“Đinh, người chơi tôn kính, giá trị tiết tháo của ngài đã về âm” Đờ mờ đây là do ai! Do ai!!! Mặt không chút thay đổi đối diện với Bộ Thời Nhận thật lâu, tay Quản Lăng ở chỗ X của Bộ Thời Nhận không ngừng dao động giãy dụa nửa ngày, rốt cục vẫn dưới tầm mắt vô cùng áp bách của Bộ Thời Nhận, lưu luyến thu về. Cắt cái lông X cũng khó khăn như vậy, đây thật là chẳng còn cách nào khác nữa cả. Ánh mắt hàm chứa cô đơn liếc cái dao cắt móng tay mini xuất hiện trên người Quản Lăng, Bộ Thời Nhận híp híp mắt, trong giọng nói lộ ra vài phần nguy hiểm,lạnh lẽo: “Quản Lăng, đến bây giờ em còn muốn giết anh sao?” Nà ní? Ngốc ngốc nhìn theo tầm mắt Bộ Thời Nhận, cậu thấy cái dao cắt móng tay trong tay mình tản ra ánh sáng thuần khiết vô hại. Quản Lăng: == Bạn tốt à, bạn não bổ vừa vừa thôi chớ, tui chỉ muốn cắt lông X thôi mà. Bạn nghĩ thế nào mà một cái dao cắt móng tay nho nhỏ mà có thể xử lý được bạn chớ. Nó còn không cắt đứt nổi móng tay của bạn đâu nghen! “Thứ này không giết được anh” Bạn đã thoát khỏi phạm vi con người rồi thì chết như thế nào, bạn não bổ đến cái trình này đúng là say. Đối với công năng tặng kèm não bổ của mấy nhân vật công lược trong game Quản Lăng đã có cảm nhận thật sâu sắc rồi, cậu không chút nghi ngờ cứ thế mà đi thì toàn trường sẽ chẳng còn người sống nào bình thường nữa, cho là vì cứu vớt các bác sĩ viện tâm thần, Quản Lăng quyết đoán hành động, đánh gãy lời của Bộ Thời Nhận. Trên bàn tay lạnh lẽo bỗng chốc đáp lên hơi ấm, Bộ Thời Nhận nao nao, không tự chủ được quay lại nhìn. Trong bóng đêm thiếu niên tinh xảo mà lạnh lùng con ngươi tựa như ánh trăng vô cùng trong suốt, dần dần hiện ra chút bi ai . Trên khuôn mặt không chút thay đổi làm như ẩn nhẫn gì đó mà co rúm lại, Quản Lăng nhẹ nhàng nhắm đôi mắt lại gần, thành kính hôn xuống cái lỗ máu đỏ tím kia. “Thật xin lỗi” Tiếng nức nở phát ra từ miệng Quản Lăng, cắn chặt răng, Quản Lăng cô đơn nói: “Nếu có thể trở về lúc trước thì tốt rồi, em không nên nghe theo Bào Huy … “Em chỉ sợ hãi, em thích anh Bộ Thời Nhận, nhưng mà anh lại trở nên không quá thích hợp, em chỉ muốn cầu nguyện trên cầu thang hồ ly mà thôi, em không ngờ lại hại chết anh, không ngờ Bào Huy lại làm vậy.” Nói năng lộn xộn, Quản Lăng lặp lại nỉ non, nắm lấy lòng bàn tay run rẩy rất nhỏ của Bộ Thời Nhận: “ Anh chết sau đó em đi cầu thang hồ ly cầu nguyện, nhưng lại không nghĩ tới, không nghĩ tới …” “Không nghĩ tới anh lại biến thành Quỷ Hồn phải không.” Đưa tay vuốt tóc Quản Lăng, tiếng cười của Bộ Thời Nhận vô cùng mềm nhẹ: “Không sao, không sao Quản Lăng, như vậy là tốt rồi, anh không trách em, Bào Huy đã chết, không còn ai dám cản trở chúng ta nữa.” Trong âm thanh thỏa mãn kia, lại khiến người khác run rẩy. Chờ chờ, kịch bản hình như không ổn. Hơi hơi nhíu mày, Quản Lăng kinh hồn táng đảm bị Bộ Thời Nhận ôm vào lòng vuốt lông. Thông qua một loạt não động của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng suy đoán là bởi vì mình cùng Bào Huy liên hợp hại chết hắn, cho nên Bộ Thời Nhận bây giờ đã không thể nào tin mình nữa, bởi vậy mới cho rằng mình luôn nghĩ muốn giết hắn. Vì thể Quản Lăng kết luận chuẩn bị trước làm bộ dáng người bị hại, tỏ vẻ bản thân hoàn toàn là bị Bào Huy lừa, sau đó thay đổi biểu đạt cho Bộ Thời Nhận chút tâm ý của mình, biểu hiện ra bản thân dù cho Bộ Thời Nhận là quỷ hay người thì vẫn đều trung trinh như một. Nhưng mà bây giờ, nghe theo lời của Bộ Thời Nhận, tựa hồ là không chút để ý chuyện lúc trước. Mím mím môi, Quản Lăng có chút cảm động . Bô Thời Nhận đúng là một con quỷ rộng lượng! Chép chép miệng, Quản Lăng quyết định thừa dịp không khí bây giờ có vẻ hòa hoãn (?), dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, nhìn xem có thể biết được nguyện vọng của Bộ Thời Nhận là gì hay không, như vậy là có thể không cần làm chuyện không có tiết tháo đó nữa! Nghĩ nghĩ, Quản Lăng quyết định nhích đến. “Bộ Thời Nhận.” Thật thận gọi một tiếng, Quản Lăng mang theo ý thăm dò: “Anh có biết là Bào Huy đã chết?” Cười khẽ liếc nhìn Quản Lăng, Bộ Thời Nhận híp mắt nói: “Anh sao lại không biết chứ, cậu ta chính là chết trên tay anh.” Đáy mắt lộ ra sung sướng thần kinh, Bộ Thời Nhận ôn nhu hôn chóp mũi Quản Lăng, nhẹ giọng nói: “Cậu ta dám nói thích em,a, em là của anh, em chỉ thuộc về mình anh, tất cả ai dám đến gần em đều đáng chết.” Khuôn mặt tuấn tú của Bộ Thời Nhận vặn vẹo, nụ cười trên khóe môi có chút ngoan cố, lời nói lại khiến người ta sợ hãi . “Không chỉ hắn, còn có tên man sinh đụng phải em trước nhà ký túc xá, a, Quản Lăng của anh, em đúng là người gặp người thích.” “Đinh, Bộ Thời Nhận đã tăng thêm trạng thái hắc hóa, độ hắc hóa: 60%.” FML cậu sao mà chỉ thấy tui được người thích chớ, chỉ là thảo luận cốt truyện một tí mà thôi mà sao giá trị hắc hóa lại tăng nhanh vậy a! Cậu có dám nói nguyện vọng của cậu cho tui trước hay không, đến lúc đấy cậu muốn yêu muốn tăng như thế nào cũng được! Cứng ngắc nhìn con ngươi âm trầm của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng run run nói: “Vì, vì sao?” “Vì sao?” Lặp lại lời nói của Quản Lăng, Bộ Thời Nhận trong nháy mắt trở nên ôn nhu vô cùng, vươn lưỡi khẽ liếm vành tai của Quản Lăng, Bộ Thời Nhận cúi đầu nở nụ cười. “Anh thích em, Quản Lăng, mặc dù là đã chết anh vẫn thích em, chúng ta không phải đã nói là sẽ mãi mãi bên nhau sao?” “Đinh, độ hắc hóa tăng, 65%.” FML, lại tăng! Lúc này tui phải làm thế nào, cho hắn một nụ cười trấn an à?Nhưng tui sẽ không cười đâu làm sao giờ QAQ! Quản Lăng mặt đều cứng ngắc. Tốc độ gia tăng độ hắc hóa của Bộ Thời Nhận thiệt vượt qua tưởng tượng của Quản Lăng, có thể sớm hoàn thành chứng thực đúng là chuyện tốt, cơ mà vấn đề trước mắt là, má nó cậu còn không biết nguyện vọng của Bộ Thời Nhận là gì a?! Không biết nguyện vọng là gì thì dù cho chứng thực xong cũng chả làm được cái gì cả nha, cậu vẫn nên hoàn thành nhiệm vụ a, vả lại với cái tính tiểu tiện của hệ thống, nói không chừng một khi chứng thực xong rồi lại gian hạn thời gian gì đó, đến lúc đó chính là công khai tự đem mình nhảy hố! Những nụ hôn nhỏ vụn từ bên tai hạ dần xuống lưng, theo đó cũng càng ngày càng đi xuống, càng ngày càng xuống, ngay lúc Bộ Thời Nhận không thể khống chế lại muốn bộc phát, Quản Lăng liều mình từ trong lòng Bộ Thời Nhận chạy ra. Đôi mắt hơi u ám, Bộ Thời Nhận nửa dựa bên giường, khẽ cười nói: “Quản Lăng, đừng nghịch.” “Đinh, độ hắc hóa tăng, 70%.” Anh vừa cười vừa tăng độ hắc hóa thật sự đại trượng phu? Quỷ thật đúng là trở mặt còn nhanh hơn lật sách! Cắn chặt răng, Quản Lăng quyết định vẫn là sử dụng sớm phương pháp này vẫn tốt hơn, cái thứ tiết tháo này, sớm hay muộn cũng nhặt về được… Đúng không? Hơi híp mắt, Quản Lăng cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Bộ Thời Nhận, em thích anh,dù anh có giết người em vẫn thích anh.” “Em không cần biết anh có giết người hay không, em sẽ bảo vệ anh, em sẽ không để cho cảnh sát phát hiện ra anh.” Ngước lên nhìn Bộ Thời Nhận, trên khuôn mặt lạnh lùng của Quản Lăng run nhè nhẹ, trong ánh mắt trắng đen rõ ràng nảy lên một tầng đau đớn bi ai, “Em thích anh a, em luôn muốn cùng anh bên nhau, nhưng giờ phải làm sao đây, anh, anh đã chết.” Không ngờ Quản Lăng sẽ nói như vậy, nháy mắt biểu tình của Bộ Thời Nhận có chút mê man, u ám trong mắt khi nhìn thấy khóe mắt ướt át của Quản Lăng cũng bất tri bất giác tiêu tan. Đây là, thật sao? Bộ Thời Nhận thương tiếc vuốt ve khuôn mặt của Quản Lăng, nói: “Không sao…” “Không, có sao!” Đưa tay đẩy Bộ Thời Nhận xuống, Quản Lăng sờ sờ nước mắt trên khóe mắt, đem dao cắt móng tay giơ lên trước mặt Bộ Thời Nhận, hưng phấn nói: “Tuy rằng anh đã chết, nhưng tình yêu của chúng ta phải làm kỷ niệm, đây là em lấy từ tay một cao nhân, nó có thể chạm vào tất cả vật chất linh hồn.” Đưa tay ôm Bộ Thời Nhận, Quản Lăng nài nỉ: “Em nghĩ dùng nó cắt lông X của anh lưu làm kỷ niệm, có thể không.” Bộ Thời Nhận: “…” Cẩn thận đánh giá sắc mặt không hề thay đổi của Bộ Thời Nhận, trong lòng Quản Lăng không khỏi có chút không yên. Sẽ không ai vì vấn đề rất không tiết tháo này mà bị từ chối đi, ừ thì, Bộ Thời Nhận lúc còn sống tuy rằng biến thái một tí, nhưng không chừng sau khi biến thành quỷ… “Ý của em là, em bởi vì thích anh cho nên muốn đem lông X của anh lưu làm kỷ niệm?” Hơi hơi nheo lại mắt, trên nét mặt của Bộ Thời Nhận lại mang theo một loại thỏa mãn khác. Gật gật đầu, Quản Lăng còn chưa mở miệng, chỉ thấy trên khuôn mặt có chút tái nhợt của Bộ Thời Nhận mang theo mỉm cười, ngửa người ra sau nằm xuống, đem thân hình thon dài kiện mỹ đặt ở trước mặt Quản Lăng, “Cắt đi.” Cắt, cắt đi?! … Quả nhiên biến thái chính là biến thái, thay đổi trạng thái cũng biến thái như nhau. Khiếp sợ nhìn nơi mà Bộ Thời Nhận không hề che lếp kia, trái tim Quản Lăng kính sợ không hiểu run run duỗi tay hướng về phía chỗ X của Bộ Thời Nhận. Sau đó, ngón tay cái hơi lấy lực nhấn xuống dưới … FML! Cắt, cắt xuống dưới!!! Rơi lệ đầy mặt cầm cái lông X dính tinh dịch kia, Quản Lăng cảm thấy được cậu đã chiếm được toàn thế giới! Cắn môi nhìn bộ dáng Quản Lăng nâng lông X, trong mắt Bộ Thời Nhận đột nhiên dần hiện ra một chút thần sắc quỷ dị, đưa tay hướng về trước. FML, đau đau đau!!! Thân dưới đột nhiên đau đơn, Quản Lăng ngao một tiếng nhìn xuống phía dưới, sau đó, cậu trơ mắt nhìn hai ngón tay thon dài tái nhợt nắm lấy một cọng lông của mình bay bay rời đi. Đây đây đây, đây là cái tình huống gì? Hai ngón tay cầm lấy lông X của Quản Lăng vừa bị nhổ xuống, trên khuôn mặt anh tuấn của Bộ Thời Nhận dần dần hiện ra thần sắc sung sướng, hắn nhẹ nhàng cầm lấy cọng lông kia,nở nụ cười mềm nhẹ vô cùng. “Nếu như vậy, coi như đây là tín vật đính ước là được.” Đem lông X làm vật đính ước khẩu vị không khỏi quá nặng đi! Hai mắt đẫm lệ hức hức ôm chỗ còn co rút đau đớn của mình, Quản Lăng lạnh run lùi vào chăn. Vì thế, nghỉ ngơi xong, trao đổi tín vật đính ước với nhau xong Bộ Thời Nhận vừa lòng kéo Quản Lăng ra, lại tiến hành một loạt tư thế ba ba ba có độ yêu cầu cao. Hơn nữa, không biết sao lại thành ra thế này, Quản Lăng cảm thấy Bộ Thời Nhận sau khi nghỉ ngơi lại càng thêm hưng phấn! Trong lúc ba ba ba, để phòng ngừa lông X vất vả mới có được bị cậu làm mất, Quản Lăng nhịn đau nhổ một cọng của mình, run run dính vào cái lông X kia của Bộ Thời Nhận. “Bên nhau là tốt rồi, mãi mãi bên nhau.” Đây là nguyện vọng của Bộ Thời Nhận? FML ông cố gắng lâu như vậy là vì cái gì, đây rõ ràng là câu Bộ Thời Nhận nói qua mấy lần rồi mà! “Quản Lăng, nâng eo lên.” Ôi chao? Ngơ ngác xoay người, Quản Lăng nức nở một tiếng, ý thức trong đầu càng ngày càng mơ hồ, rốt cục nằm lên gối hạnh phúc ngất đi. Nửa đêm, thanh âm trong phòng rốt cục cũng ngừng, đặt Quản Lăng đã được xử lý tốt lên giường, Bộ Thời Nhận vuốt mái tóc trên trán Quản Lăng, hạ xuống một nụ hôn mềm nhẹ. Có chút tình cảm, dù có chết cũng chưa từng đổi thay.