Thần Y
Chương 568
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 570: Lễ kỷ niệm mười năm.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
Kinh ngạc đối với Chu Vay, là vì, Lạc Thiếu Sơn đột nhiên nhớ ra, cô gái thanh cao này, không phải chính là ca sỹ minh tinh mới nổi trong giới giải trí mà mấy anh chàng công tử, thường xuyên bàn luận đến, thậm chí còn có người phát ngôn, muốn đạt được cô nàng này vào tay sao. Trong sáng đến mức không chê vào đâu được!
Không ngờ được, lại đến Bắc Kinh này, há chẳng phải là đưa dê vào miệng cọp sao! Mấy tên tinh trùng sộc não đó, nếu mà biết được, còn không phát điên lên mới lạ!
- Đúng vậy, hai người này là Diệp Thanh và Chu Vay, một người là bác sỹ, còn một người là học sinh của chị.
- Haha, Chu Vay cũng là ngôi sao mới trong làng giải trí, chắc em đã nghe qua! Hơn nữa, cô ấy còn là bạn học thân như chị em của em gái em đó!
Nhan Tuyết Khâm giới thiệu một cách đơn giản thân phận và nghề nghiệp của hai người, lập tức liền khiến cho Lạc Thiếu Sơn mừng rỡ.
Trời ơi, không ngờ Chu Vay lại còn là bạn học và chị em thân thiết với em gái em mình nữa, như thế thân làm anh đây cũng phải thể hiện sự quan tâm chứ nhỉ? Cái con Tửu Tịch này, có cô bạn học xinh như thế này, cũng chẳng thèm nhắc đến một lần, đúng là quá đáng mà, đợi cô nghỉ đông về đây, nhất định phải dạy dỗ cô một trận mới được!
Lập tức, Lạc Thiếu Sơn liền vô cùng nhiệt tình mời Diệp Thanh và Chu Vay cùng đến ở trong nhà Lạc gia! Dù gì, loại gia đình quyền quý bọn họ, phòng để trống thì vô kể, không cần nói là ba người, cứ cho thêm ba mươi người khách nữa đến ở, cũng có thể hoàn toàn tiếp đãi được, chỉ có điều, những người bình thường, còn chẳng có cơ hội mà ở đâu, giao tình mà hơi nhạt một chút, thì cũng chỉ sắp xếp cho ở ở khách sạn thôi, chứ còn lâu mới được ở trong nhà!
Ánh mắt của Nhan Tuyết Khâm hơi lóe lên, nhìn Diệp Thanh một cái, thâm tâm cũng rất hy vọng, nếu như Diệp Thanh với mình mà ở cùng nhau, thế không phải là quá tốt sao? Mà để hắn một mình đi với Chu Vay, thì thế nào cũng không yên tâm được, cái tên này, lăng nhăng lắm, không biết là có mượn cơ hội này để xơi tái Chu Vay không nữa?
- Hay là thôi đi, tôi còn có vài người bạn, lúc nữa họ đến đón tôi bây giờ, phỏng chừng chắc họ cũng giúp tôi sắp xếp chỗ ở!
Diệp Thanh nhìn Nhan Tuyết Khâm, rồi lại nhìn Chu Vay, thoáng một chút trầm ngâm, rồi liền khẽ cười nói.
Sau đó, Lạc Thiếu Sơn liền nhìn về phía Chu Vay, kỳ thực, hắn mời hai người này, chủ yếu là muốn Chu Vay đến, còn riêng cái tên rách rưởi Diệp Thanh, hoàn toàn chỉ là cái nền thôi!
Chu Vay đương nhiên đi theo Diệp Thanh, cô không rành người đời, ngoài Diệp Thanh ra, cô chẳng tin được ai cả, lúc này cũng khéo léo từ chối.
Thấy hai người này đều từ chối lời mời của bản thân, đại công tử nhà Lạc gia, thực sự là có chút nghẹn họng không nói lên lời, không thể chấp nhận được, đáng nhẽ, với thân phận đại công tử nhà Lạc gia của hắn, hằn là không dễ dàng mời người khác về nhà mình ở, cũng rất ít khi khách sáo với người khác như vậy, vậy mà đối phương lại không thèm đi! Quả thực là không nể mặt hắn chút nào!
Cái kiểu đùa bỡn này nếu là bình thường, vị công tử nhà Lạc gia này nhất định là sẽ nổi cơn điên, cho hai tên đui mù này một trận ra trò, có điều, bây giờ ý mà, nghĩ lại một chút, nếu đã là bạn của chị họ, thì thôi cũng bỏ đi! Hơn nữa, chị họ là người như thế nào, bạn của chị có chút tính cách này cũng là chuyện vô cùng bình thường! nếu mà mình vừa mời đã đi, thì há chẳng phải là không có một chút tư cách nào để làm bạn với chị mình sao?!
Lúc bốn người đương nói chuyện, hai chiếc xe hào nhoáng chầm chậm lái đến, một chiếc Lincoln dài màu đen, bóng nhoáng tới mức có thể soi gương được, vô cùng có khí thế, một chiếc khác cũng màu đen, lại là một con Mercedes-Benz, lái theo phía sau, nghiêm chỉnh hệt như vệ sỹ.
Sau đó, chiếc xe dừng lại, trong chiếc Lincoln dài màu đen liền chui ra hai người, một ông lão hơn sáu chục tuổi vừa nhìn thấy Diệp Thanh đã cười ha ha, tiếng cười sang sảng, vang dội, giọng cười vô cùng đặc biệt, còn đem theo một chút âm thanh của sắt đá, nghe lời nói tựa hồ rất có khí phách, rất có cảm xúc!
Một người khác, tầm hơn ba mươi, mặt mày nghiêm nghị, đầu để tóc ba tấc, cơ bắp toàn thân kiện tráng, lưng luôn thẳng như gọng bút, hoạt bát lanh lợi, tinh thần hưng phấn, kiến cho người khác vừa nhìn đã biết là xuất thân từ quân đội.
Hai người này chính là Ngô Thực và Nhiễm Vân Phi.
- Ha ha, Tiểu Diệp à, lúc nào cũng mong cậu đến Bắc Kinh, lần này cuối cùng thì cậu cũng đến rồi!
Ngô Thực cười ha ha, bước nhanh đến, cùng Diệp Thanh bắt tay một cái thật chặt.
Nhiễm Vân Phi cũng bắt tay hắn một cái, sau đó liền chào hỏi mấy người Lạc Thiếu Sơn, Nhan Tuyết Khâm, hóa ra, Nhiễm Vân Phi cũng quen biết Lạc Thiếu Sơn, cùng trong hội những con cháu nhà quyền quý ở đất Bắc Kinh này, cho là không thân thiết, nhưng bình thường gần như là cũng biết nhau ! mặc dù gặp nhau không nhiều lắm nhưng cũng nhất định đã nghe qua tên của đối phương! Nếu ngay cả đến tên cũng chưa nghe qua, thì người đó nhất định không phải là người trong hội! căn bản không có tư cách để bọn họ biết.
Trong chốn tử cấm thành này, vẫn là nơi mà sự phân biệt đẳng cấp nghiêm ngặt nhất, đương nhiên thứ đẳng cấp này hoàn toàn không thể hiện rõ ràng ra bên ngoài, mà là một loại quy định không thành văn, hình thành một cách vô hình, mọi người đều là biết rõ nhưng không nói ra mà thôi.
- Diệp Thanh à, bạn của cậu hóa ra lại là Ngô lão và Nhiễm Vân Phi à, thế thì vấn đề nơi ngủ nghỉ quả thực là không cần tôi phải lo lắng rồi!
Trong ánh mắt của Lạc Thiếu Sơn không khỏi lần nữa hiện lên một tia kinh ngạc, thầm nói, xem ra chị họ mình vẫn chưa giới thiệu hết hoàn toàn thân phận của hắn, nếu chỉ là một bác sỹ ở một vùng nhỏ thôi, thì làm sao lại có thể đạt được sự đãi ngộ như thế này của Ngô Thực và Nhiễm Vân Phi chứ, không ngờ lại còn đích thân đến đón?
Hắn biết rõ, Ngô Thực là hào phú nhất nhì của chốn Kinh thành này, gia sản nhiều thế nào, e là chẳng thua kém gì Lạc gia, mà Nhiễm Vân Phi, lại còn là cháu đích tôn của đại lão giới quân đội, ông nội hắn, chỉ cần dậm chân một cái, phỏng chừng cả chốn Hoa Hạ cũng phải run rẩy rồi!
Kỳ thật, hắn thực sự là hiểu lầm Nhan Tuyết Khâm rồi, tên nhãi Diệp Thanh này, cũng đúng chỉ là một bác sỹ mà thôi, tuy là nhận chức hội trưởng của Hiệp hội y sỹ Ninh Thành, gần đây lại làm giáo sư thỉnh giảng của Học viện y Đại học Ninh Thành, hơn nữa, còn có một công ty Mỹ phẩm Đại Nghiên rất có tiềm năng phát triển, nhưng từ trong xương cốt và bản chất, vẫn luôn cho mình là một thầy thuốc không hơn không kém!
Cùng lúc đó, trong chiếc xe Lincoln dài hào nhoáng, và cả trong chiếc xe Mercedes Benz đang đỗ phía sau kia, mấy tên tài xế, vệ sỹ của Ngô Thực đều vô cùng kinh ngạc, không biết là tên tiểu tử này rốt cuộc lai lịch ra sao mà lại được ông chủ đích thân đến đón, còn lôi thêm cả đại thiếu gia nhà Nhiễm gia, quả thực đây là lần đầu tiên phá lệ!
Có điều, lúc bọn họ sau khi nhìn thấy Lạc Thiếu Sơn và Nhan Tuyết Khâm, liền lập tức “bừng tỉnh đại ngộ”, tên tiểu tử này có quan hệ mật thiết với Lạc gia, chẳng trách, chẳng trách!
Kỳ thực, Ngô Thực đến đón Diệp Thanh hoàn toàn chẳng liên quan quái gì đến Lạc gia, hay Nhan Tuyết Khâm, chỉ là Diệp Thanh trước kia từng cứu mạng hắn, sau này lại cùng là bạn hợp tác làm ăn, cái công ty mỹ phẩm đó của Diệp Thanh hiện tại tuy không phải là doanh nghiệp lớn mạnh nhất trên thế giới, nhưng kinh doanh quả thực đang phát triển không ngừng, có thể nói là tiến triển cực nhanh, có được tiềm lực phi phàm, giống như bản thân Diệp Thanh, như một con hắc mã, năng lực tiềm tàng, bất luận là về mặt ân đức, tư giao, hay lợi ích, đều đáng để Ngô Thực đích thân xuất mã!
Sau đó, Ngô Thực nhìn Chu Vay một cái, liền giơ tay ra, nói:
- Vị này ắt hẳn là ca sỹ nổi tiếng, tiểu Chu Hậu, Chu Vay nhỉ, quả thực là tiếng tăm lừng lẫy, ngay cả tôi ở chốn Bắc Kinh xa xôi này, mà vẫn thường xuyên nghe được những thông tin của tiểu thư Chu đây!
Chu Vay không khỏi có chút ngại ngùng, bắt tay với Ngô Thực, nói:
- Ngài quá khen rồi, tiếng tăm lẫy lừng quả thật tôi không dám nhận, cũng chỉ là một con nha đầu vừa mới vào nghề mà thôi, sau này còn phải nhờ nhiều đến sự chiếu cố của ngài!
- Haha, người trẻ tuổi không kiêu ngạo là một đức tính tốt, dựa vào điều kiện của cô, hoàn toàn có thể đến công ty đĩa nhạc Thiên Hậu của chúng tôi đảm đương vai trò nghệ sỹ chủ chốt của công ty! Cứ cho là không có sự tiến cử của Diệp Thanh, phỏng chừng chúng tôi cũng chủ động đi mời cô đấy!
Ngô Thực cười, rồi liền mời Diệp Thanh với Chu Vay cùng lên xe, còn Nhan Tuyết Khâm đương nhiên là về cùng với Lạc Thiếu Sơn.
Sau đó, một chiếc Lamborghini, một chiếc Lincoln dài, lại còn một chiếc Mercedes Benz đen bên trong đang ngồi cả đám vệ sỹ, ba chiếc xe đắt tiền sang trọng chầm chậm lái ra khỏi sân bay Yến Kinh, thu hút không biết bao nhiêu con mắt chú ý của người đi đường, tuy nói, ở nơi kiểu như sân bay Yến Kinh, xe sang không thiếu, nhưng trong chớp mắt mà xuất hiện tận ba chiếc thỉ quả là rất bắt mắt!
Đáng tiếc, cái cô Mạc Dĩ Chanh đã bắt xe đi về trước rồi, hoàn toàn không thể nhìn thấy được cảnh tượng này, nếu không, để cô ta nhìn thấy, Diệp Thanh với Chu Vay không ngờ lại được những chiếc xe sang trọng như thế này đến đón, hơn nữa thậm chí ngay cả công tỷ quản lý mới của cô, ông chủ lớn nhất đứng sau công ty Thiên Hậu cũng đích thân đến đón, còn không biết là sẽ có cảm nghĩ gì nữa cơ.
Sau đó, Ngô Thực cùng Nhiễm Vân Phi liền đưa Diệp Thanh với Chu Vay đến khách sạn quốc tế năm sao ở khu Triều Dương, khách sạn Thánh Hòa, ăn cơm trước, việc của Chu Vay cũng quyết định luôn tại chỗ, chuẩn bị là ca sỹ chủ lực của công ty băng đĩa Thiên Hậu trong năm nay và năm sau!
Còn về thành quả sau này, thì phải dựa vào bản thân cô rồi!
Chu Vay đương nhiên khá vui mừng, nên biết, loại công ty lớn như thế này, cho dù cậu có năng lực, cũng không nhất định sẽ cho cậu cơ hội, suy cho cùng, ca sỹ nhiều như thế, mỗi năm đều ùn ùn xuất hiện, tầng tầng lớp lớp! Dựa vào độ nổi tiếng và trình độ của Chu Vay, hoàn toàn không thể lấn át được lớp hoa thơm cỏ lạ ấy! Nhưng, sau khi trải qua sự ủng hộ, đầu tư của công ty Thiên Hậu, địa vị đó, tầm ảnh hưởng đó, dường như lập tức không giống như trước nữa! Thêm vào giọng hát trong trẻo như nước của Chu Vay, những người đi sau đó phỏng chừng có thúc ngựa đuổi cũng đuổi chẳng kịp, chỉ có nước ăn bụi thôi!
Lòng tin này, Chu Vay cũng có, mà Ngô Thực bọn họ cũng cho rằng Chu Vay rất có tiềm năng, nội trong hai năm có thể đứng và hàng ngũ minh tinh cao cấp của Thiên Hậu của toàn Châu Á này! Nếu không, cho dù có được sự tiến cử của Diệp Thanh, phỏng chừng cũng chẳng đạt được sự đầu tư đào tạo lớn như vậy!
Đồng thời, Ngô Thực cũng mời Diệp Thanh, ba ngày sau đi tham gia bữa tiệc chúc mừng mười năm thành lập của công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên Hậu, đến lúc đó sẽ có vô số những nhân vật nổi tiếng, gia đình quyền quý đến tham gia, cũng là một cơ hội tốt để giao lưu cùng với giới thượng lưu chốn Kinh Thành, Diệp Thanh tuy là ở Ninh Thành có chút tiếng tăm và địa vị, nhưng ở một nơi lớn như Bắc Kinh này, thì vẫn còn kém xa, rất nhiều người căn bản đến cái từ “ Diệp Thanh” còn chưa nghe qua, nói về tiếng tăm, thì Diệp Thanh còn xa vời vợi so với Chu Vay!
Những kiểu lễ mừng long trọng này, Chu Vay thân là thành viên mới, không thể không tham gia!
Mà cái cô đồng nghiệp ngày trước của cô, Mạc Dĩ Chanh, phỏng chừng cũng sẽ xuất hiện.
Ăn cơm xong, Ngô Thực liền đưa bọn họ đến phòng riêng của mỗi người, đều là phòng đẳng cấp tổng thống, dù gì, khách sạn năm sao đẳng cấp quốc tế này, trên thực tế cũng là sản nghiệp của Ngô Thực! Bên trong các căn phòng của tổng thống không nhiều, bình thường dùng để tiếp đãi những vị khách cực kỳ quan trọng, Diệp Thanh và Chu Vay có thể vào đó, quả thực là thể diện rất lớn rồi!
Đây cũng là nhờ vào khả năng quan sát tinh tường của Ngô Thực, mới nhìn, đã biết được Diệp Thanh với Chu Vay vẫn chưa phát triển đến mức độ đó, nếu không, ông đã cho hai người ở một phòng lâu rồi!
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương