Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 61 : Sẽ không hạ độc sao?

“Nhất định phải đi sao?!” Vẻ mặt Nguyễn Miên Miên đau khổ, dáng vẻ vô cùng thê thảm…… Quản gia im lặng…… Nguyễn Miên Miên đành phải cẩn thận mỗi bước cân khi đi lên lầu, theo tay quản gia chỉ cô đi vào phòng, lên lầu rồi,cô thật cẩn thận đẩy ra cửa phòng…… Vốn định lén lút bỏ đồ ăn trên bàn rồi chạy ra ngoài nhưng không biết Lam Dạ Ảnh lại thoải mái khi tắm cũng mở ra phòng tắm, lộ ra tất cả hình dáng của lưng, thân hình thon dài, tràn đầy sức lực,cơ bắp cường tráng…… Nguyễn Miên Miên nhìn đến ngây ngốc,âm thầm nuốt nước miếng,cô không có ý dời ánh mắt sang nơi khác, hắn thật sự là đủ tiêu chuẩn mỹ nam nha, sắc mặt như đao nhọn,thân hình to lớn,cơ bắp đường cong rõ ràng…… Còn chưa kịp dời ánh mắt, Lam Dạ Ảnh đột nhiên xoay người lại giống như là biết cô đứng sau lưng mình vậy, Nguyễn Miên Miên bị ánh mắt hắn làm cho hoảng sợ,bất giác lui về phía sau từng bước, run rẩynói:“Không phải tôi muốn nhìn,tại anh không đóng cửa……” Ngụ ý là hắn muốn khoe hàng…… Lam Dạ Ảnh lập tức một đầu hắc tuyến, thoải mái đi đến,cau mày nhìn đồ ăn trên bàn nói:“Là cô làm sao? Sẽ không hạ độc chứ?!” Nguyễn Miên Miên vốn nhìn hắn trần trụi đi tới, hô hấp có chút khẩn trương muốn chết nhưng mà nghe xong câu nói của hắn cô chỉ muốn tức chết a,cô liền phản ứng “Hạ độc sao?” Đột nhiên con ngươi Lam Dạ Ảnh chuyển động,môi nở nụ cười,tùy tay cằm nĩa lấy một cọng mỳ sợi ngửa đầu bỏ vào miệng ăn một chút,gật gật đầu nói: “Cũng không tệ lắm……….” “Anh không phải vừa mới nói hạ độc sao?!” Nguyễn Miên Miên hắc tuyến nói. “Tôi bách độc bất xâm!” Lam Dạ Ảnh cười tủm tỉm nói,“Còn thất thần làm cái gì? Mặt cô làm sao thế còn trợn mắt há hốc mồm nhìn tôi làm cái gì?! Cho dù bổn thiếu gia có dáng người hoàn mỹ, cũng không cần say mê như vậy?” Nguyễn Miên Miên hắc tuyến không thôi cô mắc cỡ đỏ mặt, cắn môi,hừ một tiếng,sau đó quay đầu đi đến cái bàn để dĩa mỳ sợi xúông, đáng giận rõ ràng là hắn kêu cô mang lên …… Vừa định quay đầu đi ra ngoài, lại đụng đến khuôn ngực cứng ngắc của hắn, Nguyễn Miên Miên giật mình,vừa ngẩng đầu nhíu mày muốn nói cái gì lại bị đôi môi ấm áp của hắn nhanh chóng ngăn chặn…… “A….a……” Nguyễn Miên Miên từ chối,đồ trứng thối. Chuyện cô lo lắng cúôi cùng đã xảy ra, đáng giận tên.. tên vô lại…… Cô đỏ bừng mặt có chút chán nản,hắn quả nhiên là không có ý tốt,cô lại đưa mình đến cửa cho hắn ăn,chán ghét,a…a…