Thần Y

Chương 485

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương 485: Đảo ngược tình thế Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen Bác Cát lại một lần nữa ngạc nhiên đáo mắt nhìn Diệp Thanh, trong bụng nghĩ, cái cậu thanh niên còn trẻ măng thế này, cũng là người thực sự có tài đây, bao nhiêu năm nay rồi, đều đi đến những bệnh viện cao cấp, ở đâu cũng phải kiểm tra thì mới ra bệnh được, đá thế làm siêu âm lại còn bắt sáng sớm đến nơi, lại để bụng không nhịn tiểu, đúng là phiền phức chết được. Kỳ thực kiểm tra sỏi mật không cần phải nhịn đi tiểu nhưng vì vị trí phụ cận gần với tử cung mà thôi. Diệp Thanh khiêm tốn mỉm cười nói: - Cái này chỉ là phương pháp chuẩn đoán của đông y và tây y có khác biệt mà thôi. Bác à, bệnh sỏi mật của bác là cholesterol kết sỏi, trước mắt thì tương đối nhỏ, trên cơ bản là không cần phải làm phẫu thuật, chỉ là do ăn thực phẩm không hợp lý một cách lâu dài mà bị béo phì tạo nên, sau này cần phải vận động thích hợp, tuổi tác của bác cao rồi, có thể tiến hành đi bộ nhiều một chút, hoặc chạy chậm, tập thái cực quyền, khiêu vũ hoặc những động tác ôn hòa vận động có dưỡng khí. Ngoài ra, ngày ba bữa ăn phải theo quy luật, buổi sáng cần ăn đây đủ, nên nhận ít hàm lượng cholesterol, đặc biệt là buổi tối, nên tránh ăn những đồ ăn có chứa cholesterol, như trứng gà, đặc biệt là lòng đỏ trứng gà, thịt mỡ, hải sản, và các loại cá khác, cùng với nội tạng động vật. Bởi vì cholesterol hấp thụ vào nhiều thì sẽ làm tăng gánh nặng làm việc cho gan, dẫn đến dư thừa cholesterol, rồi tích lũy lại dần, kết tinh lại, từ đó hình thành sỏi mật. Bình thường nên ăn nhiều loại trái cây, rau quả, những loại thực phẩm ít mỡ và hàm lượng cholesterol thấp, như là nấm, mộc nhĩ, rau cần, giá đỗ, rong biển, ngó sen, thịt cá, thịt thỏ, thịt nạc, đậu tươi và những loại khác,... Bác Cát nghe Diệp Thanh nói thấy mà êm tai, vô cùng kĩ càng, quan tâm, quả như là người thân trong nhà vậy, không có kìm được, cảm thấy vô cùng cảm động, suýt chút nữa thì rơi nước mắt. Trong bụng nghĩ, nhìn xem, nhìn xem người ta kìa, đây mới là bác sĩ chứ, giảng giải tỉ mỉ kĩ càng như vậy chứ, có học vấn như vậy chứ, thế người khác mới hiểu được, không như vừa rồi bên Tần Hoài Y Minh, cái gì cũng không nói, mở miệng ra là nói đi làm phẫu thuật. Phẫu thuật phẫu thuật, các ông nghĩ phẫu thuật mà vui sao, không biết rằng bà đây sợ nhất là đụng dao kéo sao? Lại còn cho cái danh thiếp nữa, nói giảm giá 20% đúng là bác sĩ đen, bọn lang băm không biết là đem cái tâm của mình cho cho ăn mất rồi thì phải, phải để cho họ thấy người ta một chút, như bác sĩ Tiểu Diệp đây, khám bệnh cho bệnh nhân như thế nào, một bác sĩ thay bệnh nhân suy xét ngẫm nghĩ về bệnh t́nh của bệnh nhân như thế nào, khác biệt thật là mới lớn làm sao? - Bác sĩ Tiểu Diệp à, vậy tôi không cần phẫu thuật, chỉ cần dựa vào việc điều độ ăn uống và luyện tập, có khi nào bệnh tình lại chuyển biến nặng hơn không? Bác Cát tha thiết hỏi lại, trong mắt ánh nên tia hi vọng Diệp Thanh có thể giúp bác ấy giải quyết dứt điểm căn bệnh này một cách miễn phí. Diệp Thanh mỉm cười nói: - Bình thường mà nói, chỉ cần không chế tốt về mặt ăn uống, và có chế độ vận động thích hợp, là không bệnh tình không có biến chuyển nặng hơn được đâu, lại còn có khả năng dần dà từ từ tự tan rã và đẩy sỏi ra nữa, nhưng mà như thế thì thời gian có hơi dài một chút, tôi có thể châm cứu giúp bác, tăng tốc cho quá trình này. Bác Cát liền hỏi: - Ở ngay đâu sao. Diệp Thanh trả lời: - Vâng ạ, ở ngay đây, cũng không cần cởi áo quần, có thể làm một cách nhanh chóng thuận tiện. - Vậy thì tốt quá, cảm ơn cậu. Bác Cát liền ngay lập tức vô cùng vui mừng, luôn miệng cười cảm ơn: - Quả thật là cảm ơn cậu nhiều lắm, bác sĩ Tiểu Diệp, nói thật với cậu là tôi từ trước đến giờ vẫn chưa có châm cứu bao giờ. Tuy rằng có vui mừng nhưng nghe giọng nói, vẫn còn có lộ ra một chút gì đó lo lắng, nói cho cùng thì châm cứu cũng là dùng kim châm vào các huyện vị, bác Cát sợ nhất là bị đụng đến dao kéo, đương nhiên là cũng sợ đụng đến châm kim rồi, lại còn trước đây cũng chưa từng có châm qua bao giờ, nên cũng có một chút sợ hại, không biết rằng có đau hay không. - Bác yên tâm đi, không hề đau một chút nào cả, tôi châm cứ cũng chỉ đau như là bị kiến căn một chút thôi, chủ yếu là làm gia tăng, thúc đẩy lưu lượng dịch mật, để cho dung tích túi mật nhỏ lại, thúc đẩy nhu động bài tiết của túi mật, bao gồm cả sự co bóp và hoạt động của cơ vòng, từ đó có lợi cho việc làm sạch sỏi trong túi mật. Diệp Thanh nghe ngóng từng lời nói và nhìn theo sắc mặt, nên đoán biết được bác Cát đang lo lắng điều gì, nên đương lúc đó liền mỉm cười nói an ủi, một bên cầm lấy một cây kim sáng quắc, tiến hành khử trùng, một bên thì giảng giải khái quát quá trình châm cứu. Một người có đủ tư cách là một bác sĩ không phải chỉ là một bác sĩ có y thuật cao cường, mà cũng cần phải là một người có thể hiểu và quan tâm đến bệnh nhân như vậy, cái này cần phải có một chút kiến thức về tâm lý học, Diệp Thanh làm bác sĩ lâu như vậy rồi, sớm đã am hiểu điều này, thế nên từng câu nói của Diệp Thanh vô hình trung đã làm cho bác Cát cảm thấy nhẹ nhõm đi nhiều. - Ờ, tôi tin tưởng vào kĩ thuật châm cứu của cậu, có đau thì cũng không đau bằng phẫu thuật. Bác Cát tràn đầy sự mong đợi. Diệp Thanh liền nói: - Bác cứ nói đùa, phẫu thuật còn chảy máu nữa, hai cái này hoàn toàn khác nhau bác à. Nói đoạn liền ngưng thần tĩnh khí, vận chuyển chân khí, châm cứu ngay cho bác Cát tại đây. Cái loại ong mật độc đáo này vừa nhẹ, tiếng lại vừa thanh, không cần biết là ở tại đây có bao nhieu người, bao nhiêu cái miệng ồn ào, huyên náo ra sao, cũng không thể nào lấn át được âm thanh của loài ong mật này. Diệp Thanh chút ý quan sát chân khí thông suốt, mới có thể sinh là loại châm này, kĩ thuật này đến những thầy thốc đông y lâu năm cũng chưa chắc đã sử dụng được. Đến đây tất nhiên là làm cho không ít người ở đây cảm thấy bất ngờ, đều ngước cổ lên nhìn theo, vây lại theo dõi, trong đó, ở trong số những người đang xếp hàng cũng có người muốn đến phia trước để xem cho rõ hơn. Như là có một ông cụ từ xưa đến này đã thích xem những chuyện ồn ào náo nhiệt, liền nói vơi cậu thanh niên đứng xếp hàng sau ông ấy: - Chàng trai, tôi đứng xếp hàng phía trước cậu à, tôi đi ra xem chút rồi lát quay lại. - Ồ, vâng, được ạ được ạ. Anh chàng kia cũng vô cùng thấu tình đạt lý đống ý nói. Cũng có khá là nhiều người đang dõi mắt nhìn theo, đều bàn luận nói thầm với nhau. - Châm cứu, rút hỏa quan, cạo gió, tôi đều đã từng làm qua rồi, nhưng mà giống như cái mà kĩ thuật châm cứu mà bác sĩ kia đang làm thì tôi chưa thấy ai thành thục đến như vậy, đúng là như đang chơi đùa vậy, thật là hiếm thấy. - Chậc Chặc, trình độ này, không phải tôi nói ngoa à, có thể nói là đẳng cấp của tổ sư rồi. - Tiểu lệ, nhanh, lấy ra đây đi, quay cái này lại, rồi post lên mạng coi. - Cái tuyệt kĩ châm cứu này, nếu mà phát tán lên mạng, thì tuyệt đối chẳng mấy chốc mà nổi tiếng. … Nhưng mà, tuy rằng có nhiều người ở xung quanh bàn luận về trình độ của mình như vậy, nhiều ánh mắt kinh ngạc thán phục hâm mộ, nhưng anh bạn Diệp Thanh của chúng ta cũng không hề có một chút áp lực nào, anh ấy vẫn chăm chú làm việc của mình, tầm trung toàn bộ tinh thần trí lực vào công việc, không cần phải nói là những người đó bàn luận về anh ta, mà cho dù có quay phim truyền hình trực tiếp trên toàn thế giới, có nhiều lãnh đạo, tổng thống của các quốc gia có mặt ngay tai đây thì anh ta cũng như là không nhìn thấy, trong mắt anh ta chỉ thấy mỗi cây kim, và bác Cát, cũng với cơ khí đang luân chuyển trong người. Châm cứu, chính là dùng kim châm hoắc là dùng ngải đốt lên, để kích thích vào huyệt đạo trên cơ thể con người, các kinh lạc, làm khới động lại sự lưu chuyển cơ khí trong cơ thể, điều hòa bình hành âm dương ngũ hành. Tuy rằng nghe có vẻ mơ mơ hồ hồ, nhưng kỳ thực đều là từ cả ngàn năm trở lại đây, các bậc y gia tiền bối đã tích lũy lại kinh nghiệm rồi tổng kết, nên chọn huyệt như thế nào, xác định huyệt ra sao, mỗi một huyệt đạo lại dùng đến phương pháp châm ra sao, là niệp chuyển, hay là đề châm, là bổ, hay là tả, có cần thiết lưu kim lại hay không, và nếu cần thiết thì lưu kim trong bao lâu, cụ thể như thế nào căn cư theo tình hình bệnh tình của bệnh nhân để cân nhắc và gia giảm, tất cả đều là có tiến hành nghiên cứu, so với việc phẫu thuật của tây y thì càng phức tạp hơn, căn bản là không phải bình thường bác sĩ nào cũng có thể sử dụng phương pháp này. Hơn nữa, trình độ y học của Diệp Thanh, kĩ thuật châm cưu, cũng không có phải là hoàn toàn học từ cổ nhân, mà phần lớn đều là học từ Y Linh Bảo Tháp, bây giờ anh ta cũng đã hiểu, cái bảo tháp thần kì đáng tôn này, không phải là do Hoa Đà tạo ra, thậm chí lại càng không phải là do loài người trên trái đất tạo ra, có thể là từ một nơi xa xôi nòa đó trong vũ trụ sâu thẳm bao la kia. Một nền văn minh y học của một trủng tộc nào đó, đang sự dụng, không biết vì sao lại lưu lạc đến trái đất, cơ duyên may mắn thế nào mà nhà họ Diệp lại có được, thế là coi như đồ cổ vậy, cật giấu lại, kế thừa đến cả trăm năm. Khúc trì, phong trì, hợp cốc, thái xung, nhật nguyệt, kỳ môn, a thị, đởm du, can du, dương lăng tuyền, đởm nang huyệt, hiệp khê, túc lâm khấp, lệ câu, tam âm giao. Tay Diệp Thanh thoăn thoắt, lúc nhanh lúc chậm, trong các động tác nối liền không hề có lúc nào nhàn rỗi, như mây trôi nước chảy, chỉ nói đên mỗi thao tác và tư thế cũng đã toát lên một âm thanh hùng hồn, trước một không gian đông người như vậy, càng làm cho những ngươi vây quanh theo dõi thêm sửng sốt, càng thêm phần khâm phục. Hơn nữa người ta là châm cứu qua quần áo à, cách hẳn một lớp vải, người bình thường liệu có được không? … Ước chừng khoảng năm mươi phút sau, Diệp Thanh thu kim, dùng bông cồn lau sạch. Bác Cát đứng dậy vươn vai một cái, đột nhiên cười nói: - Bác sĩ Tiểu Diệp à, làm sao mà tôi cảm thấy bụng mình thoải mái đi nhiều rồi, cứ như là không còn viên sỏi nào trong mật nữa vậy. Diệp Thanh mỉm cười nói: - Cái này là tác dụng từ tâm lý của bác, nếu mà muốn nó biến mất thật thì ít nhất cũng cần đến một tháng. Mọi người đều hiều được câu chuyện, mỉm cười, nhìn bác sĩ Diệp Thanh kìa, người ta chân thành như vậy, không có ăn nói lung tung, cái này chính là sự khác biệt giữa lang băm và danh y. Rồi sau đó Diệp Thanh ngồi xuống, lấy giấy bút ra dùng tinh lực viết ra những nét chữ đẹp, ngay ngắn, viết ra một phương thuốc điều trị, tam hoàng bài thạch thang, đưa cho bác Cát Hoàng cầm, sinh dại hoàng, sơn chi tử, nhân trần, kim tiền thảo, song hoa, úc kim, mộc hương, hậu phác, mãng tiêu, dùng nước sắc lên, ngày một thang, mỗi ngày uống một lần. - Bác ơi, chỉ cần bác uống thốc đúng giờ đúng lượng, lại phối hợp thêm ăn uống điều độ và vận động thích hợp, thì không đến một tháng có thể khỏi rồi, cứ cách ba ngày một lần, bác có thể đến bệnh viện Ngân Hạnh ở khu Giang Ninh để khám lại, cũng không là miễn phí bác ạ. Diệp Thanh mỉm cười nói