Thần Võ Thiên Đế
Chương 2 : Thăng cấp võ hồn
Chiến Hồn đại lục dùng võ hồn ngạo thế, người tu luyện chỉ cần thông qua võ hồn hấp thụ thiên địa linh khí, mở võ mạch, tăng thực lực lên.
Võ hồn chia làm nguyên vũ hồn, khí vũ hồn, thú võ hồn và tĩnh võ hồn, chia làm bốn cấp từ cao xuống thấp là Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi cấp chia làm cửu phẩm.
Tĩnh võ hồn là chỉ võ hồn loại thực vật, thú võ hồn là chỉ võ hồn loại động vật, khí vũ hồn chia làm hai loại lớn là binh phí và pháp khí, nguyên vũ hồn là hiếm thấy nhất, bao gồm các loại vũ hồn đặc thù như âm dương ngũ hành, phong vũ lôi điện.
Nói như vậy, vừa thức tỉnh võ hồn thuộc về ấu niên kỳ, đẳng cấp tương đối yếu kém, sẽ có một cái trưởng thành kỳ, nhưng tăng lên rất có quy luật.
Hoàng cấp nhất phẩm võ hồn sau khi trưởng thành chỉ có thể tăng lên tối đa là Hoàng cấp cửu phẩm, Huyền cấp nhất phẩm võ hồn sau khi trưởng thành tối đa chỉ có thể đạt tới Huyền cấp cửu phẩm.
Cứ thế suy ra, võ hồn chỉ có thể tăng lên phẩm giai trong cấp đó chứ không thể tăng vượt cấp.
Nói cách khác, Huyền cấp võ hồn vĩnh viễn không thể tăng lên thành Địa cấp võ hồn, đây chính là hạn chế của võ hồn.
Hoàng cấp nhất phẩm võ hồn, sau trưởng thành tối cao có thể trưởng thành là Hoàng cấp cửu phẩm, Huyền cấp nhất phẩm võ hồn sau khi thành niên nhưng tối cao đạt tới Huyền cấp cửu phẩm.
Cứ thế mà suy ra, võ hồn chỉ có thể ở đồng cấp trung thành dài, không cách nào tấn thăng vượt cấp.
Nói cách khác, Huyền cấp võ hồn là vĩnh viễn cũng vô pháp trưởng thành là Địa cấp võ hồn, đây chính là hạn chế của võ hồn.
Bởi vì võ hồn có một cái trưởng thành kỳ, làm sao gia tốc võ hồn nâng cao đẳng cấp liền trở thành suy tính quan trọng của vô số người.
Dưới bối cảnh như thế, Hồn Thiên sư theo thời thế mà sinh, cái kia là một cái chức nghiệp phụ trợ, chuyên môn trợ giúp người khác bồi dưỡng võ hồn, gia tốc võ hồn trưởng thành, tiết kiệm thời gian tinh lực.
Kiếp trước, Lục Vũ liền là một cái Hồn Thiên sư, nhưng hắn phá vỡ hạn chế võ hồn không thể tăng vượt cấp, khai sáng thuật tiến hóa võ hồn, để Hoàng cấp võ hồn có thể tiến hóa thành Huyền cấp võ hồn, Huyền cấp võ hồn có thể tiến hóa thành Địa cấp võ hồn, Địa cấp võ hồn có thể tiến hóa thành Thiên cấp võ hồn, từ đó chấn nhiếp Thần Võ Thiên Vực, trở thành Thánh Đế cấp Hồn Thiên sư số một trong lịch sử.
Bây giờ, Lục Vũ trùng sinh, mặc dù vẫn là tĩnh võ hồn, nhưng tâm cảnh của hắn sớm đã không giống với kiếp trước.
Năm đó, hắn vì đôi cẩu nam nữ kia hao tổn tận tâm huyết, thành toàn người khác, ủy khuất mình.
Bây giờ, hắn không ngu thế nữa, hắn muốn võ lâm thiên hạ, chúa tể càn khôn!
Cười ngạo nghễ, Lục Vũ thu hồi tạp niệm, bắt đầu tu luyện.
Tĩnh võ hồn không có sức sát thương lớn, nhưng là có tính phụ trợ rất mạnh, phần lớn Hồn Thiên sư đều là tĩnh võ hồn.
Thú võ hồn linh hoạt biến hóa, có được sức bộc phát rất mạnh, có thể tăng phúc chiến lực, cho nên thiện chiến đấu hung ác, uy lực kinh người.
Võ hồn của Lục Vũ là một cây cỏ, mặc dù thức tỉnh, nhưng bởi vì Lục Vũ thể chất suy yếu, dinh dưỡng không đầy đủ, dẫn đến võ hồn cũng rất suy yếu.
“Ta là Hồn Thiên sư, chuyện này cũng chả có gì to tát, chỉ bất quá giai đoạn trước sẽ hơi chậm một chút.”
Lục Vũ ngồi dưới đất, mặt đất rất ẩm ướt, nhưng hắn lại không để ý.
Tĩnh võ hồn cắm rễ dưới đất, chủ yếu hấp thủ chất dinh dưỡng của đại địa để tăng cấp, rễ cây có thể không ngừng kéo dài, tiếp xúc trực tiếp từ thân tới đất mới có thể phát huy hiệu quả đến cực hạn.
Trong huyệt thần hồn của Lục Vũ, võ hồn cây cỏ tại khẽ đung đưa, hấp thụ linh khí trong bùn đất, hóa thành tia linh lực yếu ớt đi khắp toàn thân.
Lục Vũ cảm nhận được một cỗ nhiệt khí đang di chuyển qua lại trong võ mạch của hắn, không ngừng khuếch trương võ mạch, gia tăng dung lượng, để toàn thân hắn xương cốt chấn động không ngừng, trở nên cứng cáp hơn.
Luồng khí nóng kia càng ngày càng mạnh, bắt đầu trùng kích võ mạch thứ hai, nhưng lại bị Lục Vũ cưỡng ép đè xuống.
“Trước bồi nguyên cố bổn (bồi dưỡng thân thể & tinh thần).”
Thân là Hồn Thiên sư, Lục Vũ cũng không vội tại mở võ mạch thứ hai, hắn muốn võ hồn khỏe mạnh hơn trước.
Một canh giờ sau, võ hồn yếu ớt của Lục Vũ rực rỡ hẳn lên, trở nên cường đại một chút, tốc độ hấp thu linh khí cũng theo đó tăng lên.
Lúc này, Lục Vũ bắt đầu trùng kích võ mạch thứ hai.
Linh lực trong cơ thể Lục Vũ không ngừng tích lũy, xông quan mở huyệt, muốn mạnh mẽ xông mở võ mạch, nhưng lúc tới điểm giới hạn thì bị Lục Vũ kìm lại.
Lục Vũ thân thể nhoáng một cái, khóe miệng rỉ máu tươi, nhưng hắn không hề từ bỏ, tiếp tục trùng kích lần thứ hai.
Sau đó không lâu, linh lực lần nữa đạt tới điểm đột phá, lúc tới điểm giới hạn thì bị Lục Vũ kìm lại lần nữa, lực phản phệ chấn động khiến hắn thổ huyết ngã xuống đất.
Tiếp tục!
Hành động khác thường của Lục Vũ khiến mọi người khó hiểu, rõ ràng là hắn muốn mở thêm võ mạch nhưng lại muốn áp chế chúng, rốt cuộc tại sao lại vậy?
Khi tới điểm giới hạn lần thứ ba, Lục Vũ đột nhiên hét lớn một tiếng, miệng hộc máu tươi, cả người đột nhiên ngã xuống, trong miệng mũi tất cả đều là máu đen.
Thành công!
Rốt cuộc Lục Vũ mở thành công võ mạch thứ hai, linh lực cuồn cuồn gột rửa kinh mạch của hắn, lạc trôi tàn độc ra ngoài cơ thể.
Thân là Hồn Thiên sư, Lục Vũ có tạo nghệ rất sâu ở nhiều lĩnh vực như đan đạo, dụng độc, luyện khí, biết cách dùng lực ít nhất phát huy ra hiệu quả lớn nhất.
“Cơ thể hết độc, cả người khỏe hẳn, ta sẽ quật khởi nhanh thôi!”
Lục Vũ xoay người ngồi dậy, trong mắt tràn đầy tự tin.
Lục Vũ xoay người mà lên, trong mắt tràn đầy tự tin.
Tiếp tục tu luyện!
Lục Vũ nắm chặt hết thảy thời gian, diệt hết tàn độc trong cơ thể, thể chất rõ ràng chuyển biến tốt đẹp, mỗi một tế bào đều trở nên sinh động, dần mạnh mẽ khi được linh lực tẩm bổ.
Sau hai canh giờ, Lục Vũ thân thể chấn động, võ mạch thứ ba bị giải khai, trực tiếp đến cảnh giới tam trọng mạch.
Một khắc này, võ hồn cỏ nhỏ trong huyệt thần hồn lóe lên tia sáng nhạt, mọc ra chiếc lá thứ ba, hư ảnh trở nên ngưng thật rất nhiều.
“Hoàng cấp Nhị phẩm, ha ha… tấn thăng…”
Lục Vũ đại hỉ, nửa ngày thời gian, võ hồn liền từ Hoàng cấp nhất phẩm tăng lên Hoàng cấp nhị phẩm, tốc độ này tuyệt đối kinh người.
“Cứ theo đà này thì tăng tới Hoàng cấp cửu phẩm hẳn là… không đối…”
Lục Vũ đột nhiên biến sắc, hắn là Hồn Thiên sư nên hiểu rõ tính trưởng thành & biến hóa của võ hồn.
Vũ hồn của mình mặc dù chỉ là trưởng thành một bước nhỏ, nhưng tốc độ này cũng vượt ra khỏi quy luật tự nhiên.
Lục Vũ tử quan sát kỹ võ hồn trong huyệt thần hồn, ba chiếc lá đều rất non nớt, ở trong giai đoạn sinh trưởng, nhưng trên chiếc lá thứ ba lại có một ấn ký nhạt màu, nhìn qua tựa như là một cái ao.
“Chuyện này… sao… có thể?”
Lục Vũ hoảng sợ kinh hô, trong đầu nổi lên một đoạn cố sự.
Kiếp trước, hắn bị Mã Linh Nguyệt, Tống Lăng Vân đôi cẩu nam nữ kia phản bội, giam trong Hắc Ngục, chung một chỗ với Hắc Ngục Cuồng Tôn.
Hắc Ngục Cuồng Tôn là thiên kiêu số một Thần Võ Thiên Vực, có được Thiên cấp cửu phẩm tuyệt thế võ hồn, nhưng hắn cũng giống như Lục Vũ, bị người mình yêu thương nhất phản bội, võ hồn gần như hủy diệt.
Là một Thánh Hồn Thiên Sư, khi biết tao ngộ của Hắc Ngục Cuồng Tôn thì Lục Vũ hết sức bất bình, nguyện dùng sở học cả đời để điều trị võ hồn của đối phương, tiến tới đỉnh phong một lần nữa.
Võ hồn của Hắc Ngục Cuồng Tôn là một cái ao, chính là Thiên cấp cửu phẩm võ hồn trong truyền thuyết - Vạn Pháp Trì, dung luyện vạn pháp, không chế vạn đạo, thành tựu sự nghiệp bất hủ.
Đáng tiếc, Hắc Ngục Cuồng Tôn bị người ám toán, Vạn Pháp Trì vỡ vụn, trở thành phế nhân.
Lục Vũ dùng hết mọi cách, dung hợp tĩnh võ hồn của mình với Vạn Pháp Trì để vá lại, trong quá trình đó cũng đạt được đột phá rất lớn, lĩnh ngộ được chân lý tối cao tiến hóa võ hồn.
Khoảnh khắc Lục Vũ thành công, Mã Linh và Tống Lăng Vân đột nhiên giá lâm tự tay hủy diệt Hắc Ngục, giết sạch tất cả những người bên trong.
Về sau, Lục Vũ trùng sinh, nhưng hắn không thể ngờ được Vạn Pháp Trì vốn thuộc về Hắc Ngục Cuồng Đạo lại vì dung hợp với tĩnh võ hồn của hắn mà trùng sinh cùng một chỗ với hắn, đi tới một kiếp này.
“Vạn pháp nơi tay, ta nắm thiên hạ! Mã Linh Nguyệt, Tống Lăng Vân, các ngươi ngàn tính vạn tính nhưng vẫn khó thoát báo ứng!”
Lục Vũ cười to, tĩnh võ hồn luôn là nỗi bận tâm trong lòng hắn, bây giờ dung hợp với võ hồn Thiên cấp cửu phẩm Vạn Pháp Trì, bước về một lĩnh vực hoàn toàn mới.
Đây là thành tựu cao nhất của Lục Vũ, ngay cả Mã Linh Nguyệt lẫn Tống Lăng Vân đều không biết, bây giờ nó lại trở thành át chủ bài mạnh nhất của hắn.
Võ hồn cây cỏ nhanh chóng trưởng không thể tách khỏi Vạn Pháp Trì, chi tiếc cụ thể thì Lục Vũ còn cần phải quan sát thêm, nhưng tâm tình của hắn lúc này lại hưng phấn đến tột độ.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
15 chương
234 chương
426 chương
219 chương