Thần Tiên Đạo Hệ Thống
Chương 148 : Bạch sắc thiếu nữ
Cửu trọng tử địa tầng thứ tám, một đạo âm vân bay tới, áp lực to lớn làm cho người ta hít thở không thông, làm cho mấy kim giáp thị thần phải lui lại. Cỗ lực lượng thần bí này trực tiếp hướng hắc viêm tháp bay tới.
Cỗ lực lượng này tràn đầy sát khí kinh khủng.
Thời điểm cỗ lực lượng này bay đến hắc viêm tháp, một cỗ lực lượng vô hình từ trên đánh xuống.
Oanh!
Tiếng nổ kinh khủng vang dội khắp tầng tám cửu trọng tử địa.
-Chúc Long, nếu đã tới, sao không chào hỏi một chút?
Minh Vực chưởng khống giả hiện ra từ hư không, nhìn người trước mặt.
Bên trong âm vân, thân ảnh một nam tử anh tuấn hiện ra, hắn lăng không mà đứng, trên trán phóng ra ánh sáng nhàn nhạt, giống như ánh nến trong đêm.
-Minh, không nghĩ chúng ta lại gặp nhau nhanh như vậy.
Vẻ mặt nam tử gọi là Chúc Long này lạnh lẽo như hàn băng vạn cổ không thay đổi, diện mục như dùng đao khắc thành.
-Không biết ngươi có việc gì mà tới chỗ ta?
Minh thần đứng đó, biểu tình lạnh nhạt.
-Minh, năm đó ngươi che chở những nhân tộc trốn vào Minh giới kia, yêu tộc chúng ta không làm khó ngươi, không phải chúng ta sợ ngươi, chỉ là không muốn làm tổn thương hào khí. Ta biết sau lưng ngươi có Vũ Thần Tông, nhưng trong thánh chiến tại Long Khư Giới, Yêu Thần Tông đã đánh bại Vũ Thần Tông, ngươi cũng nên biết điều đi, không nên tiếp tục chống lại yêu tộc ta trong tiểu thế giới này nữa!
-Sự tình bên ngoài, liên quan gì tới chúng ta? Đây là tiểu thế giới linh lung, mặc kệ Yêu Thần Tông mạnh tới mức nào, bọn chúng cũng không thể vào được đây, ít nhất, một mẫu ba thước minh giới này, đều do ta định đoạt. Cửu Trọng Tử Địa đã sớm thuộc sự quản hạt của minh giới ta, yêu tộc cùng nhân tộc xung đột, ta cũng mặc kệ, nhưng đã tiến vào đây, coi như yêu tộc các ngươi cường đại hơn nữa, cũng phải yên phận làm người cho ta!
Minh thần khinh thường liếc Chúc Long nói.
Chúc Long nhìn Minh thần, hừ lạnh nói:
-Nếu ta không yên phận?
-Vậy ta sẽ đá ngươi ra đảo!
Khuân mặt Minh thần giấu dưới áo choàng đen, không nhìn thấy biểu cảm, toàn bộ Minh giới, nổi lên gió lốc pháp tắc lực, làm cho người ta cảm thấy áp lực vô cùng.
Minh thần đã kinh doanh Minh giới mấy chục vạn năm, Minh lực nơi đây rất nồng đậm, hơn những nơi khác tới vài trăm lần, ở đây, Minh thần tuyệt đối là chúa tể!
-Ha ha ha.
Chúc Long cuồng tiếu:
-Minh, ngươi quả nhiên vẫn cuồng ngạo như vậy! Bất quá giờ đã khác rồi, nếu ngươi vẫn ngu muội như vậy, vậy đừng trách ta không khách khí. Chỉ cần ngươi giao ra Vũ Diễm đang núp trong minh giới, ta sẽ bỏ qua việc này, nếu không...
-Chúc Long, trong minh giới ta mà dám xuất khẩu cuồng ngôn, đến cùng là ai cuồng vọng đây?
Ánh mắt Minh thần lạnh lùng nhìn Chúc Long. Người mà Chúc Long tìm kiếm là Vũ Diễm, mà nàng thì hiện tại đang cư ngụ tại Trang Viên của Phi Linh, lí do Chúc Long biết hiện tại nàng ở đâu là vì khí tức của Phi Linh còn vấn vươn lại huyệt động bị sụp đổ ở Hắc Tuyền. Khí tức Phi Linh là độc nhất. Mà Phi Linh cũng là do lỗi chủ quan, không có xem chuyện gì đáng để tâm cả, kể cả việc xóa đi dấu vết.
(Có chút quy định lại cho khỏi bị nhầm lẫn. Ta viết Chủ Quyền Tự Nhiên cùng các pháp tắc lực của Phi Linh và những cái khác pháp tắc thật sự sẽ là quy tắc, còn những cái pháp tắc lực của yêu thần ký không là cái gì nhé)
Pháp tắc lực song phương bắt đầu va chạm, toàn bộ tầng tám cửu trọng tử địa đều bị hai cỗ lực lượng đáng sợ quét qua.
-Tu vi của ngươi đích xác mạnh hơn trước đây không ít a!
Chúc Long cười lạnh một tiếng, quanh người hắn, huyền băng phép tắc biến ảo thành vô số băng long, rống giận hướng Minh thần đánh tới.
-Ngươi cũng thế.
Minh lực quanh thân Minh thần cũng hoá thành ngàn vạn đạo hắc mâu đánh tới Chúc Long.
Oanh oanh oanh!
Toàn bộ tầng tám cửu trọng tử địa đều rung chuyển, một mảng cảnh tượng huỷ diệt.
Mặt đất khắp nơi bị sới lên, có những yêu vật trong tầng tám Cửu Trọng Tử Địa không kịp ne tránh đều bị lực lượng đáng sợ cắn nuốt.
Toàn bộ tầng tám Cửu Trọng Tử Địa chỉ có Hắc Viêm tháp đủ chắc chắn chống lại du ba cuộc chiến. Những kim giáp thị thần trấn thủ Hắc Viêm tháp bị dư ba ép cho không thở nổi, khi sóng chấn động quét qua, cả người liền bị văng ra ngoài, kim giáp vỡ vụn, trên người chằng chịt vết thương.
Bất kể là Chúc Long hay Minh thần đều đứng im trên không trung, cả hai chỉ thúc dục pháp tắc lực đối kháng, huyền băng pháp tắc làm cả thiên địa đều bao phủ một lớp băng sương thật dầy, nháy mắt biến tầng tám thành một thế giới băng tuyết.
Hàn băng lực không ngừng đè hướng Minh thần.
Minh thần nhíu mày, tập chung minh lực vào một chỗ, chỉ chiếm một phần ba không gian. Tốc độ tăng tiến thực lực của Chúc Long vượt xa tưởng tượng của hắn, giờ hắn đã không còn là đối thủ của chúc long rồi.
Chợt nghĩ tới, Minh thần đưa mắt nhìn chúc long, trầm giọng nói:
-Ngươi đã ngưng tụ được thất liên hoa?
-Không sai. Minh, nếu ngươi nguyện ý thần phục ta, cái tiểu thế giới này sẽ là thiên hạ của hai ta, nhưng nếu ngươi vẫn ngoan cố chống cự, ta chỉ có thể loại bỏ ngươi!
Chúc Long lạnh lùng nói.
-Ngươi tụ thành thất liên, trong tiểu thế giới này, quả thật không ai có thể chống lại ngươi, nhưng muốn khống chế nó, cũng không phải đơn giản như ngươi nghĩ đâu!
Minh thần hừ lạnh một tiếng.
Ha ha, chẳng lẽ ngươi còn có thể thay đổi được sự thật này sao?
Chúc Long cuồng tiếu, đột nhiên biến sắc, hắn nhận thấy hai cỗ khí tức khác. Hắn nhìn Minh thần:
-Các ngươi không chỉ có một người?
-Đương nhiên.
Minh thần lạnh nhạt nói.
-Được rồi, ta thừa nhận đã coi thường ngươi, nếu như vậy, lần này ta không thể làm gì được ngươi. Vẫn câu nói kia, chỉ cẩn giao ra Vũ Diễm, linh lung tiểu thế giới liền chia đều cho hai ta, tất cả tài nguyên nơi này đều thuộc về chúng ta, nếu ngươi vẫn ương ngạnh cố chấp, chờ ta thu phục linh thần các tộc khác, đến lúc đó đừng trách ta ngoan độc!
-Chúc Long, ngươi ngây thơ quá đấy. Chỉ bằng tu vi đứng đầu tiểu thế giới, liền nghĩ nắm cả khối thiên địa này trong tay? Minh giới ta tự có thủ đoạn tự vệ, hai khối hung địa kia chẳng lẽ không có? Còn có cường giả các tộc thế giới thâm uyên, thế giới dung nham, ngươi coi là đồ trang trí hay sao? Ngay cả nhân tộc vân mộng giới, ngươi cũng không thể bắt được, còn mơ hão nắm toàn bộ linh lung giới trong tay.
Minh thần lắc đầu cười nói:
-Ta lười cùng ngươi so đo, dù sao đối với ta cũng chả có lợi lộc gì. Chỉ cần ngươi không bước vào Minh giới, chúng ta không ai phạm ai, nếu ngươi tiến vào, vậy Minh giới ta cũng không phải quả bưởi mềm.
Chúc long nhìn Minh thần thật sâu, xem ra không có cách nào mang Vũ Diễm về được, hắn hừ lạnh một tiếng.
-Vũ Diễm bà nương kia, liền để tạm chỗ ngươi, bất quá sớm muộn gì ta cũng bắt được nàng!
Nói xong Chúc Long dự định biến mất thì…
-Ngươi tính đi đâu thế? Ta còn chưa có tận hưởng trò vui a.
Một giọng nói của nữ nhân vang lên ngay lập tức, đồng thời như điện xẹt, thân ảnh của một người từ trên không trung đánh thẳng xuống vuông góc với phương của mặt đất, đánh xuống Chúc Long.
Tại thanh âm của nữ nhân này vang vọng, Minh Vực chưởng không giả cũng giật mình. Thân ảnh của nữ nhân này trắng như tuyết, làn da trắng mịn, tóc trắng, ngay cả y phục cũng màu trắng, vẻ đẹp phải nói là trần gian không ai sánh bằng. Ai nhìn vào chắc chắn sẽ bị hút hồn ngay.
Đôi chân thon dài, trắng mịn của nàng chẻ xuống Chúc Long khiến hắn từ lăng không như đan pháo bắn thẳng vuông góc xuống mặt đất.
Ầm…..
Chúc Long rơi thẳng xuống mặt đất tạo ra một tiếng nổ vang lớn bởi một đòn mà hắn không hề có chút phòng bị nào, không phải bởi vì không muốn mà là không thể, tốc độ của nữ tử này quá nhanh. Thân ảnh đặc trưng màu tuyết trắng mút kia lúc di chuyển cứ như một đạo quang ảnh màu trắng mà thôi.
-Còn chưa có kết thúc đâu. Mau mau ra đây tiếp đón bổn cô nương ta đi đi.
Cô nương tóc đến chân toàn bộ trắng buốt miệng mỉm cười vô cùng hào hứng nói.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
217 chương
122 chương
580 chương
10 chương
161 chương
83 chương