Thần Y
Chương 175
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 175: Phấn ngứa siêu cấp!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Shared by: MTQ -
- Tôi thế đấy sao nào?
Trần Linh Linh thấy Ninh Não Nhi có một mình còn bên cạnh mình thì có La Vĩnh Hoa một người béo lùn, thế là lập tức gan có to ra một chút! Bụng nghĩ, nếu cô mà còn huyên náo thì tôi kêu bạn trai tôi đập cho cô một trận!
Cô ấy cũng không có nghĩ người ta cũng có bạn đi cùng, thế này thì cái chỗ đó chẳng phải là bị cô cướp mất sao?
La Vĩnh Hoa tất nhiên là đứng về bên Trần Linh Linh , trợn mắt lên lườm lườm Ninh Não Nhi! Trong bụng nghĩ cho dù bạn cô có đến đây thì cũng vô dụng, anh họ tôi là con trai của cục trưởng cục vệ sinh cũng có mặt tại đây, cướp chỗ của cô thì sao? Anh mày bắtt nạt cô đấy!
Hắn nghĩ , ngồi ở một góc hẻo lánh như thế này thì đâu có thế lực gì! Lại bắt nạt một người đẹp như Ninh Não Nhi làm cho hắn có chút hưng phấn!
Rất nhanh Diệp Thanh đã đến nơi!
- Hài, tôi không để cho họ ngồi, họ cứ cố tình ngồi đó! Hết cách!
Ninh Não Nhi bất lực nói, cô ấy nghĩ với tính cách của Diệp Thanh thì phần nhiều là sẽ nhường chỗ cho người đẹp kia ngồi! Nói cho cùng người ta cũng là người tốt mà!
- Đứng lên cho tôi!
Đâu có biết Diệp Thanh nhìn liếc qua hai người đó một cái rồi cười khì khì lập tức khuôn mặt tuấn tú kia lập tức lật lại, hướng đến người phụ nữ ngồi trên ghế kia lạnh lùng nói.
- Ha, hóa ra là anh!
Trần Linh Linh nhìn thấy Diệp Thanh , ngẩn ra một cái, rồi sau đó liền thích thú , nói chế giễu.
- Diệp Thanh, nghe nói anh hành nghe y phi pháp bị bệnh viện Ngô Đồng khai trừ ồ?
Diệp Thanh:
- ...
Híc sao mà có mỗi một chuyện xấu nhỏ nhặt của anh mà cả thiên hạ đều biết là sao?
- Tôi chỉ là tạm thời từ trức thôi, vài ngày nữa là lại quay lại ấy mà! Lại nói, cho dù tôi có không ở đó thì cái chức phó chủ nhiệm cũng không có đến tay các vị được!
Diệp Thanh cười nhạo nói lại, bụng nghĩ, cái con đàn bà bị mình khai trừ này lại dám đến cười nhạo mình?
Trần Linh Linh nghe thế liền lập tức thấy khó chịu, ả nghe nói, sau khi Diệp thanh đi thì Mã tiểu Linh hình như đã lên chức, không là lên đến phó chủ nhiệm khoa cấp cứu! Làm cô ấy tức giận mất ngủ đến mấy ngày!
- Hứ, phó chủ nhiệm, ai để tâm chứ! Không sợ nói cho cậu, chị mày bây giờ đã tìm được một nơi ngon lành hơn rồi!
Trần Linh Linh kiêu kì nói, ngữ khí có chút đắc chí!
La Vĩnh Hoa cũng nói nối theo:
- Đúng vậy, bệnh viện Ngô Đồng chẳng là gì, đãi ngộ kém, quản lí lại hỗn loạn, chúng tôi giờ tập chung ở trung tâm khống chế bệnh tật thành phố cơ!
Nghĩ bụng, anh mày bây giờ là người có công ăn việc làm đàng hoàng, tốt hơn hẳn so với cái loại thất nghiệp như mày!
Cái thằng cũng mặt dày ghê, mị nó, một thằng thạc sĩ du học nước ngoài làm sao mà so sánh với một sinh viên đại học như Diệp Thanh được? Nếu có là hơn thì cũng là bình thường? Nhưng mà đằng này thì hắn có quất ngựa chạy theo cũng đuổi không kịp!
- Các vị ở đâu thì liên quan gì đến tôi? Mau trả chỗ cho tôi!
Diệp Thanh mệt phải nói chuyện lời qua tiếng lại với hai người rừng kia! Nói qua nói lại chẳng qua cũng chỉ là đả kích bản thân, anh mày đâu có ngu? Coi chúng mày như lá cây được rồi?
- Anh làm sao mà chắc chắn đây là chỗ của anh vậy? Lúc tôi đến có thấy ai ngồi đây đâu?
Trần Linh Linh vẫn ngồi nhàn nhã nói, cái cổ còn lắc lắc, lằng lơ vô cùng!
- Không đứng dậy à, tôi nói cho cô biết cái ghế này không có sạch đâu, dễ bị bệnh ngoài da lắm!
Diệp Thanh thở dài khuyên nhủ nói.
- Hứ quỷ mới tin anh!
Trần Linh Linh ngồi xê sang một bên ra hiệu cho La Vĩnh Hoa đến ngồi cùng!
Chị mày không nhường đấy xem mày làm thế nào? Chẳng lẽ còn muốn ăn thịt ta sao? Đánh nhau thì, anh gầy yếu thế kia đánh đâu có lại thằng béo La kia, lại nói anh họ La Vĩnh Tiến cũng ở trong đại sảnh nữa, nếu mà các người động thủ thật thì kêu bảo an trực tiếp ra tống cổ các người ra ngoài!
Trần Linh Linh và LA Vĩnh Hoa có chỗ để dựa dẫm, biết chắc ăn được Diệp Thanh nên cứ ung dung ngồi xem biểu diễn thời trang như thường!
Diệp Thanh mỉm cười, không nói năng gì, búng nhẹ ngón tay, thế là ngay lập tức một chút mạt phấn trắng nhỏ mịn rơi vào người của Trần Linh Linh và La Vĩnh Hoa!
Sau đó Diệp Thanh liền đi đến bên cạnh Ninh Não Nhi!
- Dồ hư hỏng, vừa nãy lại làm chuyện gì xấu phải không?
Ánh mắt của Ninh Não Nhi nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh , biết rõ ràng động tác nhỏ vừa rồi của anh ta!
- Hê hê, cô đợi xem kịch hay đi!
Diệp Thanh nhoẻn miệng cười nói nhỏ.
...
- Ái da, sao mà trên người tôi thấy ngứa ghê ta?
Trần Linh Linh kéo kéo cái thắt lưng nhỏ, ngứa ngáy khó chịu !
- Tôi cũng vậy không biết có chuyện gì thế!
La Vĩnh Hoa cũng bắt đầu gãi cổ!
- Ái da, ngứa quá, ngứa chết thôi!
Trần Linh Linh nhịn không được, vẹo người gãi lấy gãi để!
Cùng lúc đó LA Vĩnh Hoa cũng gãi lấy gãi để, bộ móng tay sắc nhọn gãi đến mức để lại những vệt máu mờ mờ trên nhưng thớ thịt béo lúc của hắn!
- A, tôi không chịu được rồi!
Tràn Linh Linh nhảy cẫng lên, một bên gãi thân hình gợi cảm của mình một bên hét thất thanh lên , cứ như là cô ấy đang bị người khác cưỡng hiếp vậy! Những chỗ ngứa trên da cô ấy ngứa đến mức mà trong lòng cũng bực bội khó chịu chỉ không thể dùng dao đến xẻo từng thớ thịt đó ra được!
- A
~~ La Vĩnh Hoa gãi một lúc không chịu được ngã lăn ra đất lăn lộn!
Hai người này ồn ào đến mức thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người trong khán phòng, mặc dù trong này nhiều người ồn ào lẫn cả âm nhạc lẫn âm thanh khác nhưng cũng không đỡ nổi sự huyên náo cửa hai người này!
- Chuyện gì thế? Chuyện gì thế?
Tô Thông tương đối không vui, ai mà lại dám đến buổi biểu diễn thời trang này làm loạn như thế? không muốn sống nữa chắc!
Cái cậu Tô Thông này , nhìn mặt hiền từ nho nhã nhưng đến khi nổi giận thì cũng tương đối dũng mãnh!
Sau đó, đèn ở đại sảnh đếu sáng hết lên, buổi diễn tạm ngừng! Những người mẫu xinh đẹp trên sàn T cũng ngẩn ra, khó chịu vì sự huyên náo của hai người kí như là đang giết lợn vậy!
- Vĩnh hoa, có chuyện gì vậy?
La Vĩnh Tiến nhìn thấy người em họ của mình cùng với bạn gái điên cuồng gãi cọ người đến nỗi đỏ lằn hết cả trên da thịt, tận mắt nhìn thấy vậy iền giật mình thất sắc vội lôi La Vĩnh Hoa ra hỏi.
- Anh , em chịu không được rồi, mau gãi giúp em với!
La Vĩnh hoa thống khổ đến rơi cả nước mắt cầu cứu.
- Là cái thằng Diệp Thanh,... Là nó, là nó làm trò quỷ!
Trần Linh Linh đột nhiên liền nhớ ra lúc mới đến Diệp Thanh có nói là ngồi ở chỗ này dễ bị bệnh ngoài da, thế là liền một bên thì gãi một bên thì chỉ hướng Diệp Thanh mà chửi!
La Vĩnh Hoa nói:
- Anh chính là thằng đó, mau kêu bảo an đuổi nó ra đi!
Tô Thông tiến đến hỏi:
- Có chuyện gì thế? Vĩnh Tiến, hai người này là người thân cua anh à? Có cần đưa đi bệnh viện không?
Tuy rằng miệng tủm tỉm cười nhưng La Vĩnh Tiến vẫn run sợ đến mức khó kìm chế!
- Đây là em họ và đệ muội của tôi, có lẽ là da quá mẫn cảm, để tôi gọi người đưa họ đi bệnh viện!
La Vĩnh Tiến cười nói rồi ra hiệu cho bảo an đến!
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
12 chương
153 chương
149 chương
115 chương
8 chương