Thần vương vạn giới
Chương 122 : Đánh thần thánh thế gia
Sau khi giúp đỡ cho đám Nhiếp Ly xong, Lăng Thần đứng trước cửa Thần Thánh Thế Gia ánh mắt thù hận nhìn chằm chằm vào nó.Lúc này hệ thống xuất hiện trước mặt hắn hỏi "Ký chủ, ngài định xông vào giết Thần Thánh Thế Gia sao."
"Ta phải đánh vì con gái Lăng Đông của ta.Cho dù ngươi có khuyên ta thế nào đi chăng nữa thì ta sẽ không dừng lại đâu."
Hắn lạnh lùng nhìn hệ thống trả lời.Đây là vấn đề liên quan đến gia đình hắn sao có thể để một kẻ khác dám làm hại chính con gái mình, đặc biệt là một con giun dễ bé nhỏ kia.Hệ thống bình tĩnh nói
"Tại sao ta phải ngăn cản ngài chứ.Đây chính là quyết định của ngài thì ngài cứ việc báo thù đi, ta chỉ là thông báo nhiệm vụ thôi."
"Phát động nhiệm vụ
Nhiệm vụ: Một mình xông vào đánh Thần Thánh Thế Gia cho bọn chúng biết thế nào là phong độ của một vị thần.
Thưởng: Thú cưỡi cấp Thần x1 và huyết mạch Long Tổ."
"Cảm ơn ngươi hệ thống.Không nghĩ tới ngươi cũng ủng hộ ta việc này đấy."
Hắn mỉm cười nói, hệ thống trong chốc lát cũng cười theo hắn liền biến mất đi.Lăng Thần đưa tay bấm ra vài cái kết giới
Kết giới cách âm
Kết giới giam lỏng
Kết giới ảo ảnh
.....
Hơn mười đạo kết giới bao phủ cả Thần Thánh Thế Gia hắn thấy như vậy đã được rồi lập tức khuôn mặt tràn đầy khinh thường đối với bọn phàm nhân này, khẽ nâng chân lên đá bay cả cánh cửa.Tiếng động vô cùng lớn nó vang lên khắp nơi, chỉ một lát sau vô số binh lính tay cầm giáo chĩa về phía hắn hét
"Ngươi là ai."
"Tên Thẩm Việt đang ở đâu."
Lăng Thần thanh âm khàn khàn, trên thân thể toát ra vô tận sát khí.Mọi người run sợ hai tay không ngừng run lẩy bẩy, có tên không chịu được áp lực này liền lăn đùng ra ngất.Hắn định tiến tới thì một lão già xuất hiện nói
"Rốt cuộc ngươi là ai.Vì sao lại đến gia tộc ta gây chuyện."
"Ngươi chính là Thẩm Việt ?"
Hắn nhìn nghi hoặc hỏi.Lão già kia nghe vậy bình tĩnh trả lời
"Ta không phải Thẩm Việt.Nếu ngươi còn tiếp tục thì....."
"Không phải Thẩm Việt thì cút đi."
Lăng Thần lạnh nhạt nói.Qua một hồi đọc ký ức của tên này thì lão già này tên là Thẩm Minh nắm giữ chức vị trưởng lão của Thần Thánh Thế Gia, do Thẩm Hồng cố gắng tu luyện đến cảnh giới Truyền Kì nên tạm thời cho Thẩm Minh lãnh đạo gia tộc.Thẩm Minh lười nhác ra lệnh cho toàn bộ những người nơi đây xông lên đánh chết hắn.
"Các ngươi muốn chết."
Lăng Thần giận dữ nói hai tay đan chéo vào nhau đâm xuyên qua toàn bộ thân thể lính canh ở đây.Thẩm Minh khiếp sợ lui một bước về phía sau, hắn cảm nhận được hình như có hai đạo năng lượng rất nhỏ và nhỏ đang tiến lại gần.Thẩm Việt đi tới kiêu căng hỏi
"Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang ở đâu không."
"Ngươi chính là Thẩm Việt."
Hắn nhíu mày hỏi, quả nhiên mấy tên nhân vật phụ toàn não tàn mới nói có nhiêu đó thôi mà đã tự đại rồi
"Chính là bổn thiếu gia."
"Thẩm thiếu gia, người mau chạy đi."
Thẩm Minh giật mình hét.Thầm trách tên này sao mà ngu đến vậy, đối phương đến tìm vậy mà tự mình khai ra khác gì đang trêu đùa với tử thần.Chỉ mấy chốc Lăng Thần lao đến tung hàng loạt cú đấm vào thẳng mặt Thẩm Việt, Thẩm Minh vội vàng dung hợp yêu linh nhưng bị một sức mạnh vô hình đẩy ra xa.
Nửa tiếng sau, Thẩm Việt bị đập te tua bao nhiêu cái răng rụng nằm rải rác khắp cả mặt đất.Lăng Thần trong lòng vẫn còn tức giận rất muốn đập cho tên này đến khi nào tàn phế mới thôi.Nhưng như vậy sẽ làm kinh động đến tất cả người dân nơi đây, vừa định rời đi thì một lão già khác từ đâu bay đến hét
"Tiểu tử, ngươi mau nộp mạng."
Một lão già ăn mặc hết sức sang trọng tung một chưởng về phía hắn.Lăng Thần thở dài lập tức cho lão gia này ăn một gậy, Gậy Như Ý nặng hơn vạn cân làm sao một con người có thể chịu đựng được chứ.Chỉ vung nhẹ một cú thôi cả cánh tay của lão già đó gãy toàn bộ xương, Lăng Thần lạnh nhạt hỏi
"Ngươi còn muốn giết ta sao."
"Các hạ là ai ? Vì sao hà tất phải đánh giết người của Thần Thánh Thế Gia bọn ta, thậm chí còn bắt nạt trẻ nhỏ.Có thể hay không nể mặt ta mà bỏ qua chuyện này."
Thẩm Hồng cố gắng nói trong khi cả cánh tay đang đau nhói bởi một cú đánh kia.Lăng Thần nghe xong cười to chỉ một lát sau ánh mắt như ngọn lửa cháy rực lên giận dữ nói
"Nể mặt....hừ nếu không phải ta nể Diệp Tông đã cho ta ở lại đây thì hiện tại các ngươi đã chết từ lâu rồi."
Chưa đợi Thẩm Hồng nói thì hắn tiếp tục nói
"Con cháu ngươi dám nói con gái của ta chỉ xứng làm nô tỳ cho các ngươi sao.Trong mắt ta, ngươi chẳng khác gì đán giun dễ đâu."
Thẩm Hồng ngạc nhiên hoá ra người bí ẩn này đến để báo thù cho con gái, trong đầu hắn nghĩ không biết nếu chấp nhận hoà giải này sau đó mời Lăng Thần gia nhập vào Thần Thánh Thế Gia thì sẽ như thế nào.Trong tương lai không xa Thần Thánh Thế Gia sẽ trở thành một gia tộc mạnh nhất ở Quang Huy Thành.
Trong lúc đợi Thẩm Hồng mơ tưởng, Lăng Thần khinh thường thầm nghĩ
"Gan thật dám có ý định lợi dụng của ta sao.Xem ta tìm cách đập ngươi đây."
"Có chuyện như vậy sao.Nếu vậy quả thật chuyện này là do lỗi của bọn ta, ta đại diện gia tộc chAn thành xin lỗi ngươi."
Thẩm Hồng cố gắng tỏ ra là mình giỏi giả bộ khóc lóc nói.Lăng Thần sát ý càng thêm nặng thêm từ phía sau lưng mọc ra bốn đôi cánh lạnh lùng nói
"Ngươi nghĩ mình đang nói chuyện với ai hả tên phàm nhân kia."
"Mạn-----Mạnh quá."
Thẩm Hồng không chịu đựng được áp lực từ hắn lập tức nằm bẹo xuống đất.Lăng Thần từ từ gia tăng lực lượng bản thân lên khiến cho Thẩm Hồng không tài nào dậy được.Từ phía xa xa một quả cầu lửa bắn về phía hắn, hắn quay sang nhìn thấy một cô gái tóc đỏ ăn mặc cực kỳ quyến rũ ba vòng đều to như nhau.
Nàng chính là Thẩm Tú lão sư đang dạy Lăng Đông ở Thánh Lan Học Viện.Nàng cực kỳ ngu ngốc liên tục ném quả cầu lửa, mặc dù không có tác dụng gì cả nhưng vẫn cứ tiếp tục ném.Lăng Thần dịch chuyển tới trước mặt nàng đưa tay bóp chặt cổ nàng hỏi
"Ngươi chính là Thẩm Tú, người ở trong Thánh Lan Học Viện xem thường thường dân sao."
"Khụ......khụ....."
Nàng cố gắng vùng vẫy bất quá đều không thành công.Lăng Thần hiện tại cũng hơi chán rồi cần tìm kiếm một con nô lệ có chút thế lực ở đây liền dùng tất cả những kỹ năng cũng như vật phẩm để khống chế nàng lại.Hắn ném nàng xuống lạnh lùng nói
"Tốt nhất ngươi nên biết thân biết phạn đi.Bằng không ta sẽ giết chết ngươi ngay lập tức."
"Nô tỳ đã hiểu thưa chủ nhân."
Thẩm Tú quỳ xuống nghiêm túc nói, nàng bây giờ đã hoàn toàn sa ngã hơn nữa còn biết rằng vừa làm một điều ngu ngốc đến thiếu niên trước mắt này.Hắn lắc người một cái lập tức biến mất trong hư không để lại đám Thần Thánh Thế Gia đó một mình.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
74 chương
33 chương
63 chương
129 chương
12 chương
195 chương