Thần Y

Chương 492

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương 492: Cửa hàng chuyên bán trang phục hấp dẫn. Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen - Dẫn hai cô bé như búp bê, xinh đẹp càng không phải kích thích hơn sao? - Nhất định sáu người cùng dẫn đi, cùng một giường đồng thời chiến đấu. - Cậu thực sự có thể nghĩ, một nam sáu cô gái, làm gì có giường lớn như vậy? Hơn nữa, cũng không dùng được hết, chàng trai nào lại khỏe như vậy được. - Choáng, muốn giường gì hả? Sô pha, phòng khách, nhà bếp, phòng tắm, vô số nơi không thể thành chiến trường chứ. - Hả, bó tay, các người rất ác độc, tôi nói các cô còn là nữ nhân không hả? Sao lại dâm đãng như vậy. - Khà khà, hôn cái nào, chẳng lẽ cô thấy mùa xuân đến rồi sao? - Đây là mùa hè rồi. - Chỉ cần trong lòng còn xuân, nơi đâu cũng là mùa xuân. - Cô thực sự lẳng lơ. - Thiết, đừng gia vẻ đứng đắn, thiếu phụ cô , tôi lần trước đến nhà cô, trên ghế sô pha trong phòng khách ngửi thấy mùi khác lạ, rõ ràng là hai người làm chuyện đó trên đó còn giữa ban ngày. - Làm gì có. Cô nói khoác. - Vậy, sao mặt cô lại đỏ lên, chột dạ đúng không ? Vài cô liền cười lên, khuấy động lên. - Hừ ~Đừng ồn ào nữa, đừng ồn ào nữa, giám đốc đến rồi kìa. Chỉ thấy đầu hành lang, một cô trung niên dáng vẻ giám đốc khách sạn khuôn mặt lạnh lùng đi tới, các cô phục vụ lập tức ngừng líu tíu, vui đùa,bắt đầu đứng thẳng dậy, mặt nghiêm trang mỉm cười, trở về trạng thái làm việc bất cứ ai cũng không ngờ được, bọn họ vừa tụ tập bên dưới tán chuyện, nội dung nóng như thế. ... ... ... ... ... ... Trong phòng riêng, Diệp Thanh vô cùng mãn ý, vì dưới bàn, có một bàn chân không ngừng kéo khiến hắn vô cùng ngứa ngáy. - Tiểu Não Nhi này ngày càng táo tợn, kéo mình, ta không thể kéo em sao? Không được, anh phải phản kích lại. Trên mặt Diệp Thanh cười hì hì, nói cười cùng mọi người, bên dưới bàn, lại cởi giày ra, cùng ngón chân linh hoạt đi kẹp bụng dưới Ninh Não Nhi. - A, ha, cuối cùng cũng kẹp được rồi, trơn quá mềm quá. Diệp Thanh vô cùng hưởng thụ, đột nhiên nổi lên tâm ý xấu xa, muốn thúc vào mạnh hơn một chút, lập tức phát ra tiếng “ a” Ninh Não Nhi không kêu, Chu Vi bên cạnh cô phát ra tiếng, khuôn mặt trong sáng như nước, xấu hổ đỏ bừng. … Diệp Thanh lập tức choáng, tuy nhiên hắn phản ứng rất nhanh, lập tức biết là lầm người rồi, vội vàng thu chân về, sau đó không nói gì, nghiêm trang bưng chén trà, cẩn thận nhấm nháp, làm như không có việc gì, ánh mắt không dám nhìn mọi người xung quanh nhất là Chu Vi. Kẹp nhầm người rồi, ông ơi. Sau này sao còn dám gặp người đây, Diệp Thanh thầm nghĩ có khẽ hở chui xuống thôi. - Vi Vi, em làm sao vậy, thân thể không khỏe sao? Ninh Não Nhi quan tâm hỏi, các cô gái cũng đều dồn về Chu Vi. - Không không, chỉ là vừa xong uống hơi nhiều ăn cũng ít. Chu Vi nhếch miệng cười ngây ngô, tất nhiên không dám thừa nhận có người lén dùng chân kẹp cô. Cặp chân to như vậy da trơn nhẵn thế nào, chỉ bằng xúc cảm cũng biết nhất định là chân của nam nhân rồi, nhưng, nhưng… ở đây chỉ có một nam nhân. Chẳng lẽ là Diệp Thanh, anh ấy, anh ấy, cố ý với mình? Ối chà, anh ấy thổ lộ với mình sao? Trong lòng Chu Vi lập tức rối loạn, bất ngờ không biết, nam nhân bày tỏ như vậy nào dùng phương pháp đường đột như vậy, chẳng phải là Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên, cô tuyệt đối không phải là Phan Kim Liên, Diệp Thanh cũng chắc chắn không phải là Tây Môn Khánh. (Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên là hai nhân vật trong Thủy Hử, là hai người có quan hệ tằng tịu bất chính) - Uống nhiều rồi? Ăn nhiều rồi? Ninh Não Nhi thông minh cỡ nào, tất nhiên không tin cô rồi, nào không biết uống nhiều rồi, hay là ăn nhiều rồi, mắt nhìn trân trân, ánh mắt lóe lên, không có ý tốt gì nhìn Diệp Thanh, ý chất vấn, phải chăng tiểu tử nhà ngươi không thật thà, làm chuyện xấu đúng không ? Diệp Thanh lập tức tỏ ra vô cùng vô tội oan ức: - Anh là người thế nào, em còn không rõ sao, cho anh một ngàn lá gan anh cũng không dám. Ninh Não Nhi ngẫm nghĩ cũng thấy đúng, người này tuy háo sắc, lòng không có gan đó, thực không thể làm ra chuyện này, tạm tha cho hắn, cô cũng không biết, Diệp Thanh không dám làm nhưng không cẩn thận làm lầm. Dùng xong bữa, các cô gái khác đều tự về nhà, Diệp Thanh và Ninh Não Nhi lên xe, định đi dạo phố, Kim Hân và Chu Vi có chút không muốn, trong lòng chua xót, nhưng cũng không còn cách nào, bạn tình người ta hẹn ước, mình không thể mặt dày đi theo, làm bóng đèn. Hai người đều buồn bã bỏ đi. ... ... ... ... ... ... Tình lữ hẹn ước đặc biệt như Diệp Thanh và Ninh Não Nhi đã có vô số lần “ ông xã bà xã” “ quan hệ thân mật” đi dạo phố, mua đồ, ăn uống, xem phim các loại. Diệp Thanh vŕ Ninh Năo Nhi ở cửa hŕng lớn đầu phố đa dạng về dịch vụ hàng hóa đi dạo một vòng, đi ra trở lại xe, trên người Diệp Thanh còn rất nhiều túi lớn túi nhỏ đều là quần áo, giầy dép, túi sách, trang sức, tất nhiên hầu hết đều là của Ninh Não Nhi, Diệp Thanh chỉ có hai chiếc áo sơ mi. Sau khi đem các chiến lợi phẩm đặt vào sau xe, Diệp Thanh và Ninh Não Nhi đi tiếp, miếu phu tử, nơi đó, có rất nhiều thứ khác thường, Diệp Thanh và Ninh Não Nhi sớm đã muốn đi. Đáng để nhắc đến là, bên trong có một cửa tiệm chuyên bán các trang phục độc, tất nhiên không những là các chế phục nổi tiếng, còn là “trang phục hấp dẫn”. cảnh sát, y tá, giáo viên, tiếp viên hàng không, luật sư gì… quả thực cần gì có nấy, vô cùng thích thú. Tất nhiên, bề ngoài Diệp Thanh là chính nhân quân tử, các thứ này chỉ xem xem không dám mua, Ninh Não Nhi nháy mắt với hắn, chọn một chế phục Bác sĩ, nói: - Nè, trang phục này rất nam tính, anh cầm lấy, tặng cho nữ bác sĩ giả nam của anh thế nào? Diệp Thanh lập tức từ chối, tuy trình độ bao gái của hắn không cao, nhưng cũng biết, trước mặt một cô gái tuyệt đối không thể nhắc đến một cô khác, đừng nói, trước mặt cô ấy mua đồ cho người kia, đánh chết cũng không thể được. Quả nhiên, Ninh Não Nhi liền khóe miệng chu lên, đắc ý cười. Cô vừa xong chỉ thăm dò thử, muốn thử xem, Diệp Thanh rốt cuộc lúc nào cũng nghĩ đến Bác sĩ giả trai kia. Chủ của cửa hàng là phụ nữ trung niên, thấy bọn họ cười, Diệp Thanh càng ngượng vội kéo Ninh Não Nhi đi. - Sao lại thế hả, em còn phải xem thêm nữa. Ninh Não Nhi hất tay, em không đi, người này giả chân chính, xấu hổ chết anh. Diệp Thanh bất đắc dĩ đành phải ngốc nghếch theo sai, rất không tự nhiên. - Diệp Thanh, anh nói em mặc cái này đẹp không? Ninh Não Nhi cầm lấy một trang phục, khoa chân múa tay, thỉnh thoảng còn eo, cười hỏi. Diệp Thanh lập tức ngây người nhìn, kinh ngạc kêu lên một tiếng: - A !