Thần vương vạn giới
Chương 107 : Võ hồn chiến đội vs sử lai khắc
"Phu quân huynh thấy bộ đồ này đẹp hơn hay là bộ này."
Bỉ Bỉ Đông lấy ra hai bộ quần áo hưng phấn hỏi.Lăng Thần xem xét một hồi lâu không biết nên chọn cái nào cả, một bộ thì đầy hoa văn màu trắng nhạt trải dài tới tận chân, còn một bộ thì uy nghiêm, thẳng tắp không một vết nhăn nào.Hắn ảo não nói
"Đối với ta Đông nhi mặc cái gì cũng đẹp hết."
"Dẻo miệng."
Nàng chu mỏ mỉm cười nói.Chỉ một lúc sau nàng chọn bộ quần áo đầy bộ quần áo lộng lẫy kia, hắn lắc đầu mỉm cười chạy tới lại gần Lăng Đông nhỏ giọng nói
"Tương lai ngươi đừng giống như Đông nhi nha.Không thì ta cũng khổ lắm đó."
"Hi hi."
Lăng Đông như hiểu được ý nghĩa trong câu nói của hắn cười thút thít.Bỉ Bỉ Đông cũng nghe được bước tới gần hắn cười cười nói
"Chủ nhân, huynh vừa mới nói gì đấy."
"Không-----không có gì nha."
Lăng Thần giật mình gượng cười nói.Nàng lao tới cắn hắn vài cái đau nhói.Lúc này ở bên ngoài mọi người đang reo hò mong được chứng kiến trận chiến kịch tính.Một tên khán giả ngồi hưng phấn nói
"Ta dám chắc Đội Sử Lai Khắc sẽ chiến thắng."
"Ngươi thì biết cái gì, Võ Hồn Điện là một thế lực đứng đầu Đấu La Đại Lục này.Cho dù Sử Lai Khắc có mạnh đến đâu thì vẫn không thể nào địch lại Võ Hồn Điện."
Tên kia nghe vậy lập tức phản bác lại.Cả hai không ai nhường ai liền một trận chiến xung đột đã diễn ra, Lăng Thần không quan tâm đến mấy cái tên trẻ trâu này đi tới ghế ngồi của Bỉ Bỉ Đông ngồi xuống.
Tất cả mọi người ai nấy đều kinh ngạc.Đối phương chỉ là một thiếu niên tầm 18-20 tuổi vậy mà lại không biết điều gì cả.Ngọc Tiểu Cương nhận ra được hắn là Lăng Thần chợt cảm thấy rợn người.
Nỗi đau mà Lăng Thần gây ra với Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức thực sự quá kinh khủng.Dù mất hết tất cả sức mạnh nhưng thiếu niên này vẫn có thể đánh bại được.Bất quá hắn vừa làm một điều ngu ngốc, Ngọc Tiểu Cương nghiêm túc nói
"Lăng Thần ngươi có biết chỗ ngươi đang ngồi là chỗ của ai không."
Lăng Thần không rảnh mà trò chuyện cùng với mấy tên phế vật.Ngọc Tiểu Cương bực bội đó là chỗ của Bỉ Bỉ Đông, người mà mình đaz từng yêu thương sao bây giờ có thể cho một tên không hề quen biết ngồi ở đấy liền nói
"Lăng Thần ngươi tốt nhất nên rời chỗ đó trước khi ta nổi giận."
""Ai dám."
Một âm thanh tràn đầy sự uy nghiêm và áp lục vô hạn bao phủ toàn bộ nơi đây.Bỉ Bỉ Đông bước ra ngoài với khuôn mặt tràn đầy lạnh lẽo và sát khí nhìn Ngọc Tiểu Cương nói
"Tiểu Cương ai cho ngươi cái lá gan dám đuổi phu quân của ta."
"Bỉ Bỉ Đông ta......"
Ngọc Tiểu Cương ngạc nhiên nói.Nàng cau mày sát khí ngày một nhiều hơn nhưng vẫn cố gắng không cho nó tuôn ra ngoài.Vì một tên đàn ông mà nàng cố gắng giúp đỡ đối phương lần này tới lần khác bất quá đối phương còn không mang ơn trái lại còn gây thù hận với nàng.Giờ nàng mới hiểu được những điều mà Lăng Thần nói đến là sự thật.
Tên khốn này không đáng sống.
Nàng cắt ngang lời tiếp tục nói
"Hãy gọi ta là Giáo Hoàng điện hạ."
Ngọc Tiểu Cương ngậm ngùi cay đắng, hắn đã chú ý trên tay nàng đang bế một đứa bé mới có mấy tháng tuổi.Hắn cúi đầu nói
"Giáo Hoàng điện hạ, thứ lỗi cho thần không biết.Mong ngài tha tội cho."
Bỉ Bỉ Đông nghe vậy nàng tức giận cho lúc trước của mình thật ngu ngốc khi yêu một kẻ không tình cảm gì với mình.Định dùng hồn lực xông lên tát cho tên vô lễ này một cái thì Lăng Thần bình tĩnh nói
"Mặc kệ hắn ta đi.Không nhanh lên là Chủ Nhân Giới Nguyên sẽ tới kịp đó Đông nhi."
Bỉ Bỉ Đông gật đầu lập tức thu hồi lực lượng trong cơ thể thầm nghĩ
"Hên cho ngươi đấy Ngọc Tiểu Cương.Đợi sai khi phu quân của ta đánh bại xong kẻ thù huynh ấy thì tiếp đó sẽ là ngày giỗ ngươi."
"Xin mời hai đội Võ Hồn Chiến Đội và Sử Lai Khắc chiến đội bước ra sân."
Một tên Hồn Thánh bước ra giữa lạnh lùng nói.Chỉ một lúc sau, cả hai đội đã tập trung đầy đủ hắn mỉm cười cổ vũ
"Tiểu Vũ các ngươi cố lên.Đừng để thua tên Đường Tam đó."
"Muội biết rồi Lăng Thần ca ca."
Tiểu Vũ vui vẻ hét lên, Đường Tam khinh thường không tin chính mình sẽ thua một tiểu cô nương, đặc biệt là Lăng Thần nữ nhân không cần phải nương tay như người khác.Cổ Nguyệt Na nhếch miệng nói
"Nghe thấy chưa Tiểu Vũ, muội nhất định phải thắng không được để thua đâu đấy."
"Muội biết rồi Nguyệt Na tỷ.Không cần tỷ phải nhắc lại đây."
Nàng hạnh phúc nói.Lăng Thần hài lòng nhìn lên trên bầu trời sắc mặt trở nên nghiêm túc một chút lẩm bẩm nói
"Đã sắp tới rồi sao.Hy vọng không để ta thất vọng đi."
"Trận đấu bắt đầu."
Tên Hồn Thánh kia lạnh lùng quát.Bỉ Bỉ Đông ngồi trước mặt Lăng Thần, dựa đầu vào trong lòng hắn nói
"Chủ nhân xem ra lần này huynh đã biết chắc ai sẽ thắng đúng không."
"Đường Tam là cường giả trọng sinh nên sẽ có công pháp của riêng mình còn Tiểu Vũ thì có tu vi Phong Hào Đấu La cùng với công pháp tu tiên.Nên Tiểu Vũ các nàng sẽ chiếm ưu thế hơn rất nhiều so với bọn chúng."
Lâng Thần bình tĩnh đánh giá lần lượt Cổ Nguyệt Na các nàng.Đúng như hắn dự đoán Tiểu Vũ các nàng bộc lộ sức mạnh khiến cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên không thôi.Mới 14 tuổi đã đạt đến Phong Hào Đấu La, thực sự là quái vật rồi, Đường Tam dùng toàn bộ kỹ thuật Đường môn ám khí vẫn không tài nào đánh bại được bọn họ, Ngọc Tiểu Cương cảm thấy hối hận khi trước đó không níu kéo lại Tiểu Vũ các nàng gia nhập Sử Lai Khắc.Không thì ngày hôm nay chính lag chiến thắng của bọn họ.Cuối cùng chỉ vài phút Võ Hồn Điện đã giành chiến thắng.Lăng Thần đang cùng với Bỉ Bỉ Đông chơi đùa thì chợt một thanh kiếm lấp lánh màu vàng đâm xuống chỗ của hắn.Cùng với một giọng nói tràn đầy tức giận nói
"Tiểu tử mau nộp mạng cho ta."
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
74 chương
33 chương
63 chương
129 chương
12 chương
195 chương