Thần Y
Chương 520
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 520: Nhân chứng nắm được trong tay.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Nào ngờ, dưới chân hắn vừa cử động, Diệp Thanh và nữ lang đeo mặt nạ kia đều không hẹn mà còn trừng mắt nhìn lại.
-Ta bảo đảm, nếu ngươi trốn, trong mười met, ta sẽ cắt đầu nhà ngươi.
Nữ lang đeo mặt nạ thân hình xinh đẹp, nhưng lời nói vô cùng tàn nhẫn tanh tưởi, Lý Thanh Bình bất giác run bần bật, thầm nói, đây nếu là đô thị lớn thì hay biết mất, trực tiếp gọi điện một cái, 110 sẽ nhanh chóng vây đến nơi này, di động đều bị thu mất rồi cho dù không bị thu cũng không có tín hiệu, dường như được lắp đặt che chắn chuyên môn vậy.
Đối phó Lý Thanh Bình, nữ lang đeo mặt nạ lúc này mới nhìn thẳng Diệp Thanh, thầm nghĩ, tiểu tử này vẫn thật mạnh, không ngờ đều đạp bay ếch nhái ra ngoài, tuy nói, cóc nhái bị thương trước, nhưng cũng chỉ vết thương nhỏ, hắn càng bị thương càng dũng mãnh, tuy nói Diệp Thanh quyền cước đáp đất sự có thể mượn trợ lực, nhưng cóc nhái ở trên cao bay xuống, ném xuống thể trọng gần trăm kg đè xuống, thái sơn áp đỉnh cũng chiếm ưu thế lớn.
-Ngươi giỏi lắm!
Nữ lang đeo mặt nạ nhìn Diệp Thanh, gật gật đầu.
Diệp Thanh có chút chẳng hiểu gì về người phụ nữ này cả, nói chuyện thật hay, hãn, chắc không cho rằng dáng mình rất đẹp chứ? Tướng mạo rất đẹp chứ? Hoặc phương diện kia rất tốt chứ? Diệp Thanh rất bỉ ổi tự huyễn.
-Quỳ xuống, khuất phục ta, ta có thể tha cho ngươi đường sống, sau này có lễ còn có cơ hội trở thành quân của ta.
Nữ lang đeo mặt nạ chân thon dài, thắt đáy lưng ong, vừa khẽ di chuyển , bộ ngực khổng lồ rung lên, mê hoặc lòng người, hơn nữa, nói chuyện thu hút người, ngay cả Lý Thanh Bình ở bên cạnh cũng không kìm nổi nuốt nước bọt chảy nước dãi, trong lòng kích động vô cùng, nữ vương, sao không nói với ta? Chỉ cần người nói với ta, Lão Lý ta đồng ý khuất phục, lập tức quỳ xuống liếm gót chân nàng.
Tuy nhiên, Diệp Thanh không hề động lòng chỉ khẽ cười khẩy, ấn tượng của người nữ lang này trong lòng, quả thực dây thẳng đường trơn, trước đó, hắn chỉ cho rằng đối phương là sát thủ ác độc, không ngờ, còn dám câu mình? Ta thèm vào, ngươi nghĩ mới tuyệt làm sao, ông vô cùng sạch sẽ, cùng ngươi làm cái đó, còn sợ mắc bệnh đấy.
Phải biết rằng, dù Mã Tiểu Linh , An Tiếu Trúc hay là Ninh Não Nhi và Nhan Tuyết Khâm đều là đàng hoàng không thể đàng hoàng hơn, thậm chí cả người đâu đâu cũng là ngọc ngà, đây mới làm cho Diệp Thanh nuôi dưỡng khẩu vị riêng, không đẹp không tiếp xúc, người bình thường lẳng lơ, hắn không có hứng thú đâu.
-Vậy ngươi chết đi nhé.
Nữ lang đeo mặt nạ rất căm giận, nghiến răng ken két quát, bổ xuống đùi.
Cô cảm nhận được ý khinh miệt cực độ trong nét mặt Diệp Thanh, quả thực phổi đều muốn nổ tung, dám coi thường bà? Trước nay đều là bà đùa bỡn với đàn ông, cái đồ công tử bột nhà ngươi cũng dám coi thường bà? Quả thực muốn chết, muốn chết rồi, nếu không thấy ngươi mạnh mẽ, người lại vừa mắt, phương diện kia có thể rất mạnh mẽ, sẽ không có cơ hội này đâu.
-Phù phù.
Cặp đùi đẹp thon dài câu hồn người, mê hoặc hồn phách người khác, nhưng lần này đánh xuống, thì gào thét ra gió, lực đạo ẩn chứa trong đó tuyệt đối có thể bỗng chốc nghiền nát xương cốt người thành bột.
Diệp Thanh tuy không có ý gì với nữ nhân này, nhưng đối phương lại mở hai đùi bổ xuống, lúc đó phơi bày phong cảnh bên trong, quả thực đẹp không sao tả xiết, khiến Diệp Thanh tiểu tử rất háo sắc này còn không kìm nổi nhìn lướt qua.
Tuy nhiên, hắn tất nhiên không có ý gì, cùng lúc đó, giơ tay ra tóm, một tay tóm được mắt cá chân của nữ nhân kia.
Giống như họng kìm không thể động đậy.
Thân thể mềm dẻo thật.
Phải biết rằng, Diệp Thanh cũng có vóc dáng gần 1.8 m, tóm được mắt cá chân của nữ nhân kia, kéo lên đỉnh đầu, còn một chân của nữ nhân kia, không ngờ vẫn đứng vững trên mặt đất.
Này, có thể bổ như vậy, cao như vậy, quả thực là vật đặc biệt, đặc biệt là lúc làm chuyện đó, sẽ phát huy rất tốt, các tư thế khó cao thế nào đều có thể được thi triển ra, quả thực là vật thượng hạng các nam nhân mơ ước.
Lý Thanh Bình lão quỷ háo sắc này nhìn ngây ngẩn, nếu không phải hiện nay đang gặp nguy hiểm, chắc y sớm đã không kìm nổi đi chỗ đó rồi.
- Ya ya ya !
Nữ lang đeo mặt nạ tránh vài cái, cuối cùng không tránh được, lúc này tay phải chuyển động từ đằng sau móc ra một con dao găm, sắc lạnh chói chang, đâm lên trước, như vì sao đâm vào họng Diệp Thanh.
-Bách hoa chiết cốt thủ!
Cánh tay của Diệp Thanh khẽ rung, không ngờ xuất ra chiêu giết người tuyệt thế của cô gái áo đỏ ngày đó, mánh khóe móc về nữ lang đeo mặt nạ.
Tuy rằng, hắn không tu luyện Bách hoa chân khí, đang lúc ra tay có tình dục thúc giục, hương khí hiệu lực tràn ngập, nhưng cũng lĩnh ngộ được vài phần tinh túy của thủ pháp cầm nã “ bách hoa chiết cổ thủ” này, lập tức, bóng tay như rắn độc, bỗng chốc tóm được khớp xương phải của nữ lang đeo mặt nạ.
Cùng lúc đó, hung hăng bóp vào “ Thốn quan xích” của cô, cũng dung hợp thử pháp bắt mạch, phải biết rằng, bắt mạch là ấn vào mạch đập của người khác, cực kỳ quan trọng, Diệp Thanh lần này thi triển thủ đoạn độc, tuy không bẻ gẫy xương tay của cô, cũng làm cho cô đau đớn, gầm lên, dao găm “ loảng xoảng” rơi trên mặt đất.
Nữ lang khó thở, một tay còn lại hóa chưởng thành đao, cắt vào cổ họng Diệp Thanh, hai tay Diệp Thanh đều bị đối phương giữ,lúc này đón đỡ không được, đành phải dùng đầu gối đá vào bụng dưới của đối phương chiêu này tuy hơi hạ lưu, nhưng lúc này giữa sống và chết cũng không nghĩ được nhiều.
Cùng lúc đó, hai tay đưa lên, hất bay nữ nhân ra ngoài.
Thân thể nữ nhân chưa rơi xuống đã phun ra ngụm máu tươi, rơi vãi trên đất trên cỏ, sau đó lăn mấy vòng, dừng lại bên cạnh một gốc cây đại thụ nên cạnh tường viện, cố chịu đau đớn, hốt hoảng nhảy đi, ngay cả ý nghĩ tái chiến cũng không.
Diệp Thanh cũng chẳng thèm đuổi theo cô, chỉ đi đến bên Lý Thanh Bình.
-Ha ha, ha ha, Viện trưởng Tiểu Diệp, ồ, không, Viện trưởng Tiểu Diệp, lý sự tiểu Diệp…., Diệp đại ca của tôi…..
Lý Thanh Bình hơi sợ, cười mỉa lui về sau, kêu lên mấy tiếng, vỗ đùi bỏ chạy.
Diệp Thanh nhảy lên trước, nhanh chóng đuổi kịp, bàn tay lớn rượt qua, lập tức như diều hâu quắc gà con, tóm cổ Lý Thanh Bình, nhấc hắn lên.
Cơ thể 98 kg, béo phì như nhấc bù nhìn rơm, dễ dàng nhấc lên.
-Đừng, đừng đừng đừng mà….
Lý Thanh Bình không ngừng giãy dụa, chân đạp loạn lên, hai tay gắt gao bám chặt vào cánh tay của Diệp Thanh , nhưng không tách khỏi cánh tay cường tráng của Diệp Thanh, hơi thở đều suýt chút không thở nổi, trong mắt còn hiện lên ý vô cùng sợ hãi.
Cái chết đang uy hiếp giáng xuống đầu y, khiến y bỗng nhiên sợ hãi vô cùng.
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương