Thần Y

Chương 285

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương 285: Người quảng cáo, tương lai ngày sau là nhân vật nổi tiếng Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen Diệp Thanh là người trong nghề châm cứu, hơi cảm giác, đã biết khí đã truyền xuống âm đạo, lúc này còn thi triển thủ pháp “ bổ xung nhiệt”, Thương lê chân khí khẽ chuyển động, lập tức từng hơi nóng tràn vào, khuếch tán đến bụng Ninh Não Nhi! - Ừ… Ninh Não Nhi chỉ cảm thấy vật thể thư thái, như suối nóng, lúc này chịu không nổi, rên ra tiếng, giấu mặt trong thảm, xấu hổ vô cùng! Trong lòng đột nhiên toát ra một ý niệm hoang dâm cực kì. Thật ra, kết giao với bạn trai là thầy thuốc đông y cũng rất tốt, dù tính cách, năng lực của hắn không được, dùng ngân châm kích thích cũng khiến người, khiến người… , mặt Ninh Não Nhi nóng phừng phừng, như bàn là, vội vàng bóp nghẹt ý tưởng xấu xa trong lòng. Diệp Thanh từ từ rút châm ra, lại vén một chút váy của Ninh Não Nhi xuống thêm một chút, lập tức lộ ra lông đen thưa thớt, ở bụng trơn nhẵn trắng nõn như sữa, đen trắng rõ ràng, nhè nhẹ sợi này đến sợi khác, rõ ràng rất mê người. Hắn phải châm cứu “ Quan nguyên huyệt”, huyệt vị này nhất định phải châm, vì “ vi nam tử tàng tinh, nữ tử xúc huyết chi sở” kích thích huyệt này, là trực tiếp châm phương pháp điều trị cơ quan sinh sản của nữ giới, hiệu quả chữa trị rất rõ ràng, có tác dụng lưu thông máy ứ, giảm đau khí huyết. Thật ra, không nói châm cứu thường ngày matxa là có thể có tác dụng bảo vệ sức khỏe rất tốt, đối với các bệnh phụ khoa kinh nguyệt không đều, đau bụng chu kì kinh, ngứa bên ngoài âm đạo… có hiệu quả rất tốt. Nên huyệt này nằm ở bụng dưới cách rốn 3 thốn cũng là thẳng rốn trông xuống, bạn có thể dùng bốn ngón tay trừ ngón cái nhấc lên, cạnh dưới ngón út chính là vị trí của Huyệt quan nguyên, vừa nãy Trần Du matxa cái đó “ chỗ tứ hoành dưới rốn” không khác biệt chính là chỗ này, chỉ là thủ pháp của cô không chuyên nghiệp, hiệu quả không lớn. Bây giờ Diệp Thanh thi triển “ Thương lê thần châm” để châm cứu, hiệu quả tất nhiên khác nhau một trời một vực, gần như rất nhanh, Ninh Não Nhi liền cảm giác được đau đớn giảm bớt! Vô tình, hơn 40 phút bất giác trôi qua… Đột nhiên “ cót két “ cửa lớn bị đẩy ra, Trần Du đi vào, vừa thấy Diệp Thanh còn đang châm cứu vậy, bất giác kinh ngạc hỏi: - Này, sao các người còn chưa xong việc hả? Diệp Thanh quay đầu lại, khuôn mặt khôi ngô hơi đỏ, ngượng ngùng nói: - Vâng, châm cứu cần thời gian mà! Vừa nãy hắn quỳ ở hai chân của Ninh Não Nhi, châm cứu bụng dưới, lưng ngược với cửa, Trần Du này sẽ không hiểu nhầm chứ? Kia, chúng tôi thật sự không có gì, không làm gì cả! - Vậy cũng hơi lâu rồi? Trần Du liếc Ninh Não Nhi đang nằm, chỉ thấy, bụng trên trắng nõn bằng phẳng lộ ra ngoài còn đang cắm một cây ngân châm sáng loáng, xung quanh ngân châm lông tơ, đen cuốn khúc, cách xa cũng có thể thấy, không khỏi che miệng lén cười, hai người này, thì ra đang chơi cái này, ha ha, nghiện rồi? Đó cũng một tiếng rồi, còn đắm chìm trong đó, hồi vị vô cùng ? - Ách…, sắp xong rồi, sắp xong rồi! Diệp Thanh hoàn thành xong chân khí cuối cùng, thu châm, che thảm giúp Não Nhi, vội về phòng. Ban ngày chắc tốt rồi, hắn ngủ ở giường của Ninh Não Nhi, Ninh Não Nhi ngủ cùng Trần Du. - Não Nhi, thế nào rồi? tốt chưa? Trần Du kéo rơi thảm trên người Ninh Não Nhi, nhéo khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng của cô, trêu tức nói. - Tốt cái đầu cô, tôi vừa đau chết được! Ninh Não Nhi ngồi dậy, liền hướng đi ra khỏi phòng Trần Du. - Vậy, bây giờ không đau nữa? Trần Du đuổi theo kéo tay cô hỏi, mắt chớp chớp, kèm theo rất nhiều ý vui. Ninh Não Nhi gật gật đầu, do dự chưa hết cười cười, nói: - ừ, rất thoải mái rồi, ấm áp dào dạt như suối nóng vậy. - a Trần Du đóng cửa, liếm liếm đôi môi đỏ, không khỏi ghen tị nói: - suối nóng ách, vậy cũng là cảm giác triều cường cao đúng không? - Nha đầu ngươi, sao lỗ mãng như vậy? Ninh Não Nhi lườm cô, dựa chăn nghỉ ngơi. Trần Du chồm lại, một tay đè người cô xuống, quấn quanh đùi thon dài của cô, hi hi cười nói: - Nói thực cho tôi biết, ban nãy các người có cái đó không? Tôi cố ý ở bên ngoài một tiếng mới về mà, để cho các người có không gian, cô thấy, chị đối với cô tốt không! Nói xong liền lè đầu lưỡi lém môi mềm như cánh hoa của Ninh Não Nhi . - Làm gì nhà ngươi, giở trò hả? Ninh Não Nhi vội đẩy cô ra, kêu lên: - Đừng có nói bừa, tôi đang bị cái kia, sao tiện? - Ha ha, đến cái đó không tiện phải chăng không đến cái đó tiện hả ? Trần Du cười trêu. - Cợt nhả ngươi, nghĩ gì vậy? Não Nhi mắng, cá này, cô biết cô cũng không nên nói ra, để người ta xấu hổ. Trần Du nắm eo cô, đôi môi mỏng vểnh lên đến bên tai cô, nhỏ giọng cười ha ha: - Đến cái đó không tiện, nhưng cô vẫn còn miệng mà, lớn có thể thổi một khúc! - Hả, tôi điên đây! Cô sao lại bỉ ổi như vậy! Ninh Não Nhi một tay đẩy cô, đè cô xuống giường đánh, cười mắng - Cô còn là trong trắng, nếu sau này phá rồi, đó còn đong đưa đến không biên? Trần Du bị Ninh Não Nhi biến thành ngứa ngáy, vừa tập kích ngực, bóp lưng, vừa cười khanh khách, nói: - Lung tung cái gì hả, cô đừng có bôi xấu tôi, chị trong trắng như trang giấy trắng, trước và sau luôn luôn là một đại thục nữ! - Thiết, đồ đàn bà dối trá còn giả tạo! quả thực lừa chết người không đền mạng. - Đó là, nam nhân không hợp khẩu vị sao, bên ngoài là thục nữ,… trên giường là dâm phụ. - Vậy, cô coi cô là dâm phụ đi, về sau đừng câu kéo Diệp Thanh của tôi là được. - Yêu a, còn là Diệp Thanh của cô, gọi sao mà thân thiết vậy, chậc chậc, còn coi là tài sản tư của mình? May mà tôi còn là bạn tốt của cô, bảy tám năm gắn bó, không ngờ một nam nhân cũng không nỡ chia sẻ một chút, - Choáng, miệng không có gì ngăn cản, cô nhỏ tiếng một chút, để Diệp Thanh nghe được không tốt lắm! - Vậy, cô để tôi sờ thử đi! - Biến đi. … Diệp Thanh ở phòng cách vách, lục giác hắn nhạy bén, những bí mật riêng tư này hắn đêu nghe rõ ràng, quả thực máu sôi sùng sục, thật muốn xông qua, cũng với hai yêu nữ đại chiến tám ngàn hiệp, chỉ tiếc rằng, chung quy là không có gan này, nghĩ ngợi lung tung một chút, không biết ngủ từ lúc nào! ... ... ... ... ... ... ... ... ... Đại học Ninh Thành, lá Ngân hạnh óng ánh trên đất còn chưa quét hết, tuyết trắng mùa đông đã phủ kín mái ngói xanh đen, toàn bộ vườn trường bao quanh là cây Ngân hạnh, rõ ràng có không khí cổ xưa. Đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay, nhân lúc mọi người đang ngủ say, bất giác rơi xuống, Diệp Thanh đi vườn bắc, tới lui kẹp theo học sinh của minh từ bên cạnh qua, tùy tiện nắm trong tay Thạc sĩ và Tiến sĩ khiến hắn cảm nhận được hơi thở nhân văn nồng đậm mà thanh nhã. Theo chỉ thị trong di động, đi đến phòng học đầu tiên, Nhan Tuyết Khâm ở bên trong giảng, đứng trên trong hành lang, vọng vào trong cửa sổ, rất nhanh đã hiện ra hai tiểu nha đầu Lạc Tửu Tịch và Chu Vi, như hạc giữa bầy gà, thu hút người khác nhìn như ánh trăng sáng ngời trong đêm không, mấy chục người khẽ liếc là có thể lập tức bắt được ánh mắt của cô. Nhan Tuyết Khâm đeo một kính tròng hồng, mắt sáng răng trắng, chậm dãi giảng , nội dung ngắn gọn từ trong miệng cô giảng ra, dường như sinh động và cuốn hút vô tận, các học sinh thỉnh thoảng nghe được cười ha ha, vui vẻ học. Trong lòng Diệp Thanh không tránh khỏi nảy sinh cảm xúc, nhiều nghi hoặc, ôi, sao lúc trước không thi đại học lớn, ngươi thấy người ta, tùy tiện giảng như có ý nghĩa , không như mình, chuyên gia lớn đó, giáo viên như cái máy, học sinh ngủ, không có hứng. Chỉ chốc lát, tiếng chuông tan học vang lên, các sinh viên cũng chào nhau, đi ra. Diệp Thanh thấy Lạc Tửu Tịch và Chu Vi rớt lại sau, vừa nói cười, vừa khoan thai mà đi, đang chuẩn bị chào nhau, muốn hỏi cổ họng của Chu Vi đã phục hồi sao rồi, còn hay không không hợp, nào ngờ bất ngờ không biết từ đâu nhảy ra rất nhiều sinh viên nam và nữ, ai cũng nhanh nhẹn, động lực vô hạn, cường tráng như hắn cũng chen ở một bên, như ông vây lấy Chu Vi, như các vì sao vây quanh mặt trăng! - A, Vi Vi, cô cuối cùng cũng ra rồi! - Trận chung kết tiếng hát nữ sinh bay cao lần này, cô là quán quân! Thực là vẻ vang thay cho Ninh Đại chúng ta! - Vi Vi, kí tên giúp tôi? - Đêm qua tôi ơ cửa kí túc của cô đợi rất lâu, ngẩn ngơ cũng không gặp cô đi ra! - Tiểu Chu thân yêu, cô hoàn toàn xứng đáng với chức quán quân, bất kì âm mưu quỷ kế gì cũng không giết được hào quang rạng rỡ cô! …. - Ha ha, cảm ơn mọi người, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người! Chu Vi vừa vui vẻ cười vừa kí tên cho fan hâm mộ trong trường hoặc ngoài trường Về Lạc Tửu Tịch, sớm đã thông minh lui về phòng học, đi cùng với chị họ của cô! Diệp Thanh thấy cảnh này, kinh ngạc không ngừng, sao vậy? Bay cao tiếng hát nữ sinh? Chu Vi còn được giải nhất? không khỏi cảm thấy xin lỗi đứa nhỏ này, anh quá xấu hổ, cũng không quan tâm đến thi đấu của em, nhưng, loại tiết mục ca hát đó, anh thực không có tâm tình đi xem. - Vi Vi, họng của em đỡ hơn chưa ? Một học sinh nam đẹp trai hỏi, nam sinh này cao lớn dũng mãnh, vừa nhìn là biết là kiện tướng bóng rổ, trong mắt có phất phơ vài ngọn lửa tình, rõ ràng cũng là cây si ngưỡng mộ Chu Vi! - Vâng vâng đỡ hơn nhiều rồi! Chu Vi mỉm cười đáp, hàm răng trong suốt, trắng trong như ngọc. - Vi Vi à, tôi rất thích nghe “ du tử trở về” của cô, hát rất hay, cảm động rơi nước mắt! Một nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa ríu rít nói. - Khà khà, có cơ hội tôi lại hát cho mọi người nghe, dạ, đợi ngày thành lập trường sang năm! Chu Vi cười nói, kí xong tên của mình vào sổ còn đưa cho nữ sinh kia, giữa lời nói ẩn phong cách của ngôi sao lớn! Diệp Thanh đột nhiên động lòng, hắc, Não Nhi cả ngày nói phải tìm một người phát ngôn quảng cáo cho sản phẩm làm trắng da, đây không phải đang bày ra trước mắt sao? Lấy thực lực và giọng hát của Chu Vi, lại thêm ngoại hình đẹp trong sáng tuyệt đối là nhân vật lớn tương lai sau này! Đang nghĩ, Chu Vi liền xuất hiện bên hắn: - A, Diệp Thanh, anh cũng đến sao? Sau đó sung sướng chen vào đám người, chạy đến chỗ Diệp Thanh, đám nam sinh và nữ sinh vây quanh kia lập tức ngạc nhiên, rơi cả kính! - Người con trai đó là ai nhỉ? - Không biết,lẽ nào là bạn trai của Chu Vi ? - Không thể nào, chưa từng nghe qua! Hơn nữa, người nam này cũng toát ra, cả người công tử bột, làm sao bì được với anh đẹp trai dũng mãnh, tài hoa hơn người? Gã dáng vẻ như kiện tướng bóng rổ vô cùng khoẻ mạnh khoe ra cơ bắp của hai cánh tay.