Thần Y
Chương 536
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 536: Xem phim.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
- Được rồi,chuyện ta dặn dò ngươi,ngươi mau chóng đi làm đi,có khi ta sẽ phái các sư đệ tới hỗ trợ ngươi,cái lão họ Hoàng này còn có không ít đệ tử và người nhà,nhất định sẽ tìm đến,tránh để bọn họ phát hiện ra là không thấy lão đâu, rồi tìm kiếm khắp nơi,báo cảnh sát, thì càng thêm phiền toái.
Liệt Cương dặn dò một chút,rồi bước nhanh đi,để lại Hà Minh Sơn,Hà Minh Thủy và Hà Diễm Xung ba người ngơ ngác nhìn nhau.
- Bác cả,chúng ta thật sự phải hạ thủ với nhà họ Hoàng sao? Mối giao tình của gia đình họ với Hà gia chúng ta không phải bình thường.
Hà Diễm Xung không kìm nổi hỏi.
Hà Minh Thủy lập tức khiển trách:
- Tiểu tử ngươi thật hồ đồ,nhà họ Hoàng có quan hệ thân thiết với chúng ta,nhưng sao quan trọng bằng tính mệnh của gia đình ta được.
Lại quay về phía Hà Minh Sơn nói:
- Anh cả,lúc này không cần phải thương hại ai cả,cần hạ thủ thì cứhạ thủ, đây cũng là vì bảo toàn Hà gia chúng ta, , không còn cách nào khác.
Trong mắt Hà Minh Sơn chợt lóe lên vẻ sắc bén,trong lòng nảy sinh sự độc ác nói:
- Không độc không phải là trượng phu,vì tương lai của Hà gia,Hoàng đại sư,tôi đành phải xin lỗi,xin ngài đừng trách tôi,có lẽ chúng ta cũng không còn cơ hội gặp nhau nữa.
Một khi đã vào Thần dượccốc gần như là không thể trở ra được,tương đương với việc bị phán án ngồi tù không thời hạn,cả đời làm cu li,nô lệ,thậm chí tính mạng có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào,bị đem làm vật thí nghiệm,hoặc biến mất không lí do.
…
......
Gần đây giới y học Ninh Thành lưu truyền một chuyện lớn, một tin tức vô cùng chấn động.
Nghe nói,ở Thái Bình Dương,trên một hòn đảo nhỏ thần bí,có một trung tâm nghiên cứu lý lịch vô cùng hoành tráng, rất nhiều tập đoàn tài chính lớn giúp đỡ viện nghiên cứu y học thần bí này,ủy thác Hà gia ở Ninh Thành tuyển người khắp nơi,tiến hành nghiên cứu y học,thù lao rất cao,tất nhiên ứng với nó yêu cầu cũng cực kỳ nghiêm khắc.
Ví dụ như,một trong những điều kiện phải có đã quy định rõ ràng,không phải thầy thuốc chủ trị trở lên thì không đủ tư cách tới phỏng vấn.Có điều,càng như vậy, thì không phải là càng cho thấy rõ Hà gia có thực lực lớn như thế nào sao, lần này,đã có không biết bao nhiêu người động lòng, hoặc từ chức, hoặc nghỉ làm không lương, dự định xuất ngoại kiếm một núi tiền rồi lại trở về, đến lúc đó giá trị của bản thân chắc chẳng có gì có thể so sánh nổi.
Bệnh viện nhân dân tỉnh.
- Này,bác sỹ Trương,anh nghe nói gì chưa?
- Nghe nói cái gì cơ?
- Cái tin đồn ý,viện nghiên cứu thần bí?
- Có nghe qua,nhưng tôi khuyên anh,những chuyện như thế này,chỉ là chuyện cười thôi,không nên cho là thật,dù sao cũng chỉ là tin đồnkhông phải sao?
- Tuy là tin đồn,nhưng chuyện này đúng là có thật,chỉ có điều viện nghiên cứu này khiêm tốn quá nên trước giờ không muốn mọi người biết,đến cả việc tuyển nhân viên khắp nơi cũng không quảng cáo trên TV gì cả,tôi nói anh nghe,tôi có một người bạn học đã đi rồi,hắn chẳng qua chỉ là một thầy thuốc chủ trị vậy mà đối phương liền cho hắn tám nghìn đô la mỹ một năm đấy,chậc chậc,ở Ninh Thành này,làm bao nhiêu năm mới tăng tới mức lương ấy đây???
- Sao nào,ngươi động lòng rồi à?
- Tất nhiên rồi,tôi nhất định phải đi,sao nào,anh có muốn đi thử một lần không,chức vụvà trình độ của anh bác sỹ Trương,đừng nói tám nghìn,chỉ sợ mười tám nghìnđô la Mỹ cũng có khả năng đấy.
- Thôi đi, tôi chẳng đị đâu....
- Haha,nhìn dáng vẻ của anhhình như cũng động lòng rồi,sao thế? Sợ chị dâu không đồng ý à?hay là lo lắng sau khi mình rời khỏi đây chị dâu sẽ biến thành Hồng Hạnh trèo tường hả?
- cậu cút đi cho tôi, thối miệng, vợ cậu mới là Hồng Hạnh trèo tường ý, hai người cách hai nơi nói cho cùng thì cũng không tốt, tôi mà đi, nhiều nhất cũng chỉ làm một năm, sau đó lập tức quay về.
- Như thế đươc đó, thời gian cũng chỉ có một năm thôi mà, chậc, cũng chẳng phải là không thể gọi điện,hơn nữa bây giờ công nghệ thông tin phát triển,có QQ,MSN,Facebook..vân vân,rất nhiều phương thức giao lưu,liên lạc,còn sợ một mình một nơi à,phải tin tưởng vào bản thân chứ.
- Anh đây không có lòng tin á?
Bác sỹ Trương tức giận nói.
- Haha,nếu chị dâumà vượt tường đi ăm chả, ở nước ngoài anh cũng có thể tìm cho mình vài em mà.
- Cút, trong đầu toàn những thứ ba linh tinh, chú cho rằng suy nghĩ của anh giống chúsao, đời sống tư tưởng thật là bát nháo.
- Em làm sao mà bát nháo chứ?Được rồi được rồi,không trêu anh nữa,anh rốt cuộc có đi hay không hả?Đùa vậy thôi chứ em thật lòng muốn anh đi.
- Vậy được rồi,buổi chiều lúc xuất phát chú bảo anh một tiếng.
- Haizzzz,được rồi,bác sỹ Trương,có anh đi cùng ,trong lòng em cũng cảm thấy kiên định hơn, đến bên đó , dựa vào kinh nghiệm và lý lịch của anh , chắc chắn có thể đạt được một chức vị nhất định, ,tới lúc đó, phải chăm sóc tiểu đệ đây nhiều nhiều đấy nhé!
- Không dám không dám,anh em ai với ai chứ.
Viện Đông Y tỉnh.
- Chị Tình,chào buổi sáng!
Một thanh niên đẹp trai và phong độ,mặc áo blue,có vẻ là bác sỹ thực tập,nhìn thấy một mỹ nữ tóc kẹp đuôi ngựa,dáng người thướt tha kiều diễm đi vào,liền vội vàng tiếp đón,hứng khởi kêu lên. Cho dù là ai vừa thấy cũng đều biết rằng tên tiểu tử này chắc chắnlà có ý với “Chị Tinh”.
- Chào buổi sáng,Tiểu Kiệt.
Mỹ nữ có bím tóc nhỏ xinh xinh đuôi ngựa thân hình dịu dàng uyển chuyển,duyên dáng cười nói.
- Chị Tinh,tôi nghe nói chị phải đi rồi?
Xem xét xung quanh,do dự một chút,anh chàng tên Tiểu Kiệt cuối cùng cũng cố lấy dũng khí hỏi,trong ánh mắt có chút thân thiết,còn có chút căng thẳng và cảm giác mất mát.
- Đúng vậy,cơ hội lần này khó có được,tôi làm việc ở viện Đông y cần cù như vậy,cũng mới thăng tiến lên làm bác sỹ chủ trị,lần này tôi đi chủ yếu là muốn học thêm một số thứ từ viện nghiên cứu thần bí kia,đến lúc trở về mới có cơ hộ phấn đấu lên chủ nhiệmkhoa.
Cô gái có bím tóc đuôi ngựa hào hứng nói.
- Ồ,vậy chúc chị Tinh thuận lợi suôn sẻ.
Tiểu Kiệt nói,nhưng không cầm lòng được liền cúi thấp đầu xuống,kẻ mất trí hay người mù lòa cũng đều có thể nhìn ra.
- Cảm ơn!
Cô gái có bím tóc đuôi ngựa chỉ cười trừ,sau đó,hai người đi cùng nhau,không nói gì.
Tiểu Kiệt cuối cùng không kìm nổi,lại hỏi:
- Không biết chị Tinh định đi bao lâu?Một năm hay hai năm?
Chị Tinh nói:
- Nếu hai năm chưa học được gì,tất nhiên sẽ là ba năm.
- Hả?Lâu như vậy sao?Vậy…vậy chúng ta làm sao bây giờ hả?
Chị Tinh sửng sốt nói:
- Cái gì mà làm sao bây giờ?
- À,không có gì,không có gì…..vậy nhé,việc hôm qua bác sỹ Tào căn dặn tôi còn chưa làm xong,tôi đi đây,hẹn gặp lại chị Tinh.
Tiểu Kiệt chạy vài bước,lại quay đầu lại kêu lên:
- Chị Tinh,sang nước ngoài rồi,phải tự biết chăm sóc bản thân,tôi sẽ thường xuyên gọi điện thoại cho chị.
- Tiểu tử ngốc!
Cô gái bím tóc đuôi ngựa xinh xinh đành lắc lắc đầu,hé miệng cười,tiếp tục đi về phía trước,nghĩ thầm: “Thật sự xin lỗi,Tiểu Kiệt, cậu dù sao cũng hơi nhỏ,hơn nữa,cậu cũng không phải gu của tôi.”
Cô gái này tuy tự an ủi bản thân như vậy,nhưng càng bước,trong lòng lại càng cảm thấy đau xót vô cớ,thật sự rất đáng tiếc!
Tới nước ngoài rồi,một năm cũng chỉ gặp nhau vài lần,cô không muốn có một tình yêu khổ sở như vậy, bảo cô vì một người con trai mà bỏ lỡ cơ hội khó có được này,dù thế nào cô cũng không chịuthầm nghĩ,nếu Tiểu Kiệt cũng đủ tư cách,hai người chúng ta cùng đi,dốc sức làm việc,có lẽ,sẽ có một tình yêu lãng mạn,ôi thật đáng tiếc!
.....
Cùng lúcđó,cảnh tượng tương tự diễn ra ở rất nhiều nơi tại Nam Kinh,dù là bệnh viện Ngân Hạnhcũng không thể tránh được sóng gió lần này.
- Chị Tiểu Miêu,cái viện nghiên cứu ở nước Mỹ kia là thật hay giả?thần thần bí bí,hình như cũng câu kéo được không ít người đấy.
- Cho dù thật hay giả cũng chẳng liên quan gì tới cậu,người ta chẳng để ý tới một y tá đâu.
- Tôi nghĩ,nếu như bọn họ muốn làm nghiên cứu,chắc chắn là cần người giúp việc,tại sao lại không nhận y tá nhỉ?
- Cậu thôi đi,cũng đừng suy nghĩ nữa,cho dù cậucó là bác sỹ chủ trị mà phản bội bệnh viện Ngân Hạnhcủa chúng ta,về sau tôi cũng không làm chị em với cậu nữa.
- Đừng có nghiêm trọng như vậy chứ, mình cũng chỉ là tiện miệng nói ra thôi mà,mìnhcũng biết rằng,cái viện nghiên cứu gì đó tuy rằng đưa ra đãi ngộ cực cao,nhưng không nhiều người ở bệnh viện Ngân Hạnh động lòng.
- Còn phải nói ,có Diệp Thanh và chị Tiểu Linh ở đây, người bình thường ai muốn đi chứ ,dù sao điều kiện và bầu không khí làm việc ở đây cũng khá vui vẻ.
- Chủ yếu vẫn là Diệp viện trưởng và chị Tiểu Linh đối xử tốt với mọi người, mới có thể giữ được nhân tài.
- Họ đã nó với tôi rồi,nếu thực sự có người muốn đi,họ tuyệt đối không miễn cưỡng,thuận theo tự nhiên..Dù sao,chẳng phải dưa chín ép sẽ không ngọt hay sao?
- Diệp viện trưởng và chị Tiểu Linh thật sáng suốt.
- Đúng vậy.
- Chị Tiểu Miêu,buổi tối chị đi xem phim hả?Sao trong túi lại có hai vé xem phim thế này?hẹn anh chàng đẹp trai nào thế?
- Nha đầu quỷ,ai cho em lục túi của chị,không biết là túi của con gái không thể tùy tiện xem được hay sao?
- Khiếp,em có phải con trai đâu,lục xem thì cũng có sao,haha,lẽ nào bên trong có giấu thuốc tránh thai?
- Chết đi,chị vẫn còn là con gái đấy.
- Thật hay giả đấy?
- Cái gì mà thật hay giả,đương nhiên là không thể giả được rồi.
- Làm cách nào để kiểm tra đây?Lẽ nào trước tiên chị cho người ta thử xem?
- Con bé chết tiệt kia,sao em lại có thể như vậy chứ.Còn không mau đi làm việc đi,nếu không tôi trừ tiền thưởng của cô bây giờ.
- Đi đây đi đây,cũng sắp tan ca rồi,không quấy rầy chị với bạn trai hẹn hò nữa.
- Thật đáng ghét,mau đi đi.
....
Cô em kia đi rồi,Lý Tiểu Miêu liền cầm hai vé xem phim kia đi về phía khoa cấp cứu.
- Viện Viện,buổi tối có rảnh không?
Lý Tiểu Miêu nhìn thấy Ngô Viện Viện khí chất xuất chúng tựa như con nhà danh gia vọng tộc vậy,lúc này ánh mắt sáng lên,tiếp đón rất nhiệt tình.
- Có rảnh,sao nào,cùng đi dạo phố mua quần áo?
Ngô Viện Viện nhìn nhìn rồi thản nhiên hỏi.Cô và Lý Tiểu Miêu là chỗ thân thiết,trước kia ở bệnh viện Ngô Đồng cũng cógiao tình rất tốt,bây giờ lên thành phố lại càng cùng hay ra ngoài ăn cơm,mua sắm, vui chơi,bởi vậy,được Lý Tiểu Miêu mời cũng chẳng có gì lấy làm lạ, nhưng tuyệt đối không bao giờ nghĩ đến cái vấn đề “tình yêu đồng giới nữ”.
- Lại mua quần áo á,lần trước mua nhiều lắm rồi.
Lý Tiểu Miêu cười lắc lắc đầu,giơ vé xem phim trên tay lên.nói:
- Mời cậu đi xem phim,Liên minh kẻ báo thù,bản 3D ngay tại rạp Tân thế kỷ.
- Được đó,tan ca gặp nhau nhé,cùng nhau đi nha.
Ngô Viện Viện lập tức vui vẻ đồng ý nói.
Trong con ngươi đen láy của Lý Tiểu Miêu lập tức hiện lên một chút giảo hoạt….
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương