Sáng hôm sau , Tiền Thế Kiệt dậy từ rất sớm , sau khi thực hiện xong bộ động tác thể dục của Gongro . thể lực của anh ta rất sung mãn . hiện giờ sức khoẻ của anh ta đã gần như hoàn toàn hồi phục . Sau khi mặc bộ giáp nhẹ vào người ( bộ giáp nhẹ đã được lão Pole tu sửa lại rồi) , đưa tay vơ lấy thanh kiếm báu và túi hành lý để trên đầu giường , trực tiếp bước ra khỏi phòng ngủ của mình . Bữa ăn tối kinh khủng đêm qua đã xảy ra sự cố ngoài ý muốn nên phải kết thúc sớm hơn dự tính .là thế này , chỉ vì 1 phút nôn nổi và can đảm của lão Pole . học theo Tiền Thế Kiệt cùng 1 lúc nhét 2 món thức ăn vào trong miệng . kết quả , Tiền Thế Kiệt đã phải cõng lão đi tới trạm cấp cứu ở gần đó để tiến hành sơ cứu . theo giám định của thầy thuốc , lão Pole đã bị ngộ độc thức ăn và suy tim cấp . nên đã phải nằm lại ở trạm cấp cứu để theo dõi tình trạng sức khoẻ . và thầy thuốc vô cùng thận trọng căn dặn rằng , nếu như không muốn lão đi gặp nữ thần ánh sáng sớm ,tuyệt đối không được cho lão ăn thêm 1 lần món thức ăn kinh khủng đó nữa . Bước ra ngoài cửa tiệm ,chỉ thấy Cortina đang vô cùng chăm chỉ dọn dẹp lại cửa tiệm để chuẩn bị mở cửa kinh doanh . nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra . cô ta vội vã bỏ cây chổi lông gà trên tay xuống , chạy tới trước mặt anh ta , mang theo 1 nụ cười vô cùng tươi đẹp , dùng 1 giọng điệu hết sức dịu dàng nói : “ chào thiếu gia , đêm qua chàng ngủ ngon chứ ?” Tiền Thế Kiệt mỉn cười ngật đầu , sau đó quay đầu nhìn tứ phía , tò mò hỏi : “ Isbel đâu rồi ?” Cortina lộ ra vẻ bất mãn : “ cô ta đã bước ra khỏi nhà rồi từ rất sớm rồi , chắc là đi thăm chú Pole . cũng chỉ vì món ăn của cô ấy nên chú Pole đã phải nằm viện . thực ra thiếp đã từng khuyên can cô ta đừng có nấu theo cách đó . thế nhưng , cô ta nhất định không nghe , nên ….” Tiền Thế Kiệt gượng cười nói : “ thôi được rồi , tôi hiểu mà ! thực ra đêm qua suýt chút nữa thì tôi phải nhập viện cùng lão Pole rồi đấy . cũng may là sức đề kháng của tôi tốt , nếu không thì …. A , không nói tới chuyện này nữa . tôi có công việc phải xa nhà vài ngày , làm phiền cô trông coi cửa tiệm giùm lão Pole nhé . khi nào đi thăm lão thì cho tôi gửi lời hỏi thăm .” Cortina lộ ra vẻ mặt luyến tiếc , nũng nịu nói : “ thiếp mới tới ngày hôm qua , chưa kịp hầu hạ gì chàng , chàng lại phải đi xa rồi . hay là …. Hay là chàng dẫn thiếp đi theo nhé , trên đường đi có thiếp ở bên cạnh hầu hạ chăm sóc chàng . vả lại , thiếp không yên tâm chàng 1 mình đi đường …..” mặc dù lời đề nghị này khá hay , nhưng suy nghĩ kỹ lại . Tiền Thế Kiệt đã từ chối lời đề nghị của Cortina . bảo cô ta hãy ở lại trông coi cửa tiệm và chăm sóc Pole . Cortina mặc dù có chút không vui , nhưng không dám cãi lời Tiền Thế Kiệt , chấp nhận ở lại cửa tiệm theo yêu cầu của Tiền Thế Kiệt . Sau khi dặn dò và chào tạm biệt Cortina xong , Tiền Thế Kiệt bước ra khỏi cửa tiệm . ở phía trước cửa tiệm đã có sẵn 1 con ngựa do Cortina chuẩn bị trước đó . trong thời gian sống ở đại lục Aden . trong lúc rảnh rỗi , Tiền Thế Kiệt đã luyện tập cưỡi ngựa . vì ngựa là phương tiện đi lại chủ yếu ở thế giới này , nếu như sau này phải lên đường đi tới khu rừng băng phong , chẳng lẽ bảo Isbel cùng anh ta cuốc bộ đi tới đó . cho dù Isbel chịu , nhưng anh ta cũng không nỡ lòng lại bắt 1 phụ nữ cuốc bộ cùng mình chứ . còn nếu không cuốc bộ thì phải cùng Isbel cưỡi cùng 1 con ngựa để lên đường . nhưng anh ta đã ớn lạnh với cái cảm giác “ hạnh phúc trong đau khổ” lắm rồi . nếu cứ suốt ngày bắt anh ta phải chịu đựng cái cảnh đó , thà anh ta cuốc bộ còn đỡ hơn . nên chỉ còn cách tự mình học cách cưỡi ngựa , để có thể tự điều khiển 1 con ngựa , giải quyết những thứ vấn đề đau đầu đó . Tiền Thế Kiệt treo túi hành lý trên yên , sau đó nhảy lên lưng ngựa . 2 chân húc nhẹ lên bụng của nó . chú ngựa hí 1 tiếng , phi về phía trước . Tiền Thế Kiệt trực tiếp chạy ra khỏi cổng thành để đi thẳng về phía đông của đại lục Aden . Đích đến của anh ta chính là : lãnh thổ của tinh linh tộc !!