Thần Y

Chương 682

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương 682: Hút dịch khỏi lồng ngực và Hoàng liên ba đậu ngải cứu. Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen - Hành động mau lên! Diệp Thanh bực mình quát. Lý Tiểu Hổ kỳ thật cũng là một người suy nghĩ nhạy bén thông minh, hiểu thế nào là không biết nắm bắt thì sẽ mất đi cơ hội, hơn nữa để nhạc phụ đại nhân đau đớn quá lâu, sau này không biết liệu có mang thù, căm hận mình không nữa, rồi lại làm cho cái hình tượng vốn đã không đẹp đẽ gì của mình càng thêm trầm trọng. Vì thế, Lý Tiểu Hổ chỉ hơi đừ người ra một lúc liền lập tức bước lên phía trước! cậu tuy có phần xúc động, nhưng nhớ lại những lời Diệp Thanh thường ngày dạy bảo, cứ thế đến thẳng chỗ bệnh nhân, tức khắc trấn tĩnh, tỉnh tảo bắt đầu nhanh chóng kiểm tra! - Hỏng rồi, là Phế tích thủy! Lý Tiểu Hổ vừa lên, hơi kiểm tra một chút đã tức khắc biết được bệnh tình, đây chẳng phải là hắn y thuật tinh thông, chưa qua kiểm tra đã có thể nhanh chóng chuẩn đoán, mà là bố của Ngô Viện Viện nằm viện đã mấy ngày rồi, hắn phận làm con rể tương lai chẳng nhẽ lại không để tâm, nên sớm đã xem xét kỹ lưỡng bệnh tình của đối phương. Lý Tiểu Hổ vừa kiểm tra, đã biết đây là một loại bệnh biến chứng do bệnh tim có huyết áp cao gây ra, gọi là “Phế tích thủy”, y học thường gọi là “Lặc mô tích thủy”, nước chồng chất bên ngoài phổi, nó có thể do nhiễm trùng dẫn đến, chẳng hạn như viêm phổi, bệnh lao phổi… rồi kiến cho mô tích nước, cũng có thể là do một số bệnh tự thể miễn dịch gây ra, như Lupus ban đỏ và rất nhiều những căn bênh khác nữa, như bệnh tim cao huyết áp, bệnh mạch vành, bệnh van động mạch chủ và trào ngược van hai lá, rối loạn nhịp tim, thiếu máu nặng và truyền máu quá nhiều.. vv đều có thể khiến cho các mô tích nước. Phế tích thủy cấp tính hay bộc phát lúc thời tiết giao mùa chuyển sang lạnh, giống như mùa tuyết rơi nhiều như hiện tại, cho nên nhiều lúc, nhìn thì phong cảnh đẹp như thơ như họa, nhưng đối với người bệnh mà nói, lại là một thứ tra tấn! Phương pháp trị liệu Phế tích thủy, về tây y thì thường áp dụng cách lợi tiểu, dùng thuốc làm mạch máu khuếch trương hay morphine, trong thời kỳ cấp tính đều có tác dụng làm chậm rất hiệu quả, có điều Lý Tiểu Hổ lại hơi chút trầm ngâm, liền chọn một cách thức hiệu quả càng nhanh càng tốt khác, hút dịch khỏi lồng ngực! Chỉ thấy sắc mặt Lý Tiểu Hổ rất bình tĩnh, phong thái chậm chạp, so với phong cách và biểu cảm của Diệp Thanh lúc coi bệnh lại có vài phần giống nhau, sau đó liền lấy một ống chích vẫn chưa xé vỏ ở bên trên xuống, xé ra, lắp mũi trích vào, cởi cúc áo bên trên của nhạc phụ đại nhân ra, dùng tay tỳ vào bên trên, cẩn thận ấn tìm, lúc tìm được đúng chỗ, liền dùng bông sát trùng lau cẩn thận, sau đó, liền cẩn thận cắm chiếc kim tiêm vào trong! Dùng kim tiêm hút dịch ra quả thực là một phương pháp cấp cứu khẩn cấp nhanh nhất đơn giản nhất, cũng coi là một loại tiểu phẫu, Lý Tiểu Hổ lần đầu tiên ra tay, có lẽ là do quá căng thẳng nên quên mất cả gây mê cục bộ, có điều, cuộc giải phẫu này cũng không phải là vô cùng đau đớn nên Diệp Thanh cũng không chỉ ra lỗi sai! Lúc này mà sửa, há chẳng phải làm mất mặt Lý Tiểu Hổ sao? Ngô Viện Viện nhíu nhíu mày, trong lòng cũng có vài phần oán trách, cô đương nhiên là không muốn nhìn cha mẹ mình phải chịu khổ, nhưng thấy Lý Tiểu Hổ đã bắt đầu hút dịch, còn cha mình lại không thể hiện ra chút đau đớn nào, thậm chí còn không kêu lên, cũng không cự tuyệt. Cũng may kiến thức cơ bản của Lý Tiểu Hổ khá vững, sau khi thuận lợi hút ra chừng 70 80 mml nước tích, thần sắc của bố Ngô Viện Viện đã tốt lên khá nhiều, ít nhất, nhịp tim đã trở lại ổn định. Cuộc tiểu phẫu này tuy đơn giản, nhưng lại có thể kiểm tra được bản lĩnh của người thực hiện nó, yêu cầu phải nắm vững như lòng bàn tay các cơ quan, huyệt đạo giải phá trên cơ thể con người, lại càng phải có sự can đảm và thận trọng, một số người tuy biết cần phải cắm châm vào chỗ nào, nhưng lần đầu tiên làm, lúc thật sự phải cầm kim cắm vào phổi của đối phương, thì lại chẳng phài là điều mà người bình thường có thể làm được! Nếu không tin, cậu thử cầm lấy một chiếc kim châm thử xem, xem có dám xuyên vào không! Cái này còn khó hơn khả việc lấy máu, lấy máu là làm xuyên rách tĩnh mạch, ngoài tầng biểu bì, có thể dùng ống cao su kẹp lại, dùng lực để giữ, và có thể nhìn thấy được, nhưng phổi lại nằm trong khoang ngực, không nhìn thấy, cắm kim không cẩn thận sẽ làm các cơ quan khác bị tổn thương! đây là lần đầu tiên Lý Tiểu Hổ thực hiện, lại còn làm cho vị nhạc phụ tương lai, không căng thẳng sao được, trên trán mồ hôi còn vãi ra từng hạt, to như hạt đỗ tương lấm tấm! Lý Tiểu Miêu vội vàng đến lau mồ hôi cho em trai, len lén chỉ ngón tay cái lên, Lý Tiểu Hổ nhìn Diệp Thanh một cái, thấy ánh mắt của sư phụ cũng đầy sự tán thường, không khỏi mỉm cười. Mẹ Ngô Viện Viện gật gật đầu, thằng bé này quả thật chất phác, nhân cách chắc không có vấn đề gì, y thuật hiện tại, hình như … hình như cũng tạm ổn chứ nhỉ! Nhưng cha của Ngô Viện Viện lại chỉ nằm trên giường, không nói một lời, gương mặt vẫn cứ sa sầm, tựa như thần mặt đen, Diệp Thanh đoán, hơn nửa chắc do thằng bé Lý Tiểu Hổ không gây mê nên làm ông bị đau đây mà! Có điều, lần đầu tiên đã có thể làm được như thế này, đã vô cùng xuất sắc rồi! - Bác trai, bác gái, cháu vẫn còn một cách khác, là dùng cách chữa của đông y, không biết bác có đồng ý thử không ạ? Lý Tiểu Hổ làm xong tiểu phẫu, tương đối thành công, liền mạnh dạn nói. Thầm nghĩ, sư phụ mình là tây đông kết hợp, mình thân làm đồ đệ, cũng không thể làm mất mặt bậc trên được, cũng phải làm cái tây đông kết hợp chứ nhỉ! Nếu để Diệp Thanh biết, nhất định sẽ tức chết cho xem, hôm qua còn có tân sinh viên năm nhất nói mình trông còn trẻ hơn cô bé đấy, làm mình sung sướng một hồi, thằng tiểu tử nhà mi, hôm nay không ngờ lại nói mình là ông già, bậc trên? Thích ăn đánh đấy hả? Mắt cha Ngô Viện Viện sáng lên, thằng tiểu tử này được lắm, cố ý khoe khoang chứ gì, đông y tây y ngươi đều biết? đương muốn giáo huấn cho vài câu, có điều vừa quay đầu, nhìn thấy Ngô Viện Viện dáng điệu đáng thương, mặt mày mong đợi, liền cố mà ra vẻ đồng ý, khoát khoát tay nói: - Chỉ cần không đau như lúc nãy là được! xương cốt của tôi đây chịu không nổi cái kiểu hành hạ ấy của cậu! Câu này vừa dứt, mọi người đều bật cười, Ngô Viện Viện vội vàng nói đỡ, giải thích: - Bố, vừa nãy là anh ấy hơi căng thẳng, bị bố lừ cho một cái nên quên cả gây tê cho bố ý mà! Mẹ Ngô Viện Viện nói: - Không gây mê cũng tốt, thuốc gây mê cũng chẳng phải thứ gì tốt đẹp,dùng nhiều lại ảnh hưởng xấu đến sức khỏe. Đấy cậu xem, thái độ chẳng phải đã thay đổi tốt lên bao nhiêu rồi sao? Lý Tiểu Miêu lén múa máy nắm tay, cổ vũ cho em trai. Lý Tiểu Hổ lại ngờ nghệch nói: - Thời cổ, Quan Công cạo xương cũng không cần gây mê. Đây là cái gọi là làm gì thì làm cũng chớ có nịnh nọt người khác, câu này vừa lọt vào tai cha Ngô Viện Viện lại khiến ông cảm thấy hài lòng. - Được thôi, vậy cứ để cho cậu thử, nếu không thể chữa được bệnh Phế tích thủy này của ta, thì sau này đừng mơ ta đồng ý! Cha Ngô Viện Viện sầm mặt xuống, vô cùng nghiêm khắc nói.