Thần Y
Chương 476
Thần Y
Tác giả: Hành Đạo Xích
Chương 476: Tự phát biểu ý kiến của mình!
Nguồn dịch: Nhóm Dịch ShenYi
Biên tập: .metruyen
Nguồn truyện: qidia
Sưu tầm:
- Xin chào mọi người, tôi tên là Diệp Thanh, đến từ Thị trấn Liễu Nhữ, Thành phố Phù Liễu….
Không đợi Chương Ngọc Tân ra hiệu, Diệp Thanh đã chủ động, khẳng khái đứng lên, giới thiệu về mình với tất cả mọi người.
Tuy rằng bình thường hắn ở trước mặt các cô gái hơi có chút ngại ngùng, nhưng các trường hợp chính thức trước mặt công chúng lại vô cùng nghiêm túc, tiếng nói khẳng khái, lời nói rõ ràng, có nụ cười tự nhiên, vẻ mặt cũng vô cùng tự nhiên, giành được không ít thiện cảm của người khác, hắn nói đến mình hiện nay là Viện trưởng của Bệnh viện Ngân Hạnh, hơn nữa bệnh viện này dưới sự dẫn dắt của hắn, một tay lập nên, 30 người đến lúc đầu tiên, phát triển đến mô hình hiện nay khoảng năm sáu trăm người, lập tức rất nhiều người chấn động kinh ngạc.
- Hóa ra là tiểu tử này, tôi nói sao quen mặt vậy.
- Lão Đàm, sao thế, giỏi hơn con trai ông chứ?
- Ôi chao, không thể so sánh, không thể so sánh, ông chẳng phải cố ý trêu tôi sao? Tiểu tử của tôi không ra gì , sao có thể đánh đồng với Viện trưởng người ta.
Đương nhiên, đây là lời khiêm tốn của Lão Đàm, từ sắc mặt của ông, vẫn có thể nhận ra, con trai ông rất ưu tú, ông không cho rằng con mình kém cỏi hơn Diệp Thanh, tuổi tác cũng nhỏ hơn chút.
- Người này cũng là tương lai đầy hứa hẹn, trận lần trước, Bệnh viện Ngân Hạnh rơi vào đầu sóng ngọn gió, nhưng đều được hắn giải quyết suôn sẻ.
- Đúng vậy, Bệnh viện Ngân Hạnh bởi vậy mà danh tiếng nổi như cồn.
- Nghe nói y đức y phong của bệnh viện này là điểm sáng, chỉ không biết là thật hay giả.
- Hiện nay Bệnh viện nhận phong bì, tiền boa nghiêm trọng, đã trở thành hiện tượng bình thường, “ quy tắc ngầm”, tôi không tin trong Bệnh viện Ngân Hạnh không có.
- Không thể ngờ, không thể ngờ, Lão Đàm người này già nhưng đôi mắt vẫn tinhtường, không ngờ kéo Bệnh viện Ngân Hạnh vào.
- Xem ra, Lão Đàm bặt vô âm tín vài năm lại muốn rời núi chấn hưng thanh danh rồi.
Lục giác Diệp Thanh nhạy cảm, vừa tự giới thiệu về mình đồng thời vừa chú ý đến các lời nóihoặc tán thành hoặc không phục, tất cả đều nghe hết, tất nhiên, hắn cũng không tùy tiện nghe, sẽ không căn cứ vào đó mà phán đoán bạn hay thù.
Hiện nay có vài người, có thể đọc nhiều tiểu thuyết quan trường, mặc dù chỉ là một công ty nhỏ cũng kéo bè kết phái, đấu tranh ngầm, thực sự vô vị, bạn nói mọi người cùng làm việc, còn nói về quyền lãnh đạo nhiều như vậy làm gì, lại không phải quan thực sự, mọi người đều là làm thuê, có sức lực này này không bằng tập trung làm việc cho tốt, không bằng bớt chút thời gian nghĩ những câch kiếm tiền khác, tăng thu giảm chi.
Đến khi Diệp Thanh giới thiệu xong, ngồi xuống, Chương Ngọc Tân bắt đầu nói:
- Tiểu Diệp y thuật cao minh, năng lực to lớn, tuy mới vào Hiệp hội y sỹ của chúng ta, nhưng Hiệp hội chúng ta hiện nay nhiều việc cần làm, là lúc dùng người, tôi quyết định đề bạt cậu ấy là thường vụ lý sự.
Lời này vừa nói ra, lập tức có rất nhiều người lại lần nữa bàn luận xôn xao.
- Sao lại thế, nghĩ đến năm đó tôi vừa mới vào, chỉ là hội viên không có tiếng tăm gì, sau đó không dễ dàng gì mới được thăng chức thành hội viên cấp cao, lại lao tâm khổ tứ mới ngồi được vị trí hiện nay, tiên tiểu tử họ Diệp kia, tuổi còn trẻ, vừa mớivào đã thành Thường vụ lý sự, có còn đạo trời hay không hả?
ở Hiệp hội y sĩ Ninh Thành, nếu không có Y Minh Tần Hoài đào mỏ trước, cơ cấu lãnh đạo chỉ có hội trưởng: 1 người, Phó hội trưởng: 1 người, Trưởng ban thư ký: 1 người, Phó ban thư ký: 1 người, thường vụ lý sự ( giải quyết các công việc hàng ngày) : 51 người, lý sự: 160 người đều là cán bộ cốt cán có thể làm được thường vụ lý sự, nếu không phải là chuyên gia trong bệnh viện, Trưởng khoa, Phó Trưởng khoa hoặc giáo sư y học, hoặc Phó giáo sư, nói cách khác Diệp Thanh hiện nay so với những người này có thể không dẫn đến sự hâm mộ ghen tỵ của mọi người không?
- Cậu so sánh thế nào vậy, lúc cậu còn trẻ, chỉ là bác sĩ thực tập cấp thấp, ngay cả các Bác sĩ ở viện cũng không tính là.,
- Đúng vậy, người ta đường đường là Viện trưởng, y thuật thế nào tôi không biết được, nhưng có thể ngồi lên được ghế Viện trưởng, chắc chắn có tài cán.
- Đúng là người so người tức chết người, hàng so hàng thì phải vứt!
- Ông này, ông cam chịu số phân đi, vật đổi sao dời có người tài xuất, ông già rồi.
- Biến đi, mẹ ngươi mới già, cả nhà người đều già, bổn bác sĩ năm nay mới mười tám được chứ?
- Tiểu tử này chắc không phải là con riêng của Chương Ngọc Tân chứ, vừa đến liền làm Thường vụ lý sự, ông leo bao nhiêu năm mới được vị trí này, tuy nhiên, hi hi, ông lập tức được thăng lên Phó ban thư ký rồi, đến lúc đó dù sao ông cũng hơn ngươi một bậc.
Lý Thanh Bình nhìn gương mặt non nớt của Diệp Thanh, trong lòng chua xót, rất không thoải mái, còn có ý thù địch, thầm cảm thấy, tiểu tử này tương lai có khả năng uy hiếp đến vị trí của chính mình.
Tuy nhiên, trong đám người cũng có một nam tử thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi, đang nhìn Diệp Thanh, hai mắt sáng ngời, liên tục gật đầu, rõ ràng rất tôn sùng Diệp Thanh, còn nói thầm:
- Không hổ là nhân vật mà đến ông nội ta cũngtôn sùng, hình như là năm ngoái đi thăm ông nội ta còn là một Bác sĩ thực tập nho nhỏ? Đáng tiếc khi đó ta đã ở Ninh Thành rồi, không thể gặp nhau.
Tuy Diệp Thanh đảm nhiệm thường vụ lý sự, dẫn đến không ít người bàn luận, tuy nhiên Chương Ngọc Tân quyền lực và uy danh vẫn có, lúc này không có người đứng ra phản đối rõ ràng còn có một nguyên nhân, cũng vì Hiệp hội y sỹ hiện nay rất nhiều ghế trống, xếp một tên Diệp Thanh vào, rõ ràng không vấn đề gìnếu là bìnhthường đủ thành viên chưa chắc đã dễ dàng như vậy.
- Được rồi, được rồi, mọi người yên lặng.
Chương Ngọc Tân ho nhẹ hai tiếng, tiếng nói sang sảng:
- Mọi người đều biết rằng, gần đây, rất nhiều hội viên, bao gồm lý sự, thường vụ lý sự, thậm chí Trưởng ban thư ký đều ra khỏi Hiệp hội y sĩ, gia nhập vào Y Minh Tần Hoài kia, hiện nay, Hiệp hội y sĩ chúng ta có thể nói tràn ngập nguy cơ, nói sinh tử tồn vong cũng không quá.
Nói xong, liền dừng lại một chút, quan sát phản ứng của mọi người.
Tuy mọi người thoải mái quen rồi, nhưng điều khiến họ lưu lại không chỉ là những cốt cán đối với hiệp hội Y sỹ rất có sự đồng cảm, và lòng trung thành, nhưng lúc này trong thâm tâm cảm thấy ảm đạm, ngay cả trưởng ban thư ký cũng bị lôi kéo đí rồi, hội viên giải xuống một nửa, tình thế có thể không nghiêm trọng sao?
- Hội trưởng, Hiệp hôi y sỹ của chúng ta dù sao cũng là tổ chức chính phủ, lại có chỗ dựa là Phó chủ tịch Tỉnh, sẽ không giải tán chứ?
Một thường vụ lý sự hơi trẻ hỏi ra tiếng lòng của mọi người.
Chương Ngọc Tân lắc lắc đầu, thở dài nói:
- Phó chủ tịch Tỉnh Ký sớm đã đồng ý, sẽ cho chúng ta thêm nửa năm, nếu nửa năm sau vẫn tình trạng như thế, hoặc kém hơn, Hiệp hội này không tồn tại là tất yếu, trực tiếp bị Y Minh Tần Hoài thay thế.
- Hả? Sao lại thế?
- Hiệp hội y sỹ là một tay Phó chủ tịch Tỉnhgây dựng nên, như đứa con của ông, sao có thể nói bỏ là bỏ được?
- Ý, cậu không biết sao, Y Minh Tần Hoài kia có hậu thuẫn là Hà gia, cũng có người cấp bậc cao hơn Phó chủ tịch ủng hộ, Phó chủ tịch Ký không chừng cũng khôngqua được đối phương.
- Ồ, như thế hả, hiểu được sự phức tạp nhất quan trường, lòng người hiểm ác nhất.
- Xem ra, thực sự sắ phải đối mặt với nguy cơgiải tán rồi.
Chương Ngọc Tân nói to:
- Mọi người không nên nản lòng, chúng ta đangđang ngồi đây, có ai không phải là danh y một phương, , chỉ cần chúng ta cùng cố gắng, hợp mưu hợp sức, chắc chắn có thể trong thời gian ngắn chấn hưng Hiệp hội y sỹ hiện nay, mong mọi người lên tiếng, tiến hành thảo luận, thương lượng đối sách, làm thế nào ứng phó với sự đục khoét lôi khéovà chèn ép của Y Minh Tần Hoài lần này.
…
Tất cả mọi người không lên tiếng, rõ ràng đang suy ngẫm phương pháp.
Thường vụ lý sự Lý Thanh Bình cũng không kiềm chế được, nháy mắt với người bạn tốt bên cạnh mình, Bác sĩ đó lập tức mỉm cười, ngầm hiểu đứng lên nói:
- Tôi là Phó khoa của khoa ngoại thần kinh Bệnh viện nhân dân Tỉnh Đổng Triều Bình, tin rằng mọi người đã gặp qua tôi rồi, tôi cảm thấy, việc cấp bách nhất của chúng ta hiện nay là lần nữa xây dựng bộ máy lãnh đạo của Hiệp hội y sỹ chúng ta, chọn ra nhân tài mũi nhọn, lấp đầy các vị trí khuyết, lấp đầy cái gọi là người nhiều lực lượng lớn, chỉ dựa vàoi năm sáu chục người chúng ta hiện nay, rất nhiều công việc đều không tiện triển khai.
Ngay lập tức có rất nhiều người tán thành vì sao, đây chính là cơ hội, Trưởng ban thư ký chạy rồi, do Phó thư ký lên thay, Phó ban thư ký khuyết rồi, chắc chắn có thường vụ lý sự lên, thường vụ lý sự và lý sự khuyết vị trí tất nhiên càng nhiều, ai không muốn lên chứ, hơn nữa, đều là Bác sĩ, ai mà không có người bạn tốt hoặc thân thích muốn tiến cử chứ.
- Tôi cảm thấy, chúng ta còn phải kết nạp hội viên, phát triển hội viên sơ cấp, trung cấp, cao cấp.
Lập tức phải xây dựng, tuy nhiên, đây cũng là bình thường, Bác sĩ cũng là người mà, cũng có lòng danh lợi, lòng công lợi, hư vinh, tính tự tư…
Trưởng ban thư ký Phí Tiêu Vân nói:
- Bổ xung hội viên, tôi và Hội trưởng Chương đã bàn bạc qua, sau đó sẽ thực thi, mong mọi người yên tâm.
Lời này vừa nói ra, tảng đá trong lòng rất nhiều người liền rơi xuống, đương nhiên, đồng thời còn sinh là lòng chờ mong.
Phí Tiêu Vân trước đây làm Phó thư ký, tuy nhiên, Trưởng ban thư ký Dương Trác Hân ra nhập vào Y Minh Tần Hoài, cô liền thuận lợi được thăng một cấp, tất nhiên, đây là việc nội bộ, còn chưa công bố ra cho nên mọi người đều tung tin, Phó ban thư ký sẽ do ai đảm đương.
Một bác sĩ họLục nói:
- Hiệp hội y sỹ Ninh Thành chúng ta, nếu là tổ chức chính phủ, ít nhất, bên ngoài địa vị phải cao hơn Y Minh Tần Hoài , vậy chúng ta có thể nhờ sự lực của chính phủ, can thiệp, ủng hộ, đây chính là ưu thế trước tiên.
Lập tức có người phụ họa:
- Lãnh đạo trực tiếp chúng ta là Phó chủ tịch Tỉnh Ký, vẫn là Phó chủ tịch Tỉnh có thực quyền trong công tác môi trường, chúng ta hoàn toàn có thể mượn sự giúp đỡ của lực lượng của ông, gây dựng thanh thế.
- Xì , hai người các ông, một chút cũng không hiểu, xem ra, các người vẫn chưa nhìn rõ tình hình, phải biết rằng Hà gia ở các ngành các giới đều có mạng lưới quan hệ, Y Minh Tần Hoài nếu là đứng đầu là Hà gia, tuy nói là tổ chức của dân, nhưng giống như có chính quyền đứng sau, chỉ sợ cho dù là Phó chủ tịch Tỉnh Ký ra mặt cũng đè ép khống chế được.
- Cái đó chưa chắc, Hà gia là cái gì, nhiều nhất chỉ là nhà y dược có chút tiền
Tài sản chính của Hà gia tập trung ở Công ty y dược và các máy móc trị liệu, cho nên người này nói như vậy.
Hai bên đang tranh luận không thôi, thanh âm của một thanh niên bất ngờ vang lên, nói:
- Nhờ người khác giúp, không bằng chính chúng ta làm nhiều các hoạt động công ích hơn, tăng cường uy thế của Hiệp hội y sỹ, chấn hưng thanh thế.
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương