Edit: bé Na Một ngày cuối cùng của tháng Bảy, giữa hai hội viên quan trọng của Nhân Tâm Phúc Quán có một cuộc nói chuyện: “Anh, anh muốn dẫn theo bọn Tiểu Ngoan đi sao?” “Ừ.” “Vì sao vâỵ……?” Cô gái cảm thấy không thể tin. “Bọn họ muốn rời đi Nhân Tâm Phúc lâu rồi, em cũng phải biết chứ.” “Như vậy anh thì sao?” “Anh?” Người thanh niên thản nhiên nói,“Anh ở lại cũng để làm gì? Thái độ của Bạch Di trong hội đã sớm tạo thành ảnh hưởng không tốt, bây giờ đã không thể cứu vãn được nữa rồi.” “Anh, anh là đang để ý tới chuyện không được tham gia quốc chiến……?” “Không, anh cũng không để ý mình có thể tham gia hay không.” Thanh niên có vài phần bất đắc dĩ nói,“Khi Dự tuyển anh không ở trong hội, anh ta đem anh đá ra khỏi danh sách chính thức tham gia trận đấu anh cũng không có gì dị nghị. Nhưng Duy Nhất à, những việc Bạch Di làm từ khi tiếp nhận Nhân Tâm Phúc tới nay em cũng biết, cho dù như vậy, tại sao em vẫn muốn giúp đỡ cho anh ta?” “Em đương nhiên cũng không muốn…… Nhưng anh ấy dù sao cũng là hội trưởng, là hội trưởng duy nhất của Nhân Tâm Phúc chúng ta.” Cô gái lẩm bẩm,“Anh chẳng lẽ lại không luyến tiếc những anh em còn lại?” “Luyến tiếc cũng không còn cách nào khác. Bạch Di tiếp nhận Nhân Tâm Phúc tuy rằng làm cho nó khôi phục sinh khí, đáng tiếc anh ta rất bảo thủ, lại tự cao tự đại. Hiện nay Nhân Tâm Phúc tuy rằng rất mạnh, tuy rằng mỗi người đều có kỹ thuật rất tốt, nhưng anh lại không thể thấy tương lai của hội sẽ đi đến đâu. Từ hội trưởng đến hội viên, đều là một đám tranh cường háo thắng không chịu thua thiệt, chỉ cần xem ai không vừa mắt liền dẫn cả đám đi chỉnh người ta…… Em có biết bên ngoài đều gọi Nhân Tâm Phúc là gì không?” Cô gái trầm mặc. “Bọn họ gọi chúng ta là ‘Công hội lưu manh’.” Thanh niên cười khổ,“Để chúng ta có nơi ấm áp để sống, Thủy Tức thành lập Nhân Tâm Phúc Quán, nhưng sau khi lưu lại cho Bạch Di đã bị anh ta làm thành cái dạng này. Cứ tiếp tục phát triển như vậy, nếu ngày nào đó lại xuất hiện ‘Liên minh đồ sát’, anh cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.” “Anh…… Nếu anh rời đi, những nguyên lão trước kia trong hội chắc chắn một người cũng không còn.” “Bạch Di anh ta sẽ không để ý.” Người thanh niên thở dài,“ Duy Nhất à, em muốn cùng nhau đi hay không, cùng bọn anh thành lập một Nhân Tâm Phúc Quán mới?” “Bạch Di còn ở lại, mà em sẽ để ý tới chuyện đó.” Cô gái kích động nói,“Lãnh Vụ là người anh trai duy nhất của em, Bạch Di là hội trưởng duy nhất của em, Nhân Tâm Phúc Quán là công hội duy nhất của em…… Anh nói, em nên lựa chọn thế nào?” “Duy Nhất……” Thanh niên thở dài, tiếng trong ở điện thoại có vẻ vô cùng rõ ràng. “Anh, em không biết Thủy Tức, không quen những người trước kia ở Nhân Tâm Phúc Quán. Em đến Nhân Tâm Phúc khi bên cạnh chỉ có anh cùng Bạch Di, cho nên em yêu nhất vĩnh viễn là thời gian cùng một chỗ với các anh…… Anh biết không?” Thanh niên nghe xong lời này, tiếng thở dài còn nặng nề hơn. Sau một lát lo lắng, anh nói: “Được rồi, anh có thể ở lại.” “Anh……?” “Nhưng điều kiện là, Nhân Tâm Phúc Quán lấy được tổng quán quân của cả nước.” Người thanh niên cười cười, nói,“Bạch Di luôn luôn tự cao tự đại cực điểm, như vậy, lần này không bằng anh ta nên làm một chuyện có ý nghĩa lớn cho chúng ta.” *** Thanh Dạ hiện tại đang bận nghiên cứu video trận đấu trước đó. Chu Luật từ phòng tắm đi ra, thấy anh vẫn tập trung tinh thần ngồi trước máy tính. “Đã xem nhiều rồi, còn không thỏa mãn sao?” Chu Luật đi đến bên cạnh anh. “Luật……” Thanh Dạ quay đầu lại, thân thủ đem người yêu kéo đến trên người ôm chặt. “Đối thủ quan trọng tất nhiên là phải nghiên cứu nghiêm túc.” Thanh Dạ cũng cười, “Nhưng mà trọng điểm là……” “Vâng?” “Một nữ pháp sư tên gọi là Duy Nhất.” Thanh Dạ dùng ngón tay chỉa chỉa màn hình,“Khó trách Ken dặn dò chúng ta phải cẩn thận cô ta. Cho dù trong đội cao thủ có nhiều như mây, biểu hiện của cô ta cũng là trực tiếp xông ra.” “Năng lực rất kinh người, phải không?” Chu Luật nhẹ nhàng nói,“Ở tình huống không có người bảo vệ mà có thể thuận lợi tự bảo vệ mình, lại còn liên tục giết người, rất ít người tiến đến được loại trình độ như cô ấy.” “Thật may anh đang xem là đoạn video tranh đoạt quyền bá chủ PVP giữa các nhóm, trang bị cùng trình độ giữa hai bên đều có chênh lệch. Nếu đây là quốc chiến, sợ là không dám tin vào những gì mình thấy.” Thanh Dạ vui đùa nói,“Chỉ có thể nhìn cô ấy một người quét ngang ngàn quân…… A, Mộ Vũ Thanh Dạ đã chết, a…… Nguyệt Ẩn Luật cũng đã chết……” Chu Luật lắc đầu, nở nụ cười. “Chưa từng tiếp xúc chính thức, bây giờ có ngồi suy nghĩ không tìm ra phương pháp ứng phó. Tuy rằng Ken nói phải sớm giết cô ấy, nhưng đến lúc đó bên cạnh cô ấy chắc chắn sẽ có người bảo vệ, muốn giết nói dễ hơn làm.” “Sao? Em cũng đã suy nghĩ rồi……” Chu Luật mỉm cười, ôn nhu xoa mặt Thanh Dạ,“Mọi người cũng đều đã xem qua đoạn video này, không bằng ngày mai login cùng nhau thương lượng thì tốt hơn?” “Ừ.” Thanh Dạ bắt lấy bàn tay còn lại, đặt ở bên môi hôn nhẹ. Trước khi trận chung kết bắt đầu vào ngày 13/8, sẽ là trận tranh huy chương đồng giữa Ngân Cánh và Vong Linh. Mà hiện tại, có một vấn đề rất quan trọng. Vừa mới thoát khỏi “Sinh nhật ác liệt nhất trong lịch sử” của hai đứa nhóc kia, trong công hội bắt đầu đưa ra thảo luận vấn đề này — “Sinh nhật Lão đại…… Không phải là ngày 13/8 sao?” “Nói như vậy, ngày đó cũng là…… ngày diễn ra trận chung kết, ôi chao.” “Lão đại thật sự là…… Hạnh phúc mà……” “Aha ha ha ha ha……” Có kẻ cười sung sướng khi thấy người khác gặp họa. “Khụ……” Thanh Dạ ý bảo mọi người nhanh chóng ổn định lại. “Vốn muốn vì lão đại chuẩn bị mấy ‘Tiết mục’, xem ra bây giờ phải để dành rồi……” Cá Chết thở dài nói,“Ai ai, thật tiếc nuối qúa mà.” “Không có vấn đề gì.” Yoyo đề nghị,“Sau khi trận đấu quốc chiến kết thúc không phải chúng ta sẽ lại tụ hội sao? Đến lúc đó chúng ta đền bù sinh nhật cho Lão đại là được rồi.” “Đồng ý! Đồng ý~” “Tâm ý của các cậu anh nhận. Nhưng mà trận chung kết phải biểu hiện thật tốt cho anh, mấy cái tiết mục rồi quà tặng linh tinh đừng nghĩ nhiều như vậy.” Thanh Dạ mỉm cười nói,“Mặt khác, video hôm qua mọi người đều xem rồi chứ?” “Đã xem.” Thiên Lý trả lời,“Em đối với pháp sư của bọn họ đặc biệt có ấn tượng, ôi chao……” “Em cũng vậy, em cũng vậy.” “Không chỉ Pháp sư, thích khách của họ cũng rất mạnh…… Nhưng mà ấn tượng lớn nhất vẫn là Pháp sư.” “Cá.” Khả Nhạc cười hỏi,“Nếu em cùng PK với cô ta, ai sẽ thắng?” “Em cũng không biết, thắng bại còn phụ thuộc nhiều vào nhân tố khách quan.” Cá Chết lắc đầu, nói,“Nhưng mà thực lực tổng hợp của cô ấy so với em còn mạnh hơn, đây là sự thật.” “Cá đừng khiêm tốn như vậy nha……” “Em không khiêm tốn cũng không tự ti, đều là ăn ngay nói thật.” Cá Chết thật sự nói,“Kỳ thật em cũng rất muốn cùng đấu với cô ấy một lần, cho dù thua cũng không sao.” “Hiện tại so sánh như vậy, không có nghĩa là về sau đều cũng là như vậy.” Chu Luật mỉm cười,“Làm người thì phải luôn tiến lên.” “Cho nên em nhất định sẽ tiếp tục cố gắng, phó hội yên tâm đi.” Cá Chết cũng cười,“Nhóm đồng chí, pháp sư đứng đầu Thần Vô đang ngồi ở đây, mọi người nên thừa dịp tớ chưa thành danh nhanh chóng nịnh bợ tớ đê.” “…… Cậu về quê nuôi cá đi.” Đu Đủ mắt lé nói. Thực tế, lời của Cá Chết khiến cho Chu Luật rất vui mừng. Thẳng thắn thừa nhận kĩ thuật của mình không bằng người cũng không phải chuyện gì xấu hổ, mà ánh mắt đầy tin tưởng vào tương lai lâu dài cũng rất khó có được. Các thành viên của Ánh Sáng, thật sự đều rất đáng yêu. “Nếu pháp sư kia khó đối phó như vậy, dù sao cũng phải nghĩ ra biện pháp đi……” “Tập trung hỏa lực xử lý cô ta đầu tiên?” “Đu Đủ, cậu đem các đội viên khác của đối phương đều trở thành một lũ ngốc sao……” “Theo tớ thấy, giết chết rất khó, xem ra chỉ có thể kiềm chế …… Bất quá loại phương pháp này cũng rất khó.” Mèo Lười tính toán,“Không bằng…… tiến hành tiêu hao thể lực?” “Ý của cậu là……?” Tiếp tục tiến hành thảo luận trong bầu không khí hữu hảo. *** Ngày hôm sau, tại diễn đàn thảo luận của chuyên khu Bi Luyến Hồ lại bị náo loạn bởi một hồi phong ba không lớn không nhỏ. Một hội viên của Nhân Tâm Phúc Quán đăng lên một topic có ý khiêu khích –[ 100 loại phương pháp đánh bại Ánh Sáng], trong nội dung có chứa những từ ngữ vũ nhục rõ ràng. Khi Chu Luật và  Thanh Dạ còn chưa rõ tình huống của việc này, mấy đứa nhỏ có chút thiếu kiên nhẫn bắt đầu vào topic cùng cực cãi với đối phương, cuối cùng bị admin khóa topic. Mà sau khi topic bị khóa, lại có mấy hội viên không cam lòng, chạy đến diễn đàn của Lãng Mạn Đường chất vấn hội trưởng Bạch Di của đối phương. Lại cãi nhau lần nữa. Khu thảo luận lại có vẻ thanh tĩnh, không khí cũng không bát nháo như khu trao đổi. Hai bên tới tới lui lui như vậy mấy lần, hai vị admin của hai phân khu trở lên rất căm tức, cuối cùng phải áp dụng biện pháp cấm ngôn, đồng thời cũng PM riêng cho hội trưởng hai bên. Khi Thanh Dạ nhận được tin nhắn, đã là chuyện  của buổi tối. “Hôm nay trên diễn đàn náo loạn là ai? Tự giác đứng ra cho tôi.” Thanh Dạ nói xong, có vài người thành thật kiểm điểm. “Lão đại, rất xin lỗi.” “Tôi cũng biết sự tình vừa rồi, không phải lỗi của các cậu, nhưng chạy đến náo loạn diễn đàn của đối phương không phải là hành vi có suy nghĩ.” Thanh Dạ thở dài,“Việc này tôi sẽ không truy cứu, ngày mai phải tới chỗ admin nói xin lỗi và xin giải cấm ngôn, việc này coi như xong. Trận quyết chiến sắp tới, mọi người sau này không cần để ý tới khiêu khích của Nhân Tâm Phúc Quán.” Nhóm hội viên ngoan ngoãn gật đầu. Nhưng mà, chuyện này cũng không vì vậy mà chấm dứt. Khoảng mười giờ, trên diễn đàn của công hội bỗng nhiên xuất hiện một vị khách xa lạ. Đối phương nói thẳng vào vấn đề: “Tôi là người của Nhân Tâm Phúc Quán, thay mặt cho công hội chúng tôi, vì chuyện thảo luận trên diễn đàn hôm nay muốn tới giải thích với Ánh Sáng các vị.” “Cậu là ai?” Trên diễn đàn lập tức có người phản hồi,“Hội trưởng Nhân Tâm Phúc Bạch Di? Hay là thằng KK hôm nay dám post topic đó?” “Không phải.” Người nọ nói,“Tôi chỉ là tới giải thích, hy vọng quý hội không cần để ý tới hành vi của KK. KK vẫn còn rất trẻ con, hôm nay nhất thời xúc động làm ra việc ngốc ngếch…… Tôi đã phê bình cậu ta rồi.” “Giải thích chúng ta tất nhiên sẽ nhận.” Chu Luật mở miệng hỏi,“Nhưng mà, xin hỏi ID của cậu ở Nhân Tâm Phúc là?” Đối phương chần chờ một chút, vẫn trả lời: “…… Duy Nhất.” “……” Duy Nhất. Thì ra, đúng là Nữ pháp sư vô cùng nổi bật kia. “Nghe danh đã lâu! Nghe danh đã lâu.” Thanh Dạ thoáng kinh ngạc nói. “Thật ngại quá……” Duy Nhất lễ phép nói,“Hôm nay quấy rầy các vị, hy vọng sau này mọi người có thể an tâm chuẩn bị trận đấu.” Nói xong, cô bé tự động thoát khỏi diễn đàn. Đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng. “Không nghĩ cô ấy lại tới đây một mình.” Thanh Dạ nói với Chu Luật,“Thực tế việc này cũng không nghiêm trọng, sau một thời gian mọi người cũng sẽ quên.” “Đại khái cô ấy là muốn vớt vát lại thanh danh cho công hội. Hội trưởng Nhân Tâm Phúc Bạch Di, thanh danh bên ngoài trước giờ không tốt. Một người cao ngạo như vậy, cho dù thế nào cũng sẽ không chịu mất mặt mà đứng ra giải quyết mấy chuyện thế này?” Chu Luật thản nhiên nói,“Xem ra, cô bé này mới là người thực sự suy nghĩ vì công hội.” “Ừ.” Thanh Dạ gật gật đầu.