Thanh mai trúc mã: ngưng làm bạn
Chương 9 : Trạch thanh hy
Sáng hôm sau, Đinh Khánh Lam dậy từ rất sớm. Vì Lý Ngộ Tranh ngủ lại nhà cô nên chẳng sợ bị muộn học, đã có Đinh Khánh Lam gọi thì sợ gì chứ? Vậy là anh bạn nào đấy cứ vậy mà ngủ, chẳng lo lắng gì.
"Lý Ngộ Tranh, dậy đi học!" Đinh Khánh Lam cầm cặp sách, không chút ngần ngại mà ném thẳng vào Lý Ngộ Tranh vẫn đang ngủ như cóc chết.
"Mấy giờ rồi?" Giọng nói của anh vẫn còn rất mơ hồ ngái ngủ.
"Bảy giờ mười lăm, nhanh lên!"
"Ừm"
Lý Ngộ Tranh biếng nhác lết xác xuống giường đi vào nhà tắm. Mười lăm phút sau đi ra với bộ dạng hoàn toàn khác, đồng phục đã chỉnh tề. Vậy là hôm nay lại được một hôm đi học sớm, quả thực rất hiếm nha, chỉ khi Lý Ngộ Tranh ngủ nhà Đinh Khánh Lam mới được như vậy. Nhà Lý Ngộ Tranh khá xa chỗ Đinh Khánh Lam đang ở, từ khi lên đại học cô đã quyết định ra sống riêng rồi, chỉ vì cái tính thích tự do của cô thôi. Vậy nên lần nào đón cô đi học cũng sát giờ.
"Mày xin mẹ ra ở riêng với tao luôn đi." Đinh Khánh Lam vừa mang giày vừa bảo.
"Để mày có cái gối ôm siêu cấp xịn xò chứ gì?"
"Thằng điên!"
Tới trường cũng chỉ mới bảy giờ bốn mươi, sớm hai mươi phút lận. Ngồi trong lớp, Lý Ngộ Tranh thì lăn ra ngủ tiếp, còn Đinh Khánh Lam thì chống cằm suy nghĩ vu vơ.
"Tiểu Tranh Tranh, em họ mày về thì sao thế?" Không biết cô nghĩ tới cái gì mà quay sang hỏi Lý Ngộ Tranh.
"Cô ta bằng tuổi mình, có lẽ sẽ chuyển vào đây trong hôm nay luôn." Lý Ngộ Tranh không mở mắt, từ từ chậm rãi đáp.
"A! Trường đại học Đông Bắc đấy, cô ta cũng giỏi vậy sao?"
"Chỉ cần thích là được, nhà cô ta không thiếu gì."
"Nhìn nhà mày là đủ biết rồi." Đinh Khánh Lam bĩu môi một cái.
"Mày quan tâm làm gì?" Không biết Lý Ngộ Tranh mở mắt từ khi nào, nhìn chằm chằm vào Đinh Khánh Lam mà hỏi.
"Tò mò thôi."
"Chứ không phải sợ tao bị cướp hả?"
"Có giỏi thì cướp đi." Đinh Khánh Lam hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa mà tiếp tục nhìn ra cửa sổ. Lý Ngộ Tranh cười cười, nhún vai một cái rồi cũng tiếp tục ngủ.
Tiếng chuông vào học vang lên, ông thầy bước vào lớp cũng một cô thiếu nữ khá xinh đẹp. Cô ta sở hữu một khuôn mặt đáng yêu, nhìn vô cùng dễ mến.
"Tôi tên Trạch Thanh Hy, rất vui được tham gia lớp học." Trạch Thanh Hy từ đầu tới cuối vẫn giữ nguyên cho mình một nụ cười xinh xắn, độ cong vừa phải.
"Xinh thật đấy.."
"Đáng yêu quá đi, nhìn là mến rồi"
"Nhưng hình như vẫn chưa bằng Tiểu Lam của lớp mình đâu"
"Tiểu Lam nhìn đẹp hung tàn,chứ đâu có đáng yêu như bạn này đâu..."
Vô số lời bàn tán nổi lên, Đinh Khánh Lam thòi tay véo mạnh vào eo Lý Ngộ Tranh, anh mới mơ màng tỉnh giấc.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
25 chương
10 chương
13 chương
10 chương