đi … đi xuyên qua khu rừng băng phong ??? cả ngàn năm nay , ngoại trừ những anh hùng nổi tiếng trong lịch sử đại lục Aden ra , không 1 ai có thể vượt qua nổi khu rừng băng phong này . số người đó có thể đếm hết trên đầu ngón tay . và đã hơn 200 năm rồi , trong đại lục Aden vẫn chưa ai có thể làm được điều kỳ tích như những vị anh hùng nổi tiếng đó . anh chàng này , tuy thực lực của anh ta rất đáng gờm , nhưng …. Nhưng chỉ bấy nhiêu đó đã muốn vượt qua khu rừng băng phong thì quả thật là có chút miễn cưỡng ….. cố gắng hít sâu vào người 1 cái để bình tĩnh lại , Bill dùng 1 ánh mắt nghiêm túc nhìn vào Tiền Thế Kiệt , nói : “ngài định đi xuyên qua khu rừng băng phong ? trong vòng 200 năm nay từng có không ít kẻ mạnh trong đại lục thử tìm cách vượt qua khu rừng băng phong . nhưng rốt cuộc những người có thể sống sót trở về gần như bằng 0 . tôi biết thực lực của ngài rất mạnh rất mạnh , nhưng nếu muốn vượt qua được khu rừng băng phong thì vẫn chưa đủ sức . tôi e rằng …..” “ tôi biết rõ điều đó .” Tiền Thế Kiệt đã ngắt lời của hắn , nhún vai lạnh lạnh nói : “ tuy tôi biết rõ đi xuyên qua khu rừng băng phong là 1 việc làm hết sức khó khăn và nguy hiểm . nhưng không còn cách nào khác ,tôi nhất định phải đi xuyên qua khu rừng băng phong . có thể trên đường đi tôi sẽ kiệt sức hoặc thậm chí bỏ mạng , nhưng tôi cũng sẽ cắn chặt răng đi tới hơi thở cuối cùng . cho dù chết tôi cũng không quay đầu về . đó là lý do vì sao tôi không muốn anh đi theo tôi ,vì tôi không muốn anh sẽ bị mất mạng trong đó .” câu nói của Tiền Thế Kiệt vừa dứt , Bill đã đứng bật dậy ,mang theo vẻ mặt vô cùng kiên quyết : “ nếu như vậy thì tôi càng phải đi theo ngài . tới lúc đôi chân của ngài không đủ sức đi tiếp , đôi chân của tôi sẽ thay thế cho đôi chân của ngài để tiếp tục bước đi . nếu như có gì nguy hiểm thì tôi sẽ dùng tấm thân này để che chắn cho ngài , để ngài có cơ hội bỏ thoát . như tôi đã nói , sinh mạng của tôi đã thuộc về ngài ,ngài là chủ nhân của tôi . được chết vì chủ nhân là niềm vinh hạnh và kiêu hãnh của 1 kỵ sĩ . xin ngài nhất định phải dẫn tôi theo .” nhìn thấy vẻ mặt đầy quyết tâm của Bill . cho dù biết trước rằng hắn có thể mất mạng bất kỳ lúc nào , nhưng vẫn không do dự lấy 1 cái đòi đi theo mình . quả thật cũng chẳng còn lý do gì để đuổi hắn quay về nữa . chỉ thấy Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài 1 tiếng ,sau đó nhìn thẳng vào đôi mắt của Bill , nghiêm giọng nói : “ thôi được , tôi cho phép anh đi theo tôi !!” chương 74 : băng phong hồ sau 1 đêm nghỉ ngơi , Tiền Thế Kiệt và Bill đã hoàn toàn lấy lại sức . đặc biệt là Bill , đêm qua trước khi nghỉ ngơi , Tiền Thế Kiệt lại lấy thêm 1 miếng lá bạc cho hắn nhai . kết quả là sáng sớm thức dậy , mọi vết thương trên người hắn đã lành hẳn . có thể lấy lại khoảng 80% sức lực so với lúc chưa bị thương . sau khi ngồi ăn sáng bằng những miếng bánh khô xong , họ đã thu xếp lại đồ đạc ,tiếp tục cuộc hành trình của mình . lúc này Tiền Thế Kiệt đang ung dung bước đi ở phía trước , còn Bill thì 2 vai vách 2 chiếc túi hành lý cồng kềnh bước đi theo phía sau . chính hắn đã tự nguyện giành xách túi hành lý giùm Tiền Thế Kiệt . lúc đầu anh ta cũng định từ chối ,nhưng dưới sự kiên quyết và nhiệt tình thái quá của Bill , Tiền Thế Kiệt đành chịu thua . trên đường tiến sâu vào trong khu rừng băng phong , có rất nhiều ma thú đã xuất hiện chào hỏi họ . nào là bạo phong ma sói ,thú 1 sừng , quái vật ăn xác , ma gấu v.v….. thậm chí Tiền Thế Kiệt chẳng cần ra tay làm gì , chỉ đứng sang 1 bên quan sát Bill , tên kỵ sĩ cấp 6 vung cây rìu khổng lồ của mình , chỉ cần 1 nhát đã bổ bẻ đầu của lũ ma thú xấu số đó .