“Xem ra, ngài và Mộ Dung Tiêu vẫn có thể trò chuyện” “Không…Điều này chứng tỏ, anh ta muốn tiễn tôi về Tây Thiên”. Viên Thiển khẽ thở dài. Phòng riêng lần này không quá lớn, là phòng nhỏ sáu chỗ. Viên Thiển tới trước, dù sao cũng là anh mời Mộ Dung Tiêu, cứ tưởng phải chờ Mộ Dung Tiêu rất lâu, nhưng mà không ngờ chỉ chờ mười phút, Mộ Dung Tiêu đã tới. Mộ Dung Tiêu ngoài ba mươi, không có hiệu ứng làm đẹp cũng không trang điểm gì. Ngũ quan của Mộ Dung Tiêu rất đẹp trai, tự mang hiệu quả cấm dục lạnh lùng kiêu ngạo, đúng là chỉ dựa vào nhan sắc cũng có thể debut. Động tác kéo ghế của anh ta rất nặng nề, ngồi xuống dựa lưng vào ghế, nhìn về phía Viên Thiển: “Viên Thiển, tôi biết anh mời tôi ăn cơm, là muốn tôi lúc ghi hình đừng làm khó Hạ Ny”. “Cho dù anh có làm khó dễ cô ta thật, tổ chương trình cũng sẽ cắt đi phát lại”. Viên Thiển không ngờ Mộ Dung Tiêu lại nói toạc ra thế. Vậy cũng tốt, Viên Thiển thích thẳng thắn, không thích phỏng đoán lòng dạ của người khác, cũng không thích khẩu Phật tâm xà. “Ồ, nhưng vẫn sẽ có khán giả tuồn tin, ai mà biết ở hiện trường có paparazzi không?” Đồ ăn được dọn lên, nhưng hai người họ đều không có ý định đụng đũa. “Vì lẽ đó, lúc ghi hình, anh chắc chắn sẽ không chung sống hòa thuận với Hạ Ny” “Giữa tôi và Hạ Ny, có cái thứ như ‘hòa thuận’ à?” Mộ Dung Tiêu hỏi ngược lại. Thế nên là kẻ thù gặp nhau, cực kỳ đỏ mắt. “Vậy tôi chỉ hỏi một câu, là bởi thực lực của Hạ Ny không đủ, khiến anh cảm thấy cô ta hoàn toàn không xứng với danh hiệu ‘Ca hậu’, hay là bởi vì trước đây tôi không tôn trọng anh?” Mộ Dung Tiêu ngẩn người, không ngờ Viên Thiển sẽ hỏi vấn đề như vậy. “Khác nhau chỗ nào không?” Trong giọng của Mộ Dung Tiêu không nghe ra gợn sóng. “Nếu là vế trước, đó là danh dự của anh với tư cách là người làm âm nhạc, cũng là bởi năng lực của Hạ Ny không xứng với vị trí, đây là bài học cô ta nên có. Tôi ủng hộ quyết định của anh” “Nếu là vế sau thì sao?” “Nếu là vế sau, Viên Thiển tôi ở ngay đây. Anh có thể đánh tôi, đá tôi, thậm chí đâm tôi hai đao hả giận. Thế nhưng xin đừng nên đem ân oán giữa chúng ta ảnh hưởng tới những người khác” “Nói như thể mối thù này chỉ có giữa tôi và anh vậy, anh có dám xin lỗi tôi ngay trước mặt truyền thông không? Có dám thừa nhận mình chính là kẻ thối nát ỷ thế hiếp người? Dám thừa nhận, lúc trước bởi vì tôi từ chối anh quấy rối, anh liền điều ekip của tôi đi, ngáng chân tôi khắp nơi để tôi không làm tiếp được ở Khôi Khoát Entertainment không?” “Tôi có thể”. Viên Thiển đáp. Hóa ra ngoài việc quấy rối người khác, anh còn làm chuyện muốn ăn đòn hơn. “Anh dám thừa nhận? Viên Thiển, anh lại muốn đùa cái gì hả? Nếu để cho hội đồng quản trị của Khôi Khoát biết là tại vì anh, mà tôi mới nhảy sang Đế Thần, vị trí giám đốc của anh sợ là không gánh nổi” “Nhưng nếu chúng ta tiếp tục đấu đá, anh tung tin, phía bên tôi chắc chắn phải đối mặt với khủng hoảng truyền thông, chúng ta trả thù nhau, chỉ có thể chết chùm” Viên Thiển cảm thấy nếu thật sự không phải làm giám đốc thì tốt quá, anh chẳng cần phải để ý đến mấy cái chuyện hư hỏng của Hạ Ny, Thời Đại Vàng Châm và Tiêu Hà nữa. Anh thà bị tống đi làm người đại diện bình thường, hết thảy bắt đầu từ con số không, có khi còn đơn giản hơn. “Anh tưởng là mình nói thế, tôi sẽ hòa giải với anh? Sau đấy bảo anh không cần phải nói xin lỗi, ầm ĩ quá, mọi người còn thường xuyên gặp nhau?” Mộ Dung Tiêu lạnh giọng, đáy mắt anh ta có sự ngờ vực. Chẳng cần mở chức năng đọc suy nghĩ, Viên Thiển cũng biết Mộ Dung Tiêu cho rằng anh đang bịp bợm. Viên Thiển cầm di động, nhìn thoáng qua, sau đó nói với Mộ Dung Tiêu: “Tôi đã bảo thư ký đăng Weibo, chính thức xin lỗi anh, dẫu chuyện đã qua”. Mộ Dung Tiêu ngừng lại, anh ta lấy điện thoại ra, phát hiện Viên Thiển thật sự đăng Weibo xin lỗi! Bên trong không hề e dè nói mình dùng phương pháp không thích đáng theo đuổi Mộ Dung Tiêu, giải tán ekip sản xuất âm nhạc của Mộ Dung Tiêu, dẫn đến Mộ Dung Tiêu không thể không nhảy việc qua Đế Thần. Cuối cùng còn có một cái video ngắn, là Viên Thiển quay lại trong phòng làm việc của mình. Bên trong chính miệng bày tỏ sự ăn năn của mình với việc không tôn trọng Mộ Dung Tiêu, cực kỳ thành khẩn nói mình sỉ nhục âm nhạc, không chỉ xúc phạm Mộ Dung Tiêu, mà còn khiến cho âm nhạc đại chúng mất đi một đội ngũ tài năng. Mới đăng chưa được năm phút, lượt share đã đột phá một nghìn, comment bên dưới cũng ba, bốn nghìn. Gần như nghiêng về một phía thảo phạt Viên Thiển. @ cuồng lông mi của anh Lâm Thâm: Mị biết ngay Mộ Dung Tiêu nhảy sang Đế Thần tuyệt đối không phải vì quan điểm âm nhạc không hợp gì đó mà! @ nổ trời nổ đất: Thế mà lại là tại cái kẻ thối nát Viên Thiển! Giờ hắn đăng video xin lỗi, khẳng định là muốn cầu xin đại thần Mộ Dung trở về! @ 7725835: Hành động đ* thế! Cũng chỉ chó Viên mới làm được! Đại thần Mộ Dung tuyệt đối đừng tha thứ cho hắn! @ kẹo kẹo kẹo: Chó Viên cút đi! @ yêu em yêu thay đổi mỗi ngày: Album mới của Thời Đại Vàng Châm cũng vì không có đại thần Mộ Dung cầm đao (1) mới không leo được lên giải nhất Kim Khúc! Mộ Dung Tiêu nghĩ bụng nếu Viên Thiển đã đăng video xin lỗi, chắc chắn cũng thuê thủy quân khống chế bình luận, thế nhưng không nghĩ đến nó đã lên bảng trend thời gian thực, cái gọi là thủy quân vẫn không xuất hiện. “Thầy Mộ Dung, tổ chương trình mời anh tới làm khách mời, là tin tưởng tính chuyên nghiệp của anh. Theo tôi được biết, chương trình lần này có nhóm cực kỳ xuất sắc sắp debut. Tôi hy vọng trọng tâm của khán giả có thể đặt trên những người trẻ tuổi, chứ không phải ân oán giữa anh và Hạ Ny” Nói xong, Viên Thiển đứng dậy, cúi đầu với Mộ Dung Tiêu, sau đó rời đi. Nửa tiếng sau, video xin lỗi của Viên Thiển chính thức leo lên bảng hot search. Trên bảng đều là gì mà “Chó Viên duỗi bàn tay tội ác với Mộ Dung Tiêu”, “Chó Viên nhúng chàm cha đỡ đầu nhạc pop”. Viên Thiển vừa mới ngồi vào xe, thư ký đã nói với anh: “Sếp Viên…chủ tịch Tần tìm ngài”. “Bây giờ sao?” “Vâng, thư ký của chủ tịch bảo là ——ngay lập tức” “Ồ…” Viên Thiển ngả ra sau, gáy tựa vào lưng ghế, thở dài. Phải tới cuối cùng vẫn tới. “Có cần gỡ hot search không ạ?” “Không gỡ. Có cái hot search ấy hay không, tôi vẫn là ‘chó Viên’ thôi” Hiện tại là chín giờ tối, Viên Thiển một lần nữa đi tới văn phòng chủ tịch. Trong màn đêm, đèn đóm ảm đạm. Tần Phóng vẫn chắp tay sau lưng, đứng trước cửa sổ sát đất. Trước đây, mỗi lần thấy Tần Lão Tà, Viên Thiển đều thấy căng thẳng. Thế nhưng lần này, anh lại cảm thấy bình tĩnh, giống như một người bệnh, bị ốm đau giày vò rất lâu, sắp bình yên kết thúc cuộc đời này. “Xin lỗi trong video, có phải là thật không?” Giọng Tần Phóng mang theo áp lực. Rất nặng, rất lạnh. Viên Thiển chợt nghĩ, chờ thằng nhóc thối Lâm Thâm tới cái tuổi này, giọng nói phải chăng cũng cùng style như Tần Lão Tà. “Thật ạ” “Cậu có biết cậu quấy rối Mộ Dung Tiêu, lấy quyền mưu tư chèn ép, dẫn tới Mộ Dung Tiêu bỏ đi, làm chúng ta bị tổn thất rất lớn không?” “Tôi biết” “Vậy tại sao lựa chọn công bố?” “Bởi vì Mộ Dung Tiêu rất có khả năng sẽ chĩa mũi nhọn vào Hạ Ny trong chương trình, vả lại công ty đang dự định bồi dưỡng Dark Fringe, single đầu tiên cũng để cho Mộ Dung Tiêu làm. Chỉ cần Mộ Dung Tiêu bằng lòng tận lực, bài hát đầu tiên của Dark Fringe nhất định sẽ hot. Nhưng nếu anh ta không chịu hết sức, nếu như single đầu tiên của Dark Fringe thất bại, công chúng sẽ nói ngay cả đại thần Mộ Dung Tiêu ra tay mà vẫn không thể khiến Dark Fringe hot, vậy chứng tỏ nhóm này ngoài nhan sắc ra thật sự chẳng có gì” “Thế nên, cậu đánh đòn phủ đầu. Trước khi Mộ Dung Tiêu gây khó dễ thì xin lỗi trước. Như vậy giả mà Mộ Dung Tiêu làm khó Hạ Ny trong chương trình, cũng sẽ bị truyền thông giải thích thành trả thù cậu. Hơn nữa để chứng minh mình không mang thù riêng, với sự kiêu ngạo của Mộ Dung Tiêu, chắc chắn sẽ không chịu nổi truyền thông dán cho cậu ta cái mác ‘tư thù’, cậu ta sẽ cố gắng hết sức” Tần Phóng gần như phân tích hết suy nghĩ của Viên Thiển. Một NPC mà lại có khả năng xử lí trọng điểm như vậy? Thực sự quá ảo quá mạnh à nha! Có kỹ thuật này, sao không di dân lên sao Hỏa đi! “Đúng vậy. Hơn nữa lời xin lỗi của tôi lên hot search, chương trình kỳ cuối, khán giả vì xem phản ứng của Mộ Dung Tiêu, nhất định sẽ chọn và yêu cầu đài phát” Tần Phóng nở nụ cười, ông vươn tay ra, không biết ấn chỗ nào, trên cửa kính to lớn xuất hiện hình ảnh ba chiều của tám thành viên hội đồng quản trị. “Cậu rất may mắn, Viên Thiển. Chín vị giám đốc ở đây, bao gồm cả tôi, có năm người cảm thấy cậu phản ứng khủng hoảng truyền thông nhanh chóng, công lớn hơn tội, quyết định tạm thời sẽ không hủy bỏ chức vụ giám đốc điều hành của cậu. Xem như cậu miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, mạo hiểm qua cửa” Viên Thiển trợn tròn mắt, anh thật sự tưởng rằng lần này mình đi đời nhà ma rồi. “Nhưng, lời xin lỗi của cậu đã bị công chúng thấy, chúng tôi sẽ không tỏ bất cứ thái độ gì, nên không thể giải thích với công chúng. Thế nên tôi quyết định, tiến hành xem xét nội bộ đối với cậu trong thời hạn ba tháng. Chuyển Hạ Ny, Thời Đại Vàng Châm và Tiêu Hà do cậu phụ trách trọng điểm sang danh nghĩa giám đốc Lương Thu Vũ. Cậu có ý kiến gì không?” “Không có” Trong thời gian xem xét Viên Thiển sẽ không có lương, mà cấp bậc giám đốc cũng giáng xuống cấp ba. Thế nhưng có thể vứt ba cái vại Hạ Ny, Thời Đại Vàng Châm và Tiêu Hà, Viên Thiển cầu còn không được ấy! Ba tháng này, anh có thể nghỉ ngơi dài dài. Hot search liên quan đến “chó Viên” treo trên mạng xã hội đến rạng sáng, hoàn toàn không có xu thế tụt xuống, sao nam sao nữ lượng fan hùng hậu nào đó, cũng không thể thay thế “chó Viên”. Càng khiến người ta khó tin là, Khôi Khoát Entertainment lại không hề có ý định giúp Viên Thiển gỡ hot search. Các netizen ăn dưa nhao nhao suy đoán, Khôi Khoát muốn giết gà dọa khỉ, dùng Viên Thiển để cảnh cáo các giám đốc không biết thân biết phận khác, ví dụ như con chồn nọ. Viên Thiển rời khỏi tòa nhà Khôi Khoát Entertainment, tâm trạng tốt vô cùng. Nghỉ ngơi ba tháng, khiến anh cảm giác nhân sinh đã đến đỉnh cao! Hoàng Thế Hoành lướt điện thoại, tức giận đến bụng cũng rung ba cái: “Cái tên Viên Thiển này làm gì vậy! Nháo nhào một trận như này! Không công làm lợi cho cái thằng Lương Thu Vũ kia! Lại còn đưa cả Hạ Ny, Thời Đại Vàng Châm và Tiêu Hà cho nó nữa chứ!” Lâm Thâm đang diễn tập cho chương trình liếc nhìn nội dung hot search, mày cau lại. “Ôi trời…Mộ Dung Tiêu và Viên Thiển từng có khúc mắc, chúng ta và giám đốc Viên cùng công ty, Mộ Dung Tiêu sẽ không làm khó chúng ta chứ?” Ngô Vân rất lo lắng nói. “Việc đó…cậu cũng đừng lo quá! Đây có khi chỉ là marketing để tăng người xem chương trình thôi!” Trương Tử Thiên nhìn Lâm Thâm, “Mày nói có đúng không A Thâm?” Lâm Thâm cắn một điều thuốc, nếu vẻ mặt hắn không lạnh lùng nghiêm túc, thì cái tư thế giẫm một chân trên ghế, đúng là vô lại ngút trời. “Này, Mộ Dung Tiêu đẹp trai lắm hả?” Tác giả: diễn đàn công nhân viên Khôi Khoát Thiên Hạ (o^^o): Nghe bảo chủ tịch và anh đại bộ phận pháp lý Giản Hàn đánh tennis từ sáng tới tối, tranh đấu quyết định thắng thua! = =: Không phải bọn họ học chung thời mẫu giáo hả? Quyết định thắng thua để làm cái gì? (o^^o): Bởi vì sau khi Giản Hàn phụ đạo luật lao động cho Viên Thiển, Viên Thiển kiên quyết muốn từ chức! ^o^: Tui ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc. (^-^): Còn có mùi dấm. = =: Đồ ăn căng tin hôm nay hình như lại là bắp cải chua cay, miến chua cay, cá chua cay… Chú thích: (1) Nguyên văn Thao đao “操刀”: 1. Nghĩa là cầm đao 2. Đá phạt trên sân bóng có thể dùng “thao đao” để hình dung 3. “Người cầm đao” là cách nói ẩn dụ, chỉ một người thực sự đã làm một chuyện gì đó