Thần Y
Chương 619
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 619: Biến nguy thành an, tìm thấy mẫu thân.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc liếc nhau, đều thấy được sự khinh bỉ trong mắt đối phương, nghĩ thầm, loại người này ở đâu cũng có, sắp theo kịp cái loại "Cha tao là Lý Cương" , tuy nhiên lập tức nghĩ đến cái vận mệnh chưa biết, rơi vào tay loại người này, , còn không biết có tự sát thành công hay không nữa, lại bắt đầu cảm thấy chán nản!
Lúc này, người mà Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc nghĩ đến nhiều nhất chính là Diệp Thanh! Nhất là Mã Tiểu Linh, trong lòng liên tục thét gọi, Diệp Thanh à, anh không thể cảm nhận được điện não đồ cầu cứu của em sao? Lần trước em bị bọn Thần dược cốc gì gì bắt cóc, anh chẳng phải đã xuất hiện kịp thời cứu em sao, lần này, anh có thể đuổi đến kịp không? Thật sự mà không đến kịp, là em tự sát thật đấy nhá, yên tâm, em nhất định vì anh mà giữ cho thân mình trong trắng!
An Tiếu Trúc thì nghĩ, lần này có chết thì cũng chẳng sao, sợ nhất là bị người ta làm nhục, mê, nếu như bị mấy người da đen kia.... thì đúng là không bằng chết luôn đi!Nếu chuyện đó xảy ra, Diệp Thanh sau này còn chấp nhận mình nữa không? ôi, Diệp Thanh anh mau đến cứu em đi, nếu không, hai đứa con gái chúng em sắp bị chúng nó ấy rồi! , Còn không xuất hiện, tôi hận anhchết mất! Diệp Thanh, anh mau đến đi, em đảm bảo, nhất định sẽ không cắn anh, cùng lắm thì để anh cắn lại em vậy!,
Tuy nhiên, cô lại cảm thấy có chút may mắn, cũng may xảy ra chuyện này,, bằng không, bản thâncũng không có dũng khí nói với Mã Tiểu Linh, quan hệ giữa mình và Diệp Thanh, mà hiện tại, trên cả đường đi cô vụng trộm quan sát thần sắc của Mã Tiểu Linh, cảm thấy chị Tiểu linh thân ái có vẻ dường như không hề để tâm , vừa nghĩ đến việc sau khi thoát vây, có thể quang minh chính đại thân thiết với Diệp Thanh, liền cảm thấy hưng phấn, nhưng, vừa nghĩ tới còn có thể thoát chết mà chạy trốn khỏi nơi này hay không, thần sắc liền ủ rũ ảm đạm !
Hai người trong lòng đều rất sốt ruột, lo lắng, có chút nghĩ ngợi lung tung!
- Lát nữa làm việc tùy theo hoàn cảnh, bất đắc dĩ chúng ta vẫn là tiến hành kế hoạch tự sát, cùng lắm nếu gặp trở ngại, thì cắn lưỡi tự sát!"
Mã Tiếu Linh nhìn tên Ân Cố Ngõa Bỉ giáo huấn gã cảnh vệ, nhân cơ hội lén lút nhỏ giọng nói một câu với An Tiếu Trúc
An Tiếu Trúc nghi hoặc hỏi: -
- Cắn lưỡi thật có thể tự sát sao?"
Mã Tiểu Linh nói: "Theo lý thuyết là không có khả năng , tuy nhiên, lúc không có biện pháp thì chỉ có thể thử trước một lần, nói không chừng nơi này điều kiện chữa trị kém, chảu nhiều máu quá cũng sẽ chết ấy chứ! Hơn nữa, mặc dù không chết, cũng có thể ngăn cản đúng lúc cái tháp mông tư lệnh kia làm chuyện xấu! Tôi cũng không tin, tôi đem đầu lưỡi cắn đứt, cương liệt như thế, hắn vẫn còn có thể tiếp tục dùng sức mạnh!"
An Tiếu Trúc liền liên tục gật đầu, chính là đầu lưỡi cắn đứt rồi, máu tươi chảy ra,cái người tư lệnh da đen kia chỉ sợ sớm đã mất đi hứng thú rồi!
Các cô hồn nhiên không biết, có chút nhân là càng thấy máu tươi càng đổi,tài thật, thậm chí còn có chút cực kỳ thay đổi. Tài thật, còn có. Gian. Thi. Cái sở thích ghê tởm này!
"Cút cho ta, lần sau thì mắt sáng lên chút!” Ân Cố Ngõa Bỉ đánh đủ rồi, lúc này liền một cước đá hai gã binh lính văng ra ngoài. Sau đó, mang theo Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, còn có vài tên thủ hạ của mình, sải bước tiến vào.
Lại đi qua vài gian phòng, vài cái hành lang, lúc di vào hậu hoa viên, , Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc xa xa liền thấy được hai cái bàn đá ở dưới tán cây nho, có hai bóng người ngồi, một người trong đó tròn tròn mập mạp, đen thui, nhìn ra xa xa, nhìn không khác con nhím hoang màu đen là mấy!
Mà người kia, chính là một người con gái, thoạt nhìn khoảng ba bốn mươi tuổi, bộ dạng rất có khí chất, mặc trang phục công sở,nghiễm nhiên là thành phần tri thức cao cấp của công ty đa quốc gia, hơn nữa còn là cái loại quyền cao chức trọng, tỷ như chủ quản a, giám đốc chẳng hạn, thậm chí nói không chừng còn là CEO ý chứ, hơn nữa, quan trọng nhất là, các cô phát hiện, cô gái này hình như là một cô gái người châu Á, cũng không biết là người Hoa, người Hàn Quốc, hay là là người Nhật Bản!
Tuy nhiên, ở cái nơi toàn là người da đen này, nơi mà đâu đâu mọi người cũng cầm súng, không ngờ có thể thấy được người đẹp là thành phần tri thức dịu dàng như thế, có khí chất như thế, nhưng thật ra khiến cho hai cô gái có chút kinh ngạc!
Nhìn nhau, hai người đều hiểu ý của đối phương. Các cô cùng nghĩ đến, người da đen tròn tròn mập mạp như con nhím hoang kia, tất nhiên là cái gọi là tháp mông tư lệnh, mà người đẹp tri thức trước mắt có thể cùng tháp tư lệnh ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm, trao đổi câu chuyện, địa vị tất nhiên không tầm thường, nói không chừng có thể lợi dụng cô ta để thoát ra, mọi người đều là con gái cả mà, nói không chừng có thể khơi dậy lòng đồng cảm của đối phương ấy chứ?
"Cha nuôi, ha ha, ngươi xem, con hôm nay mang đến cho ngươi cái gì hay này!" Ân Cổ Ngõa Bỉ cách xa so với lão đại, còn cách hơn mười thước cơ, mà đã hưng phấn hét to, không thiếu ý tranh công sủng nịnh.
Tháp mông tư lệnh kia thấy thế không khỏi hơi nhíu mày, đứng lên khiển trách: "Ân Cổ Ngõa Bỉ không thấy lúc này đang có khách quý sao, hô to gọi nhỏ thế còn ra thể thống gì!”
"Ồ!" Ân Cổ Ngõa Bỉ liếc mắt xem xét mỹ nhân tri thức kia một cái, lập tức liền nuốt một ngụm nước miếng,thầm nghĩ, con gái châu Á hắn chính là bộ dạng non nớt, loại cô bé này, có được lên giường thoải mái một lần, thật là chết cũng đáng. Quay đầu lại liếc Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc một cái, vẫn may, chính mình mang đến hai cô bé, nhất định phải xinh đẹp hơn cô gái tri thức của cha nuôi, bằng không, cha nuôi tất nhiên sẽ không vừa lòng!
Hồn nhiên không biết, cha nuôi hắn hiện tại đã rất vừa lòng rồi! Thứ đồ khốn khiếp này, không thấy bố đang có khách quý sao, hơn nữa còn là nữ quý khách, ngươi đem hai cô gái đến cho ta, chẳng may làm cho vị Tần phu nhân đây không hài lòng, súng ống của ta đều bị nhỡ, về sau không chiếm được sự ủng hộ của các tập đoàn nước ngoài, còn không phải bị đối thủ tiêu diệt ư! Sao , đến lúc đó làm thịt tiểu tử ngươi
"Nha! Ngươi là Tiếu Trúc!" Đột nhiên, người đẹp tri thức "Hoắc" đứng dậy, nhìn An Tiếu Trúc cả kinh kêu lên.
An Tiếu Trúc cũng vô cùng kinh ngạc, đầu lưỡi đều thắt lại, nói: “ Cô, cô như thế nào biết tôi?”
“Ta là Tần Cầm, thư kí của mẹ ngươi!” Người đẹp tri thức vô cùng vui và bất ngờ, sau đó nhanh chóng bổ nhào lên, kéo An Tiếu Trúc lại ngắm trái ngắm phải, liên tục nói, “ Quả thực giống y hệt bức ảnh mẹ ngươi chụp hồi trẻ, đều là người đẹp trời sinh, Phôi Tử!"
Mã Tiểu Linh ngạc nhiên, trong lòng nghĩ ngọi quanh co, xem ra, lần này thật sự không cần tự sát! Cái kế hoạch tự sát chết tiệt, gặp quỷ đi, chị vẫn chưa cùng Diệp Thanh kết thành chính quả, sao có thể tùy tiện chết thế được a! Trước kia muốn tự sát, cũng là chuyện không còn biện pháp nào khác.
Cùng lúc đó,tháp mông tư lệnh kia vô cùng không ngờ, miệng phì phì mở ra, dáng điệu ngơ ngẩn! Mà thiếu tướng quân Ân Cổ Ngõa Bỉ thì biết sự tình không tốt, liên tục tự trách mình, nghĩ thầm, phạm cái gì hồn mà tiến vào đây, thế này thì hỏng hết! Còn không bằng ở nhà tự mình hưởng thụ đi! Bất kể cô ta có lai lịch gì, bố đem nhốt hai người đẹp này ở nhà, nhốt vào lồng sắt ở căn phòng bí mật, ai có thể phát hiện ta bí mật của mình chứ!
Tần Cầm sau khi vừa bị kích động, rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, một lần nữa đánh giá An Tiếu Trúc, vô cùng thân thiết hỏi han: “ Tiếu Trúc, ngươi không bị thương chứ? Không bị ăn hiếp?”
Cô chắc là biết, người da đen này khốn nạn biết bao nhiêu, có khi đến bé gái bảy tám tuổi cũng không tha! Thậm chí cưỡng hiếp xong còn giết luôn, thời gian này ở chỗ chiến loạn, nhìn mãi cũng quen! Cô mỗi lần nhớ lại đều nhịn không được buồn nôn!
“Không có, tôi và chị Tiểu Linh đều rất tốt, hữu kinh vô hiểm (có kinh hãi mà không có nguy hiểm)!"
Tần Cầm lúc này mới chú ý tới Mã Tiểu Linh, nhìn cô, liền gật đầu, hỏi: “Ngươi chính là bác sĩ Mã sao? Tôi ở chỗ mẹ của Tiếu Trúc đã sớm nghe nói qua về ngươi!”
"A?" Mã Tiểu Linh ngạc nhiên, tuy nhiên lập tức liền phản ứng lại, nhất định là lúc nha đầu Tiếu Trúc gọi điện thoại đã nói qua về mình, cô bé này đối với mình thật sự rất có cảm tình, cảm tưởng cô ấy đoạt mất người đàn ông của mình mà mình cũng không trách cô ấy! Ôi, tuy nhiên, cũng không thể tính là đoạt, nhiều nhất là chia sẻ đi! Thôi đi, không cần so đo với một cô bé làm gì!
Tần Cầm và Mã Tiểu Linh chào hỏi nhau xong, đột nhiên khuôn mặt xinh đẹp liền trầm xuống, như cũi sương lạnh, hướng về phía người da đen tròn tròn mập mạp như con nhím hoang kia quát: “Tháp mông tư lệnh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đại tiểu thư nhà ta, như thế nào lại bị con nuôi ngươi trói lại mang đến thế? !
"Này, này, ..." Tháp mông tư lệnh có chút nóng nảy, lúc này muốn trực tiếp giết chết tên Ân Cổ Ngõa Bỉ này!
"Hừ! Nếu như không thể đưa ra một câu trả lời thỏa đáng, tháp mông tư lệnh, ngươi biết hậu quả rồi chứ!” Tần Cầm ánh mắt linh hoạt, sắc bén, sửa lại hình tượng người đẹp tri thức lúc trước, tản mát ra cổ khí tràng, thậm chí vững vàng ngăn chăn tháp mông tư lệnh kia!
“Nói, Ân Cổ Ngõa Bỉ, ngươi rốt cuộc đã làm được việc tốt gì! Vì sao thiên kim đại tiểu thư tôn kính lại bị ngươi trói lại!” Tháp mông tư lệnh hung hăng cho Ân Cổ Ngõa Bỉ một cái bạt tai, giống như lúc trước hắn hành hung hai binh lính cảnh vệ!
Một cái tát này, lực rất mạnh, hằn lên năm vệt ngón tay, chẳng qua, người da đen này da mặt quá đen cho nên không nhìn rõ dấu tay lắm, không thể hiện được hiệu quả sự rung động của thị giác!
"Tôi, tôi..." Ân Cổ Ngõa Bỉ có chút mơ hồ, bị đánh đến đầu óc choáng váng
"Đồ chó, còn không mở khóa cho hai vị tiểu thư!” Tháp mông tư lệnh quát lớn!
Sau đó, Ân Cổ Ngõa Bỉ vội vàng phân phó cấp dưới khẩn trương mở khóa, cởi trói.
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc thoát vây, liền lập tức trốn sau lưng Tần Cầm, dường như cảm thấy như vậy mới an toàn hơn một chút, hai cô dù sao cũng là hai cô gái trẻ, lớn như vậy rồi, cũng chưa bao giờ trải qua nhiều chuyện như hôm nay, ở bên cạnh bờ vực sinh tử mà còn cố lấy dũng khí tự sát, cái loại tâm tình này dày vò con người biết bao nhiêu, cho nên hai cô gái đều có chút nghĩ mà sợ!
“Đừng sợ, cô Tần sẽ bảo vệ các ngươi!” Tần Cầm cười nói, làm cho người ta có cảm giác ấm áp, . Mã Tiểu Linh lập tức vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ vị Tần phu nhân này đúng là rất giỏi, không hổ là người kinh doanh, sắc mặt biến ảo tùy ý từ tâm,đã đạt đến trình độ hết sức điêu luyện. Tuy nhiên, mặc kệ là trên lĩnh vực kinh doanh hay là chính đàn, chẳng phải đều cần bản lĩnh như vậy sao?
"Cha nuôi, con có việc, xin cáo lui trước!” Ân Cổ Ngõa Bỉ buồn bực, chỉ muốn lập tức trút giận, sau đó tìm mấy mỹ nữ hung hăng phát tiết đến thông mới thỏa mãn!
Tần Cầm quát: "Tháp mông tư lệnh, như vậy là xong rồi?"
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương