Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 941
Diệp Lăng Nguyệt dẫn theo Tiểu Đế Tân đi về phía tây.
Từ miệng Diệp Lưu Vân biết được, Cô Nguyệt Hải vào đầu xuân hàng năm sẽ tiến hành tuyển chọn đệ tử ở Bãi Trân Châu tại một thôn trang nhỏ bên bờ Tứ Hải của đại lục Thanh Châu.
Trên xe ngựa, Diệp Lăng Nguyệt đã gửi mật thư cho đám người Yến Triệt, nhờ họ giúp điều tra chuyện của Cô Nguyệt Hải.
Tính ra thì Diệp Lăng Nguyệt và tam tông cũng xem như là từng có giao thiệp.
Nàng thậm chí từng vào Dao Trì Tiên Tạ.
Nhưng trong tam tông, Dao Trì Tiên Tạ được coi là tông môn nhập thế nhiều nhất, mỗi tháng đệ tử đều sẽ đi mua sắm tập thể.
Còn hòa thượng và ni cô của Nam Vô Sơn cũng sẽ thỉnh thoảng xuống núi hóa duyên, so ra thì Cô Nguyệt Hải được xem là thần bí nhất trong tam tông, cũng là đại tông môn siêu cấp cách xa khỏi tầm mắt người đời nhất.
Điều khiến Diệp Lăng Nguyệt thất vọng là, lần này tin tức mà đám người Yến Triệt thu thập được cực kỳ có hạn.
May mà Diệp Lăng Nguyệt còn có một vũ khí sắc bén, chính là Hỗn Nguyên Lão Tổ.
Hỗn Nguyên Lão Tổ thành danh nhiều năm, ông ta ở Thần Giới cũng thường xuyên tiếp xúc với Nhân Giới, trong tay có một số tư liệu về Cô Nguyệt Hải.
Lịch sử Cô Nguyệt Hải cực kỳ lâu đời, lại có tin đồn rằng thời gian thành lập của Cô Nguyệt Hải có thể sánh ngang với thời gian tồn tại của đại lục Thanh Châu.
Chưởng môn Cô Nguyệt Hải là chưởng giáo Vô Nhai, tu vi cực cao. Nghe đồn ông ấy đã đột phá Thần Thông Cảnh, chỉ là khác với Hỗn Nguyên Lão Tổ, chưởng giáo Vô Nhai vẫn mãi không rời khỏi đại lục Thanh Châu.
Cô Nguyệt Hải là đại tông môn siêu cấp, thực ra là do ba bộ phận gộp thành, lần lượt là Độc Cô Thiên, Ngũ Cảnh Phong, Hải Tinh Đảo.
Trong đó Hải Tinh Đảo tương đương với Ngoại Môn của tông môn thông thường, tạp dịch, đệ tử ngoại môn của Cô Nguyệt Hải đều sống ở đây.
Ngũ Cảnh Phong thì thuộc Nội Môn của Cô Nguyệt Hải, đệ tử nội môn, đệ tử chủ chốt, trưởng lão, chưởng giáo của Cô Nguyệt Hải đều sống ở khu vực này.
Còn Độc Cô Thiên, nơi đó là cấm địa của Cô Nguyệt Hải, thứ trấn thủ ở đó là sức mạnh căn nguyên nhất của Cô Nguyệt Hải.
Những điều này đã là toàn bộ tin tức về Cô Nguyệt Hải mà Hỗn Nguyên Lão Tổ biết rồi.
"Vậy Tử Đường Túc ở trong Cô Nguyệt Hải lại là thân phận gì?"
Diệp Lăng Nguyệt nghe xong, truy hỏi một câu.
Tử Đường Túc có thể đại diện Cô Nguyệt Hải tham gia Thiên Hạ Đệ Nhất Rèn, trong cuộc thi thành chủ Tứ Phương và người của hai tông khác đều khách sáo với hắn như vậy, có lẽ thân phận của hắn nhất định là không phải tầm thường. Diệp Lăng Nguyệt rất hiếu kỳ, hắn ở trong Cô Nguyệt Hải rốt cuộc là đệ tử chủ chốt hay là cấp bậc trưởng lão?
Nếu cấp bậc trưởng lão thì tuổi tác của hắn có hơi quá trẻ rồi.
Diệp Lăng Nguyệt muốn làm rõ thân phận của Tử Đường Túc là vì nàng lo rằng trên cuộc tuyển chọn của Cô Nguyệt Hải sẽ gặp phải Tử Đường Túc.
Suy cho cùng hai người trước đó vì chuyện của Phượng Tân và Vu Trọng mà từng có khúc mắc.
Hơn nữa, nàng luôn có cảm giác bản thân nếu thật sự dùng thủ đoạn gì đó thì Tử Đường Túc có lẽ sẽ nhìn ra được.
"Việc này thuộc hạ không biết, lúc thuộc hạ phi thăng còn chưa nghe nói đến Cô Nguyệt Hải có nhân vật Tử Đường Túc này. Nhưng thấy hắn sở hữu thần khí Tịch Diệt Tháp như vậy thì có lẽ chắc là môn sinh đắc ý của lão quái vật luyện khí sư nào đó ở Cô Nguyệt Hải."
Bản thân Hỗn Nguyên Lão Tổ cũng rất buồn bực, Tử Đường Túc rốt cuộc là từ đâu chui ra.
Diệp Lăng Nguyệt trầm ngâm một lúc, rồi bảo Hỗn Nguyên Lão Tổ quay về trong Hồng Mông Thiên.
Binh đến tướng chặn nước dâng đất chặn, Diệp Lăng Nguyệt không nghĩ nhiều nữa.
Việc nàng hiện tại cần nghĩ là làm thế nào ngụy tạo được tuổi tác của mình để có thể vượt qua sát hạch trên cuộc tuyển chọn của Cô Nguyệt Hải.
Phàm là nam nữ thiếu niên mười ba tuổi trở xuống đều có thể đến báo danh tham gia.
Nếu tuổi tác quá mười ba tuổi, dù là thiên phú có tốt mấy đi nữa cũng không thể gia nhập Cô Nguyệt Hải.
Cách làm như vậy của Cô Nguyệt Hải cũng là có nguyên nhân.
Bởi vì trên sách cổ của đại lục Thanh Châu từng có cách nói rằng, mười ba tuổi trở xuống là độ tuổi tốt nhất để xương cốt và tạng phủ của cơ thể người hấp thu linh khí trời đất.
Một khi vượt qua mười ba tuổi, lại luyện khí cường hóa thân thể tiếp thì đời này khó có thành tựu lớn.
Diệp Lăng Nguyệt sau khi qua năm mới đã là mười lăm tuổi rồi.
Trên đại lục Thanh Châu, cách tính toán tuổi ngoài dùng mắt suy đoán thì chính là nhìn xương cốt, cũng chính là cái gọi là đo xương cốt.
Nữ võ giả trên đại lục Thanh Châu đa số đều dậy thì sớm, nhưng trước khi Diệp Lăng Nguyệt mười ba tuổi lại dậy thì không tốt, vì vậy nhìn từ bên ngoài nếu nói là mười ba tuổi cũng coi là miễn cưỡng qua được.
Hiện tại việc nàng phải lo lắng chính là tuổi xương của nàng.
Sau khi trải qua một lượt tìm kiếm, cuối cùng Diệp Lăng Nguyệt đã tìm được trên Hồng Mông Thủ Trát một loại đan dược mà Hồng Mông Phương Tiên để lại.
"Phong Cốt Đan, đan dược cấp bảy. Sau khi uống có thể khiến xương cốt của người thụt lùi một đến ba năm, thân hình biến nhỏ, cần phải uống thuốc giải mới có thể giải trừ."
Loại Phong Cốt Đan này nếu tính nghiêm ngặt thì là một loại đan dược dịch dung, không có bất kỳ tính độc hại nào.
Diệp Lăng Nguyệt lập tức quyết định, luyện chế loại Phong Cốt Đan này.
Nguyên liệu luyện chế Phong Cốt Đan không khó thu thập.
Diệp Lăng Nguyệt trên đường đến Bãi Trân Châu đã liên hệ với Lam Thái Nhi.
Từ sau khi Diêm Cửu mất tích, Lam Thái Nhi tạm sống ở Diêm Thành số chín, thay Diêm Cửu quản lý chuyện của Diêm Điện dưới đất.
Diệp Lăng Nguyệt lo lắng thân thể của nàng ấy không chịu được nên đặc biệt bảo Yến Triệt và Lại Cô cũng đến Diêm Thành số chín, đồng thời đem thực lực chủ chốt của Quỷ Môn cũng dời đến Diêm Điện dưới đất.
Hiện giờ Quỷ Môn và Diêm Điện dưới đất đã có xu hướng sát nhập.
Ba ngày sau, nguyên liệu của Phong Cốt Đan đã đưa đến trong tay của Diệp Lăng Nguyệt.
Việc Diệp Lăng Nguyệt cần làm hiện giờ chỉ có luyện đan thôi.
Trước khi luyện đan, Diệp Lăng Nguyệt nhìn Càn Đỉnh trong tay.
Từ sau khi Đỉnh Linh rơi vào trạng thái ngủ sâu, Càn Đỉnh đã rất lâu không có động tĩnh, ngay cả hai đỉnh tức trắng đen cũng theo đó mà biến mất biệt tích, lâu rồi không có động tĩnh gì.
Diệp Lăng Nguyệt trước đó còn lo lắng Đỉnh Linh sẽ vì vậy mà rơi vào nguy cơ, may mà sau khi nàng kiểm tra một phen thì xác định khí tức của Đỉnh Linh vẫn còn, chỉ là quá mệt mỏi.
Như vậy, Diệp Lăng Nguyệt tạm thời không thể sử dụng Càn Đỉnh.
May là nàng vẫn có lửa xám, đan cấp bảy Phong Cốt Đan thì nàng chỉ cần dùng lửa xám và luyện đỉnh thông thường là có thể hoàn thành rồi.
Sau một ngày một đêm, lửa xám tối đi, một mùi đan dược phảng phất vấn vít dưới mũi của Diệp Lăng Nguyệt.
Trong tay của Diệp Lăng Nguyệt, có thêm ba viên đan dược màu xám.
Đan dược chỉ lớn bằng hạt trân châu, bên trên có một đường vân đỏ nhạt, không có Càn Đỉnh nên phẩm cấp của đan dược có hơi giảm một chút, may là không ảnh hưởng đến dược hiệu.
Diệp Lăng Nguyệt há miệng nuốt xuống một viên Phong Cốt Đan có vân đỏ.
Khi đan dượt trượt vào cổ họng rồi vào trong bụng, Diệp Lăng Nguyệt chỉ cảm thấy vùng bụng hơi nóng, tiếp theo đó xương cốt toàn thân nàng đã phát ra một loạt tiếng vang nặng nề.
Thân hình của nàng tiếp đó hơi co rút lại một chút, so với chiều cao vốn có thì thấp hơn nửa cái đầu, đường cong dáng người uyển chuyển cũng theo đó bằng phẳng hơn một xíu.
Dung nhan tuyệt đẹp trẻ trung đã nhạt đi vẻ thiếu nữ, hình dáng trở nên có hơi non nớt hơn so với trước đây, trên hai má hình quả trứng ngỗng có thêm một vài dấu vết mũm mỉm.
Sau khi Diệp Lăng Nguyệt uống Phong Cốt Đan, lại quét mắt nhìn tuổi xương của mình một lượt, điều khiến nàng rất hài lòng là tuổi xương của nàng hiện tại so với trước đó quả thực là nhỏ đi không ít.
Thân thể hiện giờ của nàng nếu chỉ nhìn từ tuổi xương thì tầm trong khoảng mười hai đến mười ba tuổi.
Truyện khác cùng thể loại
215 chương
141 chương
189 chương
146 chương
4883 chương