Thần Y

Chương 170

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương 170: Sữa làm trắng da.? Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen Shared by: MTQ - - Ồ? Vậy thì tốt quá! Mắt của HÀn tiểu thư sáng lên, những khát vọng bên trong lại trỗi lên mãnh liệt! Trần Du mỉm cười đi xuống tiếp đón Hàn tiểu thư một cách thân thiết, lại pha trà hoa nhài mời cô ấy, đoạn nói: - Thuốc mỡ này là do bác sĩ Diệp tự tay điều chế, thêm bớt, chính là mật phương tổ tông truyền lại, có đến cả trăm năm rồi, ở những chỗ khác có muốn mua cũng không có để mà mua! Nhưng bác sĩ Diệp với sếp Ninh nhà chúng tôi là bạn bè tốt nên chỉ cần xếp Ninh nói một tiếng là bác sĩ Diệp muốn chế bao nhiêu có bấy nhiêu! Hàn tiểu thư tha thiết nói: - Vây mau để bác sĩ Diệp điều chế thuốc đi, bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý. - Ha ha. Trần Du Bạc cười vểnh môi lên, nhìn cong cong khá gợi cảm nói: - Cái này thì phải đợi bác sĩ Diệp có thời gian đã, còn cụ thế là như thế nào thì tôi cũng không có nắm chắc được. Hàn tiểu thư liền lập tức thất vọng! Trần Du cười nói: - Tiểu thư yên tâm, tôi nhất định sẽ nói với sếp Ninh! Có một điều dám chắc chắn là nội trong ba ngày sẽ có thuốc cho tiểu thư! - Cô không có được lừa tôi đấu đấy! Lúc này mới thấy gương mặt của Hàn tiểu thư lộ ra nụ cười mãn nguyện. Đợi khi Hàn tiểu thư rời đi, Tiểu Chu ở tiền sảnh mới tiến đến hỏi: Chị Du Nhi, cái thuốc mỡ ấy có thật sự là thần kỳ như vậy không? Nếu không phải là trong tiệm của chúng ta thì tôi cứ nghĩ là cô ấy nhờ vả gì cơ! Trần Du trả lời: - Có khả năng thôi! Trong bụng có chút toan tính, hay là, chị cũng lấy bôi thử xem sao? Cái này trị nốt ban đỏ chứ cũng không phải vừa đâu à, bôi vào chắc không có tác dụng phụ chứ? Không được, phải để Não Nhi quyến rũ Diệp Thanh, rồi để anh ta chuyên môn làm cái sữa dưỡng trắng da này mới được! Hì Hì, nếu như mà Não Nhi không đồng ý thì, mình đích thân lâm trận vậy? Vừa mới nghĩ đến mười đầu ngón tay linh hoạt của Diệp Thanh, Trần Du liền cảm thấy người nóng bừng lên! ... - Ai dà! Bận chết tôi mất! Ở tiền sảnh Tiểu Chu không dễ gì mới được nghỉ ngơi một chút, uống ngụm nước than vãn. Cả một buổi sáng , cô ấy tiếp đãi không biết bao nhiêu người, điện thoại kêu liên tục, dường như không biết mệt mỏi vậy! Khỏi phải nói, hầu hết tất cả các khách hàng đến đây đều ôm một mục đích giống như Hàn tiểu thư, ai đến cũng vì muốn có cái thuốc mỡ thanh lương bài độc kia, vì thế mà tình hình kinh doanh của tiệm cũng có thay đổi mục đích theo điều kiện, khôi phục lại ít nhiều. - Bận không tốt sao? Có việc để làm mà, như thế thì tiền lương và thưởng của các em mới nhiều chứ! Yên tâm đi, một người chu toàn như sếp Ninh tuyệt đối không để các em thiệt đâu! Trần Du vừa tiễn một vị khách ra về xong liền đi tới nói. Cô ấy cũng vất vả cả buổi sáng, đôi môi đỏ gợi cảm cũng sắp khô hết lại, mà lại cứ lặp đi lặp lại đúng vài câu, với bất kỳ vị khách nào cũng vậy, cũng một cách gải thích: - Tạm thời hiện tại chưa có thuốc, phải chờ thêm vài ngày nữa mới có! - Mấy người đàn bà này đứng là phát cuồng rồi! Trần Du cầm cuốn sổ lên đếm, chỉ riêng số đầu dự định cũng đã hơn trăm người rồi! Ha ha, kiếm tiền như thế nào là dễ nhất? Tất nhiên là tiền của đàn bà! Những quý bà thích đẹp như thế này, đối với những sản phẩm thực sự có kết quả làm đẹp tuyệt đối không có keo kiệt! Khoảng tầm mười một giờ, Ninh Nao Nhi khoan thai chạy bộ tới, mấy ngày gần đây chỉ số kinh doanh của tiệm giảm sút, thời gian tập luyện của cô ấy cũng có chut ít kéo dài thêm! Đâu có ngờ, vừa ghé qua tiệm thì nhận được tin tốt như vậy, thế là nhẹ nhõm vui sướng, vui mừng gọi điện cho Diệp Thanh! - Allo, ai vậy? Diệp Thanh tối qua thức khuya cùng với Tiểu Vũ Nhi học y thuật, bây giờ vẫn đang trong giấc nồng, nghe thấy chuông điện thoại, cũng lười không có dậy nghe, chỉ có thò tay ra quơ lấy rồi ấn vào phím nhận cuộc goi, mắt mơ màng vẫn chưa có mở ra được, mơ mơ hồ hồ hỏi. Ninh Nao Nhi cười nói: - Tối qua đi làm chuyện xấu xa gì mà giờ vẫn chưa dậy hử? - Ai dà, là chị Não Nhi à! Tôi qua nhớ chị nhiều quá ấy mà! Nghe thấy chất giọng ngọt ngào dịu dàng của Ninh Não, Diệp Thanh cũng cảm thấy tỉnh táo hơn chút, có lẽ là do nói chuyện qua điện thoại cho nên có to gan hơn chút! Cái thằng nhỏ này, không ngờ dám trêu chọc chị rồi! Ninh Não Nhi giọng càng ngọt ngào hơn, như chim vàng oanh thỏ thẻ hót vậy: - Thế nhớ nhiều bao nhiêu? Diệp Thanh gật gù gật gù: - Nhớ lắm nhớ lắm cơ! Ninh Nxo Nhi cắn nhẹ môi nói: - Thế nhớ như thế nào cơ? Giọng nói càng mê hoặc! Diệp Thanh liền lập tức cảm thấy miệng lưỡi khô rát, như ma xui quỷ khiến vậy, không ngờ nói được ra bốn chữ: - Nhớ body của chị ấy! - Phì, nhóc con đầu toàn suy nghĩ hư hỏng không à! Ninh Não Nhi vừa cười vừa mắng nhẹ một tiếng. Diệp Thanh mặt nóng bừng bừng: - ... Trong bụng thẹn thùng, sao lại nói ra câu đó được chứ? Nhưng mà bản thân cũng không phải là chưa có trải qua chuyện đó, chỉ là lần đầu tiên không có mấy ấn tượng, cuộc sống luôn có nhiều điều tiếc nuối à! - Tôi tìm cậu có việc đây! Gần đây có rảnh rỗi không? Ninh Não Nhi dường như cũng có chút xấu hổ, thế là đi thẳng vào việc chính, nhẹ nhành nói. - Có, đương nhiên là có! Ngày nào cũng ngồi không không à! Diệp Thanh như là chút được gánh nặng! - Đều trách chị, liên lụy đến cậu, làm cậu mất cả việc! Thuận miệng nói luôn, không kịp nghĩ ngợi, làm cho trong lòng người đẹp này có chút áy náy! Diệp Thanh giải thích: - Tôi không có ý đó đâu, chị đừng có nghĩ ngợi quá! Ninh Não Nhi trả lời: - Tôi không có nghĩ nhiều, mà chỉ là cảm thấy rất có lỗi với cậu! Diệp Thanh liền trêu chọc: - Cảm thấy có lỗi thì lấy thân ra để bù đắp đi nhở! Ninh Não Nhi gắt lên một cách dịu dàng: - Mơ đi đồ củ cải thối háo sắc! Cậu không phải là đã có bạn gái rồi sao? Cẩn thận tôi mách cái cô theo phong cách tomboy nhà cậu đấy! ... Diệp Thanh lúc đó đang buồn ngủ lại bị dọa cho tỉnh đến mấy phần! - Nhát gan, trêu cậu đó! Ninh Não Nhi cũng hơi có chút cảm giác mơ hồ như mất mát một thứ gì đấy, người này ít nhiền vẫn theo dõi đến bạn gái của Diệp Thanh! - Thế nào, không có việc thì đến chỗ tôi làm cố vấn nhé? Câu này chỉ là tùy ý nói ra, đâu có hay, vừa dứt lời, trong lòng Ninh Não Nhi cũng có một chút mong đợi! - Chắc không có được đâu, trung tâm của chị toàn là nhân viên nữ, một người đàn ông như tôi đến đó quả thật là hơi kỳ cục! Anh bạn Diệp Thanh của chúng ta ngại ngùng trả lời. Ninh Não Nhi nói: - Đều là con gái không tốt sao? Cho cậu bổ mắt một chút, có thì cho cậu ngắm! Không biết chừng may mắn lại gặp được bén duyên người đẹp nữa! Diệp Thanh nghĩ bụng, gặp ai, cặp với ai, cũng không có cặp với cô à, kích thích quá! Nghĩ vậy nhưng mà cũng không có dám nói ra, cho dù có là thông qua điện thoại anh ta cũng không có dám! Ninh Nao Nhi mơ hồ như đoán được Diệp Thanh đang nghĩ gì, gương mặt cũng hơi có chút ửng hồng, liền ho nhẹ hai tiếng lấy lại khí sắc nghiêm mặt nói: - Diệp Thanh, bản cải tiến của loại thuốc lần trước cảu cậu kết quả tương đối tốt, nhận được rất nhiều sự hoan nghênh của các quý bà, có thể lại tiếp tục điều chế ra thêm một chút nữa không? Diệp Thanh vui mừng hỏi: - Việc kinh doanh của chị tốt lên rồi à? - Vâng ạ, lại còn không phải là nhờ phúc của lão gia sao! Giọng cảu Ninh Não Nhi lại ngọt lịm, một tiếng “gia” làm cho con người ta nảy sinh ý nghĩ kỳ quái! Diệp Thanh lâng lâng, suy xét một chút rồi nói: - Thuốc đó là chuyên dùng để trị ban đỏ, nếu chỉ dùng thuốc đó không thì không có lợi đối với cơ thể, để tôi lại thiết kế thêm một loại mới vậy!