Tên thị vệ bị gọi lại đó vừa nhìn thấy đối phương nhem nhuốc, áo quần tả tơi thì liếc Giao Tùng một cái, rồi không thèm quan tâm, tiện tay hất đi. “Ở đâu ra tên không có mắt, cũng không xem thử bản thân là thân phận gì, U Đế là người mà ngươi nói gặp là có thể gặp ư.” Nhưng vừa răn dạy và quở mắng xong, thần sắc của tên thị vệ đó đột nhiên biến đổi. Hắn phát hiện tay của mình bị người trung niên đó nắm chặt không thể nào rứt ra được. Thiên Yêu? Người đàn ông trông có vẻ không khác gì ăn mày này lại là một cường giả sở hữu thực lực Thiên Yêu? Nhưng Thiên Yêu không phải ai cũng xuất thân cao quý, sau lưng có thế gia Thiên Yêu ủng hộ à? Sao lại có kẻ tinh thần sa sút giống tên trước mắt này vậy? Lúc cảm nhận được yêu lực mạnh mẽ trên người tên đàn ông trung niên này, vẻ bất kính trên mặt của thị vệ này lập tức biến mất. Nam U Đế sở dĩ có thể trở thành hai Đại Yêu Đế của Yêu Giới, chỉ bởi vì ông ta là người trọng nhân tài nhất. Mỗi năm đều có lượng lớn đại năng yêu tộc sẽ đến Nam U Đô nương nhờ Nam U Đế. “Vị đại nhân này, tiểu nhân chỉ là một thị vệ, ông muốn gặp Yêu Đế thì vẫn cần thông báo lên trên, nếu ở trên cho phép thì mới có thể thay ông tiến cử.” Giao Tùng lúc này mới buông tay. Thị vệ đó quẹt mồ hôi, lập tức dẫn Giao Tùng vào trong thành. Tầm nửa ngày sau, Giao Tùng được truyền vào Nam U Cung. Yêu Giới vốn có tên Nam U Đô và Bắc Ngục Tư, chính là hai khu vực Đại Yêu Đế giàu có nhất. Giao Tùng ở bên ngoài Yêu Tỉnh Chi Môn quanh quẩn nhiều năm, đã quen với cảnh tượng Yêu Giới hoang vu. Vừa vào Nam U Đô,hắn lập tức bị cảnh phồn hoa ở đây thu hút. Chỉ thấy trong cung, các Đại Yêu biến thành hình người, nữ thì xinh đẹp gợi cảm, nam thì tuấn tú phong độ. Trong Nam U Cung, mặt đất được lát gạch bằng vàng, cột vách dùng xương ngà voi chạm trổ mà thành, khiến người ta nhìn không chớp mắt. Giao Tùng đang nhìn đến nỗi không chớp mắt thì bỗng thấy phía trước đã xuất hiện một cái bóng màu vàng. Hắn còn không kịp nhìn rõ thì cảm thấy đầu gối mềm nhũn, bịch một tiếng quỳ xuống. Hắn nhìn xung quanh, một luồng uy áp vô hình ùn ùn kéo đến. Uy lực Yêu Đế hùng dũng, dù cho Giao Tùng đã hấp thu một phần yêu lực Tịch Nhan Vương thì lúc này cũng khó mà chống đỡ nổi. Trong toàn bộ Nam U Cung, người sở hữu thực lực đáng sợ như vậy chỉ có một người, đó chính là Nam U Đế, một trong hai Đại Yêu Đế. “Ứ? Khí tức trên người ngươi?” Giao Tùng chỉ cảm thấy cổ xiết lại, một cái tay bóp chặt cổ hắn. Giao Tùng lập tức sợ đến mức hồn bay phách tán. Yêu lực tỏa ra trong cái tay đó khiến hắn căn bản không có cách nào nhúc nhích. “U Đế tha mạng, tiểu nhân là vì Tịch Nhan Vương và Yêu Tổ mà đến.” Giao Tùng sợ đến mức nói không rõ ràng, mặt cũng vì ngạt thở mà trở nên vừa xanh vừa tím. Bỗng nhiên, lực trên cổ hắn biến mất. Vòng màu vàng đó đã biến mất. Sau đó xuất hiện một người đàn ông đang ngồi trên đế vị phía trước. Giao Tùng lúc này mới thở phào một hơi, len lén ngẩng đầu nhìn Nam U Đế trong truyền thuyết. Đó là một đế vương trẻ tuổi. Hắn có nước da màu sáp mật, mũi cao mày rậm, mắt tựa như mũi dao. Toàn thân tỏa ra vẻ cao ngạo kiêu căng. Người này chính là Nam U Đế Chiến Ngấn, một trong hai Đại Yêu Đế trong Yêu Giới. “Nói, khí tức Tịch Nhan Vương trên người ngươi từ đâu mà có?” Một tiếng quát chói tai, tựa như sấm rền nổ vang bên tai Giao Tùng. “Tiểu nhân Giao Tùng, vốn là Đại Yêu ở vùng Yêu Lâm Uyên.” Giao Tùng đâu dám giấu giếm. Hắn lắp ba lắp bắp kể sơ lại một lượt về thân thế của ba huynh đệ, cùng với chuyện Yêu Tỉnh Chi Môn, Tịch Nhan Vương. Thì ra, bản thể của Giao Tùng này là thụ yêu sinh trưởng ở vùng Yêu Lâm Uyên. Hắn và hai huynh đệ khác của hắn là Giao Bách, Giao Liễu bởi vì hấp thu lượng lớn yêu lực nên đã có linh thức. Nhưng vào một lần cơ duyên trùng hợp, ba huynh đệ đã có được máu của một tên yêu thuồng luồng lịch kiếp thất bại, có sẵn yêu lực nên đã trở thành kẻ nửa thụ nửa thú. Chỉ là, thực lực của chúng vẫn chưa đủ để hoành hành ở Yêu Giới. Chúng vẫn luôn chiếm cứ vùng Yêu Lâm Uyên, dựa vào thực lực bản thân là Đại Yêu chiếm đất làm vua. Nhưng ba huynh đệ dã tâm đầy rẫy, chúng vẫn luôn không cam lòng, muốn tiến vào Yêu Giới. Cho đến khi Tịch Nhan Vương xuất hiện, ba huynh đệ mới có ngày trở mình. Nhưng lại không ngờ được, lòng tham không đủ lại bị dục vọng của mình hại, suýt chút nữa bị Yêu Tổ tiêu diệt. Giao Tùng nói hết những việc này một cách thấp thỏm. Trên đế vị, Nam U Đế Chiến Ngấn không nói một tiếng, trên mặt cũng không buồn không giận. “Ngươi nói ngươi đã gặp Yêu Tổ? Còn ăn tim của Yêu Tổ, nhận được Tịch Nhan Vương nên mới tăng cấp trở thành Thiên Yêu. Ngươi thật to gan, ngươi có biết ta từng là Yêu Thần Vệ dưới trướng của Yêu Tổ.” Lời của Chiến Ngấn khiến đầu gối của Giao Tùng lại mềm nhũn một hồi. Về quan hệ của Yêu Thần Vệ và Yêu Tổ, hầu như là mỗi tên yêu đều nghe nhiều nên thuộc. Tin đồn rằng Yêu Tổ đời trước có thiên phú kinh hồn. Hắn và chín Thiên Yêu khác cùng xuất thân thế gia Thiên Yêu và cùng tạo lập Yêu Thần Vệ.Yêu Tổ vừa là người đứng đầu thập đại Yêu Thần Vệ, đồng thời cũng là Yêu Tổ. Nam U Đế lúc đó chính là xếp thứ hai trong Yêu Thần Vệ, còn Nam U Hậu Tịch Nhan tôn quý ngày nay thì xếp thứ ba. Yêu Thần Vệ tung hoành Yêu Giới hơn trăm năm, hầu như là xưng bá toàn bộ Yêu Giới. Thậm chí có một thời gian, Yêu Thần Vệ cũng khiến Thần Giới phải kiêng dè nhiều lần. Nhưng chính vào lúc đó, thủ lĩnh Yêu Thần Vệ Yêu Tổ bỗng nhiên qua đời, Yêu Thần Vệ giải tán. Khi đó, Yêu Giới còn có truyền thuyết rằng cái chết của Yêu Tổ có liên quan đến Nam U Đế và Nam U Hậu. Nghe nói, ba người này năm đó còn là quan hệ tay ba. Dĩ nhiên, những chuyện này Giao Tùng cũng là nghe đồn thôi. Hắn căn bản không dám nói đến trước mặt Nam U Đế. Tuy nhiên, nếu tin đồn là giả, sau khi Nam U Đế biết hắn đã chiếm đoạt Tịch Nhan Vương và tim của Yêu Tổ thì sao lại bình tĩnh như vậy. Điều này cũng gián tiếp chứng minh, cái chết của Yêu Tổ thật sự có liên quan đến người ở trên đế vị kia. Trong lòng Giao Tùng thầm vui mừng, hắn đến nương nhờ Nam U Đế quả nhiên là đi đúng nước cờ. “Ngươi tiến lên trước đi.” Giao Tùng nghe xong, vội đi lên phía trước. Ai ngờ vừa mới bước lên thì Nam U Đế giơ ngón tay ra. Đó là một đôi tay trắng ngọc nõn nà, còn đẹp hơn vài phần so với tay của phụ nữ. Nếu không phải lúc nãy cái tay này suýt chút nữa đã đoạt lấy tính mạng của hắn thì Giao Tùng thật sự không dám tin đây là tay của một người đàn ông. Một ngón tay của Nam U Đế đặt vào giữa ấn đường của Giao Tùng. Khi ngón tay đặt xuống, Giao Tùng chỉ cảm thấy thần hồn của mình khẽ chấn động. Một luồng khí tức lạnh lẽo tựa như sương tuyết ngày đông trong chớp mắt cuốn lấy toàn thân hắn. Tất cả ký ức trong đầu Giao Tùng trong nháy mắt bị kiểm tra xem xét rõ ràng. Trong cơ thể của Giao Tùng, Nam U Đế quả nhiên đã phát hiện một phần sức mạnh của Yêu Tổ. Giao Tùng trơ như ngỗng. Hắn đang sợ Nam U Đế lỡ như không vui thì muốn hút sạch sẽ sức mạnh Yêu Tổ trong cơ thể mình. Ai ngờ đúng vào lúc này, Nam U Đế đã rút tay lại. “Từ nay về sau, người cứ ở lại Nam U Đô, làm thị vệ cận thân của ta.” Giao Tùng thích điên lên, vội khấu đầu tạ ơn. Chờ sau khi Giao Tùng đi rồi, ánh mắt Nam U Đế hơi thu lại. Người hầu cận bên cạnh hắn có chút không hiểu. “Thánh thượng, tại sao phải giữ lại người này? Dù cho tu vi hắn không tệ nhưng huyết thống trên người hắn trước sau vẫn là thấp hèn.” “Yêu Tổ xảo quyệt, một Tứ Phương Phong Ma Trận nhỏ bé sao có thể thật sự khiến hắn hồn bay phách tán. Nếu hắn hồi sinh chắc chắn sẽ quay về Yêu Giới tìm kiếm tinh huyết máu thịt, khôi phục tu vi. Ta giữ lại người này thì giống như thêm một mồi nhử.” Nam U Đế nói dửng dưng, nhưng đáy mắt của hắn lại nổi lên một lớp khói mù giống như mưa gió sắp đến.