Thần Y
Chương 635
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 635: Loại y thuật tinh thần.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bangka là thị trấn trung bắc bộ của Liberia, thủ phủ của huyện, là trung tâm tập trung cao su, tông dầu, thóc và nông phẩm, gần đó có rất nhiều vườn cao su, còn có nhà máy cao su, mặc dù tương đương với tỉnh thành nhưng nhân khẩu chỉ có mấy vạn mà thôi.
Một chỗ như vậy, đương nhiên không có gì hay để đi dạo, Diệp Thanh lại không thích đi đến mấy khu quán rượu, đèn đỏ, hơn nữa, mới sáng sớm tinh mơ người ta cũng chưa mở cửa, đây chẳng phải là những nơi hương phấn dung tục sao? Đàn bà của hắn nhiều như vậy, ai ai cũng là tuyệt sắc, đương nhiên đối với mấy chỗ này không có hứng thú, do đó, sau khi đi dạo một vòng trên đường, liền tìm một góc yên ắng, thân hình chợt lóe, liến trốn vào y linh bảo tháp.
Vào trong băng tuyết tòa thành, Diệp Thanh liền thấy Tiểu Vũ Nhi đang ngồi trên ban công ở trung tâm đại lầu, nghiêng mặt, ngắm phong cảnh, liền đi tới, định chào hỏi cô một câu.
Không ngờ đến, cô nàng tiểu Lolita này thấyDiệp Thanh, không bay lại, quấn quýt chơi với hắnthân thiết như bình thường ví dụ như, ngồi trên vai hắn, nghịch tóc hắn, nghiêng mặt, dẩu cái mỏ ra, hếch chiếc cằm nhỏ lên!
Vẻ mặt này, có vài phần giống An Tiếu Trúc, Diệp Thanh trong đầu hồi tưởng lại, An Tiếu Trúc thân hình nõn nà như ngà voi, khi thì giống như con bạch tuộc gắt gao quấn quanh mình, khi thì lại mềm mại dịu dàng như người đẹp không xương, khiến cho người ta muốn chết ngay ở trước mặt.
Khi nghĩ đến An Tiếu Trúc, tự nhiên cũng nghĩ đến Mã Tiểu Linh, chậc chậc, hai mỹ nhân giống như hai tác phẩm nghệ thuật cùng lúc bị mình ăn mất, chỉ số hạnh phúc của Diệp Thanh đến lúc này vẫn như cũ tiếp tục “cọc cọccọc” dâng lên.
-Đang tức giận gì vậy?
Diệp Thanh liếc nhìn vẻ mặt buồn bực không thôi của Tiểu Vũ Nhi một cái, trong lòng có một chút buồn cười, nhưng đương nhiên không dám cười, nghĩ thầm nếu chẳng may làm chotiểu Lolita nổi giận, thì chêt dở!
Mặc kệ, hắn từ trước tới nay chưa gặp qua “tiểu nữnô” dịu dàng này nổi giận bao giờ, nhưng chẳng phải cũng chưa bao giờ thấy cô hờn dỗi như vậy sao?
Tiểu Vũ Nhi này, vẫn là sinh mạng trí năng sao? Diệp Thanh nghĩ thầm, nếu như cho cô một cơ thể con người, chắc chắn sẽ là một tiểu mỹ nhân! Hỉ nộ ái ố, sớm đã không khác người bình thường, thậm chí so với đại bộ phận con người còn phong phú hơn một chút.
-Tên đại lưu manh, đại khốn khiếp!
Tiểu Vũ Nhi tức giận mắng, lúc Diệp Thanh lách qua một tấm ghế mây, đi đến trước mặt cô, cô lại lần nữa tránh người đi, thật là cả nhìn cũng không muốn nhìn Diệp Thanh!
Diệp Thanh lập tức buồn bực, anh có khi nào đắc tội cô? Cho dù là đắc tội, cô cũng phải có cái gì để anh đắc tộimới được chứ, cô toàn là hình tượng giả thuyết, anh nhìn có thể thấy, nhưng sờ lại không được, có đắc tội mà một chút xúc cảm cũng không có!
-Hừ! Mặc kệ anh! Biến. Thái, dê già!
Tiểu Vũ Nhi lạingoảnh người đi, tức giận mắng,
Diệp Thanh sửng sốt, lập tức phản ứng lại, này này, chẳng lẽ, cô bé này đã nhìn thấy mình hôm qua cùng với An Tiếu Trúc và Mã Tiểu Linh làm việc đó sao?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Thanh liền đỏ mặt, nghĩ thầm, lần này nguy rồi, chính mình cũng quên mất điểm này, đây há chẳng phải dạy hư trẻ con rồi sao, hơn nữa, ngày trước mình xây dựng hình tượng người tốt trong lòng Tiểu Vũ Nhi chẳng phải là trong chốc lát đã bị hủy hoại sao? Tuy nhiên, khi đó tên đã lên dây, ba người đều đã mãnh liệt như hỏa, nồng si, làm gì có tư tưởng đi suy xét đến việc này. Làm cái kia cũng cần phải toàn thân toàn tâm đó!
-Cái đó…Tiểu Vũ Nhi, tối qua ngươi đều nhìn thấy cả sao?
Diệp Thanh hỏi dò.
Tiểu Vũ Nhi hừ hừ nói:
-Người ta mới không thèm xem nhé, em lái tiểu phi thuyền đi đến bộ lạc miêu nhân tìm Tiểu Tây Nia chơi!
Tuy rằng Tiểu Vũ Nhi hữu hình vô chất, nhưng cô muốn người nào nhìn thấy thì người đó có thể nhìn thấy, cô không muốn để người nhìn thấy, thì liền biến thành trong suốt vô hình, nếu ở trên Địa cầu, xuất hiện linh tinh, tuyệt đối có thể khiến cho con người khủng hoảng hoặc cực kì tò mò, nói không chừng một số người còn muốn bắt giữ cô!
Nhưngbộ lạc miêu nhân ởÁo Tạp Sơn, Tiểu Vũ Nhi có địa vị chỉ đứng sau Diệp Thanh, những miêu nhân lương thiện thuần phác này coi nàng là hầu gái của “Thần linh”, hầu gái của thần linh cũng giống như tinh linh, có thể thoải mái bay lượn, hơn nữa còn khiến cho người ta không chạm vào được, thế chẳng phải là chuyện quá bình thường sao?
Phải biết rằng, "Thần" không có gì là không làm được! Tiểu Vũ Nhi xuất hiện lần này, ngược lại càng làm tăng sự tín ngưỡng của bộ lạc miêu nhân với Diệp Thanh!
Diệp Thanh nghe Tiểu Vũ Nhi bới móc, liền biết, cô mới chỉ thấycái mở đầu, ngay cả giai đoạn giữa phỏng chừng cũng không thấy , nhưng cho dù làmàn mở đầu, cũng đã khiến cho thân thể nữ tử thuần khiết nóng lên, mặt đỏ tim đập loạn, Diệp Thanh đoán phản ứng của Tiểu Vũ Nhi khi nhìn thấy cảnh tượng kiều diễm kia, trong lòng lại thấy dung tục!
Tiểu Vũ Nhi biến ra một chiếc đĩa giả thuyết ném tới, mắng to:
-Đồ dê xồm, cút mau, đừng cho rằng tôi không biết trong lòng anh đang nghĩ gì?”
Diệp Thanh giật mình kinh hãi, mặt đỏ như phỉ,ngượng ngùng rời đi:
-Cái gì nhỉ, anh vào bế quan, nghiên cứu y thuật, không có việc quan trọng đừng tới quấy rầy anh nhé!
Tiếng còn chưa dứt, người đã sớm không thấy đâu, quả thực chạy còn nhanh hơn thỏ!
Tiểu Vũ Nhi chép chép miệng, từ từ thở ra một hơi, nghĩ thầm, nếu như mình có thân thể thì tốt biết mấy, nói không chừng, chủ nhân ca ca sẽ suốt ngày dính lấy mình, mà không phải đi tìm mấy chị kỳ thực chẳng xinh đẹp hơn mình là mấy rồi!!
Vừa nghĩ đến đây, khuôn mặt hư cấunhỏ nhắn, không ngờ như thật đỏ bừng lên, tựa như dải màu sặc sỡ trên không lúc chạng vạng.
......... ....... ........
-Tinh thần y thuật?
Diệp Thanh ở trong đoái hoán liệt biểu tùy ý xem, hắn hiện giờ thăng tiến đến tâm bình cảnh, đương nhiên quyền lợi càng cao, có một số mục chọn ngày trước bị mã hóa thành màu tro đen bây giờ cũng đã sáng lên,Diệp Thanh liền xem xét, trong đó có một loại y thuật khác và vô cùng thần kì, không ngờ là loại tinh thần y thuật!
Diệp Thanh lúc này liền đổi ra! Hao phí giá trị mấy ngàn linh y, tuy nhiên, đối với hắn hiện tại mà nói, giá trị mấy ngàn linh y chẳng qua chỉ là chút lòng thành mà thôi, bởi vì, hắn sau này thăng chức, hệ thống cũng không khấu giá trị y linh nữa, mà cái gọi là giá trị y linh, kì thật là năng lực y linh, năng lực tín ngưỡng, từ bệnh viện Ngô Đồng, bệnh viện Ngân Hạnh , hiệp hội y sư, đều cuồn cuộn không dứt đưa qua đây, ngoại trừ bình thường luyện công cần dùng ra, căn bản có dùng cũng không hết.
Loại y thuật tinh thần thần kì này, chính là dùng loại văn tự không biết tên khắc trên một khối đá vô cùng tao nhã nhưng tạo hình bất quy tắc, Diệp Thanh cũng không nhìn ra, tuy nhiên, hắn thử dùng y linh huyền khí đi kết nối, từ phía trên liền lập tức truyền đến từng đợt dao động, tựanhư sóng não điện, tiến vào trong óc hắn, sau đó Diệp Thanh trong nháy mắt đã ghi lại rõ ràng nội dung trên.
Đương nhiên, chỉ là đọc hiểu mặt chữ, vẫn chưa lý giải hoàn toàn chính xác ý nghĩa, loại y thuật này không có nói nơi phát ra, không biết là nền văn minh nào sáng chế ra, nhưng nội dung lại là những đạo lý tự nhiên.
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương