nếu như cô ta không muốn nói , có thể đó là 1 bí mật quan trọng đối với cô ta . Tiền Thế Kiệt cũng chẳng muốn làm cho Isbel khó xử , nên tạm thời gác chuyện này sang 1 bên . cúi đầu suy nghĩ 1 hồi ,díu mày hỏi : “ vậy phải làm sao đây ? chẳng lẽ quay đầu trở về ?” Isbel lắc đầu thở dài : “ tôi cũng không biết nữa . nhưng trong khu rừng này chắc chắn có bố trí 1 ma pháp trận rất lợi hại . nếu như chúng ta tuỳ tiện bước vào , e rằng sẽ rất nguy hiểm ….” đưa mắt liếc nhìn xung quanh , cúi đầu suy nghĩ hồi lâu . lúc ngẫng đầu lên , Tiền Thế Kiệt díu mày trầm giọng nói : “ chúng ta hãy lên ngựa đi tìm xem ở gần nay có người sinh sống không ? 1 nơi gần khu rừng như thế này chắc chắn sẽ có những thợ săn sinh sống ở gần khu rừng để tiện cho việc săn bắn . hy vọng có thể thông qua họ để tìm được đường vào nơi cư trú của tinh linh tộc .” nghe Tiền Thế Kiệt nói thế , Isbel vội vã ngật đầu . cả 2 cùng nhảy lên ngựa . phi ngựa chạy quanh khu rừng để tìm kiếm những hộ thợ săn sinh sống gần những khu rừng như thế này . cưỡi ngựa tìm hết nửa ngày trời , cuối cũng đã tìm thấy dấu vết của người sinh sống gần khu rừng . có 1 căn nhà gỗ nằm cách khu rừng khoảng 5 dặm . trước căn nhà gỗ này rất chất rất nhiều khúc củi , bên cạnh có 1 cái giếng dùng để lấy nước , ngoài ra ở xung quanh căn nhà còn có rất nhiều chiếc rổ đựng rất nhiều loại lá cây khác nhau phơi ở ngoài sân . Tiền Thế Kiệt và Isbel thắng ngựa ngay trước sân nhà , nhảy xuống ngựa . Tiền Thế Kiệt bước tới trước rổ lá cây đó ,cầm vài lá lên xem , lại bỏ lên mũi ngửi thử vài cái , mép môi của anh ta khẽ nhếch cao lên . bỏ lá cây xuống , sau đó từ từ bước tới trước cửa nhà , đưa tay gõ nhẹ cánh cửa vài cái . Cộc cộc!! lặng im ! Lại gõ thêm vài cái …. Vẫn không có ai trả lời ….. Tiền Thế Kiệt nhẹ nhẹ đẩy cánh cửa 1 cái , cánh cửa lập tức bị đẩy vào . không có khoá !! nhưng nghĩ tới việc ở 1 nơi hoang vắng chim không đẻ nổi trứng như thế này , ngày thường cũng đâu ai thèm ghé tới đâu , nên cần gì phải sợ bị ăn trộm tới ghé thăm chứ , khóa hay không khoá có khác biệt gì nào . Tiền Thế Kiệt và Isbel từ từ bước vào trong nhà . trong căn nhà gỗ này rất đơn giản , chỉ có 1 chiếc bàn gỗ và vài chiếc ghế ở chính giữa căn nhà , ngoài ra còn 1 chiếc giường gỗ nằm ở sát góc tường bên phải . đưa mắt nhìn sang bên trái của mình , có thể nhìn thấy 1 chiếc tủ gỗ khá lớn , chắc dùng để đựng đồ đạc của chủ nhà . ngoài bộ bàn ghế , chiếc tủ và chíêc giường gỗ ra , trong này không còn thứ gì khác nữa . Nhìn thấy không có ai trong nhà , Isbel díu mày nói : “ chắc đây là 1 căn nhà không có người ở rồi .” Tiền Thế Kiệt đưa mắt quan sát tứ phía , khẽ dùng ngón tay quét nhẹ lên mặt bàn , suy nghĩ 1 hồi , từ từ nói : “ không đúng , nhà này vẫn còn người ở .” Isbel không tin , díu mày nói : “ sao anh dám khẳng định như thế ?” Tiền Thế Kiệt nhìn vào Isbel mỉn cười , từ từ giải thích : “ cô có để ý 4 góc tường không ? nếu như căn nhà này không có người ở , e rằng trên góc tường đã dính đầy mạng nhện rồi . vả lại , tường và mặt bàn không hề có bụi bặm gì cả, chứng tỏ căn nhà này đã được chủ nhà lau dọn thường xuyên . ngoài ra , rổ lá cây ở bên ngoài , lúc nãy tôi đã cầm lên xem thử, lá cây còn rất tươi , chắc chỉ mới được hái xuống chưa được bao lâu . mọi thứ ở hiện trường chứng tỏ rằng căn nhà này có người đang ở , chắc chủ nhà đã đi vào rừng để săn bắt hay gì đó thôi . chúng ta hãy kiên nhẫn ngồi đây chờ đợi .” Isbel mang theo vẻ mặt khâm phục nhìn vào Tiền Thế Kiệt , nháy nháy mí mắt cười nói : “ không ngờ năng lực quan sát phân tích của anh lại giỏi như vậy !” nghe thấy Isbel khen mình , Tiền Thế Kiệt gượng cười gãi gãi đầu , trong lòng thầm nghĩ : giỏi giang gì đâu , chỉ là ngày thường có xem qua nhiều bộ phim hình sự trinh thám ở thế giới của mình , ít nhiều cũng có chút kiến thức đó thôi .”