Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Chương 147
Qúy Như Yên khinh thán một hơi, nàng thật sự đối với Tuyết phi cực độ không muốn nói gì
Nàng thực hoài nghi, mặt của nàng có phải hay không nhìn rất dễ bị khi dễ?
Cho nên những người này mới tìm mọi cách đưa nàng đến nhục nhã?
"Tuyết phi nương nương, Như Yên cùng ngươi nói rõ ràng. Thứ nhất việc hôn sự cùng Hạo vương là do ý kiến của phụ mẫu ta, đối với ta không có quan hệ. Thứ hai, ta đối với hoàng quyền chi tranh không có nửa điểm hứng thú, cho nên ngươi đừng đến làm phiền ta, ta và ngươi vốn là ngươi ở hai thế giới khác nhau, đừng nên làm ta phải khó xử, thực sự ta không muốn làm phe cánh của ngươi"
Tuyết phi tức giận đến muốn giết chết nàng, Qúy Như Yên thật sự là không biết tốt xấu, muốn chống đối cùng với nàng!
Nha đầu này, có thân phận gì, cự nhiên dám cùng nàng nàng nói chuyện như vậy!
"Qúy Như Yên! Ngươi đừng tưởng rằng thánh thượng phong ngươi làm quận chúa, ngươi liền không coi ai ra gì!"
Qúy Như Yên ánh mắt lay chuyển, ngữ khí càng thêm ác liệt: "Xem ra ta vừa mới nói, cũng như là nói với cẩu! Một khi đã như vậy, ta cũng không ngại nói thẳng, trong mắt của người con trai là bảo bối, ở trong mắt của ta ngay cả cẩu cũng không bằng, ta thấy thực chướng mắt!"
Một tiếng hô, theo sau vang lên: "Lớn mật Qúy Như Yên! Dám đối với mẫu phi vô lễ, còn không để hoàng huynh ta ở trong mắt! Bản công chúa xem, ngươi đây là muốn vả miệng, mới có thể biết thế nào là trời cao đất rộng!"
Người mở miệng, là một nữ nhân so với Qúy Như Yên không sai biệt tuổi tác là mấy, nàng gương mặt trái xoan, mi nhãn hình tam giác, như thế nào cũng đều không tính là mỹ nhân, nhiều lắm chỉ có thể gọi là thanh tú mà thôi
Nữ nhân vừa mới cất lời, khiến cho mọi người phải chú ý
Mà hoàng hậu nương nương không thể không tiến đến, quan tâm dò hỏi: "Tuyết phi muội muội, phát sinh chuyện gì?"
"Hoàng hậu nương nương, Qúy Như Yên này thật to gan, lại dám mở miệng thất hoàng tử ở trong mắt nàng cẩu cũng không bằng"
"A?"
Hoàng hậu nương nương nghe vậy, kỳ thật trong lòng muốn cười, nhưng lại phải giả bộ nghiêm túc, Tuyết phi a Tuyết phi, không thể tưởng tượng được ngươi cũng có ngày hôm nay
"Tuyết phi muội muội, bổn cung nghĩ trong đó có hiểu lầm a?"
Tuyết phi còn muốn mở miệng bẻ cong sự thật, Qúy Như Yên đã nhìn thấy ý đồ của nàng, mở miệng cắt ngang: "Hoàng hậu nương nương, Tuyết phi nương nương muốn ta làm sườn phi của thất hoàng tử, Như Yên đã lễ phép cự tuyệt, Tuyết phi nương nương lại nói Như Yên không biết tốt xấu, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Thánh thượng nói toàn quyền quyết định chuyện chung thân đại sự của Như Yên, Như Yên khi nào thì dám kháng chỉ đâu. Hiện giờ Tuyết phi nương nương nói như vậy, khiến cho Như Yên thực cảm thấy khó xử, xin hoàng hậu nương nương thay Như Yên chủ trì công đạo"
"Lớn mật Qúy Như Yên, hoàng hậu nương nương đang cùng mẫu phi ta nói chuyện, khi nào đến lượt ngươi xen vào!"
Tĩnh Nhân công chúa híp mắt nhìn nàng, nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Qúy Như Yên đã chết vài lần
Qúy Như Yên kia thật sự lớn mật, dám làm trò trước mặt của nàng, làm cho mẫu phi bị bôi nhọ!
Tốt lắm, thù này đã định rồi!
Mà Tuyết quý phi bị Qúy Như Yên cả gan làm loạn, đã muốn tức giận đến bốc khói
Phải biết rằng, nàng ở trong cung ẩn nhẫn hồi lâu, cũng không nghĩ bị
Qúy Như Yên ở trước nhóm hoàng thân nữ quyến làm cho cho tức giận đến run lên
Hoàng hậu nương nương thấy Tuyết phi không nói được gì, trong lòng vui sướng, có thể làm cho đối thủ của nàng chịu thiệt, trong mắt của nàng lúc này đều hướng về Qúy Như Yên
Huống chi, về chuyện Qúy Như Yên, hoàng hậu nương nương cũng có nghe thấy, nữ nhân này được hoàng thượng ban hôn, tự nhiên cũng không đến phiên Tuyết phi xen vào
"Tuyết phi muội muội, chuyện này chỉ có ngươi không đúng. Không nói đến
Như Yên quận chúa có đồng ý làm sườn phi của thất hoàng tử hay không, điểm này nàng cũng không thể làm chủ được. Bổn cung cũng không thể quyết, việc này chỉ có thể hỏi thánh thượng. Người vội vàng như vậy muốn Như Yên quận chúa làm con dâu ngươi, trong đây không biết có ẩn ý gì không?"
Truyện khác cùng thể loại
63 chương
150 chương
171 chương
118 chương