Phong dùng bàn tay phạt nhẹ vào giữa hai chân nàng khiến nữ thần y bật tiếng rên. Ôi sao mà… nàng đã sẵn sàng để bùng nổ rồi đây. Sao chuyện này lại đẫm sắc dục đến thế?
- Đừng khép hai chân - Tiêu Phong khẽ khàng đe dọa - Nếu không, huynh cũng sẽ trói chúng lại, hiểu chứ?
- Vâng.
Nữ thần y gật đầu, nàng không thể cử động tay được. Một cơn rùng mình hoảng sợ trộn lẫn nỗi khoái lạc trêu ngươi rùng rùng quét toàn thân nàng. Nàng thấy chàng bước lui một bước nhìn qua nàng một lượt. Phong thái của chàng đã hoàn toàn thay đổi, mạnh mẽ và cứng rắn với nàng hơn. Chàng nhìn nàng, ánh mắt như có lửa, thèm muốn… đầy mê hoặc.
- Đường cong trên cơ thể muội khiến huynh không thể rời mắt.
Tiêu Phong nói, hít vào một hơi thật sâu.
- Tốt lắm - Chàng nói thêm - Ở đây và đừng cử động.
Dứt lời chàng quay mình đi ra khỏi nhà.
Nữ thần y đang đứng ở giữa nhà, trên người nàng không một mảnh vải che thân, hai tay bị trói và treo lên trần nhà, chờ đợi. Chàng đi đâu? Chàng định làm gì nàng? Thời gian trôi qua, nữ thần y không biết chàng để lại nàng như thế này trong bao lâu. Hơi thở nàng dồn dập hơn, nỗi niềm mong ngóng như nuốt chửng lấy nàng.
Và bất ngờ chàng quay lại, nữ thần y nghe tiếng cửa mở rồi chàng bước vào nhà, ngay lập tức sóng lòng nàng lắng xuống và lại thấy náo nức. Không gì làm nàng thấy hào hứng hơn được nữa. Tiêu Phong đóng cửa lại rồi cởi y phục của mình bỏ xuống sàn nhà.
- Sẵn sàng chứ?
Chàng nói, chậm từng chữ một, trong giọng nói của chàng có gì đó còn hơn cả răn bảo, nó đầy đe dọa.
- Vâng.
Nữ thần y líu ríu trả lời.
- Tốt lắm.
Tiêu Phong vừa nói, vừa lừ lừ tiến lại gần nữ thần y với bộ điệu của một con báo, cho đến khi chàng đứng trước mặt nàng, nhìn nàng đăm đắm khiến nàng muốn ngừng thở.
Nữ thần y nhìn cơ thể trần truồng nhưng đẹp rực rỡ trước mặt nàng, thoáng ước ao giá như nàng tỉnh táo hơn một chút để thưởng thức cảnh tượng này. Nhưng miệng nàng khô khốc, trái tim như sắp nhảy khỏi lồng ngực khi nàng nhìn thấy trên tay chàng đang nắm một chiếc roi da.
Tiêu Phong nhịp nhịp cây roi vào lòng bàn tay. Nữ thần y liếc lên đôi mắt chàng, chúng như đang chứa lửa và thấp thoáng niềm thích thú.
Tiêu Phong tiến thêm một bước nữa, đứng gần như sát vào nữ thần y, rê đầu roi dọc từ trán xuống mũi nàng, mùi dây da xộc vào mũi. Nữ thần y cụp mắt nhìn xuống chiếc roi, nuốt ực một cách vô thức.
- Nhìn huynh này.
Tiêu Phong nói, nữ thần y ngẩng lên nhìn vào đôi mắt âm âm lửa của chàng. Đây đích thị là ánh mắt của người thống trị, lạnh lùng, sắt đá.
Tiêu Phong rê đầu roi xuống đôi môi nữ thần y, thọc đầu gậy vào miệng nàng, nữ thần y có thể nếm được vị da mềm mượt, ngầy ngậy.
- Mút đi.
Chàng ra lệnh, giọng nhẹ nhàng.
Môi nữ thần y riết lấy đầu gậy theo lệnh. Đôi mắt Tiêu Phong sáng lên niềm thích thú.
- Đủ rồi.
Chàng rít lên.
Nữ thần y lại càng hổn hển hơn khi chàng rút gậy khỏi miệng nàng, rê xuống cằm, xuống cổ. Chàng dừng ở đó, chầm chậm xoay tròn đầu gậy rồi tiếp tục rê gậy xuống cơ thể nàng, dọc theo đường giữa hai bầu ngực, bụng trên rồi xuống rốn, vẽ một vòng tròn quanh rốn nàng rồi tiếp tục quét đầu dây xuống vùng cỏ non tơ…
Nữ thần y chớp mắt liên tục, nghĩ đến chiếc roi này sẽ vụt vào mọi chỗ trên người nàng khiến hai chân nàng nhũn ra, nhưng vẫn cố gắng để luôn nhớ phải giữ hai chân dạng ra quá vai.
Tiêu Phong thu roi về, vẫn còn nhìn nữ thần y chằm chằm, vẻ mặt chàng chất chứa nỗi thèm thuồng nhục dục, còn nữ thần y, bất lực với đôi tay trói chặt nhưng chỉ cần nhìn vào khuôn mặt đẹp như tượng ấy, đọc thấy sự thèm muốn khát khao ở chàng, nàng cảm giác được sự ẩm ướt đang dần len lỏi giữa hai chân…
- Nhìn muội đẹp tuyệt trần trong tư thế bị trói này - Tiêu Phong mỉm cười nói.
Nhưng ngay sau đó chàng thu lại nụ cười:
- Muội không được đến khi huynh chưa cho phép, hiểu chứ?
Chàng nói.
- Làm sao muội ngăn mình được?
Nữ thần y hỏi nhỏ, mặt nàng đỏ lên.
Tiêu Phong không trả lời nữ thần y, chàng lại nở một nụ cười. Rồi đột nhiên, tay chàng úp lên vùng cấm địa của nàng, chà miết ngón cái lên vùng đào nhuỵ nhạy cảm, khiến nàng bật tiếng la. Chàng từ từ đẩy một, rồi hai ngón tay vào trong nàng. Nữ thần y rên lên, ưỡn hông về phía trước, hăm hở đón nhận ngón tay và mu bàn tay của chàng.
Tiêu Phong xoay tròn hai ngón tay chàng bên trong nữ thần y, cứ thế không ngơi nghỉ, trong khi ngón cái mân mê vùng điểm nút nhạy cảm, liên tục không ngừng. Đó là điểm duy nhất mà cơ thể chàng đang chạm nàng, và mọi căng thẳng, lo âu, trong lòng nữ thần y lúc bấy giờ đều bay biến, chỉ còn lại niềm hưng phấn đổ dồn về vùng cơ thể ấy.
- A.
Nữ thần y rên xiết khi hai ngón tay vẫn không ngừng bên trong nàng, những kích thích này... nàng ngửa đầu ra sau, la lên dữ dội, thì chàng dừng cử động tay. Mọi khoái cảm khựng lại.
- Không...
Nữ thần y năn nỉ, cố ưỡn hông về phía trước để tìm kiếm sự cọ xát mê hoặc.
- Yên nào.
Tiêu Phong vỗ về trong khi cơn cực khoái của nữ thần y suýt tan biến mất. Chàng lại nhoài người đặt lên môi nàng một nụ hôn.
- Hụt hẫng lắm phải không?
Chàng hỏi nhỏ, mỉm cười.
Ôi, không! Đột nhiên nữ thần y hiểu chàng đang chơi trò gì.
- Xin huynh.
Nàng nói.
- Suỵt.
Tiêu Phong lại hôn lên môi nữ thần y. Thế rồi, chàng bắt đầu khuấy đảo lần nữa. Hơn nữa chàng cũng nhích người để cả cơ thể tì lên người nàng, vật nam tính của chàng chạm vào bụng nàng. Sự cận kề quá trêu ngươi. Chàng lại dẫn nàng lên đỉnh núi cao, cơ thể nàng cất tiếng kêu khao khát, rồi dừng khựng.
- Ôi không!
Nữ thần y gào lên thảm thiết.
Tiêu Phong đặt lên bờ môi nữ thần y một nụ hôn dịu dàng ướt át, rút tay chàng khỏi người nàng.
- Ôi!
Nữ thần y kêu lên. Cơ thể nàng sắp nổ tung, nàng sắp đến nơi, lại phải ngừng đột ngột.
- Hẫng hụt hả?
- Xin huynh...
Nữ thần y rên rỉ van nài. Tiêu Phong vừa cười khẽ vừa miết mũi dọc theo mũi nữ thần y. Nàng lại lên tiếng:
- Xin huynh, làm ơn...
Một tay Tiêu Phong choàng ra sau nắm lấy bờ mông nữ thần y, giữ mông nàng thật chặt rồi ép sát người chàng vào người nàng, chàng chà xát vùng hạ thân vào người nàng, bên dưới gồ lên cồm cộm. Nữ thần y ngẩng đầu nhìn lên chàng, nàng chấp chới mắt khi bắt gặp ánh nhìn nóng bỏng như thiêu đốt.
- Ôi...
Nữ thần y thì thào khi chàng ưỡn hông tì mạnh hạ thân chàng vào nàng, một, rồi hai, rồi ba lần, sự chà xát làm cơ thể như tóe lửa, sắp bùng cháy. Và một lần nữa, chàng buông nàng ra, bước lui lại một bước khước từ nàng. Còn nàng thì muốn chàng vô cùng, thèm chàng tha thiết.
- Xin huynh mà...
Nữ thần y thốt lên một lần nữa. Nhưng chàng chỉ chớp mắt nhìn nàng, không chút mủi lòng. Ôi, chàng định tiếp tục hay sao? Bao lâu nữa? Nàng còn chơi trò này được nữa không? Không. Không. Không được! Nàng không thể chơi tiếp nữa. Ước gì chàng dừng lại, không tiếp tục dằn vặt nàng nữa. Không...
Nữ thần y còn đang hoang mang, Tiêu Phong nói:
- Xin huynh đi.
Giọng chàng nhỏ nhẹ. Nữ thần y ngạc nhiên, chẳng phải từ lúc bắt đầu nàng đã liên tục van chàng?
- Xin huynh...
Nữ thần y nói, nhưng Tiêu Phong lắc đầu:
- Không phải, xin huynh đi.
Nữ thần y khẽ chau mày:
- Xin gì cơ?
- Xin huynh đi.
Tiêu Phong nói, giọng chàng đanh lại.
- Gì mới được chứ? - Nữ thần y vẫn còn chau mày - Muội không hiểu huynh nói gì?
- Hỏi xin huynh đi. Huynh không lặp lại đâu.
Nữ thần y khẽ cụp mắt nhìn xuống sàn nhà suy nghĩ một chút, lời của chàng hàm chứa trong đó là lời đe dọa, nó tác động sâu sắc đến nàng. Chàng muốn nàng xin gì ở chàng, đánh nàng chăng? Đúng rồi. Nàng hướng ánh mắt lên, thấy chàng đang nhìn nàng, chờ đợi, mắt chàng rực lửa.
- Đánh muội đi, xin huynh.
Sau một thoáng suy nghĩ nữ thần y thì thầm.
Nàng dứt lời, một lằn roi quất rát vào bụng.
- Áaaa!
Nữ thần y hét lên, nàng cắn chặt răng, chuẩn bị tâm thế cho cú đánh tiếp theo. Rồi nó đến, mạnh, quất lên vai phải làm nàng bật thêm tiếng thét, hớp trọn một hớp không khí vào miệng. Chàng đánh nàng thêm lần nữa vào vai trái, mạnh không kém.
Tiêu Phong đánh nữ thần y một lần nữa ở giữa ngực, nàng còn chưa kịp kêu la, chàng lại vung roi, bật một phát nhanh và mạnh vào đầu ngực bên phải.
- Ối!
Nữ thần y la lên, giật mạnh còng tay phải. Toàn thân nàng rúng động.
- Cảm nhận đi.
Tiêu Phong thì thào và chàng vung roi vào nữ thần y lần nữa, vút ngọn roi sang đầu ngực bên trái.
Nữ thần y tiếp tục la lên, ngửa mặt ra sau, hai đầu ngực nàng se cứng dưới hai cú đánh, nàng lại giật mạnh chiếc còng tay trái.
- Cảm nhận nào.
Tiêu Phong nói. Nữ thần y không còn thấy được chàng nữa. Mắt nàng nhắm nghiền, nàng biết tiếp theo chàng sẽ hướng ngọn roi vào đâu nên cố gắng chuẩn bị tâm thế nhưng khi chàng vút roi vào nơi nhạy cảm ở giữa hai chân nàng đó, nàng vẫn không nén được tiếng thét.
- Áaaa!
Tiêu Phong lại vút roi vào giữa hai chân nữ thần y lần nữa, lần này, cơn quằn quại của cực khoái đang lao đến. Chàng dừng lại. Cơn quằn quại tắt ngóm… Ôi không… nữ thần y biết chàng sẽ không để nàng đến.
- Áaaa!
Nữ thần y hét lên. Quả thật sợi dây quất vào bụng nàng. Bấy giờ nàng mới hiểu câu nói vừa rồi của chàng, nàng không được đến khi chàng chưa cho phép. Tiêu Phong lại đánh hai lần vào giữa hai chân nữ thần y và như vừa nãy, khi nàng sắp lên đến đỉnh, chàng lại vút roi vào bụng nàng và cơn đau rát ở bụng kéo nàng xuống vực sâu.
Nữ thần y thở dồn, quằn quại, giằng co với hai sợi dây xích đang thắt chặt lấy cổ tay nàng. Chuyện này đau đớn nhiều hơn nàng tưởng, quá đau đớn so với những lần phạt vào mông khi trước. Khi chàng đi roi không giữ lại chút sức lực nào.
Nữ thần y tiếp tục thét lên khi sợi dây lại vụt vào bụng nàng lần nữa. Nàng cố giữ cho mình không khóc. Chàng lại vụt roi. Và giây phút đó, nàng thấy mình căm ghét chàng kinh khủng. Vùng bụng nàng như đang bị lửa nung nóng, cảm giác đau đến bỏng rát không ngừng xát vào nàng. Nữ thần y muốn cử động, muốn bỏ chạy, nhưng nàng không thể giật cánh tay được, hai tay bị trói căng, nàng đã bị giam chắc ở chỗ này. Lần nữa, đòn roi quật xuống bụng khiến nàng thét lên. Mấy năm trước nàng cũng đã từng nhận một trận đòn roi từ Cửu Dương, nhưng đó là nỗi thống khổ mượt mà có thể chịu được, chỉ là hoan lạc thôi, sâu thẳm trong nàng ngân lên lời phấn khích khi mỗi lằn roi của chàng ấy giáng xuống, những rung cảm gợi tình nhất. Không phải đau đớn như tra tấn thế này.
Tiêu Phong tiếp tục đánh nữ thần y ở bụng, hai bên đùi, mặt trong đùi, rồi trở lại phần thân vùng giữa ngực, hai nụ hồng nho nhỏ, điểm nhạy cảm ở giữa hai chân nàng rồi trở lại ngang qua eo... Chàng quật không ngừng, sau khi trút mấy trận roi không nương tay xuống nữ thần y cuối cùng chàng cũng dừng lại. Tiêu Phong buông cây roi cho rơi xuống đất, chàng lao đến dùng cả hai tay đỡ lấy mặt nữ thần y, hôn nàng mãnh liệt, lưỡi khuấy đảo trong miệng nàng. Tay chàng choàng quanh người, ghì chặt nàng vào người chàng. Ngực ép sát ngực nàng, mũi và môi kéo xuống vùi vào cổ nàng, rồi tiếp tục kéo xuống ngực, đùa nghịch với từng điểm hồng một. Lưỡi chàng cuốn tròn lấy nụ hồng bên phải trong khi tay lẩy không ngớt vào nụ hồng bên trái… Nữ thần y rú lên, rất to, nàng đoán thế dù không hề nghe được giọng mình. Nàng bị lạc, lạc trong những cảm xúc đau đớn vì trận đòn roi vừa rồi và chàng đang đánh lạc hướng nỗi đau thể xác đó của nàng bằng những động chạm thành thạo từ môi và lưỡi để xoa dịu cơn đau rát.
- Áaaa!
Nữ thần y tiếp tục rên la khiến trò tra tấn càng trở nên mãnh liệt. Chàng vẫn không ngơi nghỉ, dùng tay miết lên nhũ hoa nàng, còn đôi môi vần vò nhũ hoa còn lại, hôn và nhai giật khiến chúng săn cứng lại. Nữ thần y giằng giật đôi còng tay trong vô vọng, trong đau đớn đó một nỗi khoái cảm cũng lặng lẽ chạy dọc từ nơi đầu ngực nàng đến sâu thẳm vùng bụng dưới.
Một hồi sau Tiêu Phong cũng dời môi chàng tiến dần xuống bụng nữ thần y, chàng quỳ hẳn trên đất, lưỡi quây tròn lấy rốn nàng. Chàng hôn, liếm, tiến xuống bụng dưới.
- Mùi hương của muội thật tuyệt.
Chàng nói trong hơi thở.
- Để huynh đưa muội lên đỉnh nhé.
- Á!
Bàn tay Tiêu Phong vụt vào mông nữ thần y một phát khi nàng chậm rãi trả lời.
- Vâng.
Nữ thần y nói, vẫn còn nhắm chặt đôi mắt. Tiêu Phong dùng hai ngón cái vạch hai mép ngoài của hang động nàng sang hai bên, chạm môi vào hạch tâm đã bị đánh nên sưng đỏ siêu nhạy cảm, liếm lấy bằng lưỡi. Nữ thần y hổn hển thành tiếng. Chàng đánh lưỡi mạnh lên đó. Nàng nấc lên, gần như chạm đỉnh điểm. Tất cả các giác quan chỉ tập trung vào điểm nút nhỏ bé và sự đụng chạm của lưỡi chàng.
Tiêu Phong ngậm điểm nút đó vào miệng rồi mút mạnh lấy. Nữ thần y ngửa đầu ra sau, lao thẳng lên đỉnh, sáng lòa, nàng la hét trong cơn cực khoái, hông run rẩy và chất lỏng sâu trong người nàng chảy ra.
- Vị của muội thật ngọt ngào.
Tiêu Phong đứng thẳng người dậy nói. Nữ thần y vẫn còn đang khép đôi mắt, đầu hơi cúi xuống, nàng cố gắng điều hòa hơi thở, vừa rồi, trận đòn roi khiến nàng lao xuống vực rồi đột ngột xoay người vút lên đỉnh, mệt nhoài.
Nữ thần y gần ổn định được nhịp tim, chợt nàng ngửa đầu ra sau khi một ngón tay nào đó của chàng ấn vào huyệt nàng. Ngón tay chuyển động ra vào trong huyệt, càng lúc càng nhanh, được một lúc chàng lại dùng ngón cái day tròn rồi ấn mạnh vào tâm hạch. Nữ thần y há miệng la hét, nàng lại tiếp tục vọt lên đỉnh lần nữa, cơ hồ như thoát khỏi thế giới này. Một dòng xuân lộ khác từ trong huyệt nàng chảy ra.
Khi Tiêu Phong rút ngón tay ra khỏi huyệt nữ thần y, nàng đã rên rỉ đến hụt hơi vì hai cơn dư chấn cực khoái.
- Trông muội khi đến hấp dẫn đến nghẹt thở.
Tiêu Phong nói và không cho nữ thần y nghỉ ngơi một chút, chàng ra lệnh:
- Huynh sẽ nâng muội lên, muội sẽ vòng chân kẹp lấy hông huynh, biết không?
Chàng nói, nữ thần y thấy mình kiệt quệ lắm rồi nhưng vẫn cố gật đầu.
Bốp!
Nữ thần y chậm rãi trả lời liền lãnh một cái phát vào giữa hai chân. Trước khi nàng kịp kêu lên, Tiêu Phong đã dùng hai bàn tay bấu chặt lấy hai bờ mông nàng nhấc bổng lên khỏi mặt đất. Nữ thần y lập tức choàng đôi chân nàng quanh hông chàng để vào tư thế.
- Áaaa!
Chỉ với một cú ấn nàng xuống, chàng đã vào bên trong nàng. Nỗi đau đớn từ chỗ chàng vừa đét vào điểm nút nhạy cảm của nàng và từ sự xâm nhập bất ngờ vào sâu thẳm trong hang động nàng khiến nữ thần y rú lên, hai tay giằng giật những dây trói.
Tiêu Phong vẫn tiếp tục bợ lấy đùi nữ thần y, xốc nàng lên và hạ xuống thật nhanh, cùng lúc đó chàng cũng thúc ngược sự cương cứng của mình lên. Ở tư thế này, chàng buộc nàng nuốt trọn chàng vào trong huyệt. Chàng vào sâu quá, nữ thần y không ngừng há miệng kêu la, cùng lúc nghe tiếng rên của chàng vẳng bên tai nàng. Tiêu Phong nâng nữ thần y lên xuống, kề mặt chàng sát mặt nàng, hơi thở gấp gáp phả vào mặt nàng khiến nữ thần y thấy mình đang từ từ lên trở lại.
- Đến nữa nào.
Tiêu Phong nói, rít qua hàm răng nghiến chặt, không dừng thúc mạnh lên.
Thế là nữ thần y lại lên đỉnh thêm lần nữa, trái tim của nàng đập điên cuồng trong lồng ngực. Chàng vẫn dùng hai tay bợ dưới mông nàng và đưa nàng lên, xuống, thúc lên nàng…
- Nữa nào.
Chàng nói. Trời, đừng… đừng thêm lần nữa… nữ thần y la hét đến khan cả cổ, nàng không tin cơ thể mình có thể chịu được thêm một cơn địa chấn nữa. Nhưng nàng đã hết cách… Và với một cảm giác quen thuộc không tránh khỏi, nàng lên đỉnh lần nữa, dữ dội.
Không tin nổi, cơ thể nàng liên tục đáp lại lời chàng.
Tiêu Phong dừng lại một chút khi nữ thần y gục đầu lên vai chàng. Nhưng chỉ một chút rồi chàng chuyển động trở lại, nâng mông nàng lên xuống thật gọn, thúc lên nàng trong tiếng gầm gừ trầm bổng.
- A!
Chàng hổn hển còn nàng rền rĩ. Tiêu Phong bợ lấy đùi nữ thần y trong đôi tay, chuyển động cơ thể nàng lên xuống đều đặn… Thật lâu, rồi chàng bắt đầu tăng tốc dần… nâng nàng lên xuống nhanh hơn rồi nhanh nữa…
- Aaaa!
Nữ thần y nhắm nghiền mắt, gục đầu lên vai Tiêu Phong quằn quại kêu la. Những xúc cảm tấn công ào ạt… sâu trong nàng, đưa nàng lên đỉnh, cao nữa, nữa… Đến khi không còn tiếp nhận thêm được, nàng lại bùng nổ, chân co giật quanh hông chàng và nàng nấc to lên đứt quãng. Lần lên đỉnh này nàng chếnh choáng, mãnh liệt và có phần kiệt quệ.
Tiêu Phong cũng đến sau nữ thần y, tay chàng giữ đùi nàng chặt hết mức có thể, thúc ngược lên, sâu vào nàng thêm ba lần nữa rồi chàng gầm lên qua hàm răng cắn chặt và phóng thích trọn vẹn.
Sau khi buông xả tất cả vào nữ thần y, Tiêu Phong vẫn còn bế nàng trong hai tay vì chân nàng đã mềm như bún. Chàng khép mắt tận hưởng dư chấn của cơn cực khoái. Một lát sau tuy hơi thở vẫn còn gấp rút nhưng chàng dịu dàng cúi đầu hôn lên tóc nàng, mỉm cười thỏa mãn rồi nhẹ nhàng đặt nàng xuống, đỡ lấy eo nàng giữ cho nàng đứng vững bằng hai chân trên nền gạch. Tiêu Phong cởi trói hai tay cho nữ thần y trong khi nàng gục mặt vào ngực chàng và bật khóc.
- Không! Không! Không!
Tiêu Phong nói, vội vã bế bổng nữ thần y lên, tiến lại giường, đặt nàng ngồi xuống và chàng ngồi cạnh bên nàng. Nữ thần y vẫn khóc tấm tức.
Tiêu Phong với ra sau lưng nữ thần y, lấy tấm chăn quấn nó quanh người nàng. Tấm chăn mát lạnh có cảm giác không dễ chịu chạm vào làn da ửng đỏ vô cùng nhạy cảm. Hai tay chàng ôm choàng quanh nàng, ghì nàng sát vào lòng.
- Xin lỗi. Huynh Xin lỗi.
Chàng thì thầm, giọng đầy lo lắng.
Nữ thần y vẫn còn thổn thức, nàng ngồi trên giường cúi mặt thật sâu, tự hỏi nàng đã nghĩ gì vậy? Tại sao nàng để chàng làm vậy với mình? Nàng muốn đi vào vùng của chàng, để dò tìm xem thế giới đó kinh khủng đến mức nào, nhưng nó quá đen tối với nàng. Mà nói cho công bằng, chàng đã liên tục và liên tục cảnh cáo nàng, hết lần này sang lần khác. Chàng có những nhu cầu mà bản thân nàng không thể đáp ứng được. Giờ thì nàng đã nhận ra, nàng không muốn chàng đánh nàng thêm lần nào nữa cả, nàng không thể chịu đựng một trận vùi dập như vừa rồi thêm một lần nào nữa, không bao giờ!
Nước mắt tiếp tục rơi xuống hai bên má nữ thần y, nàng nhìn xuống đôi tay của nàng đang đặt trên đùi mình, hai cổ tay hằn những vết đỏ, nàng sẽ mất chàng sao? Chàng sẽ không muốn ở bên nàng khi mà nàng không cho chàng điều chàng muốn. Tại sao, tại sao, tại sao nàng lại đi yêu một kẻ thống trị? Tại sao, tại sao nàng không yêu Cửu Dương, một người bình thường giống nàng?
- Đừng căm ghét huynh.
Tiêu Phong nói nhưng nữ thần y không trả lời chàng. Trong lúc này nàng chỉ muốn làm điều duy nhất là nhoài người ra xa khỏi chàng thôi, nàng muốn lê người về phía bên trong giường, nhưng nàng không nhấc người được, chỉ đành ngồi tựa vào chàng, bất động, cũng chẳng thèm trả lời.
- Đừng căm ghét huynh, xin muội.
Tiêu Phong lại thì thầm, chàng vuốt ve trên vai nữ thần y, vùi mặt vào mái đầu và hôn lên tóc nàng.
- Đừng căm ghét huynh.
Chàng lại nói dịu dàng qua những sợi tóc, giọng buồn đến nhói lòng.
Tim nữ thần y thắt lại và nàng tiếp tục buông ra những dòng nước mắt lặng thinh. Tiêu Phong hôn nàng tiếp tục.
- Muội muốn được một mình.
Cuối cùng nữ thần y cũng lên tiếng.
Tiêu Phong gật đầu, song chàng vẫn chưa buông nàng ra, lại nghe tiếng thở run rẩy của nàng:
- Muội muốn được một mình.
Nữ thần y lại thút thít nói. Tiêu Phong gật đầu, chậm rãi buông nàng ra, nhưng không đi ngay mà miết ngón cái nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng. Chàng cúi nhìn nàng, ánh mắt không giấu nổi nỗi ân hận.
- Huynh xin lỗi.
Chàng nhắc lại.
Nước mắt không ngừng dâng lên trong khóe mắt nữ thần y. Sao chàng có thể vừa tàn nhẫn là thế, thoáng chốc đã dịu dàng dường này? Nàng bối rối và thật sự choáng váng, điếng người. Nàng muốn cuộn tròn như một quả cầu rồi trốn mất, hoặc thu về ốc đảo nào đó của riêng nàng, một vùng đất đau thương chết chóc với những đường chân trời ảm đạm.
Nữ thần y cắn chặt răng, cố kìm giữ không để nước mắt tiếp tục tuôn ra khi nhìn vào đôi mắt đau đớn của chàng. Nhưng nàng vẫn không kềm chế được thổn thức, mắt không rời khỏi chàng. nàng sẽ phải làm gì với một người thống trị đây? Học cách bị chế ngự ư? Nàng không muốn thế...
- Muội không nghĩ muội có thể trở thành người mà huynh mong đợi.
Nữ thần y thở mạnh rồi nói bằng giọng buồn bã, tuy lời nàng thật khẽ nhưng Tiêu Phong nghe rất rõ ràng, da đầu chàng nổi gai lên tựa như từng nang lông trên cơ thể dựng lên hết để tập trung, và cả thế giới như rơi xuống, bỏ lại một vực thẳm rộng toang hoác để chàng rơi tõm vào. Không.
- Muội đừng rời bỏ huynh.
Chàng nhìn nàng nói như van cầu. Nhưng nữ thần y giữ im lặng, những dòng nước mắt lại tuôn xuống mặt nàng và nàng nằm xuống giường.
Mặt Tiêu Phong tái nhợt.
- Muội đừng bỏ huynh.
Chàng lại nói, nữ thần y vẫn im lặng.
- Xin muội...
Giọng Tiêu Phong thều thào, nỗi kinh hoàng và khiếp sợ bao trùm lấy chàng.
Nữ thần y tiếp tục im lặng, nàng nuốt khan rồi nhắm nghiền hai mắt. Tiêu Phong biết nàng không muốn trả lời, và thế là đủ, chia tay là ý định của nàng.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
22 chương
244 chương
214 chương
56 chương
12 chương
425 chương