Thần Y
Chương 656
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 656: Tối nay rốt cuộc định sắp xếp thế nào đây?
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Con nhỏ này lại không biết, Tằng Mẫn San là chị họ của Diệp Thanh, căn bản không thể tính vào!
Diệp Thanh có chút luống cuống không biết làm thế nào, vội vàng lôi chị họ ra làm bia đỡ đạn, giới thiệu cô cho Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, lại kể mấy câu chuyện thú vị chốn kinh thành, hắn mặc dù trước kia tính cách hướng nội, kỳ thực tài ăn nói cũng vô cùng xuất chúng, chỉ là mãi không chịu biểu hiện ra ngoài mà thôi, lúc này dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, đương nhiên khiến cho không khí trở nên hài hòa, ít nhất trên bề mặt cũng không căng thẳng giương cung bạt kiếm như thế nữa!
Chỉ là, An Tiếu Trúc nói cho cùng tuổi tác nhỏ nhất, nhiều tâm sự không giấu nổi trong lòng, trên gương mặt xinh đẹp thi thoảng vẫn lộ ra vẻ nghiến răng nghiến lợi, thầm nói, tối nay xem ngươi an bài thế nào! Nếu như không thể khiến bổn tiểu thư ta đây thỏa mãn, ta sẽ lập tức lôi chị Tiểu Linh về Ninh Thành, không bào giờ để ý đến ngươi nữa!
Thiệu bộ trưởng cất cao giọng, cười ha ha, hướng về phía mọi người lớn tiếng nói:
-Vốn dĩ, tối nay tôi định mời mọi người cùng nhau dùng bữa cơm, làm yến tiệc chúc mừng, có điều, tôi thấy các vị chuyên gia ai ai cũng đều khó khăn lắm mới về được nước, đoàn tụ cùng người thân, đều có chút lưu luyến không rời mà....
Vừa dứt câu, mọi người đều cười, chính xác, ở châu phi lâu như vậy, bất luận là ăn cơm hay tắm rửa cũng đều rất không tiện, thêm vào đó khí hậu lại có chút không hợp, hơn nữa ngày nào cũng đều rất bận rộn, lần này về nước, phần lớn mọi người việc đầu tiên muốn làm là về nhà, về nhà! Ai mà có tâm trạng đi ăn cơm với ông chứ, tuy nói ông là nhân vật bộ trưởng lão làng cấp quốc gia!
Thiệu bộ trưởng tạm ngừng một lúc, tiếp tục nói:
-Xem xét đến việc mọi người xa cách người thân đã lâu, cho nên, Lão Thiệu tôi tạm thời quyết định, yến tiệc mừng công tạm thời lùi lại, định vào ba ngày sau, cũng chính là sáu giờ tối thứ bảy tuần này, đúng giờ được tổ chức tại khách sạn Nhàn vân dã hạc!
Sau đó, mọi người đều hoan hô rầm rộ, phải biết, khách sạn lớn Nhàn vân dã hạc , tuy rằng không bằng với khách sạn Điếu ngư đài quốc – loại khách sạn siêu sao thường xuyên dùng để tiếp đãi các nguyên thủ ngoại quốc, nhưng ở kinh thành cũng nổi tiếng từ lâu, thuộc vào loại có thể xếp vào top5, là khác sạn mà người bình thường thường ngày căn bản là không thể vào nổi!
Sau đó, bộ trưởng Thiệu liền tạm biệt mọi người, ai về nhà nấy.
Ban đầu, Thiệu bộ trưởng vẫn muốn đến chỗ mấy người trẻ Diệp Thanh nói thêm vài câu, hỏi một chút tình hình cụ thể bên châu phi, có điều, vừa nhìn thấy Diệp Thanh bị năm cô đại mỹ nữ vây quanh, oanh oanh yến yến, kiến mắt người ta hoa hết cả lên, Thiệu bộ trưởng chỉ cười cười,dừng lại! thầm nói, người trẻ tuổi, cuộc sống về đêm phong phú mà, ông già mình đây hay thôi không ra đó nữa kẻo người ta lại ghét!
Hoàn toàn không biết, nếu ông lúc này mà qua đó, Diệp Thanh cảm kích còn không kịp nữa là, ôi, nhiều nữ nhân là một chuyện phiền phức, hắn có thể cảm thấy sự giao phong của ánh mắt của bốn cô gái này còn có đủ các loại ám chiến, chỉ thấy áp lực trên người nặng tựa quả núi!
Còn Tằng Mẫn San cũng cực kỳ hối hận, tối nay bản thân đáng lẽ không nên đến, thế này chẳng phải là làm kỳ đà cản mũi của người ta sao, thấy kỳ kỳ thế nào vậy!
-Chậc, cái gì nhỉ, em họ à, chị đột nhiên nhớ ra, chị còn rất nhiều việc chưa giải quyết xong, phải về ngay rồi! bai bai, em họ!
Tằng Mẫn San cười cười, hàm răng trắng bóng, lúc đi có chút hốt hoảng, cảm giác như đang chạy trối chết vậy.
Sau đó, không khí đột nhiên trở nên ngượng ngùng, bởi vì, chỉ còn lại “người một nhà”! “người một nhà” thật sự!
-Diệp Thanh à, nghe nói anh mua nhà ở Kinh Thành rồi? không bằng em với chị Tiểu Linh đêm nay ngủ ở đó nhé!
An Tiếu Trúc cười tủm tỉm nói.
Tức khắc, Diệp Thanh sợ tới mức mặt tái xanh, hắn có mua một căn phòng thì không sai, có điều đó là mua cho Ninh Não Nhi, vốn dĩ, hắn định ở Bắc Kinh thêm một thời gian điều tra rõ thân thế của bản thân, không ở trong khách sạn, liền thuê ngắn hạn một căn phòng xa hoa rộng 180 m2, sau đó lúc Ninh Não Nhi đến ở, vì cô đến Kinh thành mở rộng thị trường, cũng cần một hơn để nghỉ chân, hơn nữa lại cực kỳ thích căn phòng này, nào là bố trí, trang hoàng cho nó, cho nên liền mua nó lại, tuy tiền là Diệp Thanh rút ra, nhưng lại là của Ninh Não Nhi không phải sao, tên cũng viết là Ninh Não Nhi không phải sao, ngôi nhà này là chuyên dụng dùng đểu giấu Ninh Não Nhi không phải sao!
Nếu Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc đến đó xem, được a, trong phòng đã có hai cô gái ở rồi (cô còn lại đương nhiên là Trần Du), bên ngoài chắc chắn là lung tung lộn xộn, nói không chừng còn 3.p rồi, thì còn không tức khắc lật mặt sao! Mã Tiểu Linh có lẽ sẽ không, nhưng con bé An Tiếu Trúc này, nhất định sẽ dùng hàm răng sắc bóng ấy mà cắn lại mình! Mấy nữ nhân này của Diệp Thanh, cũng chỉ có Mã Tiểu Linh có thể dung nạp những người khác, những người khác? Hừ hừ, rõ ràng là không có khả năng mà!
-Căn phòng đó của anh vẫn chưa trang hoàng xong đâu, không bằng chúng ta đến khách sạn ở đi!
Diệp Thanh xấu hổ cười nói.
Ninh Não Nhi và Trần Du lại không vui, Trần Du lén lút kéo kéo áo Ninh Não Nhi, ánh mắt ra hiệu, ý hình như muốn nói, Não Nhi à, cậu nhanh tranh lại đi, chẳng nhẽ thực sự muốn thằng tiểu từ này cùng hai người con gái đó đến khách sạn sao, nhỡ may đến lúc đó làm cái 3.p rồi, thì cậu không buồn chết, thiệt chết chắc! Phỏng chừng cả đêm cậu còn không ngủ được ý chứ!
Ninh Não Nhi ngẫm nghĩ cũng thấy đúng, có điều cô lại thêm một chút mưu mẹo, không nói thẳng như Trần Du, mà cười tủm tỉm bước lên trước, lôi tay Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, nói:
-Bác sỹ Mã , Tiểu thư An, hai người từ phương xa tới đây, chắc chắn đã vô cùng mỏi mệt rồi, tôi biết có một khách sạn suối nước nóng vô cùng tốt, lái xe cũng chỉ mất nhiều nhất là nửa tiếng đồng hồ, không bằng tôi đưa hai người đến đó nhé, tốt xấu gì tôi cũng ở Kinh thành giải quyết chuyện kinh doanh, coi như chủ nhà vậy!
Xử lý việc kinh doanh? Hiển nhiên là giúp Diệp Thanh làm ăn buôn bán rồi, An Tiếu Trúc nghe thấy câu này, nhếch miệng, thầm nói, sao lại có ý như muốn thị uy chứ, hừ, giúp hắn giải quyết chuyện kinh doanh, nói không chừng tiền còn bị ngươi tham ô nữa ấy chứ! Lúc này liền phớt lờ không thèm để ý cái con yêu tinh này!
Mã Tiểu Linh thân là chính cung, trước nay đều vô cùng đại độ, kể cả ghen tuông muột chút cũng chọn chỗ không có người, lúc này liền vô cùng cởi mở trả lời:
-Được a!
Sau đó, liền vừa đi vừa thân mật nói chuyện với Ninh Não Nhi, Ninh Não Nhi cũng cười hỏi thăm một số tình hình gần đây của Mã Tiểu Linh, cứ như hai người là chị em tốt, bạn học tốt lâu năm không gặp nhau vậy, khiến cho Trần Du, An Tiếu Trúc, còn có thằng nhãi Diệp Thanh bên cạnh đều sửng sốt đến ngẩn ngơ!
Trần Du đương nhiên luôn luôn đi bên cạnh Ninh Não Nhi, thay cô áp trận, thầm nói, nếu chẳng may Ninh Não Nhi bị bắt nạt, bản thân phải ngay lập tức xông lên phía trước, đại chiến bằng miệng với đối phương.
Nhưng An Tiếu Trúc lại chẳng có cái kiên nhẫn đó, nhìn thấy Diệp Thanh cố ý thụt về phía sau, cũng chạy quay lại, cùng Diệp Thanh vai sát vai mà đi, Diệp Thanh thấy thần sắc cô bất thiện, liền sợ run cả người, quả nhiên, ngón tay An Tiếu Trúc liền lén lút mò đến, véo một phát vào lưng, eo, mông ... và mấy nơi thịt nhiều khác, hơn nữa toàn là véo trộm ở phía sau, bề ngoài ung dung thản nhiên, ngay cả người đằng trước có đột nhiên ngoảng đầu lại, cũng không dễ ràng mà phát hiện!
Diệp Thanh cuống quýt kêu khổ, lại không dám tránh né, càng không dám vận công chống đỡ, nhỡ may chân khí bắn ngược, đả thương móng tay cô bé này, thì mất đẹp! Rồi cô ấy còn không nhảy dựng lên mà tẩn cho mình một trận chắc! Nếu là nơi không có ai, bản thân sẽ tức khắc tẩn lại cô, đè cô xuống dưới thân, đè thật mạnh xuống, nhưng bây giờ có ba cô em khác đang ở đây nữa cơ, nên không nên để lộ cái mặt “Hựu bạo lực hựu hoàng”đó được! (sex bạo lực)
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
70 chương
308 chương
78 chương
400 chương
493 chương
4 chương