Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay
Chương 29
Ai Cập, dân tộc này dũng mãnh thiện chiến, thành lập quốc gia của mình trong hoang mạc, bọn họ tiếp nhận nước sông Nile dìm, thờ phụng chúc phúc đến từ Thần Mặt Trời. Có người nói mỗi Pharaoh của Ai Cập đều là hóa thân của Thần Mặt Trời, bọn họ thống lĩnh Ai Cập, cũng mang nó đi về phía giàu mạnh, nhưng mấy trăm năm sau, Rome từ bên bờ biển kia quật khởi, dần dần hướng về phía Ai Cập, giương buồm của nó lên…
“Vương hậu! Vương hậu điện hạ!”
Luống cuống tay chân thu sổ tay công lược, Quản Lăng kéo kéo áo bào dài trên người, yên lặng bày tư thế, lãnh đạm nói: “Ồn ào cái gì ồn ào, tiến vào.”
Cửa gỗ vang lên cót két, đại hán kia nhận ra Quản Lăng đẩy cửa đi đến, cúi người nói: “Bão cát bên ngoài đã nhỏ rất nhiều, chúng ta tối nay hẳn là có thể khởi hành.”
Hất đầu nhìn nhìn bão cát gào thét mà qua ngoài cửa sổ, Quản Lăng sắc mặt lạnh nhạt chống lại mái tóc dài màu vàng mơ hồ có thể nhìn ra màu đen của đại hán.
Tuy rằng ông biết ở trong game sẽ không cái chết chân chính, nhưng ông cũng không rất muốn nếm thử cảm giác bị chôn sống được không!
Ánh mắt không tốt là bệnh! Phải sớm chữa a bạn tốt!!!
Không nhận thấy được lửa nóng rít gào dưới khuôn mặt than của Quản Lăng, đại hán tự cười ngây ngô nói: “Nơi này cách Thebes chỉ có một ngày đường, hoàn hảo lần này bởi vì Rome sắp sửa viếng thăm, Nguyên Lão Viện ngắn lại ngày trừng phạt, lập tức có thể trở lại Thần Điện, vương hậu ngài cũng thật vui mừng đi.”
Không, anh nhìn lầm rồi, tui tuyệt không cao hứng.
Mặt không chút thay đổi cùng đại hán nhìn nhau một lát, Quản Lăng phỏng chừng tối nay đại khái nhất định phải rời khỏi, nếu không ngây ngốc vài ngày ở cái sa mạc này, thời tiết ác liệt không có nguồn nước không nói, nhiệm vụ của cậu cũng không tiến hành được.
Mắt như suy nghĩ, Quản Lăng lạnh lùng gật gật đầu, không kiên nhẫn nói: “Được rồi, đã biết, ra ngoài đi.”
Trơ mắt nhìn đại hán cung kính lui ra ngoài, Quản Lăng thở một hơi sâu, khổ bức vén váy trên người lên.
Không sai chính là váy, bối cảnh vòng này đã rất rõ ràng, Nam hậu Ai Cập thôi ha ha.
Nam hậu Ai Cập, danh như ý nghĩa, vương hậu nam của Ai Cập, về phần vì sao một tên con trai lại làm vương hậu hơn nữa còn lưu lạc ở trên sa mạc lớn không có phân chim này, sổ tay công lược đã cho giải đáp đầy đủ.
Filman Quản Lăng, đại vương tử Ai Cập, đồng thời cũng là Đại Thần Thị của Thần Điện, bởi vì liên tiếp muốn mưu hại em trai của mình, cũng chính là nhị vương tử Ai Cập hiện nay là Pharaoh Celd mà bị lưu đày.
Tuy nói hai người khác mẹ cũng không xem như là anh em ruột, nhưng tội danh mưu hại Pharaoh vẫn làm cậu bị đưa vào sa mạc lớn tiếp nhận trừng phạt của Thần cho đến khi sám hối, về phần vì sao mưu hại Pharaoh lại còn không bị xử tử, hệ thống giải thích là, chưa đạt.
Cậu thật là vô cùng nghi ngở chỉ số thông minh của đại hoàng tử này.
Vì sao thân là đại hoàng tử Quản Lăng lại muốn mưu hại anh em của mình, nguyên nhân là như vậy.
Mỗi một Pharaoh trước khi chết đều từ trong đám con trai con gái của mình chọn ra hai người một nam một nữ, nữ sau khi được phong danh hiệu Vương Hậu sẽ được phái đi trông coi Thần Điện, mà nam thì lưu lại tiếp nhận vị trí Pharaoh.
Nhưng cố tình, khi đến phiên Pharaoh lên Thượng Giới, ông chỉ để lại hai đứa con trai.
Vốn Quản Lăng còn rất đơn thuần nghĩ nếu như vậy liền từ trong quý tộc chọn một cô gái, đây là chuyện đơn giản cỡ nào a ha ha.
Nhưng hiển nhiên, cậu đánh giá cao tiết tháo game này.
Bởi vì Thần Thị của Thần Điện chỉ có thể từ con của Pharaoh để đến đảm đương, vì thế trải qua bầu bằng phiếu của mọi người, đại vương tử diện mạo tương đối nhu hòa, tính cách tương đối ôn hòa được phong làm Vương Hậu, cưỡng chế đưa vào Thần Điện đi hầu hạ Thần, hơn nữa, đặc sắc nhất là sau khi trở thành Thần Thị chỉ có thể mặc phục sức nữ hầu, bởi vì nghe nói Thần không thích trên địa bàn của mình xuất hiện thân ảnh đàn ông.
Bất đắc dĩ bị buộc, đại vương tử đành phải nghĩ cách lấy được vương vị, do đó cởi trang phục nữ xinh đẹp của mình, vì thế mọi người phát hiện, đại vương tử vốn ôn hòa thiện lương dần dần trở nên âm ngoan độc lạt, bắt đầu khắp nơi nhằm vào Pharaoh, cuối cùng bị lưu đày đến sa mạc.
Ha ha, giải thích này thật có đạo lý, tui nhưng lại không có cách phản bác.
Không sai, không phải vì tranh giành quyền lợi gì cả, thuần túy là vì trang phục nữ mà dẫn đến huyết án!
Tư tưởng cái game này đặt ra quả nhiên không phải chờ người bình thường như tui có thể lý giải.
Ai Cập rốt cuộc là có bao nhiêu phụ nữ, trách không được đại vương tử này thời thời khắc khắc muốn soán vị, một đại nam nhân mỗi ngày chỉ có thể mặc đồ con gái được người coi là Vương Hậu, tâm lý của người ôn hòa cũng vặn vẹo luôn rồi!
Rơi lệ đầy mặt kéo kéo váy trên người mình, Quản Lăng quả thực muốn quỳ.
Phải biết rằng khi đám đại hán kia xả xuống quần áo của cậu, cậu thiếu chút nữa liền bưng ngực hét lên.
Hôm qua gặp phải một đám hố hóa như vậy, sau khi nhận xong người không nói hai lời liền đưa cậu vào một cái thôn nhỏ bị phá vỡ, ném mặt nạ thông khí cát của cậu còn không nói, còn cứng rắn muốn cởi quần áo cậu.
May mắn còn biết rõ cái tính tiểu tiện của game, Quản Lăng nhịn đau bị lột đồ, thay một thân váy dài cực kỳ phiêu dật, nghe đại hán cầm đầu kia khóc rống lưu thế phần trần một phen.
Vì thế sau khi bị văng lên đầy người nước miếng, hơn nữa bối cảnh thế giới trên sổ tay công lược, Quản Lăng đại khái hiểu được chuyện từ đầu đến cuối.
Vương hậu vốn là phải ở dòng sa mạc nửa tháng, nhưng vì nghe nói đế quốc Rome sắp sửa đến thăm hỏi, hơn nữa còn muốn đi Thần Điện Ai Cập thăm viếng, vì thế Nguyên Lão Viện thương nghị liền quyết định triệu hồi Thần Thị là cậu về.
Bi kịch là binh sĩ nghênh đón nửa đường gặp bão cát trăm năm khó có được, vì thế vương hậu đáng thương là cậu lại không may mắn thất lạc đại binh sĩ.
Nghe nói những người khác vốn khi không tìm thấy người đều đã buông tha cho, chỉ có đại hán này vẫn dẫn người tìm kiếm, cuối cùng ở trong ốc đảo tìm được Quản Lăng đang rửa mặt.
Xem ra cạnh đại vương tử cũng chỉ có một người làm coi như là trung thành này, bị người cả nước buộc mặc đồ nữ không nói còn ngay cả người có thể tin còn không có, loạn đến loại tình trạng này coi như là vô cùng thê thảm.
Thổn thức một lát, Quản Lăng lấy ra sổ tay công lược theo nơi vừa mới bị đánh gãy nhìn đi xuống.
So sánh với mấy lần trước mà nói, lần này điểm thưởng của hệ thống nhưng thật ra rất nhiều, ước chừng có 12 điểm, chẳng lẽ là thế giới trước chết kiểu này rất thê thảm cho nên bồi thường cho mình một ít?
Nghiêm túc tính tính tất cả điểm số, Quản Lăng khép lại sổ tay nhìn lại mặt bìa, chua xót phát hiện ánh đỏ kia chỉ tăng chưa đến một phần ba.
Yên lặng mở ra sổ tay, Quản Lăng cảm thấy người vẫn là kiên cường một tí thì tốt hơn.
Lần này phần thưởng vật chất của hệ thống cư nhiên là một cái Thần Đèn, tinh thần Quản Lăng chấn động, nhìn sang.
Thần Đèn Ấn Độ ( phối hợp thần dầu Ấn Độ sử dụng có hiệu quả trị liệu làm cho người khởi tử hồi sinh)
Đờ mờ hệ thống lần này cuối cùng cũng cho thứ tốt a, thần dầu Ấn Độ gì trong thế giới trước cậu sớm đã có!
Có cái này thì má mi cũng không cần lo lắng cậu bị người thọt a ha ha!
Thoáng mừng thầm một chút, Quản Lăng xoa xoa nhìn về phía nhiệm vụ mới của mình.
Thế giới: 《 Nam hậu Ai Cập 》
Nhiệm vụ nhánh: 《 Hành trình ánh trăng bạc trong lòng Nam hậu 》, ánh trăng bạc, ánh trăng bạc xa cuối chân trời kia, ánh trăng bạc chôn sâu dưới đáy lòng kia, ánh trăng bạc thiên nhân vĩnh cách kia, mỗi người đều có ánh trăng bạc trong lòng bản thân, người chơi thân ái, xin tận tình phóng thích mị lực Nam hậu của bạn, cố gắng trở thành ánh trăng bạc trong lòng hắn đi! Phần thưởng nhiệm vụ: điểm trở về 5 điểm.
Đờ mờ nhiệm vụ này thật là càng ngày càng không tiết tháo, hơn nữa, hệ thống mày có dám nói rõ ràng hắn kia rốt cuộc là ai hay không!
“Đinh, vì gia tăng tính thú vị cho game, mời người chơi tự đi thăm dò.”
Thú vị cái phắc!
Ánh mắt bay đến phần thưởng của hệ thống 5 điểm trở về trên sổ, Quản Lăng mím mím môi, mặt không chút thay đổi khép lại sổ tay.
Sắc trời dần dần tối, sa mạc ban đêm tràn đầy một loại mênh mông hiu quạnh, đồi cát phập phồng dưới ánh trăng bóng tối uốn lượn chèn ép thê lương vô cùng.
Tiếng lục lạc vang lên từ xa đến gần, trung đoàn chậm rãi hành tẩu hòa hợp một thể với bầu trời đầy sao trên ngọn, ở trong sa mạc, người và biển sao chỉ cách một con đường.
Có chút rung động nhìn tất cả, Quản Lăng không tự giác nuốt một cái, đột nhiên cảm thấy kỳ thật game này cũng không tệ lắm ha ha.
Chờ đã, ảo giác, đều là ảo giác!
Cố gắng loại bỏ suy nghĩ khủng bố trong đầu mình, Quản Lăng thẳng người, nghiêng đầu hỏi: “Còn có bao lâu mới đến?”
Đại hán đi theo bên cạnh tươi cười sáng lạn nói: “Khi mặt trời dâng lên, Thebes sẽ xuất hiện trước mắt chúng ta.”
Vì thế, khi nắng sớm xuất hiện, Quản Lăng quả nhiên thấy được Thebes trong truyền thuyết.
Trách không được nói khi mặt trời dâng lên liền xuất hiện, đó thuần túy là vì buổi tối quá tối cmn nhìn không thấy a!
Đi theo đám đại hán kia một đường từ cửa thành đi vào trong vương cung, Quản Lăng còn không kịp thưởng thức kiến trúc Ai Cập cổ một chút liền bị vội vội vàng vàng đưa vào đại điện gặp Pharaoh.
Khoác một thân bụi bặm mang từ trong sa mạc, Quản Lăng thoáng có chút hơi kích động đứng ở trong điện, vô cùng chờ mong với Pharaoh bị mình mưa sát liên tiếp chưa đạt trong truyền thuyết.
Dù sao tính tiểu tiện của game mà nói, Pharaoh này cùng nhiệm vụ công lược lần này tuyệt đối không thể không có quan hệ.
Khi đứng ngoài điện chờ, trong đầu Quản Lăng đã liệt ra một loạt khuôn mẫu công lược, nghĩ đại vương tử này nếu trước kia tính tình ôn hòa, vậy cậu trước đây ở chung với Pharaoh hẳn là không tệ, không bằng lần này vừa lúc giả bộ mình đã hối cải, vừa vặn có thể nhân cơ hội đánh tốt quan hệ với đối tượng công lược.
Yên lặng gật gật đầu, Quản Lăng vì trí thông minh của mình mà khen một trăm ba mươi hai lần.
Ngay lúc Quản Lăng vui lòng nói lời ca ngợi với bản thân, cửa hông trong đại điện bị đẩy mạnh ra,một thân ảnh cao lớn bước nhanh đi về phía bên này.
Cùng lúc đó, người bên cạnh mình bùm bùm quỳ xuống, nghe được thanh âm kia Quản Lăng chấn động, lực chú ý nhanh chóng tập trung lại.
” Vương huynh, anh rốt cục đã trở lại từ trong sa mạc khủng bố kia!”
Một thanh âm trầm thấp truyền vào tai, Quản Lăng còn chưa kịp phản ứng, ngay sau đó trên vai mình liền vàng “bốp” một cái, toàn bộ bị người ôm vào lòng.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
243 chương
13 chương